Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Kiếm Hiệp
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #1  
Old 12-21-2011, 08:24 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default Võ Lâm Đại Chiến Càn Thanh Cung

Tên Truyện: Phong Vũ Thanh Triều
Phần I: Võ Lâm Đại Chiến Càn Thanh Cung




Tác Giả: VMT
Rating: R/T
Feedback: please!
Thể Loại: Kiếm hiệp
Tình Trạng: Prequel (đang viết)
Disclaimer: Những bài thơ, câu đố vui, truyện cười không phải của tác giả.
Nguồn: Tại hạ viết prequel này cho quyển truyện kiếm hiệp Thư Kiếm Ân Cừu Lục, nguyên tác Kim Dung.

Giới Thiệu: Đại Thanh năm 1661, hoàng đế Thuận Trị băng hà. Ái Tân Giác La Huyền Diệp lên ngôi trị vì thiên hạ khi chưa tròn tám tuổi. Dưới quyền nhiếp chính của thái hoàng thái hậu Hiếu Trang, tân hoàng đế đã cực lực giao tranh giữa căn bệnh hiểm nghèo và sự mưu mô soán ngôi đoạt vị của gian thần Ngạo Bái. Không những thế, ngài lại còn phải đối phó không ngừng với sự thống lãnh của bang phái Đại Minh Triều. Trong có gian thần, ngoài có phản tặc. Khang Hi hoàng đế đã lâm cảnh tấn thoái lưỡng nan. Và để củng cố ngai vị, ngài không tiếc hy sinh nhân mạng quan thần, vì thiên thu đại nghiệp dẫn đến một trận ái hận tình thù trong giới võ lâm…

Nhân Vật:
Lâm Tố Đình: xếp vị trí thứ tám trong bang hội Đại Minh Triều. Và cũng là nữ thành viên duy nhất. Biệt hiệu của nàng là "bát đương gia." Lâm Tố Đình được các huynh đệ tôn thành Giang Nam đệ nhất mỹ nhân. Nàng có hôn ước với thiếu đà chủ Tần Thiên Nhân, vị anh hùng cầm đầu bang hội phản Thanh phục Minh.

Tiểu Tường: là một nữ nhi cá tính, dám yêu dám hận, vì tình nhân xả tánh mạng. Mặc dầu Tiểu Tường thân phận là một kỹ nữ của Thái Hồng Lâu, nhưng trái tim nàng chung thủy chỉ với một người…

Lộ Phi Nhi: Nàng lanh lợi, cơ trí, vì tình cảm mà hy sinh cả bản thân. Nguyên tác sống của nàng là sống vì huynh, chết cũng vì huynh. Đời này của muội sinh ra nguyện theo huynh. Dù không được sống cùng bên cạnh, thiên trường địa cửu dõi bóng hình.

Lộ Phi Yến: Nàng là sư muội song sinh của Lộ Phi Nhi. Công phu siêu đẳng, tâm hồn ngây thơ trong sáng. Cả hai tỉ muội là cặp võ lâm đạo chích, trộm cắp kinh niên. Giang hồ mệnh danh hai nàng là Hắc Lộ Phi Nương.

Nữ Thần Y: sở hữu nét đẹp hoa đồng cỏ nội. Nhan sắc tuy không sánh ngang hàng các vị võ lâm giai nhân, nhưng lại lay động tâm hồn nam tử. Nàng vô danh, không rõ gia cảnh, được mệnh danh là “nhà thông thái,” và am tường y thuật Đông phương.

Tân Nguyên Cách Cách: nhan sắc hoa thẹn liễu hờn. Nàng đóng một vai trò quan trọng trong việc khởi động Hồi Giáo đánh Tân Cương, tiêu trừ đại thần Ngạo Bái. Lương duyên trớ trêu khi nàng đem lòng thương yêu người không cùng chiến tuyến...

Dương Tiêu Phong: võ lâm cao thủ phương Bắc. Chàng là trung thần duy nhất của Khang Hi. Trong lúc hoàng thượng bị Ngạo Bái chèn ép, hãm hại, chỉ có Dương Tiêu Phong tướng quân một lòng phò trợ đế vương. Chàng dung mạo tuấn tú, mưu trí đa đoan. Ngặt nỗi, tính tình tướng quân kiêu ngạo, tự phụ. Ngờ đâu, từ cổ chí kim, anh hùng không qua ải mỹ nhân…

Tần Thiên Nhân: cao thủ bậc nhất phương Nam. Chàng được hàng vạn huynh đệ ủng hộ chức vụ Thiếu Đà Chủ, thống lãnh bang phái phản Thanh. Bản lĩnh tài ba, võ công cao siêu thâm hậu. Quả thật anh hùng xuất thiếu niên. Chàng và Tần Thiên Văn là hai huynh đệ ruột.

Tần Thiên Văn: Chàng ngồi ở vị trí thứ bảy trong bang phái Đại Minh Triều nên các huynh đệ thường gọi chàng là "thất đương gia." Chàng còn có giang hồ biệt hiệu là Cữu Dương bởi vì chàng am tường tử vi càn khôn thuật số. Chàng sáng giá nhất trong bảy huynh đệ. Dung mạo khôi ngô tuấn tú. Tướng tá cao ráo anh tài. Trí tuệ mưu mẹo, đầu óc tinh ranh nhưng không kém phần… gian xảo. Mỗi nơi chàng đi đều có nữ nhi xả thân tương trợ. Than ôi cho bốn chữ phong nhã đào hoa. Hào hoa là gì? Nếu không đào hoa là gì?


thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 05-03-2012 lúc 06:37 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2  
Old 12-21-2011, 11:25 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Mục Lục:

Hồi 1: Khang Hi lâm nạn
Hồi 2: Thích sát Tây Sơn sự bất thành
Hồi 3: Bát Hiệp Anh Hùng
Hồi 4: Truy lùng phản tặc
Hồi 5: Nhất đại mỹ nhân
Hồi 6: Cứu nhân lộ diện
Hồi 7: Nhà trọ Ưng Song
Hồi 8: Hoa Đà Tái Thế
Hồi 9: Đa tình tự cổ không dư hận
Hồi 10: Độc tạng Kinh Phủ
Hồi 11: Hồi dương
Hồi 12: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
Hồi 13: Uyên Ương Hồ Điệp
Hồi 14: Giang Nam Phong Vân
Hồi 15: Giai Nhân Tửu Lượng
Hồi 16: Song Hùng Nữ Hiệp
Hồi 17: Tú Tài gặp lính, có lý cũng câm miệng
Hồi 18: Song Lộ Phi Nương
Hồi 19: Một vợ nằm giường lèo. Hai vợ nằm chèo queo. Ba vợ ra chuồng heo mà nằm.
Hồi 20: Mưu sự tại nam nhân, thành sự tại mỹ nhân
Hồi 21: Lưu Linh lưu địa
Hồi 22: Tình là tình nhiều khi không mà có
Hồi 23: Vườn tao ngộ
Hồi 24: Thanh Hoang mai phục đoạt kim ngân
Hồi 25: Nam vô tửu như kỳ vô phong
Hồi 26: Phong trần Nam hiệp
Hồi 27: Hoàng Hà đại nạn
Hồi 28: Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau
Hồi 29: Anh hùng tài lượt xuất thiếu niên
Hồi 30: Nam hiệp Bắc quan
Hồi 31: Họa vô đơn chí
Hồi 32: Tiền trảm hậu tấu
Hồi 33: Anh hùng nan quá mỹ nhân quan
Hồi 34: Nhi nữ tình trường, anh hùng khí đoản


thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 04-28-2012 lúc 09:00 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #3  
Old 12-21-2011, 11:26 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Hồi 1: Khang Hi lâm nạn
Bắc Kinh.

Ngày bảy, tháng hai, năm 1661. Đại Thanh hoàng đế Thuận Trị băng hà. Bạch liên đăng phủ đầy Thành Tử Cấm. Ái Tân Giác La Huyền Diệp lên ngôi trị vì thiên hạ khi chưa tròn tám tuổi, lấy niên hiệu Khang Hi.

Trước phút lâm chung, hoàng á mã ái ngại tân hoàng đế tuổi còn quá trẻ nên viết di thư trao quyền cai trị giang sơn về tay “tứ mệnh đại thần.” Khang Hi lên ngôi nhưng quyền nhiếp chính được cai quản bởi thái hoàng thái hậu Hiếu Trang.

Do thái hoàng thái hậu niên thọ quá cao thành thử một trong “tứ mệnh đại thần,” mệnh danh Ngạo Bái, liên tục mua chuộc quan binh triều đình hòng kéo bè làm loạn. Ngoài mặt, Ngạo Bái tỏ vẻ ủng hộ Khang Hi nhưng lòng thầm mong triệt buộc chân mệnh thiên tử.

Mới ban đầu, Ngạo Bái đọc sớ tấu chương rồi dâng lên thái hoàng thái hậu và Khang Hi nhờ phê duyệt. Dần dần về sau, Ngạo Bái tự tiện đứng ra xem xét công việc triều chính. Sự chuyên quyền của vị cố mệnh đại thần đã khiến Khang Hi và thái hoàng thái hậu bất mãn nhưng vẫn án binh bất động. Nguyên do là vì bè cánh của Ngạo Bái quá đông, người nào người nấy ngang nhiên lộng hành ngang dọc.

Ngạo Bái cậy bản thân đã từng là vị thần lập quốc nên vỗ ngực xưng danh, không xem thánh chỉ của hoàng thượng ra gì. Quan quân triều đình ai nấy đều ngại binh hùng thế mạnh của Ngạo đại nhân. Các chư hầu bá quan văn võ để mặc gian thần hô phong hoán vũ, làm mưa làm gió đến độ trời long đất lở.

Vào năm Khang Hi lâm bệnh đậu mùa, Ngạo Bái hiểu đại nghiệp sắp sửa vào tay liền ra mặt hăm dọa Thái Y Viện, ra lệnh ngự y trì hoãn công vụ chữa trị ấu chúa. Ngự y lo sợ binh quyền của Ngạo đại thần, nhất là cái khoảng tư thù cá nhân nên không dám chuẩn mạch. Đến khi Ngạo Bái đồng ý để ngự y chuẩn mạch thì bệnh tình của ấu chúa trở nặng.

Năm đó, tuy rằng Khang Hi hoàng đế tuổi trẻ nhưng thân thể yếu nhược, thiếu sức đề kháng. Ngài nhiễm phải đậu mùa ác tính. Lúc ban đầu, giai đoạn tiền triệu kéo dài bốn ngày, chẳng may dẫn đến sốt cao rồi nhiễm độc huyết khiến giác mạc bị sẹo. Toàn Thái Y Viện trên dưới bó tay. Thái hoàng thái hậu truyền trung thần tin cậy nhất của bà, là Dương Tiêu Phong, đi tìm Nữ Thần Y vang danh giang hồ.


Hoàng cung

thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 04-26-2012 lúc 07:37 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #4  
Old 12-21-2011, 11:27 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Hồi 2: Thích sát Tây Sơn sự bất thành
Giang Nam. Tháng mười. Tiết Thu.

Dân cư nhộn nhịp. Bỗng có gió thu. Lá bắt đầu rơi. Hơi nhuốm lạnh. Trời chập choạng tối. Ở một khu rừng hoang sơ cách thị trấn chừng năm dặm xuất hiện hai thanh niên vận y phục màu đen và đôi tuấn mã. Người phi bạch mã chạy phía trước có thần sắc tỉnh táo và diện mạo khôi ngô. Theo sát phía sau là một kẻ cưỡi hắc mã với gương mặt tái nhợt, môi tím ngắt, và đôi mắt mất hồn. Nhìn tướng tá của người cưỡi hắc mã thì hình như đang trọng thương.

Khi đến gần thị trấn, cả hai kéo mạnh dây cương hãm đà tuấn mã. Người thanh niên cưỡi bạch mã phóng xuống đất trước tiên. Hắn quay đầu nhìn chung quanh, khi biết chắc an toàn tuyệt đối thì hối hả đến đỡ tên còn lại. Hai người một dìu một dắt, thoáng mắt đã biến mất tông tích, rồi lại bất thình lình bước ra sau toán thông già. Họ đã đổi y phục. Bộ quần áo thích khách màu đen xốc xếch giờ thay thế bằng bộ áo bào màu lam nom rất tươm tất và gọn gàng, trên đầu còn đội thêm chóp bạc, đây rõ ràng là đồng phục của các bậc tân khoa tú tài.

Hai kẻ thanh niên bỏ rơi cặp tuấn mã ở lại khu rừng, mặc xác chúng muốn đi đâu cứ đi, coi như là giải phóng cho đám thú vật một phen. Còn bản thân hai kẻ đó thì dò dẫm đến thị trấn. Họ lần theo ngõ ngạch mà ít người qua lại để tìm tới cánh cửa hậu của học đường Hắc Viện.

Người thanh niên bị thương đã gần chục canh giờ, lại phải cuốc bộ đường xá xa xôi nên mệt mỏi đuối sức. Hắn quỵ xuống đất.

- Tam Ca! - Tên đồng bọn điếng hồn kêu lên một tiếng.

Người bị thương, nay là Tam Ca, xua tay lắc đầu:
- Huynh không sao, đệ cứ an tâm.

---oo0oo---

Hắc Viện là học đường rộng lớn và ưu tú nhất của xứ sở Giang Nam. Nơi đó cũng là cư xá dành cho thí sinh tạm trú chờ ngày ứng thí. Học viện vốn do một tay của Mã Lương lão nhân ra sức quyên tiền và hợp tác với dân chúng trong vùng đồng lòng xây cất.

Mã Lương là nhà thơ danh tiếng vào cuối thời đại triều Minh. Ông từng được hậu bối tôn thành Thi Tiên và ví ngang hàng với thanh liên cư sĩ Lý Bạch.

Mã Lương một lòng khuy phục nhà Hán nên đã nhiều lần từ khước lời thỉnh mời của tiên hoàng Thuận Trị. Vị hoàng đế quá cố vốn có nhã ý muốn rước Mã Lương vào cung để giao phó trọng trách dạy dỗ các vị bối lặc gia văn chương phong phú và Hán ngữ thơ từ. Nhưng lần nào cũng bị Mã Lương chối bay chối biến. Ông tự biện hộ rằng bản thân không có tham vọng trở thành tôn sư.

Cũng bởi vì thế mà Mã Lương thường hay bị bọn quan lại địa phương đàm tiếu. Chẳng những vậy, họ còn tìm mọi cách khử trừ. Giang Nam tri huyện từng dùng quỷ kế để gán ghép tội tình, vị tri phủ sử dụng mọi mưu mẹo, và ngay cả vị đô đốc cũng đã cố công xua binh dẹp bỏ trường học nhưng mãi mà vẫn không xong. Có lần, tri huyện đại nhân phao tin Mã Lương viết một bài thơ với ý đồ công kích triều đình Mãn Châu. May mắn làm sao, chứng cớ lại bị thiêu hủy một cách bí ẩn cho nên tri huyện đại nhân không thể buộc tội Mã Lương ở giữa công đường.

Vài tháng trước, Mã Lương lão gia thọ cao nên lâm bệnh qua đời. Các bậc hiền nhân tu sĩ buộc lòng đứng ra bình chọn tân viện trưởng. Sau nhiều cuộc bỏ phiếu, chiếc ghế trống đã được giao phó cho nghĩa tử của Mã Lương là Tần Thiên Văn đảm đang.

---oo0oo---

Kẻ có diện mạo khôi ngô co chân đạp cánh cửa rồi dìu Tam Ca đứng dậy bước vô trong. Từ dãy hành lang, một lão già tóc bạc phơ vọt ra đón. Ông tất tả chạy đến đóng cánh cửa lại, khóa chốt, và gài then cẩn thận. Xong xuôi, ông quay nhìn hai tên nam nhân, đôi mắt ánh vẻ kinh ngạc. “Tại sao chỉ có hai người họ trở về?” Ông tự hỏi chính bản thân mình, lòng hoang mang tột đỉnh. Cũng bởi vì nhịn không nổi nên ông lên tiếng hỏi:

- Hai người không về cùng Sư Thái và đám huynh đệ hay sao?
- Lát nữa sẽ giải thích với ông - Kẻ khôi ngô nói nhanh - Bây giờ ông mau phụ một tay, giúp ta đưa Tam Ca vào hầm mật.

Người thanh niên tuấn tú nhờ vả xong thì Tam Ca ngất xỉu. Ông lão liền choàng tay qua vai Tam Ca làm điểm tựa, cùng với người thanh niên đỡ Tam Ca vào an nghỉ trong mật hầm nằm bên dưới từ đường. Vừa đi, ông lão vừa lo lắng, nét mặt khẩn trương, còn giọng nói thì phập phòng:

- Thương tích của Tam Đương Gia thế nào?
- Huynh ấy trúng kịch độc.

---oo0oo---

Khi ông lão đặt Tam Ca nằm trên giường thì thấy dòng máu ứa ra từ hông bên trái. Máu có màu đen, chảy xuống, loang lên tấm trải giường. Ông há hốc miệng. Mãi một lúc mới choàng tỉnh.

- Nguy rồi! - Ông lão luống cuống giơ tay chỉ vũng máu - Hình như Tam Đương Gia nhiễm độc huyết.

Người thanh niên kia nghe được thì lập tức điểm huyệt “khí hải” của Tam Ca, tĩnh động mạch, phá khí. Ông lão thất kinh thiên, định ra tay cản nhưng người thanh niên giải bày:

- Chất độc quá hiểm, nếu để máu lưu thông thì độc sẽ công tâm. Phải điểm huyệt này máu mới ứ lại.

Và hắn hất đầu bảo:
- Lão Tôn, ông hãy đi pha nước nóng đem đến đây.

Lão Tôn vâng dạ. Ông mau mắn bỏ ra khỏi mật hầm. Khi lão Tôn đi rồi thì người thanh niên cởi áo của Tam Ca để quan sát vết thương.

Nửa khắc sau, lão Tôn quay trở vào với thau nước, cái khăn, và nhiều miếng vải trắng dùng cho việc băng bó. Ông trao ba thứ đó tận tay người thanh niên trước khi chạy đến góc phòng bưng chiếc ghế lại để gần giường. Người thanh niên đặt thau nước và mấy tấm vải lên ghế.

Tam Ca cởi trần trùng trục, đang nằm bất tỉnh nhân sự, đôi mắt nhắm tịt trong khi người thanh niên nhúng khăn vô thau nước nóng, vắt ráo. Hắn dùng chiếc khăn đó chùi vết máu đen kịt chung quanh be sườn của Tam Ca. Lão Tôn đứng khoanh tay kế bên chờ sai bảo. Vừa lau vết thương, người thanh niên vừa cau mày hỏi:

- Thiếu đà chủ đã về chưa?

Lão Tôn buông thõng hai tay. Ông buồn bã lắc đầu thay tiếng trả lời, trong lòng đầy lo ngại. Ông nhìn bệnh nhân, lúc này đang hồn lìa khỏi xác, rồi đưa cặp mắt nhăn nheo già nua sang kẻ thanh niên có gương mặt khôi ngô. “Tại sao sự việc lại đến nông nổi này? Kế hoạch của chúng ta chu toàn như vậy…” Lão Tôn đau lòng tự nhủ. Ông không nén được tiếng thở dài.


Khu rừng, nơi xuất hiện hai chàng thanh niên áo đen và đôi tuấn mã

thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 04-26-2012 lúc 09:52 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #5  
Old 12-21-2011, 11:28 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Hồi 3: Bát hiệp anh hùng

Vài hôm trước, từ Cố Cung của thành Bắc Kinh loang tin tức, “thái hoàng thái hậu sẽ cùng với Khang Hi hoàng đế xuất tuần đến núi Tây Sơn để tạ lễ Quan Thái Âm.” Sư Thái biết chuyện bèn kêu gọi Giang Nam Thất Hiệp bày mưu ám sát. Giang Nam Thất Hiệp là bảy vị anh tài có võ nghệ cao cường nhất của bang hội phản Thanh. Ngặt nỗi, âm mưu đảo chính bất thành.

Sáng ngày hôm đó, thái hoàng thái hậu xuất cung. Bà mang người cháu đích tôn tức là Khang Hi ấu chúa theo cùng. Nhưng tân hoàng đế đã được Phủ Doãn đại tướng quân tặng long bào có tẩm độc nhằm bảo vệ bản thân khi nguy cấp. Ngoài ra, còn có đội súng Tây phục kích chung quanh ngôi miếu Quan Âm. Lực lượng của đội súng Tây cũng được Phủ Doãn đại tướng quân bí mật bố trí và sẵn sàng chờ đợi để đánh úp đối phương khi lọt vào trận địa.

Bởi thế mà mưu lược ám toán của bang hội phản Thanh bị phá sản. Sư Thái vừa mới ra quân, trận vừa mới đánh, chưa kịp diệu võ dương oai thì đã phải tìm đường tẩu thoát. Trong giây phút nguy ngập, người đồ đệ thứ ba của Sư Thái là Tam Đương Gia bắt giữ được hoàng đế nhưng thấy đứa trẻ nên không đành ra tay. Ngược lại, Khang Hi rút đoản đao đâm trúng tĩnh động mạch cạnh sườn của kẻ thích khách. Độc trên long bào vì thế công tâm.

Sư Thái hết cách nên đành cắn răng hủy bỏ kế hoạch. Bà vừa phất tay ra hiệu rút lùi vừa đánh cầm chân bọn binh sĩ để cho người đồ đệ thứ bảy là Thất Đương Gia dìu Tam Đương Gia lên tuấn mã. Trong khi hai người đó an toàn rời khỏi thì bản thân của Sư Thái lại lâm cảnh nguy nan. Bà bị quân thù nã pháo, đạn bắn trúng lòng ngực. Nhưng trời không phụ người lành, Sư Thái được người đồ đệ thứ nhì là Nhị Đương Gia dùng khinh công phá vòng vây cứu bà thoát hiểm. Người đồ đệ thứ nhất là Đại Đương Gia bị địch bao vây. Chẳng ai biết hắn tìm cách nào mà cuối cùng cũng tháo chạy ra ngoài. Còn những người đệ tử khác của Sư Thái là Tứ Đương Gia, Ngũ Đương Gia, và Lục Đương Gia thì số phận không được may mắn như bà và đám huynh đệ. Bọn họ tất cả đồng loạt tử thương.

Xin cho phân tích thêm là bang phái phản Thanh gồm có vị lãnh tụ, tức là người đứng đầu, gọi là Tổng Đà Chủ. Kế đến là Thiếu Đà Chủ, người này nhậm chức chỉ huy và lãnh đạo bang hội khi Tổng Đà Chủ qua đời hay vắng mặt vì nguyên do mà ít ai lường trước được, thí dụ như lúc lâm bệnh hoặc đang thọ thương. Xếp dưới quyền của Thiếu Đà Chủ nhưng trên hàng vạn thành viên bang hội là tám vị Đương Gia. Tất cả thành viên của hội đều có thể được cân nhắc vào hàng Đương Gia nếu như họ hội tụ đầy đủ các yếu tố. Một trong những yếu tố quan trọng nhất chính là võ công. Tám vị Đương Gia đều là nhân vật võ lâm kính nể, công phu cái thế, thuộc hàng tinh thông thượng thừa.

Cũng xin nhắc đến danh phận đặc biệt của Sư Thái. Bà vốn là Trường Bình công chúa của triều Minh. Đó là triều đại độc lập cuối cùng do người Hán lãnh đạo trước khi bị thôn tính vào tay nhà Thanh của những người thắt bím tóc thuộc tộc Mãn Châu. Năm xưa, Trường Bình công chúa đi lại trong chốn giang hồ đã lấy biệt hiệu là A Cửu. Sau khi bị mất một tay, A Cửu xuất gia đầu phật nên sửa đổi danh hiệu thành Cửu Nạn. Kể từ đó, Cửu Nạn thành tâm khẩn phật. Bà một lòng xa lánh thế nhân để quy ẩn giang hồ. Tuy nhiên, ngó vậy mà không phải vậy. Thật tình mà nói thì ngọn lửa hận thù vong quốc vẫn còn cháy âm ỉ trong lòng bà. Thành thử, tu hành chỉ là cái cớ để bà che mắt triều đình, còn mục tiêu chính thức là thành lập một bang hội. Dã tâm của bà rất lớn. Trong suốt hai mươi mấy năm qua bà không ngừng thu nhận và huấn luyện đệ tử hòng phản Thanh phục Minh.

Trường Bình công chúa lúc rời Thành Tử Cấm đã bí mật giao du khắp nơi hòng chiêu binh mãi mã. Bà vì dốc lòng tìm kiếm các bậc nhân tài nghĩa sĩ nên quanh năm suốt tháng lăn lộn nơi chốn giang hồ để chiêu mộ nhiều vị danh nhân. Đại đa số những người được bà rất mực chú ý là đám trẻ thơ ở cô nhi viện. Bà truyền thụ võ công cho họ và quan tâm chăm sóc như người thân trong gia đình. Sau khi bà quen biết Mã Lương lão nhân thì cả hai người bắt đầu âm thầm hoạt động cướp giàu tế bần. Hai người cùng một ý nguyện phục Minh nên mở thư viện và trường học nhằm kêu gọi bằng hữu gia nhập bang phái Đại Minh Triều. Dần dần sau này, đám cô nhi lớn khôn. Bọn họ vì tôn kính nên gọi bà là Sư Thái, nhưng bà chính là Tổng Đà Chủ, vị lãnh tụ vĩ đại của bang phái phản Thanh. Bà trú ngụ ở rất nhiều nơi, cư gia thường hay bất định. Ngoài Giang Nam Thất Hiệp thì không ai biết tông tích và hành tung ẩn náo của bà.

Sư Thái vốn thu nhận nhiều đệ tử nhập môn. Trong những kẻ anh tài đó có bảy người đồ đệ được bà cất công chọn lựa, đặc biệt tâm đắc, và vô cùng ưu ái hợp thành Giang Nam Thất Hiệp. Họ là Đại Đương Gia - Khẩu Tâm, Nhị Đương Gia - Tần Thiên Nhân, Tam Đương Gia - Trương Quốc Khải, và Thất Đương Gia - Tần Thiên Văn. Còn ba người đồ đệ nữa, nhưng đã thất thủ và bỏ mạng ở miếu Quan Thế Âm. Ngoài ra, Sư Thái còn nuôi nấng một nữ nhân mười tám tuổi. Công phu của nàng không rõ hạng bởi vì nàng chưa tỉ thí với ai. Người đời chỉ biết đến danh tánh của nàng là “Giang Nam đệ nhất mỹ nhân.” Riêng các vị sư huynh trong hội thì âu yếm gọi nàng là Bát muội. Nàng là nữ thành viên duy nhất trong thất hiệp huynh đệ và cũng được xem là Bát Đương Gia của bang phái Đại Minh Triều. Hệt như Sư Thái, hành tung của Giang Nam đệ nhất mỹ nhân thường hay bất định, nay đây mai đó, thỉnh thoảng thì tạm trú ở Hắc Viện học đường. Nàng cùng với các vị sư huynh liên binh, kết nạp thành Giang Nam Bát Hiệp trấn thế giang hồ.

Đôi lời giới thiệu về các vị Đương Gia: 

Đại Đương Gia là người có võ nghệ cao thâm, tuy rằng đang khoác áo cà sa, lòng hướng phật nhưng tâm không tịnh. Chàng mặc áo tu hành mà bụng dạ toan tính, rất ranh ma, lại còn ưa thích chức vụ cao sang và trong thâm tâm luôn luôn mơ ước được trở thành đại sư trù trì.

Biệt hiệu của Đại Đương Gia là Khẩu Tâm. Hai chữ đó vốn do phương trượng của chùa Thanh Tịnh đặt cho. Ngay cả bản thân chàng cũng chẳng biết tên thật của mình là gì.

Khẩu Tâm có thân mình cao lớn, gương mặt rộng hình chữ điền, cộng với hai hàng mi mao dày và hàm râu đậm, trông bộ dạng cứ như là linh vật kỳ lân. Bá tánh bình dân chỉ nhìn thoáng qua dung mạo của Khẩu Tâm một cái cũng đủ khiếp đảm mất ăn mất ngủ. Chẳng những thế, chàng còn sở hữu thêm giọng nói dõng dạc mà nhiều lúc vang lên nghe từa tựa như tiếng chuông đồng.

Khẩu Tâm không cười bao giờ, lúc gặp đối thủ thì càng im lìm cô tịch, mục đích là để hù dọa tâm lý của kẻ đối diện khiến cho quân địch kinh thiên hồn vía. Chàng ra tay nhanh như sấm, động thủ không bao giờ nương, và chưa hề nếm mùi vị thất bại dưới tay bọn cẩu tẩu Mãn Thanh dầu chỉ một lần.

Năm mười lăm tuổi, Khẩu Tâm cùng Sư Thái mai phục ở Sơn Đông hầu chặn đoàn xe của Cao Lã. Ông ấy lúc bấy giờ đang hộ tống vợ con lên đường nhận chức quan địa phương. Sư Thái kề dao lên cổ người con trai duy nhất của Cao Lã tri huyện. Bà dùng tên nghịch tử đó để uy hiếp trong khi Khẩu Tâm đòi tên quan tri huyện nộp hết tài sản. Cao Lã đâu dám không tuân. Sau khi rời khỏi, Sư Thái bàng hoàng phát giác tên đại đệ tử lén lút cất giữ một số trân châu hạt hòng làm của riêng. Bà bèn xử theo bang pháp.

Theo quy luật của hội thì bất kỳ tên đệ tử nào có ý tham nhũng nhưng lại cam tâm hối cải thì sẽ phải chịu phạt bằng cách lau chùi nhà xí trong vòng ba tháng, ăn cơm hẩm, và ngủ chiếu đất. Mặc kệ là ai cũng không được ân xá. Nếu như phạm nhân bị phát hiện là đang gian dối, hoặc là làm trật một trong ba điều kể trên thì sẽ phải chịu phạt hai trăm trượng và bị trục xuất ra khỏi tông đường. Quy chế đó là một điều trong bộ Tam Bất Luật do Mã Lương lão nhân đặt tên. Mãi cho đến ngày hôm nay vẫn còn được tất cả các thành viên bang hội xem trọng. Tam Bất Luật gồm có:

Bất đầu phục Thanh triều
Bất bán rẻ huynh đệ, và
Bất tham nhũng gia sản

Khẩu Tâm dọn dẹp nhà xí ở Hội Minh Triều không lâu đã len lén ăn thịt chuột và uống rượu bồ đào. Ngoài Hắc Viện thì Hội Minh Triều là nơi tụ tập của Giang Nam Bát Hiệp khi có biến cố. Họ dùng pháo thủ làm tính hiệu. Khi thấy lửa bùng nổ ở Tây Hồ thì tất cả các thành viên đều về tham dự. Nơi đây, Nhị Đương Gia - Tần Thiên Nhân trở thành nhân vật chủ chốt. Chàng ngồi chiếc ghế lãnh đạo. Lẽ ra là vị trí của Tổng Đà Chủ, nhưng Sư Thái không bao giờ ra mặt mà chỉ ở bên trong âm thầm chỉ huy.

Trở lại câu chuyện của Khẩu Tâm. Có một hôm, Khẩu Tâm chưa ăn xong thịt đã nghe tiếng chân người. Vì sợ việc tu hành của mình trái phép nên chàng vội giấu đồ ăn xuống dưới ghế mây. Đệ tử bang hội đi ngang qua đã lầm tưởng chàng là vị hòa thượng tốt của chùa Thanh Tịnh.

Lúc họ mới rời gót, Khẩu Tâm chưa kịp thở phào thì phát giác đồ ăn bị một con mèo đen đánh cắp. Chàng liền huơ tay vớ cọng dây nhằm phơi áo quần, cột thành một vòng tròn nhỏ, ném trúng cổ hắc miêu và ra sức kéo. Sợi dây vòng tròn siết mạnh nên chỉ trong vòng nháy mắt thì xương cổ súc sinh gãy gọn.

Sau việc đó, Khẩu Tâm quyết định chế tạo binh khí độc đáo thiên hạ. Khoảng vài năm mày mò, cuối cùng, Khẩu Tâm đã cho ra Thiết Đầu Lôi, một thứ vũ khí cực kỳ hung tợn có hình tạng như một cái lồng chim bằng thép có xích sắt. Khẩu Tâm chỉ cần vung tay sao cho đúng mục tiêu thì chiếc lồng sẽ bay tới chụp vào đầu đối thủ. Sau khi giật mạnh sợi dây xích, nhiều cạnh nhọn từ lồng chim đâm vào cổ đối phương khiến gân xương đứt lìa. Đầu rời khỏi xác. Kinh hãi tột cùng. Trong lúc không sử dụng, Khẩu Tâm xếp Thiết Đầu Lôi lại và bỏ vào áo cà sa. Lúc ban đầu, Mã Lương lão nhân không bằng lòng với ác khí đó vì nó quá tàn nhẫn nhưng ông khuyên mãi mà Khẩu Tâm không phục. Lại nữa, Khẩu Tâm làm rất được việc, nhất là trong vấn đề tiêu trừ đám tham quan vô lại cho nên Mã Lương mới chịu thôi. Ông không màng đá động tới.


Miếu Quan Âm, Tây Sơn

thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 04-26-2012 lúc 07:49 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #6  
Old 12-21-2011, 11:29 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Người xếp thứ nhì trong tám vị Giang Nam bát hiệp là Tần Thiên Nhân. Tuy chàng ăn nói chững chạc nhưng lại thuộc típ người trầm lặng. Tần Thiên Nhân nhập môn sau Khẩu Tâm một thời gian nên được xem là Nhị Đương Gia của bang phái Đại Minh Triều.

Khẩu Tâm vốn là đại sư huynh của nhóm Giang Nam bát hiệp, cho nên, Khẩu Tâm đáng lý ra phải là người đảm nhiệm chức vụ Thiếu Đà Chủ. Nhưng ngặt cái là mỗi lần Sư Thái vắng mặt thì hầu hết tất cả các thành viên bang hội đều tôn xưng Tần Thiên Nhân thành vị thủ lĩnh chứ không phải Khẩu Tâm. Lý do đó vô cùng đơn giản, vì Tần Thiên Nhân là người hữu dũng hữu mưu, võ nghệ tài tình, còn bản lĩnh thì cao siêu thâm hậu. Bởi vậy mà mỗi lần bang phái có việc cần kẻ chủ trương thì Tần Thiên Nhân thường hay là người nêu ra quyết định cuối cùng.

Võ công của Tần Thiên Nhân nói không khả quan thì có thể xếp hàng thượng thừa. Chàng sở hữu đôi tay nhanh nhẹn. Với khả năng bất cần vũ khí, chàng chỉ cần dựa vào nội công siêu phàm mà vận công lực vào đôi tay nhằm đánh gãy xương cốt địch thù. Tần Thiên Nhân là cao thủ thần quyền nên ít khi ra tay từ xa, bởi nếu như chàng không nắm bắt được đối phương thì sẽ không dễ dàng nhập nội. Vì thế mà chàng có thể phát huy tối đa ở vòng mười thước.

Tần Thiên Nhân còn có khinh công bậc nhất thiên hạ. Tuy chàng là đồ đệ của Sư Thái nhưng võ công vượt trội sư phụ rất nhiều. Chàng ít khi ra tuyệt chiêu mà chờ đợi tới giây phút cuối cùng mới sử dụng. Tuyệt kỹ quyết định của chàng là chiêu thức Chuẩn Đề Quyền, một chiêu thức độc địa trong bộ Thiên Thủ Thiên Nhãn Quyền. Mỗi lần chàng xuất chiêu này là có thể đoạt cùng lúc hàng chục tánh mạng.

Khoan hãy nói về việc Tần Thiên Nhân là cao đồ của lò võ Thiếu Lâm, chàng thông thạo bảy mươi hai môn tuyệt kỹ “thất thập nhị huyền công.” Bây giờ nói tới bộ Thiên Thủ Thiên Nhãn Quyền mà từ lâu đã trở thành độc nhất vô nhị trong giới giang hồ. Bộ môn thần công này là do Tần Thiên Nhân tự mình sáng lập, lâu nay chưa hề truyền thụ cho ai. Trong bộ có chiêu thức Chuẩn Đề Quyền đã được các vị võ thuật gia mô tả như sau:

“Kẻ địch lâm trận sẽ tưởng chừng như đang đối phó cùng lúc với hai mươi bốn bàn tay ra đòn chí tử từ bốn phương tám hướng. Đánh không kịp bưng tai, nhanh chớp nhoáng đến mức kẻ thù không biết phải công thủ bên nào.” Thiên Thủ Thiên Nhãn Quyền là tên của bộ quyền công kinh hồn mà những đối phương may mắn sống sót đã ví như đang tranh bá với tượng phật nghìn tay nghìn mắt.

Phía giang hồ thường hay tương truyền và quyển Võ Thuật Gia Phổ cũng từng ghi chép, “Thiếu Tổng Đà Chủ - Tần Thiên Nhân ngự tôn đỉnh võ lâm, công phu xếp hàng đầu thiên hạ.”

Tần Thiên Nhân còn được người đời tôn thành Thần Quyền Nam Hiệp oai trấn tứ phương. Người duy nhất có thế sánh ngang hàng ngang sức với Tần Thiên Nhân thì họa may chỉ có một mà thôi. Vị cao nhân đó là Phủ Doãn Đại Tướng Quân – Dương Tiêu Phong hay còn được dân chúng kinh thành bang danh là Bắc Quan Đại Nhân. Dương Tiêu Phong tướng quân là chuyên gia ám khí.

Bởi vậy mà các vị bằng hữu giang hồ thường nghêu ngao câu “Nam hiệp Bắc quan giao tranh đấu,” nghĩa là phương Nam thì có Tần Thiên Nhân, còn phía Bắc thì lại có Dương Tiêu Phong. Thần Quyền Nam Hiệp đối đầu với Bắc Quan Đại Nhân. Cả hai bậc võ vương là kỳ phùng địch thủ. Họ chưa hề hội ngộ bao giờ nên thở thành câu đố trong giới võ lâm.

Ngoài ra cũng không nên không nhắc đến Ngạo Bái. Ông vốn xuất thân là Mãn Châu đệ nhất tướng sĩ và đã từng tham gia chinh chiến từ thời Hoàng Thái Cực. Ngạo Bái dũng mãnh hơn người. Ông xuất nhiều mưu mô gian xảo và thảm sát nhân mạng một cách tàn bạo. Nay ông quyền cao chức trọng nên ở mãi trong cung lập kế loại trừ tân hoàng đế. Thế nên, giang hồ không xếp hạng ông vào quyển Võ Thuật Gia.

Trở lại Thiếu Đà Chủ - Tần Thiên Nhân. Theo lời của Giang Nam đệ nhất mỹ nữ thì “Tần Thiên Nhân là người đáng để nữ nhi trao thân cả đời. Chàng tuy rất nghiêm nghị, ngoài mặt nhìn có vẻ lạnh lẽo nhưng trong thâm tâm thì vô cùng độ lượng.”

Tần Thiên Nhân có tầm dáng cao ngời, thân mình vạm vỡ rắn chắc, và đôi vai rộng có thể làm điểm tựa cho bất kỳ nữ nhân nào. Chàng là một đấng trượng phu nghĩa hiệp. Nhìn dáng vẻ ngỡ vô tình nhưng có phải là kẻ đa tình hay không? Chàng rất ít khi cười dù là cười mỉm, hình như trong lòng chất chứa đều ưu tư. Chàng như một chiếc rương khóa chặt, bên trong chứa đựng bao điều bí mật làm nữ nhân hiếu kỳ nên muốn chinh phục cho bằng được. Ánh mắt chàng sâu thẳm chứa chan tâm sự, khi người đối diện nhìn vào sẽ bị thu hút và cuốn xoáy theo tâm hồn. Bất cứ lúc nào chàng xuất hiện, cho dù chỉ một mình hay cùng với những thanh niên khác thì sự vô tình càng khiến chàng toát lên vẻ quyến rũ, làm cho ai nấy đều phải động lòng thương yêu. Mỗi lần có sự hiện diện của chàng thì nữ nhân nào cũng muốn mang trái tim nồng nàn trao tặng để đổi lại một tia nhìn mà thôi, mặc dầu là ánh mắt hững hờ.

Đối với các vị bằng hữu trong chốn giang hồ thì Tần Thiên Nhân là người bạn tâm giao rất đáng để quen. Chàng là kẻ sẵn sàng xả tánh mạng vì tri kỷ và cũng sẽ vì hiệp nghĩa mà hy sinh. Hễ mỗi lần gặp điều bất bình thì mọi người đều diện kiến Tần Thiên Nhân vì họ biết chàng luôn ra tay tương trợ. Chàng sống cho sơn hà, chết vì xã tắc. Chàng là một hình tượng anh hùng nhưng hy vọng không phải là hình hài bi kịch, mà sẽ là một bậc kỳ tài trong giới võ lâm.

Tóm lại, Thiếu Đà Chủ - Tần Thiên Nhân là một đại trượng phu lý tưởng, đầu đội trời chân đạp đất. Chàng tôn thờ chính nghĩa. So với Đại Đương Gia – Khẩu Tâm thì Nhị Đương Gia – Tần Thiên Nhân xem ra được huynh đệ bang hội ưu ái hơn. Khẩu Tâm được nhiều người kính sợ nhưng Tần Thiên Nhân lại được mọi người trọng nể. Cho đến hôm nay vẫn không rõ trong trái tim chàng đã có hồng nhan tri kỷ hay chưa?


Giang Nam

thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 04-26-2012 lúc 07:53 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #7  
Old 03-26-2012, 09:23 PM
Bờm mo 12's Avatar
Bờm mo 12 Bờm mo 12 is offline
Senior Member
 
Tham gia ngày: Mar 2012
Bài gởi: 501
Default

Trích:
Nguyên văn bởi vuongminhthy View Post
Hồi 1: Khang Hi lâm nạn
Bắc Kinh.

Ngày bảy, tháng hai, năm 1661, đại Thanh hoàng đế Thuận Trị băng hà. Bạch liên đăng phủ đầy Thành Tử Cấm. Ái Tân Giác La Huyền Diệp lên ngôi khi chưa tròn tám tuổi, lấy niên hiệu Khang Hi.

Trước phút lâm chung, hoàng á mã ái ngại tân hoàng đế tuổi còn quá trẻ nên vội viết di thư trao quyền cai trị giang sơn về tay “tứ mệnh đại thần.” Khang Hi lên ngôi nhưng quyền nhiếp chính được cai quản bởi thái hoàng thái hậu Hiếu Trang. Do bà niên thọ quá cao thành thử một trong “tứ mệnh đại thần,” mệnh danh là Ngạo Bái, liên tục mua chuộc quan binh triều đình để kéo bè làm loạn. Ngoài mặt thì Ngạo Bái tỏ vẻ ủng hộ Khang Hi nhưng trong lòng thầm mong triệt buộc chân mệnh thiên tử.

Ngạo Bái ỷ quyền trọng chức cao mà lộng hành đến mức trời long đất lở. Vào năm Khang Hi lâm bệnh đậu mùa, Ngạo Bái hiểu đại nghiệp sắp sửa vào tay liền ra mặt hăm dọa Thái Y Viện. Ngự y lo sợ nên không chuẩn mạch, đến khi chuẩn mạch thì bệnh tình hóa ra trầm trọng. Khang Hi hoàng đế tuổi còn trẻ, thân thể lại yếu nhược, không sức đề kháng nên nhiễm phải đậu mùa ác tính. Lúc ban đầu, giai đoạn tiền triệu kéo dài bốn ngày, chẳng may dẫn đến sốt cao, rồi nhiễm độc huyết làm giác mạc bị sẹo. Toàn Thái Y Viện trên dưới bó tay. Thái hoàng thái hậu truyền trung thần tin cậy nhất của bà là Dương Tiêu Phong đi tìm Nữ Thần Y vang danh giang hồ.


Hoàng cung
Wow! Mỗi hồi đều có hình đẹp minh họa ha. Thanks VMThy!
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #8  
Old 03-27-2012, 11:42 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Hồi 33: Anh hùng nan quá mỹ nhân quan (tiếp theo)

Nãy giờ đi được một đoạn đường dài mà nàng im hơi lặng tiếng, chưa chịu mở miệng tiết lộ “cái này hay lắm” cho chàng nghe. Nhưng Dương Tiêu Phong cũng quên luôn. Chàng chẳng thèm để ý đến điều hay lắm đó. Cuốc bộ sát rạt bên cạnh thiếu nữ, chàng có dịp thả hồn vẩn vơ. Mấy cái ý nghĩ xấu xa lại hiện ra. Thật là bậy bạ! Nàng cũng thiệt tình. Nữ nhi gì mà thân mật quá xá, mỗi lần gặp người ta là xông tới gần nắm tay nắm chân!

Lâu thật lâu, thiếu nữ mới dừng bước. Nàng giơ một ngón tay lên môi suỵt khẽ, thân hình nép vào vách đá, mắt hướng ra xa, đôi mày liễu xanh cau có. Dương Tiêu Phong đứng kế bên nên nhận diện rõ ràng nét mặt lạ lẫm đó. Chàng nghiêng đầu khỏi vách đá, giương mắt nhìn thử xem chuyện gì đang xảy ra.

Ở đằng trước thuộc địa bàn úy kỵ. Dương Tiêu Phong giật nẩy, trí óc liền hình dung những trận chiến tóe lửa mới vừa tiếp diễn giữa bộ tộc Hồi giáo và quân đội triều đình Mãn Châu. Hai bên giao đấu quyết liệt, dùng gươm vạch đất tuyên thệ, thề không đội trời chung. “Nàng gan thiệt!” Dương Tiêu Phong khoanh tay lắc đầu, lòng thầm phục “là thân con gái mà dám bén mảng đến vùng cấm địa. Nếu không may nàng rơi vào tay kẻ địch thì hết ham toàn mạng trở về đất đai trung nguyên.”

Thiếu nữ vô danh biết tỏng chàng đang ngưỡng mộ. Và để thực hiện kế hoạch dụ dỗ chàng đến đây, nàng kề đôi môi đỏ ao lên sát vành tai của đại tướng quân, hỏi:

- Huynh nhìn đằng trước thử xem, có thấy gì không?

Dương Tiêu Phong giương cổ nhìn nãy giờ nên chàng đáp ngay:

- Có đám quan binh.

- Muội không nói bọn chúng – Thiếu nữ lắc đầu - Ngoài bọn chúng thì còn cái gì?

“Còn cái gì hả?” Dương Tiêu Phong nói lầm rầm với chính bản thân chàng. Và chàng ngước nhìn đám quân binh một lần nữa trước khi quay sang báo cáo:

- Còn mười tám loại binh khí, đại thập bát ban. Bọn chúng đang nắm trong tay cung, nỏ, thương, đao, kiếm, mâu, thuẫn, phủ, việt, kích, tiên, giản, qua, bừa, dây xích mềm, soa, cương soa và thù.

Rồi sợ nàng không hiểu hoặc là theo không kịp, chàng ôn tồn giải thích cụ thể:

- Thù là một loại côn bằng tre, có cạnh, không có lưỡi. Soa là đinh ba có ba mũi cao ngang nhau hoặc mũi giữa cao hơn. Còn cương soa là vũ khí có hai mũi nhọn.

Dương Tiêu Phong quả thật không hổ danh là Phủ Doãn đại tướng quân, võ quan nhất phẩm, uy trấn thiên hạ vô địch thủ. Chàng xua quân sa trường, đánh đâu thắng đó, chiến trận triền miên, danh tiếng vang dội khắp nơi từ vùng núi non đến vùng biển cả. Trong đầu của chàng chỉ có mỗi việc đấm đá với lại uýnh lộn. Nội bộ kiến thức đồ sộ về binh khí cũng khiến nàng thiếu nữ thót tim. Trong danh sách chàng liệt kê, nàng chỉ quen có mỗi đao với kiếm hà! Nàng méo mặt:

- Muội đâu có bảo huynh thuyết trình về “binh khí phổ” đâu mà huynh làm một lèo hơn chục loại vũ khí, nghe thiệt là rùng rợn.

Đấu võ mồm xong, nàng du dương hỏi:

- Ngoài quân lính với binh khí thì còn có gì nữa không?

Dương Tiêu Phong nhìn tới nhìn lui. Trong giây phút này, đầu óc của chàng ngoài đánh giặc ra thì không còn chứa cái gì nữa cả. À quên, còn có chứa hình bóng của nàng. Nếu đám quân binh Hồi tộc thình lình phát hiện chàng và nàng đứng đây thì cho dù mất cọng lông chân, chàng cũng bảo vệ nàng an toàn rời khỏi. Nhưng đó là nói thí dụ thôi chứ bây giờ bọn chúng chưa phát giác nên Dương Tiêu Phong lắc đầu đáp:

- Hết rồi.

Ở đằng đó có quá nhiều điều hay ho mà chàng bảo là hết. Thiếu nữ nghe được liền chưng hửng:

- Bộ huynh không thấy cái đang nằm ở phía sau lưng bọn binh lính sao?

Và khi ngó Dương Tiêu Phong, thiếu nữ thấy chàng mặt mày trơ cán cuốc. Biết chàng vẫn chứng nào tật nấy, đang bận nghiên cứu binh khí nên nàng ngụ ý:

- Cái cao chót vót trên trời đó mà.

Nghe tới đây, Dương Tiêu Phong chợt hiểu. Chàng sáng mắt:

- À! Còn có vách núi.

Trí tuệ minh mẫn của Dương Tiêu Phong khiến thiếu nữ hài lòng. Đây là lần thứ nhì nàng khập khiễng nhập đề theo lối lung khởi quen thuộc, thói ăn nói bóng gió gần xa. Thiếu nữ ngân nga:

- Vậy huynh có thấy cái gì ở trên núi không?

Lại hỏi thấy cái này cái kia. Dương Tiêu Phong bắt đầu bực mình, chàng gọn lõn:

- Thấy.
- Thấy gì? – Thiếu nữ reo lên.

Dương Tiêu Phong khoanh tay, nói:
- Cát.

Điều này đương nhiên. Thiên Sơn cát đống đầy, khỏi cần chàng nói nàng cũng biết. Thiếu nữ lườm đấng trượng phu:

- Thế ngoài cát thì còn có gì?
- Có đất – Chàng cố tình muốn chọc.

Thiếu nữ bặm môi, quyết không chịu thua, nàng tiếp tục:

- Vậy ngoài đất?
- Là đá.

Biết chàng đùa dai, thiếu nữ nguýt một cái:
- Chỉ có vậy thôi hả? Còn gì nữa không?

Và nàng hạ giọng:
- Muội muốn nói cái màu xanh xanh đó.

Nghe thiếu nữ bật mí câu chót, Dương Tiêu Phong lờ mờ đoán ra nàng muốn ám chỉ cái gì. Nãy giờ trêu ghẹo cũng đủ. Thấy nàng ủ rũ, chàng cảm giác đau lòng. Thành thử, chàng dịu giọng bảo:

- Còn có cỏ cây.

“À! Đến bây giờ huynh ấy mới sáng dạ ra chút xíu” thiếu nữ vui mừng tự nhủ. Và nàng nhìn chàng, bình thản hỏi:

- Huynh có biết cây đó là loại cây gì không?

Thiếu nữ giơ tay chỉ đám cây mọc đầy vách núi, cách chỗ chàng và nàng đứng một khoảng.

- Hình như là loại cây Tầm – Dương Tiêu Phong đáp tỉnh.

Giai nhân chớp chớp mắt, ngỡ đang nghe lầm. Trên đời này con “tằm” thì có chứ cây “tầm” thì không. Nàng há hốc miệng:

- Cây Tầm là loại cây gì? Sao muội chưa từng nghe?

“Nàng chưa từng nghe là tại vì ta mới vừa bịa,” Dương Tiêu Phong cười thầm trước khi giải thích tông tích của loài cây bí ẩn:

- Cây Tầm là loại cây Tầm… bậy.

Đáp xong, Dương Tiêu Phong bật cười khoái trá. Nỗi lo bị đám binh lính tấn công mọc cánh bay mất. Nhưng thật tình mà nói thì đến tết ma-rốc chàng mới sợ họ. Có đánh nhau lại càng tốt chứ sao? Hỗm rày trú ngụ trên núi, không đối thủ so tài, chân tay của đại tướng quân bắt đầu ngứa ngáy. Dương Tiêu Phong được mệnh danh là “Bắc quan đại nhân võ vương thần thông.” Chàng thống soái từng đoàn binh sĩ. Hằng ngày tập dượt quân đội thiết giáp đến tối mịt mới trở về an nghỉ. Nhưng kể từ khi chàng lạc đến đây, ở chốn Thiên Sơn này, trong và ngoài trăm dặm không tìm gặp ai ngang tài ngang sức.

Chàng đã nghĩ qua, và cũng từng ngắm nghía giò cẳng của nàng. Nhưng rồi lại thôi. Chàng bát bỏ ý định điên rồ đó ngay. Tập luyện võ công với nàng, tám phần thì đến chín phần hỏng bét. Nửa chiêu nàng cũng không biết. Dương Tiêu Phong lầm rầm trong miệng “ta với nàng có mà tập luyện… đô vật trên giường thì họa may còn châm chế được!”

(Còn tiếp)

thay đổi nội dung bởi: vuongminhthy, 06-14-2012 lúc 12:29 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #9  
Old 12-26-2011, 12:28 AM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Truyện hay quá !
Thank you for sharing VMT
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #10  
Old 12-26-2011, 12:37 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Truyện hay quá !
Thank you for sharing VMT
Cám ơn bạn. Bạn biết không, câu nói này của bạn cho mình thêm sức lực viết tiếp tục đó, mình phải thanks bạn mới đúng :)

Mong bạn trở lại đọc phần tiếp theo
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 04:42 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.