#1
|
|||
|
|||
![]() Sự tình cờ đã đem lại cho tôi 1 gia đình trên vinagames với nhiều niềm vui nhưng có những nỗi buồn. Dường như anh đã biết sự khác khác đó trong tôi với anh. Cách nói chuyện của anh với tôi dần dần khác trước, ko còn cởi mở vui vẻ như trước, mà tôi cảm giác được khoảng cách giữa tôi với anh dần càng xa.
Rồi một ngày, cô bạn (Y) trong gia đình đó đã hỏi tôi. G ơi , có phải G thích anh K ko, tôi nói với Y là hãy cho G 1 thời gian, G sẽ bình thường lại mà. Y nói vậy là G thích anh K thiệt rồi. G có biết rằng anh K nói với Y là chỉ muốn G xem anh như là 1 người anh trai ko G. Tôi trả lời là biết, tôi nói với Y là tôi biết sẽ phải làm gì và phải làm gì mà. Y lại nói: G có biết anh K đã có bạn gái rồi ko. Lúc đó tôi chỉ biết im và nước mắt cứ chảy ra. Dù ngay từ đầu tôi biết rằng là ko thể, biết rằng anh chỉ xem tôi là em gái, nhưng sao lúc đó tôi lại khóc, tim lại nhói thế. Tôi nói với Y là ko sao, G sẽ vượt qua được, sẽ trở lại là con người mà mọi người biết khi mới quen, luôn vui vẻ chọc mọi người cười. Y nói với tôi vậy thì tốt, G đừng buồn và ko buồn là ok rồi. Nhưng đêm đó tôi đã khóc rất nhiều, nước mắt cứ chảy ra. Rồi hôm sau, hôm sau nữa cũng vậy Tôi vẫn lên gặp mọi người và cố như bình thường, nhưng sao ko được, tôi ko muốn nói gì, và lúc đó nước mắt cứ chảy ra. Dường như mọi người cũng thấy sự thay đổi của tôi, thường ngày líu lo chọc mọi người, vậy mà hôm nay lại im lặng. Tôi biết nếu tôi cứ như vậy tôi sẽ mất mọi người, tôi buộc phải nén nổi buồn ấy, phải quên đi, và trở lại con người của tôi khi xưa. Rồi mọi chuyện cũng qua, nỗi buồn vẫn còn đó, nhưng ko còn ảnh hưởng tôi nữa, dù lâu lâu tôi vẫn cảm thấy điều gì đó man mác trong tôi. Gia đình vẫn vui vẻ, nhưng với anh, dường như anh đã khác đi, ko nói chuyện tâm sự với cô em gái này nữa. Đó là lỗi của tôi, tôi tự đánh mất điều đó ko trách ai được, chỉ biết trách bản thân mình thôi. Cuộc sống diễn ra ko bao giờ biết trước được những gì sẽ đến với mình. Đó là điều tôi rút ra được từ bản thân tôi, 1 cô bé khi 18 tuổi, cái tuổi đang nhiều mộng mơ, lại được bác sĩ nói cho biết là con bị bệnh chưa có thuốc chữa, với cái tên bệnh lạ quắc. Thời gian trôi qua cũng 9 năm rồi , và trong khoảng thời gian ấy tôi đã ko cho phép bản thân mình nghĩ đến chữ iêu, đến chuyện tình cảm. Vậy mà ko biết sao khi gặp anh tôi lại như vậy. Giờ tôi đang cố chuyển tình cảm tôi giành cho anh thành tình cảm giành cho 1 người anh trai, biết khó nhưng phải làm được , vì nếu ko như vậy tôi sẽ mất tất cả những người bạn mà sự tình cờ đã đem lại cho tôi. Trong cuộc đời của mỗi người đều có những con đường để mình lựa chọn để đi, phải biết chọn con đường nào mình nên đi và phải đi, đó là điều tôi đang làm và phải làm. thay đổi nội dung bởi: dtnh, 03-08-2009 lúc 05:13 PM. |
#2
|
|||
|
|||
![]() Cuộc vui nào cũng sẽ hết, bữa tiệc nào cũng sẽ đến hồi tàn. Đó là lời cô bạn A trong gia đình ấy nói với tôi. Có lẽ chỉ mình tôi là suy nghĩ nhiều, buồn nhiều khi cái gia đình vui vẻ ây được tạo nên bởi sự tình cờ giờ dường như đã muốn tan rã rồi. Dường như, giữa mọi người ko còn tin tưởng nhau, sự xa lánh, sự im lặng dần dần đã xuất hiện. Thật buồn, rất buồn, tôi ko biết với mọi người trong gia đình ấy cảm thấy sao, nhưng với tôi, tôi đã khóc cho điều đó. Có lẽ tôi qua yếu đuối chăng, sao mà khóc hoài thế. Nhưng với 1 cô bé, suốt gần 9 năm trời, chỉ toàn nổi buồn, để chỉ đến noel năm ngoái cô mới có những cười tươi thật sự trên môi, ngày nào cũng cười thật vui. Vì thế tôi rất quí mọi người, thầm cảm ơn mọi người đã đem nụ cười đến cho tôi.
Tôi đã từng sợ, sợ sự tan rã này, nhưng ko ngờ nó lại đến quá nhanh. Đầu tiên là cô bạn S đã rời bỏ mọi người, giờ đến cô bạn Y. Với Y, tôi thật sự tâm sự, nói chuyện nhiều với Y, nhưng giờ Y cũng im lặng với tôi, ko nói 1 lời, tôi xin lỗi nếu đã làm điều gì sai với Y, nhưng sự im lặng vẫn tồn tại. và rồi tôi biết người kế tiếp sẽ là anh. Anh đã khác, những lời nói, câu chào xã giao bắt đầu có, sự im lặng đã xuất hiện giữa tôi và anh. Anh có chuyện buồn công việc, tôi chỉ có thể được biết qua người khác. Và anh ko còn tin tôi nói nữa, dù tôi chưa bao giờ nói dối anh, cái gì cũng nói cũng kể anh nghe. Tất cả mọi điều khi bắt đầu đều sẽ có kết thúc, chỉ tuỳ vào bạn đón nhận sự kết thúc đó như thế nào thôi: vui, buồn, hạnh phúc hay đau khổ v.v.v.... Buồn nhiều, khóc nhiều, chẳng biết nói với ai, chỉ có thể nhờ gió mang nổi buồn tôi đi. |
#3
|
|||
|
|||
![]() Gia đình ấy của tôi giờ dường như đã tan rã rồi. Tôi được 1 người bạn tặng tôi cùng 1 người bạn nữa thành nick xanh. Tự nhiên trong gia đình, tôi và Y là nick xanh, còn A thì ko. Vì thế mọi chuyện xảy ra, có lẽ vì sự ganh tỵ làm nên mọi chuyện. Từ đó tôi đã hiểu rõ được thêm nhiều điều về những người tôi quí mếm, vị trí của tôi trong họ như thế nào. Thật buồn và thất vọng vì tôi nhận ra giá trị của mình. Từ trước tới giờ tôi chỉ lầm tưởng, đây chỉ là thế giới ảo, tình cảm cũng chỉ là ảo, chỉ có tôi coi nó là thật thôi.
Chỉ có anh là binh vực tôi, anh thương tôi như 1 người em gái tôi cũng cảm thấy vui rồi. Anh nói là ko bao giờ nói dối tôi, trong 3 người em gái, anh thương tôi nhất. Nhưng lời nói thì chỉ lời nói thôi, anh vẫn nói dối tôi. Nick của Anh ban đầu anh mua cho 3 cô em gái chơi, ai cũng biết mật khẩu. Rồi 1 thời gian sau, anh đổi mật khẩu khác và ko nói với ai. Y cũng nói với tôi là ko biết. Nhưng gần đây tôi thấy lạ, vì có những lần anh vào, tôi chào, thì nick đó nói ko phải là anh. Nick anh vào, tiền domino của anh giảm 20mil thì cùng lúc đó nick của Y tăng 20 mil, mà hôm đó anh đã đi ăn tiệc. Vậy là Y biết mật khẩu rồi, Y biết cũng ko sao. Tôi chỉ hỏi anh, vì anh nói ko bao giờ nói dối tôi, tôi chỉ muốn thử xem anh có làm đúng như vậy ko. Hihihihi buồn ghê, thất vọng ghê, anh nói dối tôi còn hỏi tôi bằng lòng chưa. Đây là vài dòng thơ mà 1 người bạn tôi đã làm về thế giới ảo, tôi đọc ngẩm nghĩ, rồi lại cảm thấy buồn. Những gương mặt bước ra từ thế giới ảo Bên nhau cười nói xôn xao… Chao nghiêng từng cánh hoa đào Thả niềm vui, tí tách đùa trên vạt áo… Hoa nắng bâng khuâng dịu dàng như thầm hỏi… Ai dám bảo thế giới ảo là không thật ? Như bạn và tôi chưa từng hiện hữu trên đời ? Thế giới này có hàng vạn, tỷ người ta chưa có duyên may được gặp Và như thế… không có nghĩa là họ không có thật. Chiếc máy kia chỉ là vật vô tri Khi thiếu những niềm vui, nỗi buồn lanh canh lăn theo bàn phím… Với bạn, với tôi Tất cả chỉ hoàn toàn là điều hư ảo Khi mỗi con người không sống thật với nhau (!) T.H Có... Có những khi thấy đời toàn bão tố nào hay vẫn còn đó một bờ vai Có những khi mật ngọt trên môi đâu ngờ lệ âm thầm chảy ngược… Có những khi tìm về sự thật chợt hoang vu trước những dối lừa Có những khi ngỡ là vĩnh cửu... Ngày kia... lịm tắt bên đời !!! T. H |
#4
|
|||
|
|||
![]() Anh và Y thật biết cách làm tôi khóc. Buồn và thất vọng thật, lòng người khó biết được quá.
Anh và Y đang chơi bet 60K, Y thua ko đủ tiền chơi nữa, bỏ đi. Tôi thấy anh đứng đó 1 mình, tôi bèn vào chơi. Tôi nói với anh :"thử hôm nay anh với em coi ai hên hơn nha, em chơi cùng anh vài bàn ". Rồi tôi thấy anh đi lâu lắm, lát lại nhảy ra, tôi hỏi sao vậy anh. Anh trả lời :"Ra đọc báo" tôi ko nghĩ gì và dạ, lát lại thấy anh vào chơi. Tôi nghĩ chắc anh chơi sợ tôi thua. Tôi ngồi coi anh chơi, lát anh out. Rồi tự nhiên Y hỏi tôi : "G có biết G làm anh K buồn ko", tôi sửng sốt, tôi làm gì. Y nói anh đi ra sau, vô thấy tôi nhảy vào làm anh đền, anh thấy vậy như bị ép tim vậy. Từ chuyện của A đã làm anh mất lòng tin mọi người, anh ko tin ai. Tiền trong đây ko là gì nhưng thấy tôi làm vậy như anh mất cả 100 ngàn. Hahahaah, đọc những dòng đó mà sao tôi đau quá, nước mắt cứ chảy ra. Tôi ko ngờ, người mà tôi tin và cứ tưởng là hiểu tôi nhất, lại nghĩ về tôi như thế. Tôi cố ý làm như thế hay sao, tôi là con người như vậy hay sao. Y copy cho tôi coi những gì anh nói xong, Y nói tôi đừng nhắc lại chuyện này với anh nữa, sức khỏe anh ko tốt, chỉ muốn anh em lên đây vui vẻ là ok. Uh Y thật tốt, lo lắng cho anh từng ti từng tí. Dặn dò tôi đừng làm anh buồn nữa. Anh buồn vì công việc, bệnh hay có chuyện gì tôi cũng chỉ được biết qua người khác. Vậy mà từng nói, trong 3 cô em gái, anh tin tôi nhất, thương tôi như em gái nhất. Dù anh có giận ai, anh cũng ko bao giờ giận và buồn tôi. Khi anh đã hứa là anh luôn giữ lời. Hahahaha, giờ thì sao, chỉ vì tôi ko biết vào làm anh bị đền, mà anh lại bị ép tim, bực tôi. Vậy tất cả những lời nói trước kia anh nói với tôi, là thật hay là những lời giả dối. Những ngày sau đó, chỉ là sự im lặng. Tôi đã khóc thật nhiều, buồn rất buồn, nhưng khi vào sao thấy anh tôi lại chào như 1 thói quen. Chào xong để nhận lại những câu trả lời giống như gượng ép. Tôi ko hiểu tôi nữa, anh làm tôi ko nhiều mà sao tôi lại cứ chào và nói chuyện với anh, để rồi tôi lại càng buồn hơn. Tôi ko xa anh, tôi vẫn luôn muốn bên cạnh anh dù chỉ như 1 người em gái, nhưng chính anh đã đẩy tôi ra xa, bằng lời nói dối và hành động. Tôi thấy anh vào tôi vẫn chào anh, có lẽ vì tôi vẫn ko muốn mất anh. Thật sự tôi ko biết kết cuộc giữa tôi và anh sẽ như thế nào nữa , tôi chỉ mong là tôi đừng phải khóc vì anh lần nữa thôi. thay đổi nội dung bởi: dtnh, 07-02-2009 lúc 02:52 PM. |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|