Go Back   Vina Forums > Thư Viện Online > Kho Tàng Truyện > Truyện Thành Viên Sáng Tác
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #11  
Old 12-12-2008, 05:39 PM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Diễm vừa bước chân tới ngạch cửa, nàng tháo giày xong liệng xâu chìa khoá và cái bóp trên ghế sofa rồi ngồi phịch xuống ghế, ngước cổ, vương vai, lắc đầu cho cơ thể co giãn chút xíu . Vì hôm nay không biết tại sao nhiều việc quá . Diễm nhắm mắt một hồi lâu rồi nàng đi xuống bếp định lấy ly nước mát uống thì thấy Khang vừa nấu ăn vừa đọc sách . Nhìn Khang mình mẩy thì lem luốc hết, còn đổ ăn thì đổ lung tung . Diễm lấy làm lạ nghĩ thầm: cái ông này có biết nấu ăn đâu mà hôm nay vừa nấu ăn vừa đọc sách ? Chà giỏi nhỉ, sao mình không hề biết là ổng biết nấu ăn ? Từ bấy lâu nay do một tay mình không hà . Diễm như giả bộ lướt qua bước tới mở tủ lấy cái ly bấm nước lọc, nàng vừa liếc nhẹ qua một cái là phát hiện Khang đang đọc cuốn sách "học nấu ăn" . Diễm không nhịn được cười nàng phát lên mấy tiếng "hi hi hi" làm Khang giật mình . Tự nãy giờ có lẽ Khang đang nghiên cứu cách nấu ăn nhưng hình như có chút không hiểu . Khang hỏi trổng:

- về rồi à ... ?

Diễm vừa bấm nước vừa khúc khích:

- sư phụ hôm nay xuống bếp à, ai mà diễm phúc thế ?

Khang đang bực mình vì sao sách chỉ không hiểu, chàng nhớ lại lời cô bé Little Angel đã chỉ cho mình đâu có khó hiểu vậy, ngặt cái là chàng không nhớ được ! Rồi chàng nghĩ Diễm cũng đâu có cần cuốn sách nấu ăn này đâu, chẳng qua ngày xưa đi đâu thấy gì lạ chàng hay mua về cho Diễm, rồi cũng cất sang một bên mà thôi . Nhưng Khang vẫn lì lợm lên tiếng:

- chờ nửa tiếng nữa đi cho em thử tài anh nhé

- ủa vì ai mà phải chịu khổ thế này ?

Khang ấp úng, đỏ mặt nhưng chống chế:

- vì ... ai ... đâu ... thì anh .... anh ... tập làm mà ...

Diễm vừa bưng ly nước uống vừa đá lông nheo rồi nói:

- vậy là từ nay em khỏe một chút rồi hén !

- cũng hy vọng như vậy, em đã lo quá nhiều, anh không lo được gì thì nấu cơm cho em ăn cũng không sao, đừng khách sáo được không hả ?

- cảm ơn anh trước nha

Nửa tiếng đồng hồ sau Diễm tắt tivi đi xuống bếp . Quả thật Khang đã nấu được 3 món, nhìn không đẹp nhưng cũng thơm đấy chứ . Diễm tủm tỉm hỏi chàng:

- sao anh biết em thích 3 món này mà nấu vậy ?

- anh ... ủa đây là ba món em thích thật sao ? Sao trùng hợp quá vậy ta ?!

Diễm châu mày rồi nhướng mắt quay sang hỏi chàng:

- nghĩa là sao ? Em không hiểu ?

- không có gì, ăn cơm chung nha, đã mấy tuần nay em không chịu ăn cơm chung với anh, ăn một mình buồn lắm .

Diễm cúi đầu ra vẻ tư lự, rồi nàng thở hắt ra:

- thôi được vậy thì ăn chung

Tuy tài nghệ của Khang kém cỏi, nhưng Diễm ăn một cách ngon lành không biết vì đói hay là vì cảm động . Ăn xong Diễm giúp chàng thu dọn, nhưng Khang đã nắm lấy bàn tay Diễm một cách nhẹ nhàng rồi bảo:

- để anh thu dọn cho, em đi tắm đi cho khỏe ...

Diễm ngớ người vì chẳng biết sao hôm nay chàng tốt thế ? Không lẽ mình giúp người mà được chồng đối xử tốt thế này thì còn gì bằng . Cho dù không còn tình thì cũng còn nghĩa mà . Diễm tự bào chữa cho mình vì thật ra trong lòng nàng vẫn còn yêu Khang nhiều lắm . Diễm soạn áo quần và đi vào buồng tắm . Nhắm mắt tận hưởng những tia nước ấm đang tỏa ra từ vòi hoa sen, vừa miên man suy nghĩ: không lẽ cái ông này rình mình chát với người khác hay sao mà ... tự nhiên biết mình thích mấy món ăn đó mà dỗ ngọt mình . Nhưng mà không lẽ trên đời này quả thật có sự trùng hợp dễ thương đến thế ? Không ... không thể nào ! Không lẽ người đó là anh Khang ? Mà không đúng ... vì tính tình người đó không giống anh Khang một chút nào cả . Người ta lịch sự, nhã nhặn, hiểu ý người . Còn anh Khang thì cộc cằn, ghen tuông, ích kỷ . Vả lại Diễm cảm thấy hai người hoàn toàn trái ngược nhau . Hơn nữa Diễm chỉ có nói người bạn đó là hãy tìm cách làm hòa lại với vợ như là nấu vài món ăn cho nàng . Diễm đâu có biểu anh ta là nấu những món ăn này . Nghĩ tới nghĩ lui thì không thể nào trùng hợp ngẫu nhiên được ... Vừa vuốt những giọt nước chảy bắn vào mặt vừa làm sạch xà bông trên mái tóc của mình, Diễm chợt giật mình vì nàng đã ở trong phòng tắm hơn nửa tiếng . Thế rồi dòng suy nghĩ sau cùng Diễm cảm thấy đúng nhất: người đó không phải là Khang ! Nghĩ tới đây Diễm thấy lòng nàng nhẹ hẳn ra !

Phần Khang thì chàng như lấy lại tự tin, chàng thầm cảm ơn cô bé Little Angel đã giúp đỡ chàng rất nhiều, nhưng nói tới chuyện hẹn ra gặp mặt thì cô ta cứ từ chối mãi . Khang cảm thấy tình cảm vợ chồng bắt đầu gần gũi hơn, nhưng chàng cũng cảm thấy gặp cô bé trên mạng mỗi ngày là điều không thể thiếu . Chàng cứ suy nghĩ mãi, mình đang làm cái gì đây ?? Không lẽ mình phản bội Diễm ? Nhưng đã ly thân rồi mình có quyền làm gì thì làm đó mà . Tự nhiên càng suy nghĩ Khang càng thấy trong trái tim chàng đã có hai hình bóng ngự trị ...... Một người chàng biết rất rõ, còn một người chỉ cảm nhận bằng tâm thức mà thôi . Một ngày mà chàng không lên gặp cô bé thì chàng không tài nào ngủ được .

Diễm cũng để ý thấy Khang thay đổi một cách nhanh chóng . Nàng nghi ngờ Khang đã quen một người đàn bà khác . Nàng buồn nhưng lại không ghen vì nàng cũng chán đàn ông quá rồi . Hơn nữa nàng tìm được nguồn vui với một tình bạn và một người biết cảm thông, an ủi, và hiểu chuyện . Nhưng hình như nàng chỉ muốn dừng lại ở mức độ tình bạn, một tình bạn trong sáng . Người mà nàng có thể chia xẻ nhưng lại không thể tiến xa hơn . Nàng cũng không biết tại sao ? Với lại cả hai đã có gia đình rồi, quen nhau chưa đầy hai tháng, chưa biết mặt mũi nhau thì làm gì có chuyện yêu với thương . Đúng là hoang đường mà, Diễm tự cười cho cái khờ khạo của bản thân mình !

Điều làm Diễm lo lắng và suy nghĩ là khoảng một tuần nay Khang rất tốt với nàng . Nhất là những lúc off line rời khỏi máy vi tính, Khang thường hỏi nàng có muốn ăn khuya không ? Uống sữa không ? Không lẽ Khang muốn dỗ ngọt lấy lòng để dụ mình ly dị chăng ? Diễm không nói ra, và cũng chẳng có ly do gì nói ra khi chính nàng là người đề nghị ly thân . Nàng cứ ấp ủ mãi trong lòng . Chỉ riêng nàng thì khi đóng cái laptop cũng là lúc nàng buồn nhất, vì nàng biết là mình phải trở lại cuộc sống bên ngoài, là lại gặp những điều mà nàng không hề muốn gặp, làm những việc mà nàng không hề thích làm . Nàng thường hay thở dài rồi lên giường trùm chăn kín mít . Nhưng nàng thật sự yêu chồng, và còn yêu nhiều lắm !

Đêm nay Diễm trăn trở hoài không ngủ được, nàng lại ngồi dậy đến bên bàn lấy chiếc laptop mang tới giường lấy chiếc gối tựa đằng sau lưng, nàng bật đèn lên rồi quyết định online hỏi ý kiến người bạn của mình . Nàng lên là lên vậy thôi chứ nàng cũng biết chưa chắc gì đã gặp anh ấy . Có lẽ giờ này anh ấy đã đi ngủ bên cạnh vợ rồi . Nhưng đôi mắt Diễm bỗng tròn xoe khi nhìn thấy anh ấy online . Lòng Diễm vô cùng hồi hộp . Nàng vừa định message cho anh ấy thì bên kia đã lên cái mặt cười nửa mắt và chữ "hello em" một cách lẹ làng .

Diễm cũng trả lời bằng một nụ cười kèm theo câu hỏi:

- sao anh chưa đi ngủ ?

Bên kia cũng chẳng kém gì:

- thế còn em sao giờ này vẫn online nhỉ ?

Diễm muốn nói ra ý định của mình để người bạn cho nàng một ý kiến khách quan, nhưng nghĩ sao nàng lại thở dài lặng thinh . Bên kia lại hỏi:

- sao em im lặng thế ?

Diễm dường như ngồi bất động trước màn hình của máy vi tính . Nàng cũng chẳng biết mình muốn gì, nghĩ gì nữa . Lại một lời nhắn nữa:

- em đi ngủ sớm đi ngày mai còn đi làm, em có chuyện buồn à ? Có tiện tâm sự cho anh nghe không ?

Diễm nhìn dòng chữ nàng chợt lóe lên một ý nghĩ: hay là hỏi anh ta thử coi anh ta có ý kiến gì . Nàng trả lời:

- phải ... em có chuyện ...

Message lại nổi lên:

- em có chuyện buồn hả, anh có thể giúp gì cho em ? Nói ra đi đừng để trong lòng sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của em .

Diễm cảm động chớp chớp mắt:

- em muốn hỏi ý kiến anh nhưng anh phải cho câu trả lời khách quan nhé !

- okay, được mà . Lại kèm theo một nụ cười nheo mắt

- em cảm thấy chồng em đã có sự thay đổi, khoảng gần tuần nay anh ấy có vẻ quan tâm và chăm sóc em lắm, anh nghĩ em có nên làm hòa lại với anh ấy không ?

Lại một nụ cười thay câu trả lời làm Diễm ngại ngùng:

- anh đang cười em sao ?

- không ... không phải, anh thấy mừng cho em vì anh cũng rất thương mến em nên thấy em vui vẻ lại là anh cũng vui lây, nên anh mới cười tươi như thế đấy mà !

- thiệt vậy à ? Nhưng anh chưa trả lời vào câu hỏi của em

- à, là vợ chồng mà giận hờn là chuyện nhỏ, em có thể hòa thuận lại với chồng thì là điều tốt .

Diễm phấn khởi đánh bạo nói:

- à hay là sau khi tụi em hòa nhã lại mình hẹn ra gặp mặt trước là cảm ơn anh sau là trò chuyện và để ông xã em quen biết anh . Em cũng muốn kết nghĩa với anh ...

- em thích làm em gái của anh à ?

- anh đang chọc quê em hả ? Hay là anh đang cười chê em ?

- không ! Phải chi bà xã anh mà cũng thương anh như ngày xưa thì anh dắt ra gặp mặt hai em luôn . Để anh suy nghĩ trước ...

- vậy chị ấy còn giận anh sao ?

- cũng đỡ rồi em, công lao của em cũng không nhỏ, em giúp anh nhiều trong cách đối xử với vợ của anh . Làm anh suy nghĩ lại và cảm thấy mình có rất nhiều lỗi lầm . À, hơn 11 giờ rồi em hãy đi ngủ sớm, giữ gìn sức khỏe, anh còn làm một chút việc xong rồi cũng tắt máy đây !

- okay, chúc anh ngủ ngon nhé !

- em cũng vậy . Have a nice sleep em !

- bye em

- bye anh, nite nite !

*********

AT

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #12  
Old 12-12-2008, 06:12 PM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Từ ngày được thăng chức đến bây giờ, Diễm cảm thấy công việc cũng làm cho nàng mệt mỏi hơn nhiều . Tuy là lương được tăng cao nhưng mà trách nhiệm của nàng cũng trở nên nặng nề hơn xưa . Phần vì công việc, phần lo chuyện gia đình đã khiến Diễm gầy và xanh xao hơn lúc trước rất nhiều . Gần đây Khang cũng tỏ ra rất quan tâm đến nàng . Khang đã trở nên dịu dàng hơn và cũng ít thắc mắc chuyện của nàng hơn . Diễm cũng buồn lắm vì đã lâu rồi hai vợ chồng không có ngủ chung, không tâm sự lấy một lời . Nàng nhớ lắm hơi ấm của chồng và vòng tay rắn chắc của chàng cứ ôm chầm lấy nàng trong suốt đêm dài như sợ nàng sẽ bay đi mất . Nàng nhớ lắm những lời ghen tương, rồi những câu xin lỗi, những nụ hôn tạ lỗi và nhớ cả những giây phút tuyệt vời nhất mà lúc hai người đã quấn quít bên nhau . Nghĩ đến đây Diễm không dằn được nữa, những giọt nước mắt nóng đang lăn chảy trên má nàng một cách không ý thức . Thật ra tự trong đáy lòng mình, nàng vẫn không có ý định ly hôn với Khang . Khang chính là mạch sống của nàng, chính là nhịp đập của trái tim nàng .

Rời khỏi văn phòng Diễm không về nhà, nàng lái xe thẳng vào trong mall để tìm mua cho Khang một món quà, vì sinh nhật của chàng sắp đến rồi . Diễm suy nghĩ hoài không biết là nên mua cái gì bây giờ ? Đi tới đi lui một hồi, Diễm quyết định mua cho Khang một bộ đồ ngủ . Lựa đồ xong, Diễm mỉm cười gật gù có vẻ hài lòng và bước đến quầy trả tiền . Trong lúc xếp hàng tính tiền Diễm nhìn thấy một cô gái trẻ hơn mình cũng mua một bộ đồ y chang như vậy . Khi Diễm hỏi thì cô gái ấy bảo là sắp đến sinh nhật của bạn trai cô ấy . Diễm giật thót cả người khi nghe cô gái trả lời . Nàng buông miệng hỏi:

- thiệt vậy hả ?

Cô gái cười ngây thơ:

- thật mà, bạn trai em rất thích màu này

Diễm rất là hoang mang từ lúc trong cửa tiệm cho đến lúc lái xe về nhà . Nàng suy nghĩ sao lại có sự trùng hợp thế này ? Hay là ...? Mà có thể chỉ là sự trùng hợp thế thôi, nàng tự trấn an mình . Có lẽ vì suy nghĩ quá nhiều mà làm cho Diễm quên là trên cõi đời này đâu phải chỉ có một mình Khang của nàng là thích màu đó đâu . Suốt cả buổi chiều nàng cứ như người mất hồn và không hề trả lời chồng, mặc dù Khang đã gặng hỏi mấy lần . Đêm nay Diễm lại trằn trọc không ngủ được nàng mở cái laptop và online . Vừa log in yahoo thì nàng đã nhận được message off line của người bạn:

- hello em, em có khỏe không ? Sao mấy ngày rồi anh không thấy mặt em ? Anh nhớ em lắm ... à nè ... tuần sau là sinh nhật của anh, anh sắp già thêm một tuổi rồi em à .... nhưng anh buồn lắm ... anh không thấy vợ anh nhắc gì đến việc ấy cả . Không lẽ cô ấy không còn quan tâm đến anh nữa hay sao ? Nhưng mà anh cũng thú thật, mỗi lần gặp được em thì anh cảm thấy vui lắm, cái cảm giác đó anh chưa bao giờ có trong đời . Không lẽ nào anh cũng đã yêu em .....!

- thôi anh phải đi bây giờ ... mong em luôn vui vẻ và hạnh phúc nhé ... hy vọng là em đã làm hòa lại với chồng rồi ...

Trái tim Diễm đập thình thình khi nghe anh bạn nói những lời lẽ này . Diễm đỏ mặt vì không ngờ anh ấy lại có ý với Diễm . Nhưng mà linh cảm cho Diễm biết là Diễm thật sự thấy anh ấy rất ư gần gũi . Không biết sao Diễm đã đánh bạo trả lời :

- chào anh, anh có khỏe không ? Em vẫn khỏe ạ ! Mấy ngày nay em rất là bận rộn nên không có online . Mà nè anh bảo tuần sau là sinh nhật của anh đúng không ? Nhưng là ngày nào thế ? Vì tuần sau cũng là sinh nhật của chồng em đấy ...

- em có làm hòa lại với chồng em rồi, nhưng hiện giờ em còn một điều lo lắng lắm ... em muốn kể anh nghe ... nhưng anh lại không có online ..... vậy thì ngày mai gặp sau anh nhé ...

Diễm định off cái yahoo thì tự nhiên nàng nhận được reply:

- em à .... có chuyện gì ... em hãy nói ... anh đang ở đây ...!

Diễm giật bắn người khi không thấy anh ta online mà tự nhiên reply message của nàng . Diễm phản ứng:

- cái anh này ... làm em hết hồn ... anh từ đâu ra thế ?

- ha ha ha anh từ trong máy vi tính chui ra đấy em ạ

- thiệt tình giờ phút này mà giỡn được hà

Bên kia lại tặng nàng một nụ cười nheo mắt rồi dỗ ngọt bằng một bông hồng:

- thôi được rồi cô nương, em cũng nhát gan quá chừng ... anh đền này ... đấy bông hồng đấy nhá

Diễm tự nhiên thấy mình bị hụt hẫng nàng bật cười:

- hi hi hi .... được rồi tha cho anh đó ... mà nè sinh nhật của anh là ngày mấy vậy, và anh được bao nhiêu tuổi rồi ?

- sinh nhật của anh là ngày 8 tháng 4 đó . Anh sẽ bước vào thế giới của cái tuổi 31 đấy .

Diễm há hốc miệng, nàng đưa hai bàn tay ôm đầu không biết nói gì . Lặng thinh một hồi lâu, đôi mắt Diễm hãy còn tròn xoe chưa kịp nói lời nào thì:

- em làm gì thế ... chê anh già không thích làm bạn với anh à ?

- không ... không phải vậy ! anh nè anh thích màu gì vậy ?

- à ... anh thích nhất màu dark blue đấy em ạ ... mà em hỏi để làm gì ? Có quà cho anh sao ? Và lại cho một nụ cười nheo mắt nữa !

- không em chỉ hỏi thế thôi ... thế anh có mời em đi sinh nhật của anh không ? mà lại đòi quà nhỉ ?

- em nói thật đấy chứ ?

- vâng em không đùa ... anh định sắp xếp thế nào thì cho em biết nhé ... luôn tiện em sẽ năn nỉ chồng em ... cùng đi cho vui ! Anh ấy bây giờ được lắm anh à ... cảm ơn anh nhiều lắm !!!

- okay em ... khuya rồi em đi ngủ nhé ...... ngày mai gặp lại anh sẽ cho em biết chi tiết

- nite nite anh

- have a nice sleep em

- bye anh

- bye em ...


AT

(còn tiếp)
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #13  
Old 12-13-2008, 02:28 AM
hyvong hyvong is offline
Junior Member
 
Tham gia ngày: Dec 2008
Nơi Cư Ngụ: in a house...
Bài gởi: 17
Default

thanks Aitinh.....
hix... hay wa'.... can't wait to read the rest ...
từ đầu tới giờ, hyvong đoán là 2 vợ chồng chat dzới nhau rùi.... mà hem biết sao nữa.... hồi hộp wa' đi mất...
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #14  
Old 12-16-2008, 03:14 AM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Hồi hộp gây cấn quá phải không HV? Đang chờ đọc tiếp sis Ái ui.
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #15  
Old 01-09-2011, 04:49 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Đóng cái laptop lại, Diễm nằm ngã lưng xuống giường, nàng kéo cái gối thấp xuống kê đầu, hai mắt nhắm lại, cằm ngước lên trần nhà, hai tay duỗi ra và hít một hơi thật sâu rồi thở hắt ra như muốn xua đuổi những tư tưởng quái đảng đang xáo trộn trong tâm trí nàng . Những tư tưởng miên man khó tả làm cho Diễm có chút lo sợ, mặc dù nàng biết rất rõ hoàn cảnh và vị trí của mình ! Diễm chồm dậy đưa tay tắt cây đèn ngủ rồi kéo tấm chăn lên phủ kín đầu . Trong những phút xáo trộn này tiếng ho của Khang vọng vào từ bên ngoài đã kéo Diễm quay về thực tại !

Diễm tung tấm chăn và rón rén hé cửa nhìn ra ngoài . Nàng thấy Khang đang tìm thuốc uống, trong lòng rất muốn hỏi han . Nhưng Diễm chưa kịp phản ứng gì thì thấy Khang bước nhanh đến cửa phòng nàng làm Diễm lật đật trèo lên giường kéo chăn trùm lại mà chẳng nhớ đóng cửa phòng ! Khang nhè nhẹ đẩy cửa bước vào, kéo lại tấm chăn cho nàng, khẽ hôn lên tóc nàng rồi chàng quay trở ra ! Chờ một hồi sau, Diễm thập thò đẩy cửa nhìn ra, nhìn sang phòng bên kia thấy Khang vẫn chưa ngủ, cửa phòng không đóng và chàng còn lay hoay, gõ lộc cộc trên máy vi tính rồi ra vẻ trầm ngâm . Diễm cười mĩm rồi quay về phòng tắt đèn đi ngủ !

Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên làm Diễm giựt mình tỉnh giấc ! Lại một ngày mới bắt đầu và cuộc sống hình như chẳng còn thú vị đối với nàng . Sửa soạn trang điểm xong, Diễm đứng trước gương ngắm mình thêm một lần nữa nàng tự nhủ: mình cũng còn xinh đẹp lắm cơ mà . Vừa bước ra khỏi phòng thì đã bắt gặp Khang cười rất tươi:

- bà xã à, qua ăn sáng với anh rồi mới đi làm nha

Diễm vừa ngạc nhiên vừa xúc động:

- sao hôm nay anh chu đáo thế nhỉ ?

- đừng lạnh lùng với anh mà cưng

- em đâu có ... chỉ nhưng mà ...

- đừng có nhưng mà, anh muốn em ngồi xuống ăn sáng với anh rồi đi làm em nhé

- okay được rồi, em sẽ ăn

Khang mừng rỡ ra mặt như người mới nhặt được của rơi . Diễm bưng ly sữa uống một hơi rồi ăn hết miếng bánh sandwich thì cũng vừa lúc Khang bưng đến cho Diễm tách cà phê thơm nồng . Diễm quay sang cầm tách cà phê và nói lí nhí:

- cảm ơn anh, ngon lắm

Khang hớn hở pha trò:

- thế thì em có thưởng anh cái gì không nè ?

- thưởng gì cơ ?

- một nụ hôn nhé !

- sao anh khôn thế ? Không được đâu ...

Khang ngắt lời Diễm:

- tại sao vậy ?

- em không thích ...!

Gương mặt hí hửng của Khang trở nên bí xị:

- bà xã ... sao em coi anh như người xa lạ vậy ?

Diễm không trả lời vào câu hỏi của Khang, nàng chỉ cười gật gù:

- cảm ơn anh hôm nay cho em được vui vẻ và thấy ấm cúng lắm . Em đi làm nhé

Nói xong Diễm xách cái bóp đầm và xâu chìa khóa vòng ra nhà xe và biến nhanh như gió . Khang chưa kịp nói gì thêm, chỉ thở ra và khẽ lắc đầu . Chàng vừa thu dọn tách đĩa đem qua sink vừa cười một mình và suy nghĩ miên man .

Chuông điện thoại reng làm cắt ngang dòng suy nghĩ của Khang . Chàng nhấc phone lên:

- Hello

Đầu dây bên kia hỏi:

- mày hả Khang ?

- thằng Hoàng .... sao lâu quá mày biệt tích giang hồ vậy ? Cả tuần nay không gọi cho tao ?

- mày có thèm đếm xỉa gì đến tao nữa đâu ? Dạo này mày có bồ nhí rồi mà, mày bỏ con Diễm một mình phải không ?

- ơ hay cái thằng khỉ gió này ...... mắc mớ gì đến mày mà mày quan tâm tới Diễm nhiều vậy ? Mày tiếc rẻ à ?

- rồi lại giở cái thói ghen bậy nữa rồi ....

- chứ sao mày sợ Diễm buồn ? Diễm có một mình là sao ? Có ý gì ?

- thôi tao chán mày quá ... không thèm nói với mày nữa

- à mày gọi tao có chuyện gì ??? Hông lẽ gọi chỉ để quan tâm con Diễm ???

- đâu có tao gọi là quan tâm mày đấy chứ ...!

- thiệt à ?

- ừ .... tuần sau sinh nhật mày, mày định làm gì không ?

- tao không biết, tao chả nghe Diễm nói gì hết ..... coi mòi hình như Diễm quên cả ngày sinh nhật tao rồi mày ơi .... ha ha ha

- không đâu ... tao biết con Diễm chu đáo lắm

- mày ... cả vợ mày nữa ... tối ngày bênh cho con Diễm hoài ....... vậy mà mày còn dám xưng là bạn thân của tao nữa

- tao chỉ nói lẽ phải thôi ..... mày sai mà, thằng khỉ

- thôi tao không nói với mày nữa, tao bận rồi ...... có dự tính gì tao sẽ gọi mày biết . Tao cúp máy đây

- okay, quyết định như vậy đi . Có gì nhớ cho tao biết sớm ... bé Kim nhớ vợ chồng mày lắm ! Nó đòi qua chơi với cô Diễm hoài hà

**********

Diễm đang thu xếp giấy tờ trên bàn chuẩn bị rời văn phòng thì điện thoại cầm tay rung lên liên hồi . Nhìn thấy chữ "honey" nổi lên Diễm nhấc điện thoại:

- hello

- hello bà xã hả ?

- không lẽ anh đang gọi cô nào sao ?

- đâu có, anh đâu có ý đó, sao em bắt bẻ anh hoài vậy ? em sắp về chưa ? Anh đã nấu cơm rồi, chờ em về ăn tối

- được rồi, em thu xếp xong mấy giấy tờ này rồi em sẽ về ngay .

- okay bà xã

Cúp điện thoại với Diễm xong Khang tranh thủ chạy vào phòng online mong gặp cô bé Little Angel, nhưng cô bé không có online . Khang nhắn tin cho cô bé: "em à, em có khỏe không ? Xin lỗi em, đã hai ngày nay anh chưa nghe vợ anh nhắc gì đến chuyện sinh nhật của anh hết, chắc cô ấy quên rồi . Anh chưa biết là có tổ chức hay không ? Nhưng anh rất mong gặp được em trong ngày sinh nhật của anh"

(còn tiếp)
AT
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
  #16  
Old 01-12-2011, 08:15 AM
AiTinh's Avatar
AiTinh AiTinh is offline
@->Trùm Yêu...*muahzz*<-@
 
Tham gia ngày: Aug 2008
Nơi Cư Ngụ: In your heart :)
Bài gởi: 2,741
Default

Vừa lái xe về nhà Diễm vừa suy nghĩ, không biết có nên hẹn gặp mặt người bạn của mình với Khang hay không ? Trong lòng nàng còn quá nhiều điểm nghi ngờ, sao nàng cảm thấy người bạn quá ư gần gũi .... không lẽ nào anh Khang ư ??? Sao lại có thể là anh Khang được ? Không đâu, không thể nào !

Tiếng kèn xe bóp inh ỏi là Diễm giật mình . Thì ra nàng suy nghĩ đến nỗi đèn xanh bật lên mà nàng còn thơ thẩn thả hồn theo mây gió ! Qua lớp kính xe Diễm cúi đầu và "say sorry" lia lịa rồi đạp ga chạy tiếp .

Hôm nay trong bữa cơm Diễm không nói gì cả ! Khang chịu không nổi nên lên tiếng trước:

- em à, sao em im lặng vậy ?

Diễm vẫn lặng thinh, vừa ăn mà tâm trí để đâu đâu . Khang đặt đôi đũa xuống bàn và hắng giọng:

- em à em có chuyện gì vậy ? Em không vui à ? Sao không nói chuyện với anh ?

Diễm lúc này mới giựt mình:

- à em hơi mệt ... anh ăn đi, đồ ăn ngon lắm ... cảm ơn anh !

Khang đứng dậy vừa quay qua tủ lạnh vừa nói:

- vậy để anh hâm ly sữa nóng cho em nha, uống cho ấm bụng ! Ăn xong rồi thì đi tắm rửa cho khỏe, để đó anh dọn !

Diễm đáp cộc lốc:

- Ừ ...

*******


Vòi nước hoa sen phun từng tia ấm vào da thịt, Diễm vừa nhắm mắt vừa tận hưởng cái cảm giác massage của nước thật dễ chịu, vừa suy nghĩ miên man và mỉm cười một mình . Hình như nàng đã tìm ra nguyên nhân và đã hiểu ...!

Mở laptop lên Diễm không khỏi ngạc nhiên khi vừa log on yahoo . Nàng nhận được message của người bạn, vừa dễ thương vừa đáng yêu ...Diễm dịu dàng reply:

- chào anh, xin lỗi anh ... tuần sau sinh nhật chồng em, nên em tổ chức sinh nhật cho anh ấy, có lẽ em sẽ không ra gặp mặt hai vợ chồng anh được rồi ! Hẹn khi khác mình gặp nhau được không anh ?

Một nụ cười nheo mắt kèm theo:

- em à, vậy là em không muốn đến dự sinh nhật của anh sao ?? Tuần sau vợ anh sẽ tổ chức sinh nhật cho anh tại nhà hàng Seafood Place đó ! Nếu em thật sự có thời gian, thì hãy dắt ông xã em ra gặp anh một chút cho vui nhé !

- oh ... really ??

- thiệt mà em ... nhưng mà tại sao em oh ...

- vì em cũng định tổ chức sinh nhật cho ông xã em tại nhà hàng này vào tuần sau

- ngày nào vậy em ?

- dạ là ngày thứ bảy, vì ngày này bạn bè mới đi dự đông đủ được !

- wow ... sao ngộ hén ... cùng một nhà hàng, cùng một ngày ! Vậy thì quá dễ dàng rồi . Đây là cơ hội tốt cho mình quen biết nhau và gặp gỡ nhau . Em nghĩ có đúng không ??

- hihihi dạ ...

- ủa mà nè ... hông lẽ mình ở gần nhau lắm à ??

- em không biết nữa ...

- vậy em có thể cho anh biết em tên gì không ?

- vậy anh thì sao ?

- hmm ... ngại quá hà ... thôi để hôm ấy có duyên gặp gỡ thì sẽ biết ngay !

- được rồi anh ! (Diễm cười nheo mắt) Bây giờ em phải đi ngủ sáng mai đi làm . À mà nè ... sao anh thức khuya vậy không mệt sao ? Sáng mai đi làm mệt lắm đó, đi ngủ sớm đi anh !

- anh đang thất ... à mà anh biết rồi ... đi ngủ sớm nha em

Diễm cười hóm hỉnh:

- anh đang thất tình à ... hihihi

- không phải ... mà thôi đi ngủ đi em . Chúc em ngủ ngon . nite nite em

- anh cũng vậy ngủ ngon . nite nite

- bye em

- bye anh

*********


Happy birthday to you ...

Happy birthday to you ...

Happy birthday to ... dear Khang ...

Happy birthday to .... you ....!!!

Tiếng vỗ tay la hét um sùm cùng với giọng của mọi người xen lẫn nhau:

- wish đi ...

- ông Khang .... cầu nguyện chưa ?

- thổi đèn cầy đi ...?

- nè cầu nguyện gì, nói tui biết coi ....

- một .... hai ... ba ....... thổi ... thổi mau .......

- yeah ...........happy bỉrthday !!!

Khang bị bạn bè, đứa đè đứa câu cổ hun chùn chụt ... đứa thì xoa đầu ... rồi la hét tá lả .......! Nhưng Khang hình như không được vui lắm ! Hình như Khang đang chờ đợi một điều gì ?? Tại sao không thấy Diễm đâu hết !!! Chuông điện thoại báo có tin nhắn ! Diễm bảo là sẽ có món quà đặc biệt cho anh đêm nay !!! Khang thật hồi hộp ! Vợ chồng Steve cũng đến dự ... Steve bảo Khang là ông cũng có một món quà đặc biệt cho Khang đêm nay !! Khang lại thêm một bất ngờ ...

Trong lúc mọi người vui vẻ hò hét thì một nhân viên phục vụ bước vào:

- thưa quý vị, ai là ông Khang ạ

- tôi đây

- thưa ông có một món quà cho ông từ một người

- là của ai vậy ?

- tôi không biết, cô ấy chỉ nhờ tôi đem hộ vào đây, cô ấy bảo cứ nói từ Little Angel là ông biết

- cô ấy đâu rồi ?

- thưa ông cô ấy bỏ đi rồi, và còn nhắn lại là xin lỗi cô ấy bận quá, chỉ có thể trao cái này cho ông, chúc ông sinh nhật vui vẻ

- nhưng cô ấy bảo là ... tổ chức sinh nhật cho chồng cô ấy ở đây đêm nay cơ mà

- phải cô ấy có nói vậy

- thế thì anh có biết phòng nào không ?

- cô ấy không cho phép tôi nói, xin lỗi ông tôi xin phép ra ngoài trước

Khang tốc người chạy theo ra ngoài ... chàng thất thần ngó nhìn xung quanh ... nhưng mà không thể biết được vì nơi này quá lớn, mà anh chàng phục vụ không cho Khang biết rõ . Khang thấy bực mình, vừa chạy vừa lẩm bẩm:

- thiệt tình ... sao em không thể ở lại cho anh thấy mặt em rồi đi cũng được mà ...

Một giọng con gái vang lên:

- anh muốn gặp em thật sao ?

Khang giật mình nhìn xung quanh không biết có phải ai đó vừa nói với mình, vì nơi này cũng có đông người ra vào . Nhưng sao lại đọc được suy nghĩ của mình ?? Khang hớt hãi:

- em à ... em ở đâu ?

Giọng cô gái lại vang lên:

- anh đứng lại đấy không được cử động, nhắm mắt lại thì em sẽ nói chuyện tiếp với anh ...

- được rồi anh nghe lời em ...

- hôm nay sinh nhật anh mà, sao anh lại đi tìm em ? Anh không sợ vợ anh không được vui sao ?

- anh không biết, nhưng anh muốn gặp mặt em một lần ... vợ anh không biết sao cũng không thấy xuất hiện !

- thế thì anh không biết tại sao à ?

- em ở đâu vậy mau ra đây ??? Anh ...

- xin lỗi anh, chồng em đang đợi em ...

- cho anh một phút thôi .... không được sao em ?

- anh thật sự muốn gặp em sao ?

- phải ...

- vậy anh có dám gặp em trước mặt bạn bè anh và bà xã của anh không ??

- dám ...

- vậy thì lát nữa hẹn gặp nhau ... mà thôi ... chỉ bốn người gặp nhau thôi, anh thấy sao huh ?

- là sao ??

- lát nữa .... hẹn gặp anh ... trước cửa nhà hàng ! Đúng 9:30 nha !

- okay em

- bây giờ em phải vào tiệc, chồng em đang đợi em

- okay em

Khang lật đật trở lại tiệc sinh nhật của mình . Thấy Diễm thật xinh đẹp trong chiếc áo đầm xanh da trời đang ngồi cười cười nói nói bên Thanh và bé Kim . Thấy Khang bước vào, nàng vừa liếc vừa hỏi:

- anh đi đâu vậy, em bảo là có quà đặc biệt cho anh mà ...

- quà của anh đâu ? Sao anh không thấy em ?? Tất cả mọi người hát birthday cho anh trừ em thôi ??? Em đã đi đâu ???

- vậy thì anh đã đi đâu ?? Bây giờ em không muốn đưa quà cho anh nữa ! Em giận anh rồi, anh đã có món quà anh yêu thích từ người anh mong . Quà của em đâu còn ý nghĩa nữa . Nói xong Diễm nguýt Khang một cái rồi quay qua nói chuyện với Thanh .

Mọi người đã nhập tiệc từ lâu, Khang vừa miên man suy nghĩ thì bị Hoàng cắt ngang dòng suy nghĩ:

- ê, mày đi đâu nãy giờ vậy ?? sinh nhật vui vẻ ... nè quà của vợ chồng tao . Nói xong Hoàng cười nheo mắt và vỗ vỗ vào vai Khang

- cám ơn mày ... quà cáp làm gì ... tao già rồi, bước qua hàng "băm" rồi mày ơi ...

- thì có sao đâu ... tao thấy mày vẫn trẻ ... tuy là có hơi ...

- hơi cái gì mậy ?

- mỗi cái tội ghen .... là vẫn như ngày nào ... khà khà khà

- thằng khỉ ... tao không thèm nói với mày nữa .

Khang bỏ Hoàng đi chào hỏi bạn bè khác rồi lấy chai bia nốc một hơi ... Không hiểu sao tâm trạng Khang khó tả quá . Khang chỉ mong sao cho tiệc tan ... mà không phải ... chỉ mong cho đến 9:30 ... để có thể gặp cô bé Little Angel thôi !

Biết Diễm đang giận, Khang lấy điện thoại nhắn tin:

"em yêu, lát nữa 9:30 em đi với anh ra trước cửa nhà hàng nha"

"tại sao vậy ? anh đi gặp ai à, gọi em theo làm gì ?"

"À gặp bạn, anh muốn em đi theo, vì anh đã hứa với người ta"

"người ta, người ta nào ? Có ai quan trọng hơn vợ của anh sao ?"

"em à ...." tin nhắn chưa kịp gởi thì Khang đã nhận được tin khác:

"em quên lát nữa em cũng có hẹn với bạn"

"cái gì bạn nào ? đàn ông hay đàn bà ?"

"anh hỏi làm gì ? mình đã ly thân cơ mà ?"

Tiếng microphone vang lên làm mọi người phải chú ý quay về hướng xuất phát . Khang và Diễm cũng buông không nhắn tin nữa . Thì ra Steve đang cầm microphone, ông bảo là có quà đặc biệt cho Khang đêm nay và mời Khang lên đứng cạnh ông !

Khang bị Hoàng và mấy người bạn kéo lên kế Steve . Steve bắt đầu tuyên bố:

- Starting next week, Khang will work for my company . He will work in another department . And his position will be a manager in that department !

Khang trố mắt nhìn .... trong khi mọi người quơ tay quơ chân ... la hét um sùm ...

- yeah ........ thằng Khang ngon rồi ... sướng rồi nhá

- thằng này hên ghê ........ yeah ... dzô dzô ... đi tụi bay ... chúc mừng thằng Khang ....

- anh Khang nha ..... chờ đợi thời cơ ... thời cơ đến ......... cheer ... chúc mừng anh nè

Lúc này Khang quay sang Steve ... ôm chầm lấy ông và hét lên :

- thank you ... thank you ...sir ... . Xong rồi chạy một mạch xuống tìm Diễm, vừa chạy vừa la vẻ mừng rỡ:

- Diễm ... Diễm ơi .... bà xã .... anh sắp có việc làm rồi ....

Không tìm thấy Diễm đâu, Khang cụt hứng và xịu mặt xuống thì Thanh bảo là Diễm vừa đi restroom ! Khang ngồi xuống ghế và đưa tay lên coi đồng hồ . "Chết gần 9:20 rồi" . Khang nhắn tin cho Diễm: "em à, đi restroom xong chưa ? Em còn hẹn đi với anh 9:30 đó" . "À, em nhớ rồi, nhưng em đang trang điểm lại chút xíu, lát gặp anh trước cửa nhà hàng nha"

Bé Kim ... chạy lại khều khều tay Khang:

- bác Khang ơi ... bác đang làm gì vậy ??? Cháu muốn gặp cô Diễm . Cháu hổng thấy cô Diễm đâu hết áh

- cô Diễm đi restroom rồi, lát nữa vô, cháu ngồi chơi với mẹ đi, ngoan !

- cháu hổng chịu đâu ...cháu muốn ăn bánh sinh nhật ...

Thanh lườm bé Kim:

- bé Kim, con ngoan, lại đây mẹ lấy bánh sinh nhật cho . Đừng làm phiền bác Khang, nghe chưa ?

Bé Kim chu môi, nhíu nhíu mày, nhún vai rồi đi rón rén về chỗ ngồi . Nó làm Khang mắc cười và phải lên tiếng:

- được rồi để bác đi lấy bánh sinh nhật cho cháu nhé, ngoan ! Ngồi chờ ha !

- dạ ... hihihi (con bé cười khoái chí)

Khang bảo Hoàng tiếp khách và trò chuyện vui chơi với mọi người, Khang có việc đi ra ngoài một chút ! Hoàng gặng hỏi, nhưng Khang ợm ờ ...! Khang bảo là lát nữa sẽ nói sau !

Khang nhắn tin cho Diễm lần nữa, Diễm bảo là Diễm đang đứng ngoài cửa nhà hàng ! Khang lật đật chạy ra gặp Diễm trước cửa, Khang hỏi Diễm:

- em có thấy ai không ?? Anh bị trễ mấy phút !

- có, em có thấy

- em thấy ai ??

- nhiều người ra vô lắm, em biết ai là ai ?? Mà anh đang chờ ai vậy ??

- lát nữa em sẽ biết

Diễm cười nhẹ, lắc đầu rồi nói:

- ai mà quan trọng vậy ? em là vợ anh, anh không thể nói cho em biết sao ??

Chợt thấy một cặp vợ chồng cặp tay nhau bước vào ... Khang chặn ngang và hỏi:

- xin hỏi ... có phải ...

Khang chưa kịp dứt lời thì Diễm ngắt lời:

- không phải đâu ...

Rồi Diễm quay sang xin lỗi cặp vợ chồng kia . Khang ngạc nhiên hỏi:

- em làm gì vậy ?? Em biết anh đang tìm ai sao ??

- em biết ...

- bằng cách nào em biết ... và em biết được những gì ??

- người đó sẽ không bao giờ tới

- không ...cô ấy bảo là sẽ đến đúng 9:30 mà

- nhưng cô ấy sẽ không tới nếu chồng cô ấy không cùng đi

- hả em nói gì ? Anh không hiểu ... sao em lại biết chuyện của anh ... em rình theo dõi anh à ??

- vậy thì anh có muốn cùng em đi gặp ... một người ?

- gặp ai ?? đàn ông ? đàn bà ??

- đàn ông ...

- là đàn ông ??? Diễm ... em ...

- nếu anh không đi cũng được, em sẽ tự đi một mình ...

- không thể được ...

- sao lại không ?

- em và anh đã ly thân, không nên xen vào chuyện đời tư của nhau nữa . Nhưng anh đã muốn em cùng anh ra gặp mặt người khác ...em đã ra, nhưng người ta không tới . Bây giờ em phải đi gặp người bạn của em ... anh có cùng đi không ?

- chờ thêm chút nữa đi ...

- 5 phút thôi ... chịu không ??

- được rồi ....

Điện thoại Diễm có tin nhắn, Diễm mở phone ra đọc rồi cười, làm Khang đa nghi và khó chịu ! Xong Diễm nói:
- chắc em phải đi bây giờ ... bởi vì em cũng đã trễ hẹn, lẽ ra em muốn anh cùng đi, nhưng anh lại bảo là không !

Khang như quên hẳn chuyện chờ đợi cô bé Little Angel, chàng nghiến răng tức tối và ra vẻ đay nghiến:

- đúng là đàn bà ... anh không ngờ em lại như thế ! Chỉ mới mấy tháng thôi, em đã thay đổi nhanh quá, nhanh như thế sao ?

- đàn bà thì sao ? đàn ông thì sao ?? em không muốn tranh cãi nữa ... em mệt mỏi lắm . Anh hãy để em đi, buông tha cho em đi anh ...

Khang bực dọc, và cơn ghen lại xuất hiện, chàng nắm chặt cánh tay Diễm hằn hộc:

- không được đi, anh không cho em đi ...em đã có tình nhân khác sao không nói với anh ?? Tại sao vậy ??? trời ơi là trời ...!!!

Diễm hụt hẫng thều thào một mình: "tại sao vậy, tại sao lại khác nhau như thế này ? Tại sao anh lại không thể là người mà mình có thể trao hết tâm sự và chung sống với nhau một cách hạnh phúc ? tại sao lại khác xa như vậy ??"

- em vừa nói gì ?? Em so sánh anh với hắn hả ??? Tại sao ??? Tại sao em phản bội anh ???

- anh nói gì ??? ai phản bội ai ??? Nếu như ...

- nếu như cái gì hả ??? nếu như em quen biết hắn trước anh thì tốt biết mấy đúng không ???

- phải ... nếu như em quen biết anh ấy trước anh, thì sẽ không bao giờ có ngày hôm nay ...

Khang bóp tay Diễm rồi gào thét:

- em làm anh tức chết lên được ....

Diễm đau đớn thét lên:

- anh thiệt là quá đáng ....em phản bội anh khi nào ?? hay anh đã phản bội em ??? em hỏi anh ... anh đã nói yêu ai khác ngoài em nữa hay không ???

- anh ....

- oh ... hóa ra ... là có thật đấy chứ ...

- nhưng mà anh ...

- không có nhưng mà .... gì hết ...nếu như cô bé Little Angel nào đó mà biết được ... anh đối xử với vợ anh thế này ... chắc là cô ấy thất vọng lắm ...., vì thế cô ấy nhất định sẽ không bao giờ đến ....!!!

- em càng nói, em càng bị ma nhập hả Diễm ???

- không phải ....vì thế .... anh ... cũng sẽ không bao giờ muốn đi gặp người bạn của em ... bởi vì ... em cũng không muốn anh ấy nhìn thấy ... người chồng của em ... là một người đàn ông như thế này ....

Khang giận quá mất khôn, chàng không còn nhìn ra vấn đề thật đơn giản, mà càng hiểu phức tạp và nổi khùng lên:

- em nói sao ??? em so sánh anh với hắn ??? còn em nữa, sao đem cô bé Little Angel ra mà lôi vào trong cuộc ??? em không được ....

- em không được à ?? em có quyền đấy chứ ! Dù gì trên danh nghĩa em vẫn là vợ anh mà .... trừ khi mình ly dị ...

- em ........ aaaaaaaaaaaaaaaaaaa ... Khang gào lên

- vậy mình ly dị đi .......

- đây là món quà đặc biệt của anh trong ngày sinh nhật hả ...?

- phải ........ ! Đây không phải là mơ ước của anh sao ?? để anh có thể cùng cô bé Little Angel tiến xa hơn nữa ....

Khang càng điên cuồng hơn:

- em nói gì ?? Ly dị à ??? không được ....... anh không muốn ...

- anh chỉ có một trong hai lựa chọn ...

- lựa chọn gì ...?

- vậy em hỏi anh ... anh chọn em, hay cô bé Little Angel ... ??? anh trả lời đi, một lần thôi, mình dứt khoát tại đây !

- anh ....

- anh không lựa chọn được à ???

- bà xã ....

- đừng gọi em bà xã nữa ... phải rồi, anh không thể lựa chọn được ... bởi vì ...

- bởi vì sao ??? sao em biết được anh đang nghĩ gì và đang khó xử thế nào

- em biết ...

- em nói đi ...em nói mau ... anh tức chết đi được

- anh không chọn được bởi vì ... anh có Kindly Heart .........., vì thế ... anh sẽ không buông bỏ ai cả ...

Khang .....há hốc miệng và trố to hai con mắt nhìn Diễm:

- em .. vừa .. nói .... gì ???

- hay là mình ly dị đi anh .......em trả tự do lại cho anh

- bà xã .... anh xin lỗi ... là lỗi của anh ...., em tha thứ cho anh ... không có lần sau ... anh hứa là sẽ không có lần sau ..............

Khang ôm ghì Diễm gục khóc như một đứa trẻ . Diễm không ôm, cũng không xô ra, mặc cho Khang năn nỉ và khóc lóc . Hai người không ngờ cả cái nhà hàng đổ xô ra để coi cái cảnh mùi mẫn này . Tiếng ai đó vang lên loạn xà ngầu bên tai:

- thôi coi như hòa đi ... vợ chồng mà ... thương nhau lắm, thì cắn nhau đau ... đừng làm khổ nhau khi hãy còn yêu nhau ...

- thôi đi Diễm, tha cho ông Khang ... một lần đi ... coi như hết chuyện hén

- chồng gì mà ghen tầm bậy vậy, gặp tui thì tui bỏ rồi ...

- ôi mình đứng coi chơi thôi, chứ vợ chồng họ làm gì thì làm ... đâu phải còn là con nít ... giãng tuồng đi bà con ơi ...

Mặc kệ những lời tốt xấu về mình, hai người cứ đứng như thế . Một người khóc lóc ôm ghì, một người lặng thinh không thèm nói nửa lời . Một hồi lâu ... Khang quỳ xuống trước mặt Diễm:

- bà xã ...anh xin em, đừng bỏ anh ...anh quỳ xuống đây trước mặt em, anh xin thề là sẽ không còn như vậy nữa . Sẽ không bao giờ đối xử tệ với em nữa . Sẽ không ghen bậy nữa ... nếu không ... thì anh sẽ mất em ... sẽ mất em ... vĩnh viễn .... anh yêu em ........!

Diễm không thèm nói gì ... Khang lại tiếp tục tỉ tê:

- Anh không thể sống thiếu em ....anh đã hiểu rồi .... anh tệ quá ... cho dù em hay cô bé Little Angel anh cũng sẽ không bỏ ai hết ... bởi vì cả hai người đó chính là em .... là em .... em đã không phản bội anh ... vì em đã không ngỏ lời yêu với Kindly Heart ....! Còn anh ... anh đã hư quá ... nhưng dù vậy đó chỉ là trên "net", trên thực tế anh cũng chưa làm điều gì có lỗi với em, hãy tha thứ cho anh một lần ...

Diễm chịu hết nổi:

- thôi được rồi ... anh đứng lên đi ...

- không ... anh không đứng lên nếu em ... không tha lỗi cho anh ... bà xã ..., bà xã ... Khang vừa gục vào ngực của Diễm vừa khóc như nhõng nhẽo !

- anh nói thiệt không ?? Những lời anh hứa hôm nay, anh có làm được không ???

- anh xin hứa ...danh dự với bà xã ...

- thôi được rồi ... em tha thứ cho anh ... bởi vì ...

Diễm còn ngập ngừng, thì nghe mọi người cùng ồ lên:

- vì sao ???

- vì .... em không muốn .....con của mình sẽ ... không có cha !!!

- huh ?? em vừa nói gì ... ??? bà xã ???

- em nói ....

Tiếng ai đó lại cắt ngang lời Diễm:

- trời ơi ông này ngu thiệt, vợ ông có bầu rồi ... , chúc mừng, chúc mừng ...

- thôi vậy là mọi việc êm xuôi hén ...

Khang run rẩy:

- bà xã ... thiệt huh ?? anh thiệt sắp làm cha ... ???

- phải ...sau hai tuần ly thân, em đã phát hiện ra mình mang thai, nhưng giận anh ... em không nói ..., thật lòng em không muốn xa anh ... em yêu anh !!!

Khang ôm chầm lấy Diễm hôn lấy, hôn để lên má lên môi .. rồi bồng Diễm ... quay một vòng, hét thật to:

- anh sắp làm cha rồi .... hoan hô ... bà xã ... anh yêu em ... và Khang hôn lên đôi môi vợ nhẹ nhàng âu yếm ...

Mọi người vỗ tay huýt sáo ... trong tiếng nhạc vang lên nhẹ nhàng ...mà dường như đúng tâm trạng của hai người biết bao ....


Này người tình đã xa mãi ... thật lòng này xin lỗi em ...

Một mình chờ giữa đêm tối ... anh vẫn chờ mong thứ tha ...

Một lần lầm trách gian dối ... cho cõi lòng em nát tan ...

Nỗi đau kia ... em đã chôn vào tim bước đi ....

Ngày nào ngần vút yêu dấu ...giờ này lặng rời lối xưa ...

Tình cờ nhìn thoáng trên phố ... thấy bước người đi với ai

Nào ngờ lời nói cay đắng chia rẽ đời hai lối đi ...

Hỡi em yêu .... anh đã trách lầm em ....!!!

Thật lòng em chẳng muốn như thế ...chỉ vì quá yêu anh mà thôi

Thật lòng em nói ra như thế em cũng xót xa người ơi

Trọn đời em cũng như người ta, em cũng biết ghen tuông người ơi

Hiểu cho em, em chỉ yêu mình anh .... mà thôi .......

Thật lòng anh chẳng muốn như thế ... trở về với anh đi người ơi ...

Rồi niềm đau sẽ tan biến ...chúng mình sẽ không bao giờ xa ...

Đừng buồn anh nữa em hỡi ... lời đắng cay kia không còn đâu ...

Hãy thứ tha cho anh .... dù chỉ một lần ....!!!

(Hết)

AT
__________________



Thương yêu trải hoa từ bi nở rộ
Khắp gian trần mừng rỡ giữa hoan ca
Yêu thật nhiều yêu say đắm thiết tha
Yêu nhân loại thiện lành ...tâm bác ái !


Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 07:00 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.