#21
|
|||
|
|||
Lại Là Chuyện Chú Cháu
Tôi cũng có một người thích gọi tôi bằng chú Giống buổi đầu cô bé ghé nhà chơi Mùa Thu trong tôi, còn chiếc lá chưa rơi Tiếng gọi khẽ đã lay niềm thương nhớ Cung Nguyệt lão khéo bày trò cắc cớ Em, cành mẫu đơn từ một sớm tinh khôi Tôi, biết yêu thuở em còn vẫn nằm nôi Như bất chợt nối cầu qua ý nghĩ Để bây giờ vướng ngang vào thế bí Xưng bằng anh ngọng nghịu chẳng thành lời Mà làm chú thì sao âu yếm tiếng…Em ơi! Cái cảm giác lưng chừng, ôi tệ hại Chiều ra phố đi cạnh thôi cũng ngại Cảnh so le thiên hạ ngoáy cổ nhìn Cứ như là kẻ lạ ngoài hành tinh Hay ganh tị tôi có riêng mình kho báu??? Mặc kệ đi, mình vẫn gọi nhau chú cháu Miễn trong lòng thấu hiểu một tình yêu Lã Thế Phong 04/07 |
#22
|
|||
|
|||
Tưởng Chừng Như Quên
Cứ tưởng quên em là điều rất dễ Không tìm nhau một dạo ắt cũng xong Nào ngờ như cát bỏng rớt vào lòng Ngày tháng cũ vẫn thập thò trong trí nhớ Hương tóc em còn đi qua từng hơi thở Quyện trong sương cho đêm đến bồi hồi Tôi mong một lần, chỉ một lần thôi Niềm ray rứt không theo tôi vào giấc ngủ Tôi đã nghe tiếng gió khuya thầm nhắn nhủ Cố quên đi ước mộng đã xa vời Có tìm về chốn ảo ảnh mù khơi Thêm uất nghẹn trăm nghìn lần mất mát Gom lại hết vùng tâm tư vỡ nát Chỉ còn vang xa thẳm bước em về Nụ hôn đã nhoà mà đêm chưa nhạt đam mê Em có thấu nỗi đau này không em hỡi! Lã Thế Phong 01/07 |
#23
|
|||
|
|||
Dặn Hờ Thế Thôi
Anh bây giờ không còn bên em nữa Hai buổi đi về con phố chắc bơ vơ Ong bướm lạ thức thời vây trước cửa Sợ em cả tin nên anh mới dặn hờ Nhớ em nhé! mỗi chiều khi tan học Đừng ghé mua quà vặt trước cổng trường Có những gã lừng khừng thích làm thơ trêu chọc Nhỡ em cười lại mất mấy phần thương Chiều ra phố em cũng đừng trang điểm Em sẽ đẹp hơn tài tử của xứ Hàn Rồi có người nảy sinh điều tà niệm Gánh phiền hà vô cớ phải cưu mang Nếu ai gạn em không trả lời tin nhắn Cứ đổ thừa điện thoại mới hết pin Cho dù phút giây cũng đừng quên anh đi vắng Gắng giữ cho nhau những nhung nhớ riêng mình Lã Thế Phong 04/07 |
#24
|
|||
|
|||
Nàng Xuân Cũng Khóc
Không chỉ mình tôi đang thầm nhớ đến em Nàng Xuân vừa về bỗng dưng cũng khóc Hạt rơi chưa đầy để xanh nhánh cây còi cọc Nhưng đã ướt một mùa dĩ vãng ở trong tôi Khuất nơi nào giữa giòng mực tím phai phôi Còn những ước mơ chưa bao giờ nao núng Còn những lời yêu mà em chưa xé vụn Xếp đủ cánh dù che chắn hết đời nhau Mây ở đâu về thân xác đã hư hao Vỡ thành khói sương phủ chân trời tối sẫm Từ phía bên em tôi chờ tia nắng ấm Hong lại cuộc tình lỡ đánh mất hôm xưa Tôi thấy mắt em buồn hắt hiu trong giọt mưa Rơi xuống hồn tôi ở tận cùng giá buốt Quay quắt giữa hư không một lời ve vuốt Đã lặng câm rồi từ độ ấy chia tay Lã Thế Phong 05/07 |
#25
|
|||
|
|||
Thấy LaThePhong xuất hiện ở rất nhiều trang thơ
Thơ cua LaThePhong rat hay |
#26
|
|||
|
|||
Cảm ơn nhiều nha Redo, chúc vui.
______________ Bài Thơ Bỏ Lửng Hôm qua con bướm chết Dưới gốc cây hoa hồng* Linh hồn còn chưa biết Về đâu nơi mênh mông Hôm qua tình đã hết Buồn vui trong tim người Bài thơ còn đoạn kết Đành bỏ lửng vậy thôi Ôi! đời ta phù phiếm Vét cạn lời mượn vay Giờ hoá thân đã điểm Cánh hồng chẳng buồn lay Gió nghiêm mình mặc niệm Từng ý thơ không thành Mây đan màu áo liệm Vớt hoàng hôn mong manh Ta tìm trong cô quạnh Một niềm đau chợt về Ta vùi trong huyệt lạnh Một cuộc tình hôn mê *Thơ một người Lã Thế Phong 05/07 |
#27
|
|||
|
|||
Tránh Gió Saskatoon*
Ừ! ngộ nhỉ, có duyên đâu mà gặp Em từ nơi nào chẳng biết lạc về đây Tôi đi tìm vàng trong truyền thuyết Viễn Tây Cùng tránh gió nơi góc đường phố lạ Bốn mắt nhìn nhau cũng không là gì cả Tiếng chào tôi trơ trẽn nét vô hồn Nụ cười em nhẹ như cát Saskatoon Như chưa muốn chia đôi niềm khốn khó Em vội vã bỏ lại tôi đứng đó Cái bóng mờ chợt ngã giữa hư vô Còn trong tôi chút nuối tiếc mơ hồ Sao chẳng phải là trăm năm tiền định Âu thì cũng là điều ngoài dự tính Chỉ thêm một lần treo ngược nỗi bâng khuâng Ấn tượng đầu tiên dù cao đến mấy tầng Cũng theo gió bình nguyên qua rồi không trở lại Lã Thế Phong Saskatoon, 05/07 *Saskatoon: Một thành phố nhỏ của tỉnh bang Saskatchewan, phía Tây Canada. |
#28
|
|||
|
|||
Từ Đó Bao La Một Cõi Đời - Tặng Mẹ
Chẳng còn nhớ lần cuối cùng nói câu: Con thương Mẹ! Tự trách mình hời hợt đến thế sao Trăm năm tuổi đếm dần còn số lẻ Chuỗi ngày vui nhìn lại chẳng là bao Con ngờ nghệch lớn lên qua dòng sữa ấm Từ đó bao la một cõi đời Đuổi bắt ước mơ bằng đôi hia ngàn dặm Giữa tha hương rơi mất tiếng Mẹ cười Mẹ rạng ngời như ánh trăng rọi chiếu Tỏa sáng bước con giữa bóng tối nhọc nhằn Con biết mình chưa làm tròn đạo hiếu Để Mẹ già héo hắt với băn khoăn Đừng giận con, Mẹ nha, đừng giận Vẫn còn đây tươi thắm nhánh hoa hồng Sẽ dâng Mẹ hôm nay, chính tay Mẹ nhận Chứ chẳng để dành cài áo lúc Mẹ không... Lã Thế Phong Saskatoon 05/07 |
#29
|
|||
|
|||
Cảm ơn nhiều nha Azian
___________________ Cô Bé Da Đỏ Trên 5th Ave. Thoáng chút xót xa trên bờ môi em lạnh Giữa cơn mưa chiều se sẽ lướt hàng cây Dáng em nghiêng theo bóng nước đổ gầy Như gánh một nỗi đau trĩu oằn từ muôn kiếp Con đường quạnh hiu lồng giữa thế gian ngủ thiếp Tuổi mười lăm trơ trọi đếm bước đời Tự thiêu hủy mình qua khói thuốc lả lơi Tìm ước vọng trong hơi men nồng đắng Nhà em đâu? lang thang trên phố vắng Trường em đâu? chẳng cặp sách cầm tay Niềm vui em đâu? buồn in dưới dấu giày Em chao đảo hay đất trời chao đảo Em sẽ ra sao giữa mùa giông bão Có gượng dậy được không khi ngã trước lỗi lầm Hãy gào lên nếu cần ai đó quan tâm Sao buông thả đến tận cùng như thế Lã Thế Phong Sask. 05/07 |
#30
|
||||
|
||||
Thơ anh LTP hay quá , TN hay lang thang tìm các trang thơ đọc..ngoài 4rum vina TN thấy anh post rất nhiều ở các trang thơ khác..trang nào cũng đứng ở Top hết ah:p
chúc anh cho ra lò thật nhiều thơ hay hơn nữa;) |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|