#11
|
||||
|
||||
![]() Ủa NXL cũng có lỗ mũi nữa sao kakaka :D
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' |
#12
|
||||
|
||||
![]() Cụ bà vẫn đẹp sao cụ ông vẫn đẹp sao... dù hàm răng không còn cái nào dù thân thể lép kẹp như là da cóc hai ông pà vẫn hái hoa tặng nhau... một tiếng bom gầm... ầm ầm ầm... cụ bà ngất xỉu... một tiấng bom rơi... cụ ông xuống hố... hai ông pà vẫn hái hoa tặng nhau...
Vô mà hông bít gõ cái gì... thui thì làm đại cái rồi chui ra :D
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' |
#13
|
||||
|
||||
![]() Chán quá... Tiệc tùng nhiều lúc cốc beer cốc rượu xóa nhòa cả nhân cách......
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' |
#14
|
||||
|
||||
![]() Hỡi anh em.
Lại một lần nữa, cái ngày đáng sợ ấy sắp tới. Không thể thoát được nó, không thể hoãn được nó, càng không thể chạy trốn nó. Vậy chúng ta hãy đứng sát vào nhau, hãy nắm chặt tay và đối diện với nó một cách anh hùng! Thưa anh em. Có bất công không? Khi trong suốt cuộc đời vất vả, nặng nhọc đầy gian lao chúng ta không có một ngày dành cho mình. Đã từ lâu, cái thế giới mỏng manh này có ngày chống thuốc lá, ngày phòng si-đa, thậm chí có cả ngày cúm gà mà vẫn làm ngơ, không dành cho đàn ông một hôm nào cả. Vì sao thế? Và đã từ lâu, thế giới bị phụ nữ thao túng mất rồi. Từ trong nhà ra đường phố, từ công ty tới bệnh viện, phụ nữ đã tràn ngập, đã cai quản, đã ra lệnh. Chúng ta mặc gì, chúng ta ăn gì, chúng ta đi đâu, quan hệ với ai, kiếm ra tiền và cất ở chỗ nào đều bị phụ nữ kiểm soát, bắt bớ, theo dõi và tra khảo. Vậy phụ nữ là ai? Về bản chất, phụ nữ cũng là con người như chúng ta. Nghĩa là cũng thích ăn, thích uống, thích vui chơi và tụ tập đàn đúm (khoản sau cùng này thì hơn hẳn). Ta thuốc lá, chị em có thuốc lá. Ta rượu, chị em có rượu. Ta cờ bạc, chị em cũng bạc cờ, ta... vân vân, chị em cũng... vân vân và vân vân. Sở dĩ "chúng" hơn ta, làm khổ ta, hại được ta và "chúng" có những vũ khí tối tân mà chả bao giờ ta có: đấy là nước da trắng, đấy là làn môi cong, đấy là mắt bồ câu, đấy là mũi dọc dừa, là giọng nói dịu dàng và tiếng cười khanh khách như chim. Mang những dụng cụ “giết người hàng loạt” như thế, xông vào đám đàn ông ngơ ngác, tội nghiệp, thiếu đoàn kết, phụ nữ đã xây dựng nên một chế độ hà khắc, một hoàn cảnh sống thật tội nghiệp. Bao nhiêu đàn ông bị giam cầm trong các gia đình, bị ăn, ngủ, xem ti vi và cả tắm nữa theo điều lệnh. Bao nhiêu trai trẻ bị áp tải đi chơi, bị ép phải mua quà, bị dồn vào thế phải tặng hoa, tặng bánh sinh nhật hoặc phải chờ đợi đến mềm nhũn dưới trời mưa như rất nhiều bộ phim tình cảm đã tố cáo. Bằng các thủ đoạn quỷ quyệt như nhảy múa tung tăng, chớp chớp mắt (có gắn lông mi) và kêu thét lên mỗi khi thấy chuột, phụ nữ làm đội ngũ đàn ông tan tác, mất hết lý trí, không còn chút sáng suốt, quên mình, quên cả tiền bạc của mình. Bằng những mảnh vải mỏng, nhẹ, gọi là áo, bằng những miếng cắt xéo, quấn bí hiểm gọi là váy, bằng những sợi dây sặc sỡ như con giun gọi là ruy-băng, phụ nữ làm chúng ta phải đầu hàng, phải sung sướng khi bị bắt làm tù binh, thà chết (và đã chết) chứ không vượt ngục. Hậu quả chính sách hà khắc của nền cai trị chuyên chế đó là trong khi chúng ta còng lưng bên máy tính, đổ mồ hôi trong nhà xưởng thì phụ nữ ngồi chễm chệ trong tiệm gội đầu, vểnh tay làm móng hoặc ngồi gật gù quanh gánh bún riêu. Trong khi chúng ta kiệt sức vì hội thảo, vì nghe lời la mắng của sếp thì phụ nữ hào hứng lắc vòng, nằm dài trong phòng hơi nước để giảm cân. Trong khi chúng ta mất ngủ vì giá xăng dầu, giá xi măng, phụ nữ cứ vác về mà chả quan tâm tới giá tiền kem dưỡng da, kem tan mỡ và kem trị mụn. Hỡi anh em. Tưởng như vậy đã tột cùng, phụ nữ vẫn không dừng lại. Chả tham khảo ý kiến, chả cần tìm hiểu sức khỏe và tiền bạc của đàn ông, phụ nữ tung ra ngày 8/3 như một ngày tổng phản công cuối cùng, nhằm quét sạch những ước mong chống đối. Trong cái ngày dài hơn thế kỷ ấy, hàng triệu thân xác gầy gò, lóng cóng tội nghiệp của anh em chúng ta sẽ phải chúi đầu vào chậu rửa chén, rụt cổ trong giỏ thức ăn mua từ chợ, lê bước trong phòng với chổi lau nhà. Trong cái ngày kinh khiếp đó, anh em sẽ giặt tã đến mười hai giờ, bổ củi đến ba giờ, rửa tủ lạnh, khua mạng nhện, đổ rác đến đêm, những lúc giải lao thì khâu quần áo. Anh em có sống sót qua một ngày như thế không? Tôi tin là không. Nhưng nổi loạn à? Đường lối đấu tranh của chúng ta đã định hướng từ lâu là không manh động. Chạy trốn à? Chưa từng có ai chạy thoát, mà thoát là thoát đi đâu? Vậy anh em hãy chứng tỏ sức mạnh của mình bằng cách làm thật tốt những gì phải làm, khiến phụ nữ kinh ngạc, hoảng sợ choáng váng: Nếu rửa bát, anh em hãy rửa sạch đến mức ba tuần sau vẫn không cần rửa lại. Nếu lau nhà, anh em hãy lau bóng tới mức con ruồi đậu xuống không bay nữa vì mải soi gương. Nếu đi chợ, anh em hãy mặc cả ráo riết, trả giá gắt gao, mua rẻ tới độ sau ngày này, các hàng bán cá, bán gà đều phá sản. Tóm lại, hãy dùng "gậy bà đập lưng bà". Hãy biến ngày 8/3 là ngày của chúng ta, khi đàn ông cười nói râm ran, í ới gọi nhau trong siêu thị và túm tụm ăn quà ngoài vỉa hè. Hãy làm cho phụ nữ tiếc đứt ruột và không có cơ hội nào trong giây phút ấy được sờ vào dụng cụ gia đình, được tắm mình trong không khí bếp núc hội hè. Hãy khiến các cô gái khắp nơi hiểu rằng chỉ có ý chí, sức mạnh và khả năng sáng tạo của đàn ông mới biến được một ngày thành một đời. Nếu có một lá cờ thêu chữ 8/3, tôi muốn anh em giật lấy nó, cầm nó xông lên và vẫy thật cao như ngọn đuốc rực lửa. Anh em tiến lên. Chiến thắng hay là chết! ST
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' |
#15
|
||||
|
||||
![]() Trên thế giới ta chưa thấy ai bằng phụ nữ Việt Nam
Nhu cầu nhiều,làm ít,vật chất tham Tiền bạc đưa về, bao nhiêu chẳng đủ Muốn làm gì phải ngửa tay van Đàn ông làm,không quyền hành cất giữ Đấng mày râu cụp gối,tội vô vàn |
#16
|
||||
|
||||
![]() - Nào, nào, ngồi xuống, ngồi xuống đây!
Gã kéo tay cô bé một cách thân mật, chỉ cho cô ngồi xuống cái ghế nhỏ đối diện với gã. Trên bàn bày biện đơn sơ, chỉ có một ấm trà và vài cái ly nhỏ. Gã nhìn thẳng vào cô em họ mà gã rất yêu quý, lúc này vẫn đang sụt sịt khóc, mắt cô bé đỏ hoe ,gã mỉm cười: - Thôi nào, cô làm ngập hết cả nhà anh bây giờ, nín đi và làm một ngụm trà cho mát ruột nhé. - Em còn tâm trạng nào để mà uống trà chứ? - cô bé giận dỗi - nhìn cái mặt anh kìa, sao lúc này mà còn cười được à? Lúc nào cũng cười ... - Vì đấy là điểm mạnh, ờ ... gần như là duy nhất của anh mà - gã cười to - em phải biết học cách tìm thấy niềm vui trong mọi nỗi buồn đi. - Kể cả là vừa chia tay mối tình đầu hả? - cô bé độp lại - hay là vì anh chưa bao giờ có mối tình đầu? - Có chứ, dĩ nhiên là có, nhưng ... à, mà thôi - gã lại mỉm cười, nháy mắt với cô bé - chuyện đó nói sau, để anh pha ấm trà, mình nói chuyện nhé. Gã mặc cho cô bé phụng phịu ngồi xuống ghế đối diện, đưa tay nhón một ít trà, không quá nhiều mà cũng không quá ít, cho vào ấm. Đợi một lúc cho nước trong ấm sôi lên sùng sục, rồi gã rót ngay một ít vào trong ấm trà, lắc cái ấm một chút rồi đổ ra cái ly nhỏ để trên bàn. Gã cầm lên, đưa cho cô em họ: - Nào, cô ngửi xem thấy thế nào? Thơm không? - Cũng thơm. - Nóng không? - Nóng! Cô bé đáp, vẻ hết sức miễn cưỡng và bất mãn vì ông anh gàn dở thay vì ngồi chia sẻ nỗi buồn cùng cô lại đi pha trà rồi hỏi toàn những câu ngớ ngẩn. Rồi như không thể chịu đựng được thêm nữa khi gã bảo cô nếm thử xem nước trà có vị thế nào? Cô gắt lên : - Chả có vị gì cả, hơi đắng, anh bị con gì cắn thế hả? Em đang nẫu hết cả ruột lên đây. - Cô cứ bình tĩnh, anh sẽ kể cho cô nghe một câu chuyện rất hay. – Gã lại mỉm cười, ánh mắt nheo nheo nhìn cô như khiêu khích, hoặc chê bai sự nóng nảy, bộp chộp của cô. – Bình tĩnh nào, thứ nước vừa rồi, nóng lắm đấy, gọi là nước tráng trà. Cô biết nó có tác dụng gì không? - Thì ... để tráng trà – Cô bé tỏ ra hết sức kìm chế, ánh mắt nhìn lên trần nhà, mặt cau có thấy rõ. - Chính xác – Gã liếc nhìn vẻ mặt của cô, cười nụ, rồi nói tiếp - Nước tráng trà giúp cho trà không còn vị mốc, loại bỏ hết tạp chất và làm cho trà dậy mùi thơm, nó giúp cho trà sẽ tiết được hết tinh chất ở những nước sau. Cho nên nước tráng trà rất quan trọng, nếu biết cách, trà được pha sẽ rất ngon. Gã dừng lại, đưa chén nước tráng trà lên mũi, hít hà mùi thơm của trà rồi đưa cho cô bé, ý muốn cô cũng làm theo mình. Cô bé khẽ hứ một tiếng, không thèm đưa tay ra. Gã bật cười. không thèm để ý : - Tuy nhiên, chẳng có ai lại đi uống thứ nước tráng trà ấy cả, cô em ạ. Người ta chỉ đổ nó đi thôi. - Dừng lại một chút lấy hơi, gã nói tiếp - Cũng như tình yêu, mối tình đầu cũng giống như nước tráng trà. Bỏng dãy, nồng nàn đấy, nhưng not nớt, vụng dại lắm và thật nhiều, thật nhiều những vấp váp. Người ta biết được một chút bỡ ngỡ của hương vị tình yêu, nhưng rồi chả mấy ai sẽ đi hết cuộc đời với mối tình đầu của mình. Mối tình đầu thường rất đẹp, nhưng rất ít khi đi được tới cuối con đường. - Chẳng liên quan gì cả. - Có chứ, bởi nước tráng trà cũng thế, nó chỉ có mùi thơm, một chút vì đắng đắng, hơi ngọt đầu lưỡi, chứ chưa có cái vị tuyệt vời của tinh chất trà trong đó, cô em của tôi ạ. Gã dừng lại, châm thêm nước vào bình trà, nước bây giờ cũng đã bớt nóng đi nhiều, đợi một vài phút cho trà ngấm, gã rót ra ly cái thứ nước màu xanh đặc trưng của nước trà trông thật đẹp mắt. Gã đưa cái ly cho cô em họ rồi bảo cô nếm thử: - Thơm ạ, và vị rất dịu, có cái gì đó hơi đắng, chát, nhưng cuối cùng có vị ngọt - cô em họ trả lời, vẻ như đã hết cáu gắt với gã. - Chính xác - Gã đưa ngót cái lên ra vẻ rất hài lòng - Sau khi người ta tráng xong trà, người ta cần đợi một chút cho nước nóng vừa đủ, chỉ khoảng 80 - 90 độ. Sau khi rót nước vào ấm, người ta cũng cần đợi một chút cho trà ngấm, và tiết hết tinh chất của trà. Lúc đó người ta mới thưởng thức cái vị ngon của trà. Cô bé thôi không phản đối gã nữa, chăm chú ngồi lắng nghe, thi thoảng lại đưa chén trà lên miệng, nhấp một ngụm nhỏ. Gã vẫn tiếp tục: - Tình yêu cũng vậy, khi người ta đã yêu mối tình thứ hai, nghĩa là người ta đã được chuẩn bị đầy đủ mọi mặt để sẵn sàng yêu thương. Cũng như nước tráng trà đã loại hết tạp chất, cũng như mối tình đầu đã loại bớt những non nớt, vụng dại đi rồi. - Mối tình thứ hai tuy không còn nóng bỏng như mối tình đầu, nhưng vừa đủ ấm áp để người ta gìn giữ và mang theo mình. Nước trà thứ hai vừa tiết đủ tinh chất, vừa tỏa hết mùi thơm của trà. Mối tình thứ hai cũng say đắm, ngọt ngào, nồng nàn hương vị tình yêu. Khi mà người ta đã được chuẩn bị sẵn sàng, khi mà người ta đã có một bước đệm tốt, người ta sẽ bước lên được những nấc cao hơn. - Nước trà thứ hai sẽ là nước trà ngon nhất, mối tình thứ hai sẽ là mối tình tuyệt vời nhất, cô nương ạ. Một chút đam mê, một chút dại khờ còn sót lại, một chút chín chắn, một chút cái này, một chút cái kia, tất cả sẽ tạo nên một hương vị tình yêu tuyệt vời. Và cô bé ơi, nước trà thứ hai là nước trà mà người ta dùng để thưởng thức đấy. Ấm trà đã nguội đi nhiều, gã đổ nước cũ đi và châm thêm nước nóng vào ấm. Cô em họ nhìn gã vẻ rất háo hức, dường như cô đã tìm ra được nhiều điều lý thú ở những ly trà. Gã nhìn cô mỉm cười rồi đưa cho cô ly trà thứ ba và bảo cô nếm thử, cô bé hơi nhăn mày. - Không ngon lắm, hơi nhạt và không còn nhiều mùi thơm. - Phải, vì đây đã là nước thứ ba rồi, khi mà những cái tinh chất của trà đã tiết hết ra rồi, thì nước thứ ba không còn nhiều mùi vị nữa. Chẳng mấy ai muốn uống thứ nước này đâu em ạ. Và tình ... - Tình yêu cũng vậy - Cô em họ ngắt lời - mối tình thứ ba sẽ không còn cái nồng nàn, đắm say như trước nữa. Tâm hồn đã bớt mơ mộng, mỗi hôn đã bớt ngọt ngào đi nhiều phải không anh? Và tình yêu có lẽ đã bớt nhiệt đi nhiều, anh nhỉ? - Đúng - gã cười vang - cô thấy thế nào? ngồi đàm đạo bên một ấm trà cũng thú vị chứ? - Thú vị ạ, nhưng đừng nói là anh nghĩ ra câu chuyện này nhé, một câu chuyện hay. - Tất nhiên là không rồi - gã lại cười - Anh của cô đâu thể giỏi giang như vậy, anh đã học được từ một người bạn. Ở đời, cái gì cũng phải học cô em ạ, pha trà cũng phải học. Và đặc biệt, yêu lại càng nên học, học để tình yêu được tuyệt vời hơn ...
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' |
#17
|
||||
|
||||
![]() T hâm ! Buồn muốn chít,lang thang dạo vô đây ai ngờ vô trúng nhà T.Đọc bài T thì cười, nhưng sao cười mà chảy nước măt...buồn chi lạ T ơi..Hôm nay suốt 1 ngày long nhong rả rồi mỏi gối rồi lại chui vào đây để rồi lại trống trải quạnh hiu...muốn hát nhưng sao chẳng cất nổi lơi..muốn khóc nhưng sao chẳng khóc thành tiêng...muốn yêu nhưng sao chẳng thể yêu..nhưng sao lòng lại đau vì yêu...lâu lắm rồi 5 năm.. ah` mà không hơn 7 năm rồi những tưởng lòng hóa đá nguội lạnh rôi... hôm này lòng đau... yêu thương ngập hồn nhưng phải cứ dối gian...lấy hết can đảm đưa tay với tình..hạnh phúc run rẩy khi vừa chạm ngõ yêu đương tình lại vụt mất rớt rơi..thinh lăng...giữa hai đầu bàn tay vừa chạm khẽ..quá mong manh..." tại sao yêu nhau không đến được với nhau, để giờ đây hai ta phải khổ đau.." Thế giới ảo tình yêu ảo nhưng sao cảm giác không ảo, nổi đau không ảo, nươc mắt mặn.. vay nổi đau là thật nhỉ...làm sao xóa tan nổi đau này đây T |
#18
|
||||
|
||||
![]() Tình online là tình dang dở tình online muôn thũa cách xa mùh HM :P ... Cái cãm giác này tiéc cũng đã trãi qua... Nhiều lúc muốn xé toang lồng ngực móc con tim ra bóp chết mẹ cho rồi... Mùh nghĩ lại sợ chết nên thôi hong làm dzị nữa :D
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' |
#19
|
||||
|
||||
![]() Ngồi đây con nhớ tháng ngày
Tuổi gia bệnh nặng Cha gầy héo hon Mỗi ngày vẫn ráng dạy con Lời hay lẽ sống cho tròn nghĩa ân Việc gia đình phải chuyên cần Người thân con ghé đỡ đần mỗi khi Ngày nay khóc tiễn Cha đi Nhạc buồn réo rắt sầu bi não lòng Cha ơi trăm nhớ ngàn mong Cha về nơi ấy trong lòng nhẹ vơi Hồn siêu thoát tới cõi trời Về nơi tiên cảnh xa rời cõi dương Từ nay cách biệt đôi đường Gương Cha soi sáng bước đường con đi Ơn cha con mãi khắc ghi Vĩnh biệt Cha nhé con hoài nhớ Cha
__________________
Ddo*i` cay dda(ng' long` ngo*~ nga`ng chua xo't Mo^ng. an la`nh dda~ ro*i` go't ra ddi Chi? tha^n ta trong nha.c khuc' ai bi Mo^t. no^i~ buo^n` cua? tinh` thi xa cach' thay đổi nội dung bởi: em2stn2am, 09-12-2008 lúc 03:19 PM. |
#20
|
||||
|
||||
![]() Trích:
__________________
Chẳng còn gì bí ẩn nửa đâu anh Em khờ khạo vì em trong trẻo quá Nếu biết tình yêu ưa tìm lạ Em hóa kiếp đồng đen câm lặng đến muôn đời |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|