#11
|
||||
|
||||
Cà Phê Một Mình Một mình ly đắng cà phê Quanh ta bóng dáng em về thênh thang Từng giọt buồn xuống mênh mang Ngoài kia gió buốt ngỡ ngàng phố mưa Quán hẹn gợi nhớ mùa xưa Quay lưng bóng dáng em vừa chợt qua Áo ai bay giữa hồn ta Chiều mênh mông tím nhạt nhòa dư hương Biển dào dạt chút vấn vương Lặng im trong nỗi vô thường nhớ nhau Nhiều khi lòng thấy chợt đau Từng cơn sóng vỗ… nát nhàu buồng tim… Khiếu Long Giọt cà phê đắng Cô đơn từng giọt cà phê Đêm hiu quạnh mịt mùng về thênh thang Rơi từ phin nhớ miên man Giọt vòng đáy tách chợt tràn bóng xưa Quán khuya người cũng lưa thưa Mình em với nỗi buồn vừa thoáng qua Nâng ly ai uống cùng ta Dấu xưa kỷ niệm giờ là khói hương Bờ môi xót giọt tình vương Sông sầu đôi ngã đoạn trường nhớ nhau Rưng rưng giọt đắng hồn đau Cà phê sánh đọng…lệ nhòa trong tim Tiểu Vũ Vi
__________________
Anh vùng gió lộng đa tình Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời Gió mưa tiền kiếp duyên trời Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|