#1
|
|||
|
|||
![]() đem hồn tinh ta treo trăng biên giới của loài người và những nỗi hoài nghi ta tin trăng lần dẫn bóng ta đi bước từng bước mò sâu vào huyễn mộng đêm chết ngắc và sương kéo lê thê gió không thổi tiếng dế kêu ảo não trong lất phất giữa áo quan huyên náo bỗng rùng mình hơi lạnh buốt xuyên xương mê nữ đâu chợt khởi tiếng cung thương đầy réo rắt mở đường ra khỏi mộ muốn ôm em làm những điều lầm lỡ sao cản ngăn đang bóp nát đáy tim rỉ giòng máu loang choàng trên cây cỏ giống như giòi bơi ngược giết con người miệng sao đắng hồn chỉ chia bối rối moi óc ra đục mắt lấy con ngươi đau đớn đó cứ theo từng nốt nhạc đục vào lòng như chim gõ tìm sâu càng vào đêm em càng trút đớn đau đầy cơn mộng ta càng lui vào tối rồi ngã xuống mồ sâu ma đang mở mây trên cao cũng lao xuống đuổi xô tay giơ lên không nắm được bến bờ lòng đâm xuống đêm choàng ôm bóp cổ máu đổ xuống tay chống che buốt giá phổi lòi ra bong bóng nổ tia hồng tiếng bóng cười quỷ mị thấu tầng không ngón cong nhọn đâm sâu nghe thành tiếng những âm thanh lạnh lẽo của van nài từ chân tóc nối cuốn nhau khinh bỉ dục vọng sâu từng tiếng thở dập dồn âm thanh cuống của nhạc hoang thế kỷ bầm nát tan lậy xin cơn kinh dị loạng choạng đi như đầy những tang thương mang nặng quá cái lòng ai khinh miệt lòng cúi gầm xấu hổ đạp hoang đường vang tiếng nấc sao thân hình mềm nhũn tiếng khóc lui xương thịt rút sâu dần đêm đen cười khạc nhổ xuống hình nhân người choàng tỉnh chỉ tim gan giốc loạn từng hoảng kinh hơi thở mãi còn dồn aaaaaaa''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''''' '''''''''' hehehehehe Phù Phiếm |
#2
|
|||
|
|||
![]() :blink: :blink:
Wow bro thơ kinh dị wé B) nhưng mà hay :P Hồn xoắn quặn gieo mình vào mộng mị Đêm choàng mình gào những tiếng bi ai Ta thất thểu đôi chân bóng đổ dài Nghiêng ngả bước vào u minh huyền ảo Gió quay cuồng luồn tay qua khe áo Vật vã cào lạnh buốt những cung mê Liễu vươn mình trong bóng tối lạnh tê Vặn vẹo lá uốn thân mình mời mọc Ta lọng choạng muốn đắm mình làn tóc Tay vơ quàng trọn vóc dáng kiêu sa Tai căng rách uống những tiếng ngân nga Cắn cho trọn u uẩn tràn đêm vắng Muốn buông mình thoả trong vắng lặng Chợt choàng mình rơi tuột khỏi cơn say Thân đờ đẫn đôi mắt trợn rách cay Về thực tại rã rời.. tim loạn nhịp :blink: Cũng thử 9mare xem :P mà ko kinh dị dc như bro :lol:
__________________
![]() |
#3
|
|||
|
|||
![]() cám ơn bro nha Wọp ,
lóng rồi lại bận như ngày xưa thôi ... chưa biết bao giờ ngồi lại làm thơ tiếp ; mỗi ngày chỉ có hơn 1 tiếng cho mình ... đành đem thơ cũ ra repost nha bro khuất ta bước trên gương lược áo em cài lạc lõng tự khi em mang buồn ấy em vào gương mất rồi ôi chẳng thấy soi dung nhan ngàn vạn bóng lòng đau ta tái tạo cõi u tình để dậy trời yêu thương chắp vá mấy mảnh hồn đau tâm linh hai đứa lăn buồn tuỉ chăn chiếu nào kéo cho kín tình riêng đêm quyến rũ mà sao mình buồn vợi hồn phơi sương đọng ngàn giấc châu sa mắt ảo ảnh tay bám sâu trong cát ốc đảo đâu một giọt nước không buông em lung linh trong cầu vồng sáng rực ký ức nào sao bút viết gẫy đi chẳng kịp ghi em thoáng chốc đến đi thoáng sắc áo nhân tình xôn xao khuất |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|