Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 05-24-2012, 08:46 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default Thục Nữ

Mỗi câu chuyện viết nên là những thực trạng xảy ra trong cuộc sống. Mỗi xúc cảm của nhân vật là nhịp đập của trái tim tác giả. Mỗi nhân vật trong câu chuyện là bài học để đời. Một câu chuyện đời thường cũng như biết bao nhiêu câu chuyện khác và giá trị của con người đều quí như nhau !!!

Thục Nữ chính là câu chuyện ngắn mà Ái muốn gởi đến mọi người bằng sự vay mượn của những câu chuyện đời có thật...!


**************

Nắng hắt vào song cửa nóng hừng hực, cái nóng oi bức của một buổi xế chiều mùa hè làm cho Hải Tú như ngợp thở và khó chịu . Cô thò tay kéo rèm cửa lại rồi ngã lưng xuống tấm nệm, vươn tay, duỗi chân, thở ra một hơi thật mạnh với gương mặt ngước lên trần nhà và đôi mắt nhắm nghiền . Hải Tú uốn éo thân mình một hồi rồi nằm yên bất động . Cô mệt mỏi và thèm một giấc ngủ ngon . Hải Tú không phải là một cô gái đẹp nhưng cô lại toát ra một nét quyến rũ lạ thường và một giọng nói thỏ thẻ, nhẹ nhàng như ru lòng người . Dưới cặp mắt mọi người cô là người nhút nhát, hiền lành và hết mực đoan trang . Bạn bè từ trai đến gái đều quý mến cô . Nhưng có một điều chẳng ai hiểu nổi hay đọc thấu tâm trạng của cô qua từng xúc cảm . Trong giây phút chập chờn ảo mộng cô đã thiếp đi lúc nào không biết .

Hải Tú ăn sáng qua loa rồi lại đèo chiếc xe đạp cũ kỹ đến trường . Cô tiết kiệm tối đa vì nhà đã nghèo, mà càng nghèo thì tự ái càng cao . Khi tự ái càng cao thì cô càng cố gắng học và muốn đỗ đạt cao hơn người để bù lại cái nghèo hèn mà cô đã phải chịu . Cô quyết tâm theo đuổi ngành đại học kinh tế đến cùng . Thắm thoát đã cuối niên khóa thứ ba rồi . Chẳng ai hiểu được những vất vả chịu đựng của cô vì có bao giờ cô chịu chia xẻ với bất cứ ai đâu ! Và cô cũng chẳng thể nào hé môi với bất cứ ai ! Vài cây si đã mọc ở đằng sau chiếc xe đạp cũ kỹ của cô từ lâu lắm nhưng cô cứ phớt lờ như không hề nhìn thấy . Lòng tự nhủ phải ráng cho qua cái ải cuối cùng . Cô tận dụng hết thời gian nghỉ hè để đi làm gấp đôi, kiếm tiền trả học phí và chi tiêu trong cuộc sống hằng ngày . Có nhiều lúc cô cũng khao khát, thèm thuồng, ước ao được một vòng tay âu yếm và một mái ấm gia đình . Có nhiều khi cô cũng chẳng muốn chấp nhận chính bản thân mình trong cái hiện tại đen tối này . Xong ..., cô không thể nào chối bỏ được sự thật . Một cây si có lẽ đã quá mệt mỏi vì trồng khá lâu mà không được người chăm sóc . Cây si ấy đã đánh liều một phen, đánh bạo tán tỉnh cô . Ai ngờ một câu nói đùa của Hải Tú đã khiến cây si cảm động . Và cuộc tình tiến triển thật nhanh ngoài sức tưởng tượng của hai người ...

Triệu đã chờ dưới nhà hơn mười lăm phút, anh nóng lòng đi tới đi lui, liếc nhìn đồng hồ mà vẫn chưa thấy Hải Tú . Riếng Hải Tú cũng nóng lòng không kém, mồ hôi cô toát ra nhỏ giọt vì cô sợ . Sợ Triệu sẽ lên nhà một cách bất ngờ nếu như anh chờ quá lâu . Triệu gọi đã mấy lần nhưng máy di động của Hải Tú đã tắt nguồn làm anh càng lo lắng . Khoảng mười lăm phút sau Hải Tú bước vội vàng xuống cầu thang với dáng điệu mệt mỏi . Vừa thoáng thấy cô, Triệu đã thở phào nhẹ nhõm . Anh tự nghĩ lần nào Hải Tú cũng bắt anh chờ đến mỏi cả cổ mới chịu xuất hiện . Anh đã hỏi nhiều lần mà lần nào Hải Tú cũng lãng sang chuyện khác . Cô chỉ bảo là việc học làm cô quá mệt mỏi và âu lo . Mới quen hơn nửa năm mà Triệu đã ngỏ lời cầu hôn cô dù chẳng biết tí ti gì về gia đình của Hải Tú . Triệu vừa xong bốn năm đại học bây giờ anh đang nộp đơn xin việc làm . Anh dự định cưới Hải Tú sau khi cô đã lấy xong bằng đại học . Vả lại thời buổi này trai gái yêu nhau có quyền tự do định đoạt hôn nhân mà không sợ bị ép duyên như ngày xưa nữa . Nghĩ đến lời cầu hôn của Triệu làm Hải Tú thẩn thờ, mắt thoáng vẻ u buồn . Cô muốn nói gì đó, nhưng lại thôi, lại thở dài rồi lại đáng trống lãng . Hẹn hò đã ba tháng mà Triệu chẳng dám hôn cô một cái nào, chỉ choàng vai và nắm tay thôi cô cũng đã ngượng ngùng và sợ sệt . Và hơn nửa năm nay Hải Tú vẫn như vậy, Triệu yên tâm phần nào trong thái độ dè dặt của cô. Điều này chứng tỏ anh là người đàn ông đầu tiên cô quen biết ?!

Còn Hải Tú lại nhớ đến câu nói đùa của mình với Triệu "nếu anh có thể đem em ra khỏi cái hiện tại đen tối này mà không một lời oán hận thì em sẽ ưng anh". Không lẽ đây là ý trời, mà nếu là ý trời thì cũng phải có thử thách . Hải Tú ngồi lên xe lòng cô hoang mang lo lắng, nhưng cô gắng nở một nụ cười e lệ kèm theo là ba chữ "xin lỗi anh" ngọt ngào làm Triệu càng ngây ngất . Cuộc hẹn hò hôm nay Triệu muốn cầu hôn và đeo chiếc nhẫn đính hôn vào bàn tay xinh xắn của Hải Tú, anh muốn cô là của riêng anh mãi mãi . Mỗi người đều theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình trong âm thầm lặng lẽ . Trong suốt cuộc hẹn hò chiều nay Hải Tú rất ít nói chuyện và gương mặt suy tư một cách khác thường . Triệu nôn nóng đem chuyện cầu hôn ra nói một lần nữa với cô . Triệu lấy trong túi ra một cái hộp nhỏ màu đen, vừa cầm bàn tay cô vừa hỏi:

- anh muốn cầu hôn với em, em có bằng lòng với anh không ?

Hải Tủ sững sờ trong chốc lát rồi cô dịu dàng:

- anh đã suy nghĩ kỹ chưa, em cho rằng chúng ta cần thời gian tìm hiểu nhau thêm . Có lẽ như thế này là quá vội vàng rồi .

Triệu cười mỉm chi:

- không đâu em, cưới vợ phải cưới liền tay mà ...

Triệu chưa dứt lời thì Hải Tú ngắt lời của Triệu:

- nhưng anh không muốn biết về em, về gia cảnh của em sao ?

Triệu lắc đầu:

- không, anh chỉ biết anh yêu em, em yêu anh, thế là đủ . Rất đơn giản phải không em ?

Nhìn nét mặt nghiêm trang của Hải Tú, Triệu thấy cô càng quyến rũ . Cơn lửa tình hừng hực bốc cháy trong lòng anh và trái tim như muốn bay ra khỏi lồng ngực khi anh cố dằn tâm định trí . Triệu ra chiều tư lự rồi nhìn thẳng vào đôi mắt Hải Tú mà van lơn:

- em cho anh lên nhà em chơi nhé . Anh muốn biết nhà em, sao lần nào em cũng từ chối hết !

Hải Tú ngập ngừng:

- tại em thấy bất tiện vì chỗ em ở quá chật hẹp và nghèo nàn .

Triệu cười nheo mắt:

- không sao đâu nhà tranh vách lá nhưng có em là viên ngọc quý thì đủ rồi .

Hải Tú nghe đến đây càng thấy bất an, trong giây phút này cô không biết phải xử ra sao nữa . Cô thật lòng với Triệu và cũng mơ ước một mái ấm gia đình nhưng cô sợ, sợ một ngày rồi Triệu cũng thay lòng đổi dạ vì biết được sự thật về cô . Lặng thinh một hồi Hải Tú quyết định liều một phen:

- thôi được rồi lát nữ sau khi đi chơi về em sẽ dắt anh lên nhà em chơi

Triệu cười hí hửng:

- cảm ơn em

Tiếng chuông điện thoại reo làm Hải Tú giật mình, cô xin phép Triệu để tiếp cú điện thoại trong lo âu, cô vừa nói vừa đứng lên bước sang một chỗ khác cách nơi cô ngồi một khoảng khá xa . Dường như cô không muốn Triệu nghe lõm câu chuyện của cô . Về phần Triệu hình như Triệu vô tư và chẳng có chút nghi ngờ gì cả . Hơn nữa tiếng nhạc sập sình trong nhà hàng làm át đi giọng nói của cô nên cho dù có nghe thì Triệu cũng chẳng nghe rõ được cô nói gì . Hải Tú trở lại bàn ăn cười đùa vui vẻ với Triệu cho đến khi cả hai cùng lên xe đi về .

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 05-25-2012, 05:32 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Về đến nơi Hải Tú ở, khi lên đến cầu thang hai người gặp ông hàng xóm, ông già này nhìn Hải Tú cười "khì" một tiếng rồi quay lưng đi với thái độ lạnh lùng . Điều này khiến Triệu thắc mắc sao cái ông hàng xóm này bất lịch sự thế . Hải Tú thì lặng im không nói một câu nào, cô lấy khóa mở cửa rồi cùng Triệu bước vào trong nhà . Cô dịu dàng hỏi Triệu:

- anh muốn uống chút gì không ?

Triệu lắc đầu và lấy tay xoa xoa bụng:

- mình mới ăn uống xong anh hãy còn no và không thấy khát .

Xong chàng đùa một câu:

- chỉ khát là khát tình em thôi

Hải Tú nghe đến đây cũng không chịu đựng được nữa rồi, nàng nguýt Triệu một cái . Ôi ! Nàng thục nữ mà bấy lâu nay Triệu thầm mơ một nụ hôn . Cô vội vã đến bên cái máy hát mở nhạc lên rồi quay ra đóng cửa phòng lại trong khi Triệu đã ngã lưng xuống chiếc giường cũ kỹ nhưng gọn gàng của cô và nhắm nghiền đôi mắt hít thở một cách sảng khoái . Xong chàng mở mắt ra nhìn lên vách tường thấy tấm ảnh của Hải Tú trong trang phục áo dài trắng thật là nhí nhảnh dễ thương và trong sáng . Triệu buột miệng khen:

- tấm hình này đẹp quá .

Trong khi anh đang mải mê ngấm nghía tấm hình thì cô đã đến bên cạnh anh lúc nào không hay biết . Triệu vừa xoay người qua thì bàn tay của Hải Tú đã chạm vào vùng ngực của anh mà xoa, Triệu trố mắt chết sững khi thấy cô đang tần ngần bênh cạnh trông thật mát mẽ hết chỗ chê . Lòng ham muốn lại trỗi dậy khi anh nghe trái tim mình đập thình thịch . Những sớ thịt căng lên, các mạch máu như tăng tốc độ hết ga và tuần hoàn một cách loạn xạ trong thân thể của anh . Bỗng dưng cô tấn công anh bằng nụ hôn đầu tiên trên đôi mắt . Anh nhắm mắt tiếp nhận một cách đè nén . Cô lần hai bàn tay ra sau gáy Triệu, đôi lần xuống tìm môi, một làn hơi ấm áp lạ lùng làm Triệu muốn nhảy nhổm và cuối cùng anh tiếp nhận một cách nồng nhiệt . Cô bắt đầu thả người xuống lên trên cơ thể anh, anh ghì chặt và hai người quyện lấy nhau trong hơi thở hổn hển . Triệu lúc này chẳng còn biết trời trăng mây nước gì nữa, sự khao khát lâu ngày và sức trai đang căng phồng như chiếc bong bóng sắp nổ tung, anh chỉ biết lẩm bẩm mấy chữ:

- anh yêu em ..

Hải Tú sờ soạn người anh một cách sành điệu rồi cởi từng cút áo sơ mi của anh . Gỡ tới đâu nàng hôn nồng nàn tới đó . Tiếng nhạc uốn éo và hơi thở dồn dập của cô làm Triệu như tóe lửa . Anh cũng ghì chặt cô xuống hôn lấy hôn để lên hai ngọn đồi tuyệt mỹ và cả hai đã chìm vào trong một giấc mơ ..., giấc mơ của hai người !

Sau một trận mây mưa ướt át, cô bỗng trở về tư thế một nàng thục nữ hiền lành . Cô mặc lại bộ y phục một cách chớp nhoáng rồi nói giọng thúc giục:

- anh mặc đồ vào đi em đưa anh xuống lầu, em còn phải đi học .

Trong khi Triệu hãy còn ngây ngất vì dư hương ngọt ngào vừa đọng lại sau một lần thỏa mãn lòng anh còn lâng lâng khó tả, anh mặc lại bồ đồ rồi cùng cô xuống nhà một cách vội vã . Sau cái hôn phớt lên má của anh, cô thản nhiên nói:

- tạm biệt anh gặp lại sau .

xong cô bước nhanh lên lầu như sợ anh bắt kịp . Thật ra cô không phải là người đàn bà đầu tiên của Triệu nhưng trong cô lại toát ra một nét gì mê hồn mà Triệu không diễn tả được . Mấy lần ăn trái cấm nhưng chẳng lần nào anh thấy ngọt như lần này cả . Anh cũng là người phóng khoáng và cởi mở, quan niệm hai chữ "tiết trinh" không ám ảnh Triệu vì sau lần ái ân anh biết được mình chẳng phải là kẻ đầu tiên bẻ mận hái đào . Anh quan niệm tình yêu không phải là trinh tiết mà là tinh khiết . Vì trinh tiết của thân thể không thể nào đánh đổi được tinh khiết của tâm hồn . Cho nên anh chấp nhận cô, và anh sẵn sàng gánh trách nhiệm về hành vi của mình .

Kể từ lần ấy, Triệu càng thăm viếng Hải Tú nhiều hơn và lần nào cũng thấy ông hàng xóm già cười cười "khì" lãng xẹt . Hải Tú dường như là hai người khác biệt . Một đoan trang, nhút nhát, hiền lành . Một bốc lửa, khát khao, cuồng nhiệt . Và lần nào cô cũng chủ động nhập cuộc mây mưa . Mỗi lần một tuyệt chiêu khác nhau làm Triệu có cảm giác cô tuyệt vời y như một cô gái làng chơi . Và lần nào cũng vậy sau khi thỏa mãn xong là cô đuổi anh về . Dù thắc mắc nhưng Triệu cũng ngoan ngoãn vâng lời vô điều kiện . Trong thời gian này một mặt hưởng thụ cái hương vị tình yêu lãng mạn, một mặt Triệu cấp tốc tìm kiếm việc làm . Cuối cùng anh đã tìm được một chức vụ khá cao tại một công ty vi tính . Anh vui mừng báo tin cho Hải Tú biết và định tổ chức ăn mừng với bạn bè trước khi chính thức đi làm . Sự việc quá gấp làm cho Triệu chạy đôn chạy đáo mua tờ báo tìm trong mục rao vặt để kiếm một ban nhạc trẻ . Anh muốn quậy cho đã một bữa trước khi vào nề nếp . Lòng tự nhủ ... gấp thế này không biết có ai chịu đến không ? Mắt lướt trên những trang rao vặt Triệu chợt nhận ra gương mặt của một người bạn học cũ đó là Lạc . Bây giờ anh ấy đã lập một ban nhạc rình rang, ngày xưa anh là một tay đàn giỏi nhất trường . Triệu mừng quýnh gọi điện thoại cho Lạc . Cả hai cười cười nói nói rồi cúp điện thoại trong không khí hào hứng . Lạc còn nói là sẽ có món quà bất ngờ dành cho Triệu .

Buổi tiếc diễn ra trong không khí tưng bừng và vui vẻ . Hải Tú đến từ trưa để phụ lo tổ chức việc ẩm thực, chung vui với Triệu cùng bạn bè rồi cô xin phép về sớm vì mai còn phải đến lớp . Triệu đưa Hải Tú vè trong hân hoan và sung sướng . Hai người lại dìu nhau lên cầu thang, và một lần nữa anh lại được cái cảm giác thỏa mãn lâng lâng . Triệu quay về với nét mặt sáng rỡ trong sự chờ đợi của Lạc và bạn bè . Cả bọn cùng nhau nâng ly say sưa thỏa chí . Cuối cùng tiệc cũng tàn, ai nấy ra về chỉ còn lại Lạc, Huấn và Khanh . Lạc bảo Triệu:

- tui có món quà bất ngờ dành cho ông nhé !

Triệu hoài nghi:

- quà gì thế, sao ông tốt bụng như thế này ?

Lạc cười cà rỡn:

- thì quà độc đáo ấy mà, nhưng ông phải kiên nhẫn chờ đợi à nha

Triệu lắc đầu chịu thua lẫn tò mò:

- nè phải nói rõ là quà gì coi tui có nhận không, nếu đắt tiền quá thì tui không dám lãnh à nha

Lạc móc túi lấy máy di động bấm một cuộc gọi, chỉ nghe:

- chào em, là anh nè, có hẹn rồi nha, okay, em dắt thêm vài mỹ nữ nữa cho anh . Ồ, vậy hả, em làm nổi không đó ? Chỉ sợ em kham không nổi thôi . Ừ, lát gặp, nhớ bồi bổ trước khi tới nha em .

Triệu có vẻ hoài nghi:

- nè ông gọi ai vậy ? Sao hẹn ai, em nào tui không tham gia đâu à, tui ...

Lạc ngắt lời:

- lâu lâu mà, mèo nào chê mỡ, bảo đảm với ông mấy em này ngon lành, vừa rẻ, vừa sạch, vừa an tâm, vừa phê nữa .

Triệu nhún vai:

- thôi đi ông, tui mới ăn no rồi, không muốn nữa, ăn kiểu đó tui sợ si đa lắm .

Lạc cười sặc sụa:

- bảo đảm an toàn, tui có thử qua rồi, tin tui đi .

Ding dong, ding dong ...!

Tiếng chuông cửa reo làm cắt ngang câu chuyện, Lạc nheo nheo con mắt rồi khúc khích:

- sao tới nhanh như bay vậy kìa ?

Lạc vội vàng chạy ào ra mở cửa trong khi Triệu hãy còn suy nghĩ ngớ ngẩn . Triệu ngồi nhổm dậy ngay lập tức bị Huấn và Khanh kéo ngồi xuống ghế sa lông .

Triệu khó chịu:

- Trời ơi mấy ông làm gì vậy ? Tha cho tui có được không ?

Khanh kề vào tai Triệu thì thầm:

- nè nghe lời ông Lạc đi bảo đảm ông sẽ phê tới bến luôn .

Triệu nhăn mặt:

- nhưng tui không có bao giờ chơi gái cả, có phải ông Lạc gọi gái tới không ?

Huấn chen vào:

- ông đừng lo mấy cô này ngộ lắm, trong khi hành sự họ sẽ tắt đèn tối thui, hai bên sẽ không nhận dạng ra nhau thì có gì mà ông xấu hổ hay ngại ngùng

Triệu nói vẻ nhát gừng:

- nhưng tui đã có bạn gái rồi .

Giọng Lạc vọng vào:

- thì có sao đâu, hì hì .

Rồi Lạc tiếp giọng:

- đứa nào muốn hưởng thụ trước ? Chỉ có một em thôi nhưng bảo đảm sẽ chiều tới bến, và một trăm phần trăm an toàn . Đây là mác sinh viên thứ thiệt nhé .

Khanh háo sắc chạy vô phòng trong khi Triệu che mặt úp mình xuống ghế sa lông một cách xấu hổ . Lạc bảo cô gái:

- em hãy chạy theo nó vào phòng kia, khi nào xong thì bảo nó ra nói cho mấy anh biết, tụi anh sẽ ở ngoài chờ đợi, em nhớ đem hết tuyệt chiêu ra nhé .

Cô gái mỉm cười rồi thoăn thoắt bước vào phòng . Trong phòng tắt đèn tối thui, cô mò mẫm từng bước rồi cuối cùng cũng đến được bên chiếc giường Khanh đang nằm . Khanh vồ lấy cô như con thú thèm khát miếng mồi thơm . Cô gái trổ ra một tuyệt chiêu mà Khanh chưa từng được thử bao giờ . Khanh sướng phát run người, cứ ghì chặt cô gái, hai người lăn nhiều vòng trên chiếc giường của Triệu và chìm dần trong thỏa mãn thú vui !

Khanh vội vã bước ra với nét mặt còn phảng phất cơn mê tình ái, bước tới lấy một ly nước lọc uống ừng ực rồi ngồi xuống ghế sa lông một cách tự nhiên:

- tới phiên ông Lạc hả ? Để con bé nghỉ ngơi một chút . Công nhận đã thiệt . Năm phút sau ông hãy vô . Cô ta bảo vậy !

Lạc vỗ vào vai Triệu một phát thiệt mạnh:

- ê ông ráng chờ chút xíu nha, không được chạy à . Chừng 20 phút tui ra liền

Nói xong Lạc ưỡn ngực bước tự tin vào phòng . Cô gái dịu dàng:

- vào đi anh, em phải còn làm bao nhiêu lần nữa ?

- chỉ còn hai thằng bạn anh nữa thôi, nhưng em liệu có chống nổi không ?? Nếu không thì để anh ưu tiên cho thằng bạn thân của anh trước vì hôm nay là ngày đặc biệt của nó !

- em nghĩ một lúc mà bốn người chắc em sẽ mệt lắm

- vậy để anh gọi thằng bạn của anh vào nhé, em chờ đấy dưỡng sức thêm chút nữa nha

- được rồi anh

Lạc vội vã bước ra không đầy hai phút, cả bọn mất hồn trố mắt hỏi:

- ông làm gì mà lẹ thế ? Sao tỉnh queo vậy ?

- không, thôi đêm nay tui với ông Huấn nhịn đi cho ông Triệu vào thử, vì con bé có vẻ mệt không kham nổi bốn thằng mình đêm nay .

Huấn tỏ vẻ thất vọng:

- vậy mà nãy giờ tui ráng chờ, mà thôi nhường cho ông Triệu lần này

Nói xong cả ba đẩy Triệu về hướng phòng ngủ . Triệu sợ hãi thụt lùi:

- thôi tha cho tui đi mấy ông, tui làm không được, tui đã có bạn gái, tui không thể nào chơi gái được .

- một lần thôi cho biết với người ta ông ơi, bạn gái ông đâu có biết đâu . Lạc xúi vô .

- ừ đúng rồi, đàn ông trước khi ràng buộc cũng cần được một đêm thoải mái tự do chứ ông . Khanh tỏ vẻ sành đời

Huấn chẳng nói chẳng rằng kéo Triệu đi về hướng phòng ngủ rồi đẩy Triệu vào trong và đóng cửa cái rầm .

Trong căn phòng quen thuộc của mình Triệu dễ dàng bước đến bên chiếc giường nhưng anh lại từng bước run rẩy vì có cảm giác mình đang phản bội . Cô gái lại dịu dàng, một giọng Bắc kỳ thanh thao:

- Mời anh tự nhiên, em sẽ chiều anh hết lòng nhé .

Trong căn phòng lò mò tối thui, nhưng đâu khó khăn gì cho cả hai cùng sờ soạn nhau và ôm ấp trong bóng đêm . Bỗng Triệu đẩy cô gái ra và hổn hển:

- xin lỗi tôi không làm được

- thế anh muốn gì bây giờ ? Anh vẫn phải trả em đủ tiền đấy nhé

- tôi sẽ trả nhưng tôi không muốn làm nữa, mình mở đèn lên nha

- không được đâu anh . Em đã giao trước rồi anh không biết luật chơi sao ?

Ngoài cửa phòng có lẽ ba chàng kia đang rình nên Lạc nói vọng vào:

- em nhớ phải chiều nó tới bến mới được, đêm nay là đêm của nó đó cô bé . Anh sẽ thưởng em thêm .


(còn tiếp)

__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 05-26-2012, 04:10 AM
Bờm mo 12's Avatar
Bờm mo 12 Bờm mo 12 is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2012
Bài gởi: 501
Default

Bờm chưa coi hết, hổng biết sau này kết cục ra sao nhưng coi được một đoạn thấy câu chuyện ni hấp dẫn à nhe. Phải có ly nước đá ở bên mới được.... :thanks: Sis Ái!
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 05-27-2012, 07:35 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Trích:
Nguyên văn bởi Bờm mo 12 View Post
Bờm chưa coi hết, hổng biết sau này kết cục ra sao nhưng coi được một đoạn thấy câu chuyện ni hấp dẫn à nhe. Phải có ly nước đá ở bên mới được.... :thanks: Sis Ái!
Thì Bờm chờ đọc hết câu chuyện sẽ hiểu được vấn đề chính của câu chuyện mà sis muốn nói là cái gì áh cưng. Bờm đã đọc ủng hộ sis ái nhen
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 05-27-2012, 07:43 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Cô gái chẳng nói chẳng rằng trườn người lên và kéo Triệu nằm xuống để tiếp tục cuộc mây mưa . Triệu có cảm giác ớn lạnh xương sống . Sao linh tính và cảm giác cho anh biết cô bé này thật quen thuộc mà hình như ...Triệu ngỡ như là mình đang nằm mơ . Phải mơ không ? Đầu óc Triệu miên man . Anh bỗng ghì chặt cô bé vào hôn thật sâu lên đôi môi một cách nồng nàn . Triệu bỗng giật mình khi anh vừa hôn vừa uống những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bờ môi . Triệu chợt dừng lại hỏi:

- tôi chưa làm gì cô sao cô lại khóc ? Cô thật sự không thích làm sao ?

Cô gái không trả lời cứ đè Triệu và tiếp tục hôn, sau một hồi lâu cô không thể nào nén được nữa bật ra tiếng khóc . Triệu giật bắn người chồm dậy đưa tay bật đèn lên . Cô gái che mặt khóc nức nở . Từ ánh sáng của chiếc đèn ngủ Triệu nhìn thấy cô bé đội mái tóc giả màu vàng nâu, Triệu cố kéo hai bàn tay của cô ra và hỏi:

- có chuyện gì tại sao cô khóc ? cô biết tôi à ???

Cô bé vẫn che mặt:

- xin anh đừng hỏi nhiều nữa . Xin anh hãy đi ra và nhớ là trả đủ tiền cho em nhé . Anh mở đèn là đã vi phạm luật chơi rồi

Nhưng lần này giọng cô bé không còn là cô bé Bắc Kỳ nữa mà một giọng miền Nam rặc ròng và quen thuộc . Triệu giật bắn người:

- trời ... tại sao lại thế này ? Tại sao lại có thể là em

Cô bé đã buông hai tay ra, hai hàng nước mắt ràn rụa trên làn mi chảy mascara cong vút:

- em cũng không muốn như thế này đâu anh, xin anh hãy hiểu cho em .

Triệu lạc giọng hét toáng lên:

- tại sao em lại đi làm cái nghề nhơ bẩn này ?

Cô gái cười vẻ bất cần đời:

- anh không hiểu được hoàn cảnh của em, xin anh đừng nhục mạ em như thế

Triệu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh thì đã nghe tiếng đẩy cửa phòng vào, Triệu liền hét lớn:

- mấy ông ở ngoài đó không được vô, tui sẽ không tha cho mấy ông đâu

Cô gái đứng lên mặc lại y phục một cách nhanh chóng và vuốt nước mắt, sửa lại mái tóc rồi nhìn Triệu:

- em xin lỗi anh đã làm cho anh thất vọng . Nhưng xin anh hãy nhớ lại lời em đã từng nói với anh và vì sao em đã từ chối lời cầu hôn của anh . Hãy xem như là một giấc mơ .

Rồi cô bé lẳng lặng đẩy cửa bước ra trong khi Triệu đứng như trời tròng chưa tỉnh hẳn . Cô bé thản nhiên lấy đủ số tiền và chào tạm biệt rồi bước nhanh ra cửa !!!

Ba chàng lúc này mới chạy ùa vào phòng thấy Triệu đang còn ngồi thừ trên giường như trời tròng, nhưng lúc trông thấy ba người Triệu nhào tới đấm cho mỗi người một quả . Và bồi cho Lạc thêm một quả thiệt đau . Xong Triệu khóc như một đứa trẻ thơ ...mặc cho đám bạn năn nỉ và hỏi nguyên nhân . Hiểu tường tận lý do cả ba rối rít xin lỗi Triệu và năn nỉ đừng giận rồi cũng đến lúc ra về !!!

Một mình nằm trên chiếc giường mà bao nhiêu chuyện vừa xảy ra Triệu nhắm mắt như muốn xua đi hình ảnh đó . Nhưng anh không thể nào . Miệng cứ lẩm bẩm tại sao, tại sao ??? Rồi anh không chịu nổi, gọi điện thoại cho Hải Tú chỉ nghe tiếng tổng đài :

- thuê bao quí khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được !

Triệu như điên cuồng tìm mấy chai bia nốc ừng ực cho đến xỉn và nằm gục tại sa lông giữa đống vỏ bia lăn đầy trên bàn và dưới đất . Sáng tỉnh dậy nhận được tin nhắn của ba chàng bạn thân cùng tin nhắn của Hải Tú:

- Xin lỗi anh vì những việc vừa qua . Sẽ không còn có lần thứ hai . Vĩnh biệt anh !

Triệu bấm máy gọi lại nhưng mà lần này là giọng một người đàn ông:

- xin lỗi cậu tìm ai ?

- dạ tôi tìm cô Hải Tú

- cậu nhầm số rồi, ở đây không có ai là Hải Tú cả

Triệu bàng hoàng ngẩn người ra một hồi rồi quyết định chạy tới nhà Hải Tú . Nhưng đến nơi chỉ thấy cửa khóa im lìm và ông hàng xóm hôm nay không cười như mọi khi, ngược lại ông đến bên Triệu và hỏi:

- cậu tìm cô bé ở đây hả ?

- dạ đúng, bác có biết cô ấy đi đâu không ?

- tôi không biết, chỉ biết cô ấy dọn đi sáng sớm này và nhờ tôi trao cho cậu cái này .

Triệu cảm ơn ông già hàng xóm rồi mở ra trong đó có một số tiền và một bức thư . Triệu từ từ đọc:

Anh Triệu yêu thương,

Khi anh nhận được lá thư này thì có lẽ là những lời cuối cùng em cho anh, như cuộc tình mình sẽ không bao giờ có đoạn kết . Em thật lòng không hề có ý lừa dối anh . Em sinh ra là một cô gái nghèo, sự vất vả cơ cực của cha mẹ, gia đình và của cả chính bản thân mình đã làm cho em quyết tâm cố gắng học hành và em mơ ước mình được bước chân vào đại học . Em đã thực hiện được điều ấy !

Tập tễnh bước lên xứ Sài Gòn rồi đi làm đủ công việc cực nhọc để có đủ tiền học phí, tiền sinh hoạt ăn ở, em nhận ra cay đắng của tình đời . Cuộc sống không dễ dàng như em nghĩ . Cha mẹ thì không có đủ lo cho đàn em ở dưới quê lấy đâu cung cấp cho em . Sau đó một thời gian mẹ em bị bệnh nặng phải nằm viện, không biết lấy đâu ra tiền, vay mượn thì cũng có lúc phải trả nhưng làm sao có tiền để trả đây khi mà nhà em lại quá nghèo . Thương mẹ vô cùng và cuối cùng em đã chấp nhận hy sinh cái quí giá nhất của đời mình cho một người đàn ông lớn tuổi, một đại gia để đổi lấy số tiền cứu mẹ và trả đi số nợ đã vay .

Từ đó cuộc đời em đã rẽ vào một bước ngoặc khác, một lối rẽ mà không ai muốn giẫm chân lên để sống bao giờ . Nhưng em không có đường lựa chọn ! Em đã tiếp tục phục vụ cho ông ấy những lần sau và ông ấy cũng thưởng em hậu hỉnh để em có thể vừa lo cho mình vừa lo cho gia đình . Cuối cùng em đã bỏ hết những công việc cực nhọc khác chỉ mang về một số tiền quá ít ỏi không đủ cho em trang trải, để làm cái công việc này . Một công việc mà anh đã nhục mạ em là "công việc nhơ bẩn" . Những điều em làm cha mẹ em hoàn toàn không biết . Và người biết đầu tiên lại là anh ! Trớ trêu thay cho số phận con người . Anh có còn nhớ có lần em đã nói với anh :

- nếu anh có thể đem em ra khỏi cái hiện tại đen tối này mà không một lời oán hận thì em sẽ ưng anh .

Anh thật sự không hiểu lúc đó em đau như thế nào đâu, em yêu anh thật lòng chính vì vậy mà em không thể lừa dối anh và làm anh đau lòng, lại không đủ can đảm để nói ra, không đủ tư cách để nhận lời anh nên em đành từ chối !

Phải em là cô gái không xứng đáng nhưng mà những lần mình bên nhau em không hề xem anh như là một lần trao đổi . Mà em đã trao anh tất cả tâm hồn và thể xác của em, vì em đã yêu anh .

Số tiền này em xin hoàn trả lại cho anh, đó là tiền công của bạn anh đã trả cho em phần của anh, tiền công mà em đã ngủ với chính người em yêu như là một lần trao đổi . Em trả lại cho anh vì em đã không xem như là lần trao đổi, và em cũng đã chưa làm xong công việc của mình nên em không thể nhận số tiền này . Nếu anh thật sự cho công việc của em là "nhơ bẩn" vậy thì anh hãy xem như những lần trước kia mình đã từng bên nhau cũng là những lần trao đổi . Thế thì anh hãy còn nợ em rất nhiều tiền đấy anh ạ !

Nếu anh thật sự cho công việc của em là "nhơ bẩn" thì anh có bao giờ nghĩ rằng nếu không có những người như ông đại gia kia, như bạn của anh, và cả như anh nữa thì làm sao em có được cái vinh dự nhận hai chữ "nhơ bẩn" của anh . Mà có lẽ em cũng nên cảm ơn họ đã cho em cơ hội làm ra tiền mà không hề chửi em là "nhơ bẩn" . Và em có nên cảm ơn anh hay không khi em không lấy của anh một đồng xu mà còn được anh tặng cho một lời nhục mạ nhớ đời ??!

Em xin lỗi em không xứng với anh, xin lỗi anh vì em đã không phải là người mà anh mơ ước . Em sẽ biến mất khỏi cuộc đời anh cũng như là một giấc mơ . Anh hãy tìm người khác xứng đáng hơn em và hãy luôn nhớ rằng khi yêu một người là nên chấp nhận quá khứ của người ấy dù quá khứ có xấu xa đến mức nào, nếu mình thật lòng muốn tiến đến hôn nhân !

Tình yêu ơi, giấc mộng tàn
Ngàn lẫn xin lỗi đã làm anh đau
Ngỡ ngàng ... tan nát lòng nhau
Bởi nàng thục nữ ... rành câu ... bán mình !!!

Thương anh thật nhiều và vĩnh biệt anh,
Hải Tú


Triệu vừa đọc mà những giọt nước mắt chảy dài lăn trên má, rớt xuống lá thư của người yêu . Anh đau điếng cả hồn . Phải chi anh đừng tổ chức buổi tiệc vừa qua, thà rằng anh đừng bao giờ biết cái sự thật đó, sự thật mà anh khó thể nào chấp nhận được . Và bây giờ anh hoàn toàn không biết Hải Tú làm gì ? Cô đang ở đâu ? Chẳng biết cô có làm chuyện dại dột gì hay không ??? Triệu lạnh toát người nghĩ đến không biết Hải Tú có nghĩ quẩn rồi tự tử không ? Anh quýnh quáng lên chạy đến trường nơi Hải Tú học để hỏi thăm nhưng không ai biết là Hải Tú đã đi đâu vì cô đã vắng mặt trong ngày học hôm nay ! Triệu tự hỏi lòng tại sao sự việc lại xảy ra như vậy ? Tại sao anh lại mắng Hải Tú một câu tệ bạc và làm tan nát cõi lòng cô . Rồi anh tự hỏi lòng mình liệu anh có còn chấp nhận Hải Tú nữa không khi sự thật đã phơi bày . Ông bà xưa thường nói "thà lấy điếm về làm vợ chứ không ai lấy vợ về làm điếm" . Nhưng mà anh quy cho Hải Tú cái tội danh làm điếm có phải quá đáng không ? Và cô ấy cũng chưa phải là vợ của anh để mà có thể gọi là "lấy vợ về làm điếm" !!!

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #6  
Old 05-28-2012, 07:44 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Triệu nằm suy nghĩ mông lung quên cả ăn uống, hay nói cách khác anh hoàn toàn không muốn ăn uống gì hết . Triệu đã ngã bệnh . Lạc đã gọi máy mấy lần trong mấy ngày qua nhưng chẳng có tin tức gì của Triệu . Anh đến nhà thì thấy Triệu tiều tụy như người sắp chết . Không còn sức lực nữa nhưng Triệu nhất định không chịu ăn uống, anh thật sự hối hận !!! Lạc biết không cách nào ép được Triệu nên chỉ còn cách gọi cho Hải Tú . Điện thoại tắt nguồn không liên lạc được . Lạc đã gởi cả chục tin nhắn mong là Hải Tú có thể đọc được ! Nhưng hoàn toàn vô vọng . Hải Tú đã không hề nhắn lại cho Lạc một tin nào . Hai ngày sau Triệu đã hoàn toàn mất hết sức lực và bất tỉnh . Lạc phải gọi thêm bạn bè đến chở Triệu vào viện . Lạc nhắn một tin cuối cùng cho Hải Tú thật nghiêm túc và có phần tìm hiểu xem thái độ của Hải Tú thế nào ? Thời gian trôi qua đã hết ngày rồi tới đêm, Lạc mòn mỏi chờ trông mà chẳng thấy bóng dáng của Hải Tú . Lạc biết trong giờ phút này chỉ có Hải Tú mới có thể làm cho Triệu hồi phục được . Lạc mệt mỏi rồi ngồi gục thiếp đi lúc nào không hay ...

Hải Tú rón rén nhẹ nhàng đặt lên bàn bình hoa hồng đỏ thắm rồi nàng vội quay lưng đi, nhưng tiếng ú ớ của Triệu trong cơn mê sảng làm Hải Tú không thể quay lưng:

- em đừng bỏ anh, Hải Tú, Hải Tú, anh biết lỗi rồi em đừng xa anh, anh không thể ... thiếu ...em ..

Hải Tú ôm mặt khóc nức nở, tiếng nấc của cô đã làm Lạc giật mình tỉnh ngủ . Nhìn thấy Hải Tú thật khác xa với cô bé đã từng làm cho mình đảo điên và ngây ngất . Hải Tú với mái tóc dài đen nhánh, gương mặt ngây thơ và hiền hậu làm Lạc không khỏi giật mình . Không ngờ cô đã hóa trang thật kỹ để phải làm cái nghề mà không cô gái chân chính nào muốn bước chân vào ! Lạc chụp ngay cánh tay Hải Tú mà van xin:

- Xin lỗi em, anh hoàn toàn không ngờ câu chuyện lại trớ trêu như vậy, xin em hãy bỏ qua cho anh cũng như bỏ qua cho Triệu . Trong giây phút này em là người mà Triệu cần nhất . Xin em đừng bỏ đi . Đã gần một tuần nay nó không hề ăn uống nên đã kiệt sức và bất tỉnh . Nó cứ như người điên trong cơn mê sảng không ngớt gọi và nhắc tên em . Hãy coi chuyện đã từng xảy ra như là một tai nạn, không ai muốn nó xảy ra bao giờ em à !

Hải Tú vẫn lặng yên nghe Lạc nói, cô không bước đi cũng không quay mặt bước vào . Lạc lại ỉ ôi tiếp:

- bởi Triệu nó quá bàng hoàng và chuyện xảy ra như một cú shock thật to trong cuộc đời nó nên nó đã buông lời không phải với em . Em hãy tha thứ cho nó một lần ...

Lạc chưa dứt lời, thì nghe tiếng rên rỉ và trở mình . Lạc và Hải Tú đều quay mặt lại . Tiếng ồn của Lạc đã làm Triệu bừng tỉnh . Đôi mắt Triệu như sáng bừng lên khi bắt gặp những giọt nước mắt lăn dài trên má của Hải Tú, Triệu thều thào:

- em ... hãy tha lỗi cho anh ...anh không thể sống thiếu em ...

Xong Triệu đưa tay như muốn chạm vào người Hải Tú nhưng khoảng cách quá xa rồi Triệu lại nhắm nghiền đôi mắt, nước mắt ràn rụa chảy tuôn . Hải Tú không thể chịu đựng được nữa cô òa lên khóc nức nở và chạy tới nắm lấy bàn tay Triệu đặt lên ngực mình và khẽ nói:

- anh luôn ở trong trái tim em, cho dù mình không còn là của nhau nữa . Mãi mãi em chỉ yêu mình anh mà thôi .

Với hơi thở dồn dập Triệu nói như đứt quảng:

- em ..phải ...phải ...làm vợ .. của ...anh ... vợ của anh ...

Xong anh lại ngất xỉu một lần nữa . Lạc mất hồn chạy đi tìm y tá . Nhịp tim của Triệu đập loạn xạ không kiểm soát được . Cô y tá vội đi tìm bác sĩ đến để xem tình trạng của Triệu thế nào . Trong lúc này Lạc có thời gian để nói chuyện với Hải Tú . Anh tỏ vẻ hờn trách:

- sao Hải Tú lại nói ra chi lời ấy hả em ? Em có thể nói những lời cho bạn của anh yên lòng và hồi phục rồi lúc đó em có làm thế nào hay bỏ đi anh cũng cảm ơn em

Hải Tú nghẹn ngào:

- em thật lòng không muốn nói như thế nhưng vì em cảm thấy em không còn tư cách để nói đến tình yêu với Triệu vì em không thể nào đối diện với chính bản thân mình . Anh không là em thì làm sao anh hiểu được ? Anh có nghĩ đến là giữa hai đứa mình đã từng xảy ra chuyện gì không ?? Làm sao em có thể sống với Triệu mà coi như không hề xảy ra chuyện gì được chứ anh ???

Lạc lo lắng và quay sang tự trách mình:

- cũng tại anh hết, muôn sự tại anh . Tại anh đã gây ra cục diện này . Bây giờ anh phải làm sao ??? Mình đã không còn nhỏ nữa để sống mà thiếu đi trách nhiệm và sống mà không thể tha thứ cho nhau . Anh hỏi em một lần sau cuối là em có thể nào tha thứ cho anh không ???

Hải Tú cay đắng:

- anh là người không có lỗi, lỗi là ở nơi em, em quá đèo bồng đã yêu một người mà em không nên yêu vì ngay từ đầu em thừa biết là em không bao giờ xứng đáng với tình yêu của anh ấy ...

Lạc ngắt lời:

- nhưng mà Triệu nó đã yêu em thật lòng và ngay đêm đó nó hoàn toàn không muốn ngủ với một cô gái làng chơi ..., anh xin lỗi anh lại lỡ lời ...

Hải Tú cười nhạt:

- phải chính vì em là cô gái làng chơi nên cả làng có thể chơi nhưng mà phải trả tiền, vì thế đó chính là công việc anh ạ . Em không cho chơi không, vì nếu cho chơi không cần trả tiền cho cả một làng thì nó lại hoàn toàn mang một ý nghĩa khác . Mong anh hiểu rằng em có lòng tự trọng của em . Không có công việc nào là xấu, khi mà còn có người cần em làm công việc ấy và phải trả tiền cho những lần em làm xong công việc của mình; chỉ có con người mới là xấu, vì cho dù họ có một công việc tốt nào trong xã hội thì bản chất của họ cũng làm mất đi tư cách và giá trị con người của họ rồi anh à . Một quyển sách không được đánh giá qua cái bìa và tựa đề bên ngoài, mà phải đọc nội dung ở bên trong mới hiểu được giá trị của nó !

Lạc biết mình lỡ lời, chưa kịp nói gì thêm thì bác sĩ đã đứng ngay trước mặt và hỏi:

- ai là thân nhân của bệnh nhân này ?

Lạc nhanh nhẩu:

- người thân của nó ở xa lắm, em là bạn của nó, còn cô này là vợ của nó ...

Hải Tú châu mày định đính chính thì Lạc đã nháy mắt ngầm bảo cô im lặng . Xong Lạc quay qua hỏi bác sĩ:

- thưa bác sĩ bạn em ra sao rồi ? Có phải chuyện gì nghiêm trọng không ?

Bác sĩ vẫn bình tĩnh:

- tôi cần người ký tên vào giấy tờ vì cậu ấy cần lên bàn mổ gấp ...

Bác sĩ chưa dứt lời thì Lạc và Hải Tú đều la thất thanh:

- Hả ?? Bác sĩ nói sao ??? Mổ à ?? Tại sao lại như vậy ??

Bác sĩ đưa tay ra hiệu cho hai người bình tĩnh lại và tiếp:

- cậu ấy có một khối u trong não đang lớn dần và khi tinh thần bị kích thích, bị chấn động nó sẽ phát triển rất mau, không thể chần chừ được vì để lâu sẽ nguy hiểm đến tính mạng .

Hải Tú gào lên như người mất hồn:

- không thể nào, anh không thể nào có chuyện gì, em phải làm vợ của anh ...anh hiểu không ...

Rồi cô nhào tới nhưng bác sĩ và Lạc đã ngăn cô lại, bác sĩ ngạc nhiên hỏi:

- không phải cô là vợ của cậu ấy sao ?? Tôi không hiểu ...

Lạc ngắt lời bác sĩ:

- dạ xin lỗi bác sĩ, câu chuyện rất dài dòng, nói tóm lại cô ấy là vợ tương lai của bạn em . Cô ấy có thể ký tên ngay lúc này .

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Old 05-28-2012, 06:06 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Truyện này rated +18 rồi Ái ơi! Các em nhỏ watch out nhé, nhất là Bờm warning warning!!! Jk

Hấp dẫn quá, tiếp tiếp đi nữ văn sĩ Ái Tình :)
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Old 05-28-2012, 06:43 PM
Bờm mo 12's Avatar
Bờm mo 12 Bờm mo 12 is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2012
Bài gởi: 501
Default

Bờm đã coi thêm được một vài chương, Thấy cũng tội cho hoàn cảnh của Hải Tú !
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Old 05-29-2012, 05:53 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
Truyện này rated +18 rồi Ái ơi! Các em nhỏ watch out nhé, nhất là Bờm warning warning!!! Jk

Hấp dẫn quá, tiếp tiếp đi nữ văn sĩ Ái Tình :)
thank you VMT, sẽ cố gắng post tiếp nè dear !
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Old 05-29-2012, 05:54 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Trích:
Nguyên văn bởi Bờm mo 12 View Post
Bờm đã coi thêm được một vài chương, Thấy cũng tội cho hoàn cảnh của Hải Tú !
Yes cưng, hoàn cảnh của Hải Tú tội hén... dzị cưng chờ đọc tới phút cuối coi có ngạc nhiên hôn nhen
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 03:31 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.