Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #11  
Old 10-12-2009, 11:50 AM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Trong thời gian Má tôi bệnh, em gái thứ bảy kế tôi đã từ quê chồng ở tận Cần Thơ phải trở về Mytho để phụ cùng tôi để chăm sóc Mẹ già và bởi lẻ vợ tôi mang thai cũng cận ngày không được thuận tiện lắm trong việc lo toan cho gia đình.
Sau khi Má tôi mất em gái tôi còn ở lại và tìm cách mưu sinh, do lẻ ruộng vườn bên chồng mùa màng bị thất thu, sinh kế gia đình nó cũng gặp khó khăn
Thấy Mytho tôi sống tạm yên với nghề bán vé số nên nó cũng theo chân đi bán ở những vùng phụ cận xa thành

Mặc dù chưa xảy ra cảnh "Em chồng, chị dâu" như nhiều gia đình khác vì em tôi buôn bán suốt ngày và chỉ họp mặt nhau khi lúc đêm về, tuy nhiên có một vái việc lặt vặt có thể khiến đến tình trạng mất tình chị em

Để tạo thêm thu nhập nên em tôi có nuôi một con heo nái và giao cho đứa con 9 tuổi của nó phụ trách trong việc chăm nuôi, nhưng bởi tánh tình còn con nít ham chơi cho nên cháu xao lãng việc làm vệ sinh cho heo khiến trong nhà không được sạch sẽ lắm. Vì là heo nó cho ăn rau muống và rau lang nhiều quá nên heo thường xuyên tiêu chảy, hơn nữa heo lại quậy lết trên phẩn khiến nó lan ra tùm tum nên trong rất bẩn thỉu

Vợ tôi không thể giúp được vì bụng đã lớn, em gái tôi lại thường hay về trễ vì thế mọi việc tôi phải gánh phần. Đối với tôi việc giúp đở nhau không thành vấn đề, riêng vợ tôi thấy chồng bán buôn mệt nhọc, về nhà phải vất vã thêm việc của em gái nên ý không được hài lòng, nhưng cũng may hai chị em chưa có lời qua tiếng lại

Vợ tôi nói tốt nhất là vợ chồng mình về quê sanh sống vì trên đó bà già vợ có chia cho vợ tôi vài công đất , tôi thấy không thuận tiện vì tôi đang ở trong tình trạng quản chế, chưa được "Trả quyền công dân" thì làm sao rời nơi nầy được, chỉ còn cách duy nhất là "ra riêng"
Ở thành phố đất đai rất hạn hẹp việc tìm một khoảng đất trống cất nhà đâu phải là việc dễ dàng, mặc dù anh chị vợ tôi có sẳn một số cây vườn bằng lòng cho khi chúng tôi cất nhà
Cũng may chú Tư tổ trưởng dân phố thấy thương hoàn cảnh vợ chồng tôi nên đồng ý cho một chổ đất trống ( Đất trống do sau năm 75 người ta di chuyển về quê, và chú Tư trước kia là một thượng sĩ của chế độ Saigon). Thế là chúng tôi dự định cất nhà mà em gái tôi không hề hay biết

Ngày 2 tháng 9 năm 1983 thì người anh vợ thứ 6 cúng với người anh rể đã từ quê xuống phụ tôi để dấp cao nền để dựng nhà. Sáng đó tôi cũng phải trình diện tại phường vì là ngày lễ "Quốc khánh"
Không ngờ khi tập trung lên đó thì Công an thông báo hôm nay là ngày "Phục hồi quyền công dân" cho những người "Sĩ quan Nguỵ" có thành tích tốt trong thời gian quản chế, mà tôi là một trong số anh em được xét cho quyền công dân

Thật ra trong giấy xét tha từ trại thì chúng tôi chỉ bị quản chế một năm tại đia phương, nhưng không hiểu như thế nào mà Công an giữ bọn tôi mãi đến 3 năm mới cho xóa quản chế
Tôi mừng rỡ báo tin với vợ, vợ tôi nói như vậy là mình có thể về quê được rồi, vì thế nền nhà vừa đấp chưa xong phải bỏ vỡ lưng chừng.....
Từ đó tôi bắt đầu những ngày mới sống nơi quê vợ.....

.........Lehong.......
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #12  
Old 10-14-2009, 11:41 AM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Xã Tam Bình, tỉnh Tiền Giang trước năm 75 vẫn ảnh hưởng phía Quốc gia nhiều hơn trên vấn đề an ninh và Chánh trị. Tuy nhiên vào những tháng đầu năm xuân Ất Mão thì bộ đội miền Bắc đã xâm nhập vào miền Nam vì thế một phần đất Tam bình đã bị "Bộ đội giãi phóng" trấn giữ và chiếm đóng. Như vậy có thể dân chúng ở đây còn nhiều tình cảm hơn đối với những người phục vụ chế độ cũ

Riêng về xã Ngũ Hiệp lại là vùng sôi đậu, thành phần thoát ly và nằm vùng rất nhiều. do đó khi giành được chính quyền rồi thì họ có lòng thù hận với những người xưa nhất là những Sĩ quan cũ. Anh vợ tôi vì lý do nầy nên không được xoá quản chế và gặp nhiều khó khăn đã khiến anh trốn khỏi xã đi nơi khác làm ăn

Cho nên khi chọn phương án về quê thì tôi chọn Tam Bình vì những lý do trên, hơn nữa nơi nầy có người anh bạn cốt chèo đang làm Phó Xã trưởng, mình có thể dựa vào uy thế của anh để sống được yên thân
Trước đây anh chỉ là người "Trốn lính", và mấy tháng sau cùng bộ đội miền Bắc đã dùng nhà anh để làm chổ trú quân. Như vậy gia đính anh xem như "Có công với Cách mạng" nên sau ngày"Giải phóng" anh đã được trọng dụng.
Hơn nữa anh có dành cho tôi khoảng đất trống với một số cây vườn cất nhà để ở, tạm sinh sống qua ngày và xem tình hình bên vợ tôi có dễ dãi hơn không rồi tính toan về bên ấy nếu hoàn cảnh cho phép

Suốt gần một năm sống gần anh, tôi vẫn buôn bán với nghề bán vé số. Năm ấy Thị xã Cai lậy bị nước dâng cao, việc buôn bán ế ẩm, tôi chuyển sang nghề mua vịt trong các vùng sâu đem về bán lấy lời
Vịt mua xong tôi cho vào cần xé, buộc ràng lại và chở bằng xe đạp. Vì đường xa nên khi về đến nhà thì có một số bị chết ngộp, những con nầy tôi bán lấy lại vốn và số còn được "gọng" để đem bán từ từ....
Còn Vợ tôi thì thường xuyên về lại bên mảnh đất nhà, làm cỏ vườn và chuẩn bị cho ngày chúng tôi được về bên ấy dung thân

Tình hình bên quê vợ tôi quả thật gay go, tôi đã trình giấy ở Ấp để xin tạm trú nhưng vẫn phập phồng nếu xã hay Huyện kiểm tra. Thế là những đêm có tiếng chó sũa nhiều thì tôi phải chạy ra vườn ẩn trốn y như một tù nhân trốn trại hay cướp của giết người

Về quê vợ thật tình tôi không biết làm gì, tôi tạm mua Ve chai, lông vịt, thau, mủ nhựa.....
Có hôm tôi mừng rỡ vì mua được số lông vịt với giá thật rẻ liền chạy ra Cai lậy để sang lại. Thầu không nhận mua vì lông vịt toàn là thứ lông cánh của vịt thay lông, thế là tôi rầu rĩ sợ là bị lỗ vốn, nhưng sau nầy tôi khôn khéo trộn với nhiều thứ lông búp khác nên cũng bán được suông sẻ. Nghề nấy thật khó kiếm ăn nên tôi trở về nghề cũ : Bán vé số

Ban ngày thì tôi bán vé số ở mấy ấp trong xã, vợ tôi cũng cùng tôi vào nghề, em bán đầu trên thì tôi bán ở cuối xã. Thu nhập của vợ chồng tôi cũng tạm sống sung túc so với một số gia đình sống nghèo khó ở vùng đất nầy

Đang làm ăn ngon lành thì "Tám Yến" người Cậu bà con xa với vợ tôi và Dượng Tư ( Bà con xa) đang giữ chức vụ trong chánh quyền mới nói với Mẹ vợ tôi rằng : Chồng con Tám là Sĩ quan Ngụy mà về đây đi bán luồn tuôn trong ấp sợ rồi ngoài Xả, Huyện biết thì không ổn cho nó "
Thế là tôi phải từ giã nghề bán vé số mà lâu nay nó đã giúp tôi cưới được vợ cũng như nuôi sống gia đình tôi
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #13  
Old 10-16-2009, 12:12 PM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Người em vợ của tôi trước đây sinh sống vào nghề nuôi vịt đẻ, nhưng vì đến tuổi "Nghĩa vụ quân sự" nên nó phải đăng ký đầu quân. Vì vậy nó năn nỉ tôi sang lại bầy vịt của nó với giá hời. Đang vô công rỗi việc cho nên tôi nhận mua dùm nó, thế là một anh bán vé số trở thành thằng chăn vịt không chuyên

Ngày tháng dầm mưa dãi nắng để chăn đàn vịt thật là gian khổ vô cùng, vì sợ nó len vào các mương, rạch mà người ta nuôi ấu, sen và cá. Những khi nước lớn lại phải canh chừng, theo dõi, ngại nhất là vịt theo nước rồi vào phá mạ hoặc lúa non của bà con thì nguy. Đôi lúc nó nhập vào đàn vịt của người khác thì kể như mình mất nó, nhất là cái loại vịt trắng, nó rất ngu vì khi nhập vào bầy người khác, hoặc theo mái là không trở lại bầy

Có hôm mấy con vịt trống của tôi theo mái nhập vào bầy của cậu Ba Heo, câu nầy vì tham lam không cho tôi nhận lại mặc dù tôi năn nỉ hết lời. Thời may, mấy ngày hôm sau nó nhớ đàn trở lại còn dụ theo hai em mái nữa mới ngon. Ba heo đã vô tình với tôi thì tôi cũng cạn nghĩa với Câu. Tôi bắt hai con vịt mái làm thịt nấu cháo nhậu chơi chớ quyết lòng không trả lại cho Cậu

Ông hàng xóm Hai Ngưu cứ cười tôi với tiếng gọi vịt không giống bất cứ một ai nuôi vịt trong ấp nầy. Tiếng kêu khác thường khiến ông cười thỏa thích, có lần ông bảo với Má vợ tôi : " Chồng con Tám nó kêu vịt gì nghe lạ lùng quá mà sao lũ vịt vẫn nghe được mà gom lại"

Thì ra chỉ cần ta sống chung và quen thuộc, thân tình với chúng thì dù là loài vật cũng hiểu được ý người

Vui nhất của nghề nuôi vịt đẻ có lẻ là mỗi sáng đi nhặt trứng của chúng, chúng gom lại đẻ một ụ nhiều trứng là hôm vịt đẻ sai, còn hôm nào lẻ tẻ một nơi vài hột kể như ngày đó phải canh chừng vì chúng đẻ đồng, không theo dõi được là kể như mất một số hột. Nhìn những ổ đầy ấp hột mà lòng cảm thấy sung sướng vì đó là công sức thành quả của mình

Hơn sáu tháng sau thì vịt bắt đầu già rồi thay lông, trong thời gian nầy số lượng hột sẽ bị giảm rất nhiều nuôi không còn có lợi nữa nên tôi đành phải bán thịt
Vịt được phân làm nhiều lần và được chở bằng xuồng sang Chợ Lách để bán vì nơi nầy chợ đông người tiêu thụ hơn. Vợ tôi nhận phần đứng bán vịt, còn tôi ở lại coi chừng xuồng
Đến trưa trở lên chợ coi vợ tôi bán thế nào thì hởi ôi ! Bán chỉ được vài con

Vợ tôi bảo tôi coi chừng bán để đi vệ sinh.... Tôi bắt đầu ngồi xuống thì lại có khách ngồi xuống mua
Họ hỏi tôi "giá bao nhiêu một cặp vậy anh ?" Tôi trả lời " Dạ , hai mươi lăm ngàn "
Thế là mấy bà khách đi ngang qua nghe được vội vàng ngồi xuống lựa
Cũng may, lúc đó cô em bán gà ngồi cạnh tôi nhắc nhở ; "Em thấy chị bán hai mươi lăm ngàn một con, sao bây giờ anh bán hai mươi lăm ngàn một cặp "

Tôi xấu hổ xin lỗi khách mua và tưởng là họ sẽ bỏ đi, có ngờ đâu họ vẫn tiếp tục lựa và trả đúng giá như vợ tôi bán kèm theo câu nói đùa " Đàn ông mà cũng giỏi buôn bán quá"

Điều nầy mấy bà nhận xét có phần đúng, vì trong việc buôn bán tôi rất được nhiều khách hàng chiếu cố
Trong thời gian bán vé số, có nhiều khi bán gần giờ xổ mà vẫn chưa hết, tôi có thể đổi vé để lấy thịt heo, những thứ gì có thể cần thiết cho gia đình, nhất là khi ngang qua những đám tiệc họ thường gọi tôi vào mua vé số, mời tôi ở lại chung vui với gia đình. Tôi từ chối vì mình còn nhiều vé quá , bà con biểu tôi đừng lo, cứ thông thả chơi, vé còn lại họ sẽ mua hết cho. Thật may mắn là mình được no lòng và an tâm về phần vé ế

Những ngày đầu khi về với tôi, thấy tôi cực khổ nên vợ tôi năn nỉ cho buôn bán gì đó để phụ tôi. Nhận thấy khi thăm nuôi đứa cháu đi nghĩa vụ ở Đồng Tâm thì thấy nơi nầy buôn bán bánh mì rất là đắc , hơn nửa bán bánh mì chỉ vào những ngày thăm nuôi chớ không thường xuyên nên tôi đồng ý

Ngày đầu bán tôi chỉ lấy 70 ổ để bán, thế mà ngồi mãi tới trưa vợ tôi chỉ bán duy nhất được một ổ , vừa lúc ấy gia đình bên vợ tôi đến thăm nên đành mang bánh về phân phối cho họ mang về quê làm quà. Còn về việc bán trái cây vườn thì vợ tôi buôn rất nhanh vì là cây nhà, lá vườn đâu có vốn mà lo sợ lỗ lã

.........Lehong.......
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #14  
Old 10-27-2009, 01:40 AM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Sau hơn sáu tháng mệt mỏi với đàn vịt đẻ, nay đã thoát khỏi những lời dèm pha trách mắng cua bà con hàng xóm khi thiếu kiểm soát chặt chẽ để vịt vào ruộng mạ hay mương tôm . Tôi trở về đời sống của một anh dân vườn chính hiệu

Mặc dù là dân thành phố tôi chưa từng dùng đến cái len xúc bùn dù là trong những ngày "Tù cải tao" gian khổ . Thế mà nay tôi phải lội xuống mương xúc bùn quăng lên bờ, trước là vét mương cho thêm sâu để chất chà dụ cá, hai là nhờ lớp bùn phù sa nầy bón phân cho cây trái trong vườn

Vườn cua vợ tôi vốn là mảnh vườn tạp với nhiều loại cây trái với chủ yếu là vườn xoài
Qua hơn mấy chục năm từ thời ông già vợ tôi trồng thì nay nó đã cằn cỗi, không được sai trái, hơn nưa giá xoài đang xuống giá vì thiên hạ trồng quá nhiều . Trong vườn lai tạp với các cây dầu u, mít, ổi, bàng, chanh, dừa ..... mà các rễ cây đã chiếm phần lớn diện tích khiến các cây ăn trái khác không thể tốt tươi

Với đất bùn phù sa đó tôi trồng thêm rau lang, rau muống, rau dền, nhiều chổ trống lại cuốc trồng khoai mì, khoai mỡ và cấy cả nấm rơm, những loại gì có thể tạm thời làm món ăn hằng ngày trong gia đình
Những khi rảnh rỗi tôi và vợ theo bà con đi cắt lua mướn ở kinh (Vùng Đồng tháp Mười, mộc Hóa .....)

Khi đến nơi thì người ta đã không còn mướn nhân công thêm nên bọn tôi lại đi mót lúa, những cọng lua sót lại khi họ gặt hay là những bó rơm họ đập không kỹ lưỡng .

Lại nghe đồn nơi khác cần người thế là vợ chồng tôi xuôi xuồng để đi đến nơi đó, nhưng tất cả chỉ là những tin đồn thất thiệt, bọn tôi phải ở làm mướn, nhổ cỏ cho chủ .

Đất đai vùng nầy thật là hắc ám, tối ngủ dù là có mùng nhém kỹ đàng hoàng, nhưng tối vẫn bị nó đột kích vô đầy mùng không thể nào ngủ được . Dưới ruộng toàn là sâu với đỉa không biết bao nhiêu, cứ làm được vài phút là phải xem chân mình có bị đỉa hay sâu bám vao không !

Tối vưa chợp mắt bỗng nghe tiếng cú đậu gần đó kêu lên ba tiếng não nùng, lòng lại hồi hộp bởi hai đưa con còn nhỏ gởi cho bà già vợ trông hộ, sợ vì ơ hờ mà chúng bị chết sông thì khổ cho mình (nhà tôi cất dưa mé sông).

Tối hôm ấy chúng tôi không thể nao yên giấc, lòng cứ phập phồng lo sợ, thầm vái Trời cho con trẻ được bình yên
Thế là sáng hôm sao vợ chồng tôi vội vã quay trở về nhà . Chuyến đi nầy kể như hoàn toàn thất bại, nhưng được yên tâm vì các con ở nhà không bị chuyện gì không lành xảy ra

..........Lehong.........
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #15  
Old 11-01-2009, 11:44 AM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Nghe nói ở vùng Mộc Hóa người ta buôn bán dừa thật nhiều lời, do vậy ai vợ chồng tôi quyết định mua dừa để lên đó bán .
Tôi thì không biết leo cây , vì vậy tôi gọi thêm Bé Hai, người hàng xóm nhỏ hơn tôi để phụ viêc. Công việc leo và bẽ dừa là phần của nó, tôi chỉ việc phụ thu gom để đem lên ghe chở về, cả công việc tính toán tiền nong
Có hôm lúc bẽ dừa xong thì nước cạn nên ghe không vào được, tôi với nó phải cho dừa xuống mương và keo qua khỏi chổ cạn .

Hôm tôi với nó vừa cho ghe ra khỏi vàm (Ngã ba rạch và sông lớn) thì bị sóng gió nỗi lên thật mạnh, lại thêm ghe chở khẩm nên xuýt bị chìm . Tôi với nó phải lội xuống sông để nâng ghe vào bờ, thu lượm dừa bị sóng vỗ văng ra ngoài lên ghe, nhưng chẳng nghĩ được cách nào để có thể tiếp tục đi đươc. Bỗng chợt tôi có sáng kiến là hạ những quày dừa còn nguyên xuống sông, và dùng dây cột theo sau lái ghe . Khi đến nước nơi sóng gió yên lành tôi mới chất trở lại vào ghe và tiếp tục cuộc hành trình

Trên đường đi, tôi gặp những người lái buôn ngược nước trở về và hỏi thăm họ . Họ bảo là trên đó không còn ghe dừa nào hết và bán được giá cao lắm . Tôi cùng Bé Hai cố sức chèo cho nhanh để đến nơi, mặc dù ở dọc sông có nhiều khách hàng muốn mua dừa

Hai chúng tôi nôn nóng như vậy là định lên đó bán được nhiều lời và mua lúa cho chuyến về, tức là "Một công , hai việc"
Nhưng khi đến nơi thì hởi ơi, ghe xuồng dừa đầy ấp nơi đó, lại thêm dừa chúng tôi bị mắc nắng mấy ngày nên rụng cuống, lại thêm dưa bị trầy khi kéo trên mương nên nó trở màu xấu xí, nên chúng tôi quyết định bán kiếm chút đỉnh lời để mua lúa trở về cho nhanh

Ghe được chở đầy lúa, chúng tôi quay trở về .Ròng rã suốt mấy đêm thì chúng tôi vào kinh 12 để về Cai lậy chẳng may bị nước gió ngược .

Ghe người ta chạy bằng máy thì bon bon tiến tới giữa lòng sông, còn ghe chúng tôi chèo thì nó cứ tấp vào bờ . Ngồi trước mủi ghe tôi phải nại ra phia ngoài lại vô tình chạm vào mấy đám chà nên phát ra tiếng động . Trạm kiểm soát phát hiện và bắn súng kêu chúng tôi vào khám

Tôi đâu ngờ mình xui xẽo như thế nầy, bị trạm bắt được thì kể như vốn lời đề mất hết
Tôi hết lời năn nĩ xin tên gác trạm thương tình thông cảm cho hoàn cảnh ngheo khó mà cho chúng tôi đi . Tôi khôn kheo nói nhỏ với Bé Hai xuống ghe lấy giấy tờ cho hắn kiểm tra và kẹp vao đó một ít tiền . Vì đêm khuya và vì chỉ có một mình hắn trực nên hắn lặng lẽ nhận tiền và giã bộ nói " Tôi tha cho lần nầy, lần sau nhớ biểu em đem giấy tờ đầy đủ . Tôi mừng rỡ xuống ghe và nhanh chóng rời khỏi nơi nầy

Thật tình tôi không hiểu sao mình khôn khéo hành động kịp thời để hối lộ cho hắn, bản tánh xưa nay không hề năn nỉ nhờ cậy ai, lại không nhận hối lộ, nên khi phải lo lót cho chúng thú thật tôi rất ngượng miệng mà xin xỏ, nhưng vì nay hoàn cảnh kẹt quá phải đành quỳ lụy mà thôi

Tưởng đã yên lành, nhưng nào ngờ khi đến ngã ba sông Ba rày thì lại bị sóng gió lớn . Ghe chở nặng, nên tôi và Bé Hai phải tấp vào mấy cây bần để nương theo làn sóng cho ghe khỏi chìm
Trở về nhà bình yên, nhưng lúa ướt phải ra công phơi mấy ngày cho khô

.......Lehong.......
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #16  
Old 11-04-2009, 11:31 AM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Số cây tạp và những cây cằn cỗi trong vườn đứa em và chị vợ tôi đã được tôi mua làm củi và chở bán hết nên tôi không còn làm nghề nấy nữa vì lý do sau đây : Những cây trong gia đình bán lại với giá rẻ nên tôi dễ kiếm lời, các cây nầy đã được hạ xuống xong chúng tôi chỉ việc cưa khúc mà thôi. Nếu phải mua nơi khác thì mình phải là tay chuyên nghiệp, phải tự đánh giá lời như thế nào ? Đường xá vận chuyển cũng như phải mướn người hạ cây xuống dùm. Việc nầy thì ngoài khả năng, do đó tôi trở lại làm kẻ "Ăn không, ngồi rồi"

Huê lợi thu nhập của gia đình giờ chỉ còn lại một số chuối mà tôi xin giống trồng thêm sau nầy cùng một số cây chanh được chiết cành trồng dọc theo bờ mương. Tiền thu nhập chỉ tạm mua vài lon gạo sống qua ngày
Về phần thực phẩm, thì vợ tôi bó những nhánh cây làm củi còn dư thành bó và tôi có nhiệm vụ đem xuống sông để đặt chà. Những khi nước ròng tôi đem chà cắm nọc ven sông, đợi khi nước vực ròng thì tôi đem thúng để xốc chà bắt cá

Thường là tôi thu hoạch được một số tép lóng, cá bóng , cua.....vv....cũng tạm đủ để kho hoặc chiên, nướng làm thức ăn cho mỗi buổi cơm. Nhờ vào các loại rau, củ tôi trồng xen trong vườn cũng nấu được nồi canh tươm tất. Quả thật :"Tình nghèo mà vui"

Má vợ tôi thương tình đưa thêm một miếng ruộng ở biền ( Ruộng đất thấp, mỗi khi nước rong là nước theo lên trên ruộng) để vợ chồng tôi gieo mạ.

Đám mạ xanh đang tươi màu sức sống thì thằng em vợ tôi vì tị hiềm nó lại thả vịt vào "quầng" làm xơ xác cả ruộng mạ. Tôi thật sự chán nản cho nhân tình thế thái, định là bỏ luôn ruộng không thèm chăm sóc nữa. Thời may lúc ấy có người bà con bên vợ ghé chơi, trông thấy hoàn cảnh nầy nên thương tình khuyên nhủ tôi cố gắng làm xong mùa nầy, Mợ Tư đã xuống phụ với vợ chồng tôi nhổ những đám mạ rậm đem cấy sang nhựng chổ mạ bị vịt phá

Nhờ thế năm đó đám ruộng lại trúng mùa một cách kỳ lạ, số lượng thu hoạch vượt trội mà hồi trước tới giờ chưa từng có ở miếng đất nầy. Vì tự ái, tôi mạnh dạn tuyên bố trả miếng đất nầy lại và không bao giờ làm ruộng nữa

Không thể nằm nhà để sống nghèo khổ mãi nên tôi quyết định trở lại nghề bán vé số, là việc làm tương đối nhẹ nhàng nhứt. Chánh quyền họ không cho tôi buôn bán trong ấp, xã vì sợ bị "Địch vận" thì tôi chuyển hướng ra thành thị

Lộ trình buôn bán của tôi là từ bến cảng chợ Kho ra ngoài Cai Lậy, vào vùng Mỹ phước Tây ( Cái khu vực gần Vườn Đào, nơi tôi bị "Tù cải tạo" năm xưa. Nhờ số tiền lời nầy gia đình tôi sống sung túc hơn, buổi ăn có thêm nhiều thịt cá vì tôi thường buôn bán ngang qua các chợ.

Những lúc chiều về như "Đúng hẹn lại lên" hai đứa con tôi đứng ngoài đầu bờ ruộng để trông tôi về cho chúng một món đồ chơi hay thức ăn, củ khoai, lóng mía. Được trông thấy bọn chúng vui cười toe toét miệng mà bao nhiêu nỗi nhọc nhằn hình như tan biến.

Cái cực khổ nhất trong thời gian nầy là những lúc trời mưa, Đường quê lấy lội bùn sình, gặp đất sét thì hai bánh xe đạp bị dính chặc. Vì vậy tôi phải vác xe qua khỏi đoạn bùn lầy, lại thêm đường về nhà phải qua mấy cây cầu tre lắc lẽo làm tôi sợ hải vì là dân thành phố xưa nay chưa quen cảnh đi cầu khỉ, nên tôi sợ lắm. Nhưng rồi với thời gian tôi quen đi, đôi lúc còn nhanh nhẹn hơn một số dân địa phương nhàn rỗi.

.........Lehong........
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #17  
Old 11-06-2009, 11:42 PM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Đứa em trai Út tôi từ vùng kinh tế trở về với hai bàn tay trắng.
Gia sản còn lại của Mẹ tôi đã được chia cho bọn chúng ra riêng làm ăn thì nay nó chẳng còn gì, bởi nhà nước đã "đem con bỏ chợ ". Hô hào vào vùng kinh tế sẽ được giúp đở trồng trọt cấy cày, xây dựng chổ tạm trú. Nhưng tất cả chỉ là ảo vọng : Làm gì được với mảnh ruộng còn lắm bùn phèn mà kinh rạch chưa được khai thông, khi một số quan chức dựa vào kế hoạch của nhà nước để thu hoạch phần lợi cho cá nhân mình ?

Nó lên năn nỉ tôi, cho nó bán căn nhà còn lại mà mẹ tôi dành cho tôi khi qua đời hiện cho đứa em gái tạm ở. Cho nó cơ hội có được số vốn buôn bán sinh sống qua ngày
Bán căn nhà xong nó dựng lại mái nhà nhỏ hơn cho chị em nương náu. Nó bắt đầu vào việc bán cơm tấm, thu hoạch cũng được khá, nhưng chổ nó bán lại bị giải tỏa để làm vườn hoa trồng cảnh cho bến phà. Thế là nó chuyển sang nghề bán nước sâm dưới phà và tình cờ gặp được người đại lý vé số thương tình biểu nó đổi qua bán vé số, ông sẽ giúp cho cơ hội làm ăn

Bước đầu Ông ta giao gối đầu với một lượng vé với giá hời để nó sang lại cho các tay bán vé số lẻ khác. Lần lần nó trở thành một "Đại lý nhí" với nhiều tay buôn vé lẻ

Thế là nó giao lại vé số cho tôi với giá gốc tôi sang lại cho các tay em kiếm lời
Nhờ thế vừa bán vé số, vừa làm thầu nhí đã làm tôi khấm khá, tiền lời mỗi ngày tính ra mua được một giạ gạo thì so với dân quê là thu nhập quá cao

Ngày xưa khi mới vào nghề tôi phải lấy giá vé chánh thức bằng giá vé ( Thí dụ : Vé một đồng thì thầu bỏ mối cũng một đồng, mình phải bán lại với giá cao hơn một đồng mới có lời )
Bây giờ tôi chỉ lấy có 83 cent sang lại 90 cent bằng giá của những tay thầu Cai lậy mà mỗi tháng tôi lại thưởng thêm cho tay em một cử vé nữa, nên có một số tay em bỏ thầu cũ mà lấy vé của tôi để bán

Các Đại lý lớn đôi khi họ giao lại cho các thầu nhỏ không cần cả tiền lời vì họ chỉ cần lượng vé tiêu thụ nhiều thì sẽ quay được số tiền gối đầu của nhà nước nhiều hơn, vào việc kinh doanh khác có nhiều lợi nhuận

Đang làm ăn ngon lành thì có tin em tôi sắp sửa được định cư ở Hoa kỳ, và nó muốn tôi trở về Mỹ tho để tiếp tục làm ăn nơi nầy và cũng giữ lại phần nhà cửa của nó mà trước kia nó được tôi đồng ý bán nhà cũ để làm vốn

Về My tho là tôi phải mất một số vốn gối đầu cho các tay em bán số chớ biết sao bây giờ, nhưng phải đành chấp nhận thôi. Mytho-Cai lậy xa xôi có rảnh đâu mà kiếm họ đòi tiền và khi kiếm biết có gặp được không hay lại mất công toi !

Kiểm lại cuộc đời tôi khi bước vào một nghề nào đó đều gặp thất bại lúc ban đầu vì mình chưa kinh nghiệm trong nghề
Nghề bán lông vịt thì tôi mua nhầm lông cánh của vịt
Nghề vé số thì đổi sai để bị mất tiền. Nhớ lần đầu tiên đổi vé an ủi vé Đồng Nai tôi đã bị mất 100 đồng, vì trước kia đài sổ độc đắc 6 con nên có 54 lô an ủi. đến hôm tôi bán thì đài đổi lại độc đặc 5 con thì chỉ có 9 lô an ủi thôi. Vì lầm lẫn tưởng là 54 lô an ủi nên tôi đã xộ mất 100 đồng

Lần thứ hai là vé Tiền Giang, trước an ủi 50 ngàn đồng, sau đổi lại còn 25 ngàn , thế là mất toi 25 ngàn bạc. Thời may tôi nhớ bà chủ quán bán Hủ tiếu ở Ngã ba Đông hòa đả đổi, nên tôi tới năn nỉ bà lấy tiền lại. Bà bảo tiền trúng số bà đã mua hết đồ rồi, nhưng thương tình trả lại tôi bằng cách cho tôi ghé ăn hủ tiếu của bà để trừ dần. Vậy là suốt cả tuần lễ tôi phải ghé bà ăn hủ tiếu trừ nợ

Lân thứ ba là vé Long an, trước lô an ủi chỉ có 100 đồng nên khi đi bán tôi cũng đổi được một tờ an ủi. Về giao lại thầu thì họ tính là 400 đồng vì đài đã có thông báo mà tôi không biết. Mặc dù không có ý tham nhưng biết tìm đâu người đổi vé để trả lại cho họ 300 đồng ?

Cuộc đời gian khổ của tôi đã qua rồi để tận hưởng những ngày sung sướng hay là tiếp tục kiếp phong trần ?......

.........Lehong......
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #18  
Old 11-09-2009, 05:32 PM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Chương trình HO dành cho những "Ngụy quân, Ngụy quyền" sau ba năm tập trung cải tạo sẽ được định cư ở Mỹ theo thỏa thuận giữa chánh phủ Hoa kỳ và Nhà nước Cộng Sản Việt Nam tôi được nghe từ lâu, qua tin tức rỉ tai của các bạn bè cùng đời lính . Do vì không được nhà nước thông bao trên truyền thanh, truyền hình, bao chí hay thông báo cụ thể nào cho nên bọn tôi cứ nghi ngờ : "Không biết có phải Họ cho bung ra tin nầy để tìm ra những ai còn tư tưởng nghĩ đến "Mỹ - Ngụy"thì dụ cho ra mặt để tóm luôn một lượt, hầu tránh những mầm móng chống đối sau nầy"

Nghĩ thế nên bọn tôi chần chừ, không dám lộ diện để đăng ký xuất cảnh, vã lại lúc nầy tôi đã về quê, bận bịu với sinh kế gia đình nên không còn lưu tâm nữa . Phần ở quê vợ tạm trú khoảng thời gian hơn 6 năm nhưng tôi vẫn chưa đăng ký được hộ khẩu

Sau nầy khi em tôi xuất cảnh nó kêu về Mỹ tho, cho nên tôi phải lo giấy tờ hợp lệ để trở về thành phố
Việc lo nhập hộ khẩu ở vùng quê hắc ám nầy quả thật gay go . Tôi đến xã để làm đơn xin nhập khẩu thì Chánh quyền xã tìm cách khó dễ để làm tôi nãn lòng : Có lúc họ bảo "Nhân viên lo việc nầy hôm nay không có đến". Có hôm họ nói :Ông Trưởng công an bân việc gia đình, đi ăn giỗ, tác đìa, đi họp ở Huyện ......V....V.......

Không biết bao lần tôi bỏ công ăn, việc làm đến nhưng lại quay về tay không . Tôi quá đổi bực mình nhưng biết làm gì hơn đây .

Hôm đó như thường lệ tôi đến sớm để chầu chực họ thì gặp một người cũng có mặt sớm nơi đó . Người đó hỏi tôi cần gì mà đến sớm như vậy ?
Tôi trình bày với người nầy tất cả nỗi bực tức mà từ lâu tôi mang nặng trong lòng . Người ấy bao hảy an tâm, hôm nay có cuộc họp của Ủy ban, anh ta sẽ bàn việc nầy với Trưởng công An xã giãi quyết cho tôi và biểu tôi hảy ngồi chờ đợi cho qua giờ họp

Xong cuộc họp tôi không còn thấy bóng dáng anh ta ở đâu, nhưng được Trưởng công an kêu vào làm việc . Hắn nói sẽ sẽ chứng nhận đơn cho tôi và chuyển ra Huyện nhưng nói thêm rằng Tôi chứng cho anh nhưng chắc Huyện sẽ không chấp nhận vì đơn hắn chuyển có ghi " Là Sĩ quan Ngụy, xin Huyện nghiên cứu giãi quyết"

Sau nầy tôi mới biết được người gặp tôi buổi sáng tại trụ sở Xã để xin nhập hộ khẩu chính là "Ông chủ tịch xã" mà tôi không biết .

Cầm lá đơn lên mà tôi vô cùng thất vọng với lời phê nầy, hi vọng được nhập hộ khẩu như tiêu tan, nhưng tôi cũng đánh liều mang đại ra Huyện Cai lậy
Nơi nầy tôi gặp nhân viên mặc thường phục đang ngồi nơi bàn tiếp tân, sau khi xem hồ sơ của tôi xong hắn bao là hồ sơ anh hợp lệ cho việc đăng nhập hộ khẩu, riêng về phần vợ tôi lại gặp trở ngại là hộ khẩu ở nhà Mẹ vợ tôi đã bị Xã xóa tên khi theo tôi về sống ở Mỹ tho .

Hắn dặn tôi về Xã xin giấy xác nhận lạc khẩu cua vợ và trở ra đây sau
Tôi trở về Xã xác nhận xong và ra nộp cho hắn, hắn ta nói sẽ giãi quyết cho tôi nhập vào hộ khẩu của bà Mẹ vợ . Tôi thật tình trình bày cùng anh ta là tôi có cất nhà riêng ở đất vợ tôi . Hắn nói thêm như vậy tôi sẽ tách hộ riêng cho anh để sau nầy khỏi mất công
Thật sự tôi không ngờ anh ta lại giúp đở nhiệt tình như vậy dù tôi không mất một điếu thuốc mời hắn ngoài hai tiếng cảm ơn

Lo xong giấy tờ hộ khẩu, tôi cũng lo luôn giấy khai sanh hôn thú cho vợ và các con vì trước kia chưa đăng ký được hộ khẩu thì các giấy tờ kia không hợp lệ để làm

Có được hộ khẩu tôi lại bị mời đi Lao động công ích hằng năm là 26 ngày mặc dù ngày nhập khẩu đã qua tháng giêng năm mới rồi nhưng tên Tám Yến bắt tôi phải đóng tiền hai năm lao động . Tôi chỉ đồng ý đóng tiền cho năm mới nhưng hắn không chịu và tôi cũng từ chối đóng . Mấy ngày sau tôi chạy thẳng ra Xã đóng tiền lao động năm mới và được cấp giấy . Tám Yến vô lý trách móc với Má vợ tôi là tôi ra Xã đóng mà không chịu nộp tiền cho ngân ủy của Ấp .Thật là buồn cười !

Việc một người dân thành thị về quê để nhập hộ khẩu đã khó khăn vô cùng thì việc tôi trở về thành phố sẽ rắc rối dường nào ? Em trai tôi khôn kheo trình bày lý do : Tôi là dân sống Mỹ tho từ nhỏ đến lớn, nay về quê vợ lại gặp sự tranh chấp đất đai, bất hòa với em vợ có thể xảy ra những điều không tốt, hơn nữa vì khi nó đi thì còn ngôi nhà "từ đường" để lại thờ cúng Ông bà, không thể bán cho người ngoài trong khi tôi còn ở quê vợ gặp khó khăn .
Với lý do hợp lý đó, thành phố Mỹ Tho đã chấp nhận cho tôi trở về cư ngụ tại phường 6

........Lehong........
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #19  
Old 11-19-2009, 11:56 AM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Trở về định cư tại thành phố xong, tôi tiếp tục làm ông "Thầu nhí" thay thế thằng em trai tôi đã được xuất cảnh sang Hoa Kỳ
Bạn hàng nơi nầy tương đối đông và tiêu thụ gấp nhiều lần lượng vé số mà tôi đã bán ở Cai lậy. Tuy nhiên vì nơi thành phố người khách mua vé chỉ chịu mua với giá chánh thức ghi trên mặt tấm vé số, nên các thầu phải bỏ cho tay em giá thấp hơn.
Các đại lý lớn bỏ cho người buôn lẻ là 87 cent cho loại vé một đồng. Tôi nhận vé 83 cent và giao lại cũng 90 cent nhưng cuối tháng tôi cho người lấy vé một ngày vé số. Do đó tôi thu hút được nhiểu bạn hàng bán lẻ.

Bạn hàng nơi thành phố phần đông là các cháu nhỏ đã bỏ học hành vì cha mẹ không đủ sức lo toan cho chúng. Một số cháu thì đàng hoàng, lấy vé bán xong hoàn tiền lại cho thầu để lấy vé tiếp cho ngày hôm sau. Có cháu vì ham chơi gặp đâu vui đó nên cho lắm khi bị ế vé nên phải thiếu tiền lại thầu, nhưng do tôi có cử vé tặng cho cuối tháng nên số tiền thiếu tôi trừ vào cử vé nầy
Một số bạn hàng lớn tuổi lợi dụng sự dễ dãi và hiền lành của tôi nên khi buôn bán được một thời gian với lượng vé lớn thì họ trốn mất biệt khiến tôi mất cả "chì lẫn chài"

Những lúc xế chiều đã xổ số xong mà các em chưa giao tiền là tối hôm đó tôi phải đạp xe tìm các em khắp hang cùng ngõ hẽm, có em thì thiếu tiền không dám về, có em thì mất sạch cả vé nên trốn biệt tâm

Bạn hàng thiếu tôi đành chịu cho họ năn nỉ, còn tôi vì uy tín nên không chịu thiếu tiền Đại lý, vì thế cứ mỗi lần thiếu tiền là tôi phải bù vào có khi cầm cố cả vảng của vợ tôi

Rốt lại làm ăn dưới thành gặp trở ngại và có thể làm mất lòng nhiều người vì vấn đề tiền nong nên tôi đành phải bỏ nghề

Cái ngày từ bỏ cái nghề "Thầu nhí" thật là khó xử cho tôi, làm sao khi nghỉ mà mình không mất tiền ? bởi hầu hết vé số các em đều lấy chịu "Bán trước, trả tiền sau". Cuối cùng tôi cọn giãi pháp : Chiều hôm đó tôi thu tiền xong của các người giao tiền sớm và hẹn với họ chờ vé vì Đại lý lớn chưa phân phối
SỐ còn lại nghe tin tôi chưa có vé họ cúp luôn không giao tiền để chờ đợi. Tối lại tôi tuyên bố nghỉ làm thầu và phải chịu mất toi số tiền mà họ chưa giao nạp. Tội nghiệp cho những tay em buôn bán đàng hoàng, đang có chổ dựa làm ăn, nay đột nhiên lại thất nghiệp thì hỏi làm sao họ không buồn ?nhưng trong tình thế nầy tôi phải hành động thế thôi và biết là một vài ngày tới các em cũng sẽ kiếm được người thầu khác bỏ vé cho bán

.........lehong.........
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #20  
Old 11-30-2009, 12:41 PM
lehong's Avatar
lehong lehong is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Feb 2008
Bài gởi: 3,985
Default

Khi về cư ngụ tại My tho,tôi vội vã lập hồ sơ đâng ký xuất cảnh theo diện HO. Giấy xuất trại lúc về địa phương chúng tôi phải giao lại cho Phường sở tại quản lý, đến khi cần để nộp hồ sơ thì Công an phường bảo là đã thất lạc và chỉ cấp cho tôi giấy xác nhận mà thôi.
Phòng xuất nhập cảnh tỉnh đồng ý cho tôi đăng ký làm thủ tục

Chờ đợi mãi cả năm trời mà chẳng thấy tin tức gì cả, tôi vội vã đến Dịch vụ ở Saigon để được cố vấn. Nơi nầy chỉ dẩn tôi phải xin phó bản ra trại tại Bộ Nội vụ Saigon. Lo xong giấy tờ, có mấy tay dịch vụ chợ đen chào hàng bảo tôi nếu chịu thêm chi phí thì họ sẽ giúp cho đôn HO lên ở vị trí cao. Vì không tiền và cũng không mấy tin tưởng nơi họ nên tôi phải chấp nhận thứ hạng HO 34 năm 1991

Trong thời gian chờ đợi tôi phải tiếp tục mưu sinh sau khi giã từ nghề "Thầu" vé số, chọn sang nghề khác

Nhận thấy ngoài nhà chờ khách của phà Mytho- Rạch Miễu, thiên hạ buôn bán rất đắc khách, nên vợ tôi cùng thằng trai lớn ra đó đặt bàn bán Nước đá chanh, sinh tố, thuốc hút......Nơi nầy là chổ các người bán phải tranh đua mời khách, giành giựt mối, là môi trường kẻ lanh miệng thì hơn. Tuy phải chật vật bon chen nhưng gia đình cũng thu nhập được lợi tức tạm sống qua ngày

Công việc làm ăn suôn sẻ được năm ba tháng gì đó thì Ban quản lý phà đuổi không cho vào buôn bán tự do nữa, nên chúng tôi lại phải đổi nghề

Nhờ vào mái hiên nhà của đứa cháu ở cận bến phà, vợ chồng chúng tôi quyết định nướng khô bán cho khách qua đường, các tay xích lô, honda ôm nghỉ ngơi ăn nhậu, mấy đức cháu nhỏ bán vé số, hàng rong

Mỗi buổi sáng tôi thức sớm lo phần việc đi chợ mua các loại khô như khô mực, cá ba chỉ, cá đường.....và mấy món làm gia vị cho việc ăn khô như tương, củ cải đỏ trắng.... và tự tay tôi chặt phân khô, phân loại, định giá
để chiều vợ tôi lên bán. Công việc đơn giãn chỉ nhờ vào một cái bàn để khô, một lò than, một cái búa và một tấm thớt để giập khô cho mềm, nhưng cũng giúp tôi sống trọn qua ngày

Mãi đến tháng 10 năm 1994 gia đình tôi mới được mời phỏng vấn nên tôi phải nghỉ để chuẩn bị tư tưởng lên gặp phái đoàn phỏng vấn.

........lehong........
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 08:13 PM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.