#1
|
|||
|
|||
![]() CÁch THể HAi CÂu
Mùa xuân về ban tặng Mẹ lo âu Nụ cười đi đâu bàn chân xuôi ngược. Cành thấp dâng hoa Cành cao đón lộc. Cha cất thời gian cuối chòm râu bĩ cực Chờ thái lai qua hun hút đường cày Em giờ về ngại qua lối cỏ may Khoe son giả trên vành môi thật Mọi cuộc đời đều lớn lên từ đất Mà đôi khi vô cớ trách trời Vui và buồn là đũa một đôi Cứ ẩn hiện trong cõi người bất diệt Mãi không em, bạc tiền đi biền biệt Cho tủi hờn hoang mắt kẻ thấp cơ Con người ta khi đầy đủ niềm mơ Lại chợt thèm về củ khoai củ sắn Ớt vẫn mãi cay Ngải vàng mãi đắng Chỉ tình người nắng mưa thăng giáng Còn mùa xuân chưa lỗi hẹn bao giờ... -PHan TÙng LƯu ---
__________________
"Ngừi tình ơi Em mơ gì không..???" :) --- |
#2
|
|||
|
|||
![]() TÌnh TỰ Ca.
Em thích khám phá mình qua sự bí ẩn của đêm Đi nhiều đường lạnh sẽ đến khu rừng nắng Đêm khát nằm úp thìa yêu nhau trong giấc thiếp Đêm thèm lăn mình vào cánh tay Anh biết em không thể ngớt yêu Anh và yêu thơ dù chốc lát Thật khiên cưỡng nếu một tối nào đó em ngủ sớm hay thu lu nhìn bầy mối lải nhải đay nghiến cửa Quên rụt rè em chạy đến anh hổn hển Vừa thêm một tập thơ tuổi 25 nhánh xanh Không có chân trời cuối cho đường bay tình yêu Tạm vắng nhau nhiều đêm giương cánh Chỉ có ân tình không gian tượng thanh Yêu là liều, bất chấp ngặt nghèo ngăn cấm Chẳng có gì trói buộc, hoảng, sợ run Lúc 12h đêm đến gần anh đang đợi Phòng ngủ biển xanh mây bay thiên thanh Chiếc giường đàn hương- máy bay bằng gỗ Dâng mình lên cho cơ thể ngút ngàn Dâng từng đợt mưa say đợt cắn Anh trai tráng hệt như chưa lần nào Em nữ tính nhiều mà sao vẫn thiếu Đóa nhung đen nở mịn đường cỏ ấm Còn nợ mùa thu vì em trắng quá Suốt đời mải miết chạy theo tình yêu Vì em trắng quá mà đêm trong hơn Ngồi bên lò sưởi trên ghế chân quỳ, em chải tóc Anh để dành cho em chiếc lưỡi Da thịt dậy tình làm rơi xiêm áo Eo chờ đợi vuốt ve thắt bão Phòng sáng dịu đèn pin mặt trời, mùi ngọc lan tây búp lay tao nhã, mùi thịt da mượt mềm lan tỏa Hàng thông bứt rứt nhựa tuôn hổ phách, cối xay gió cuồng khi Anh thổi từng trận gió lên Mỗi đợt yêu lại sinh đời khác Không thể lười cũ kỹ thoát ly nhau Không thể ngưng bùng nổ sóng lạc giao Lực tuyến dồn lưng nhịp gấp Em rừng thơ để Anh thụ hưởng Thon dài nằm ngoan trong tay Anh, khi thế giới hiểm họa, bạo tàn bấn loạn Có đâu dối gian kinh hãi vì tình yêu vĩnh hằng ngự trị Mềm và ngon, thơm và ấm, Anh yêu em mang thai trái đất Tinh chiếu sáng muôn nơi bao mộng đẹp Truyền thuyết tình yêu là lịch sữ trần gian - Lịch sữ sự sống không bao giờ lãng quên và kết thúc Tự chủ và say đắm Anh yêu em như thưởng thức chai rượu quý (làm cho rượu tỏa hương, các giác quan náo nức thấu được hồn men rồi mới từ từ uống) Roméo bế nàng Giselle đang nhón chân hát trong vườn: “Hôn ngực em rất thơm Xin cho hôn, hôn vào trái ngoan Ngực đầy êm và ấm Nụ hồng non đỏ thắm Ngực tròn căng nhựa sống vươn lên mịt mùng” Ào tới Camen quyến rũ tung váy hoan mê, cùng Adam vocal tự tình “Say sưa đi tìm lối, Đường vào sâu tình ái Trầm mình trong dòng suối nhục tình không vơi”* Tuyệt vọng cực điểm để vĩnh biệt hoang mang Dấu vết cuồng phong còn nguyên vết cắn Tay mở bàng hoàng Anh chải mượt tóc em Yêu nhau triệu năm dồn một đêm nay Yêu nhau đời đời không thỏa mảy may Ánh sáng múa thân xuân Loài người lại khai sinh từ cõi ấy Mặt trời thoát y vì em trẻ lắm - VY THùy LInh -- * Ca từ trong bài hát “Người tình trong cánh tay” của nhạc sỹ Phạm Duy.
__________________
"Ngừi tình ơi Em mơ gì không..???" :) --- thay đổi nội dung bởi: capuccino, 12-05-2007 lúc 11:01 AM. |
#3
|
|||
|
|||
![]() Còn em thik bài nì! :D
Giận Nhau Hôm ấy chúng mình đã giận nhau Giận nhau không nhớ bởi vì đâu Em nằm day mặt vào trong vách Anh ngoảnh ra ngoài, lặng nhổ râụ Lạnh lẽo ngoài hiên gió thở dài Thằn lằn tắc lưỡi nhớ thương ai Căn phòng vắng vẻ, nghe buồn quá Tí tách đồng hồ đếm phút giâỵ Nhắm mắt như là đã ngủ yên Lòng đầy ấm ức giận không quên Co ro nghe rét về trên gối Lành lạnh nhưng không chịu đắp mền Giận quá như không muốn sống đời Giận tràn lên cổ giận đầy hơi Ghét cay, ghét đắng, hờn ra mặt Mà họ, dường như đã ngáy rồi Suy nghĩ miên man, bỗng ngủ quên Sáng ra hai đứa đắp chung mền Nghe hơi âm ấm, còn nheo mắt Có tiếng làm lành: "Lạnh hở em?" Em ẩy chàng đi, ngảnh mặt ra Mười phần cơn giận vợi đi ba Chàng nằm yên lặng thêm vài phút Rồi bỗng ngồi lên, mở cửa ra Em dậy, thì chàng đã bỏ đi Cà phê không uống, sữa đầy ly Em nghe vừa tức, vừa như hối Tiêng tiếc dường như mất vật gì Buồn quá ra vào dạ ngẩn ngợ Chàng về, gương mặt vẫn thờ ơ Vào mâm cầm đũa, không ai nói Muốn nói nhưng em vẫn cứ chờ Chẳng nhớ rồi sau ai hỏi ai, Chiều về cơn giận đã nguôi ngoai Chàng nằm xem báo, em may vá Tối lại chung mền đắp đủ đôi Không biết bao lần đã giận nhau Giận nhau vì những chuyện đâu đâu Làm lành khi đã tan cơn giận Lại nguyện yêu nhau đến bạc đầu Anh Tuyến thay đổi nội dung bởi: Ngò Gai, 12-09-2007 lúc 12:21 PM. |
#4
|
|||
|
|||
![]() Thơ hay lắm
__________________
............................................. Ngẫm ra muôn sự tại trời Sinh ra con người có số có thân Bắt phong trần phải phong trần Cho thanh cao mới được phần thanh cao . .............................................. |
#5
|
|||
|
|||
![]() Thơ Tình Kiểu Nguyên Sa
Trần Dạ Từ Nó ở đâu ra. Cái nhe răng Nó ở đâu ra. Cái trợn mắt Nó ở đâu ra. Cáo gầm gừ Nó ở đâu ra. Móng và vuốt Chúng ta đã gặp gỡ. Đã hẹn hò Đã ôm ấp. Đã vuốt ve Đâu thấy có nó Chúng ta đã yêu đương. Đã sinh nở Đã ghen tuông. Đã giận dữ Đâu thấy có nó Chúng ta đã sụp đổ. Đã chia lìa Đã nhắm mắt. Đã tưởng tượng Đâu thấy có nó Nó ở đâu ra. Sao nó ra vậy Cụp nó lại. Dìm nó xuống Bẻ nó. Chặt nó. Dzụt bỏ nó Khó à Làm thế nào bây giờ Từ từ. Cẩn thận nhé Anh hôn em. Saigon, 9-9-1988 Nguồn: Trích Nụ Cười Trăm Năm |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|