|
#1
|
||||
|
||||
Những bài thơ hay viết về MẸ
Nhớ Mẹ
Buồn hay vui, con cũng đã quay về Đi lẫn vào dòng người vừa tan tầm Máy Dệt Những hạt bông trên áo quần, trên tóc Ai thì không nhận ra, con thì con nhận ra Vì ngày xưa khi tan tầm về nhà Mẹ cũng có những hạt bông như thế Và thời gian - khi con còn bé được chia theo thời gian của mẹ, thành ca sáng, ca chiều, ca đêm Và căn bệnh đầu tiên mà con biết, là từ mẹ: bệnh tim Vì thế, khi thấy con làm thơ, mẹ buồn nhưng chẳng nói Giữa nghề dệt ngôn từ với nghề dệt vải Mẹ biết, chọn nghề gì con cũng gặp gian nan Giờ thì muộn rồi. Ca sáng vừa tan Những người thợ ra về - những hạt bông trên áo quần, trên tóc... Bốn mươi năm... ngỡ có gì đâu khác? Chỉ mẹ đã không còn. Và con lại bệnh tim... Bế Kiến Quốc
__________________
|
#2
|
||||
|
||||
Mẹ !
Mười sáu tuổi con nào đã lớn Chưa trưởng thành mẹ đã bỏ con đi Mười sáu tuổi con mồ côi mẹ Chẳng thể nào tin, mẹ mãi xa con Làm con trai khóc không thành tiếng Nước mắt chảy ngược dòng trong nức nở Mẹ ơi ! Và máu chảy trong tim con mỗi lần nghe bạn bè gọi Mẹ Chẳng bao giờ con được gọi Mẹ ơi! Mẹ xa rồi chị gái chẳng gần con Căn nhà vắng những đêm đông lạnh giá Ai sưởi ấm lòng con trong từng cơn giá lạnh Biết bao lần con gọi Mẹ, Mẹ ơi! Và hằng đêm trong giấc mơ Mẹ lại ở cùng con Âu yếm hôn con trong vòng tay của Mẹ Mẹ lại hỏi con câu hỏi khi ngày xưa còn bé Con thương Mẹ nhất nhà có phải không con? Cả cuộc đời phía trước của con Con bước đi thế nào khi bên con không còn có Mẹ Bởi tướng cướp anh hùng lúc lâm chung cũng thường hay gọi Mẹ Mẹ lại về giúp con qua gian khổ Mẹ nha ! Con chợt tin đời còn có phép nhiệm màu Mẹ lại trở về trong dáng đi hiền hậu Và dang tay con ôm hạnh phúc Hạnh phúc tột cùng của đứa trẻ mồ côi [Ngày giỗ Mẹ] st:HOA THY
__________________
|
#3
|
||||
|
||||
Mẹ Yêu
Mẹ đi qua bến yêu Lưu dấu đời bờ hi sinh Mẹ ban cho suối thương Con ngập hồn tình quê hương Mẹ cho con tiếng ru Con yên vành nôi giấc ngủ Mẹ qua bao lửa giông Ấp ủ tình con bao ước mong Mẹ đem thân tả tơi Cho sữa bầu con tuổi thơ Mẹ truân chuyên ngả đường Dẫu xa lìa yêu cố hương Mẹ qua bao đổi thay Mong một ngày con nhảy bay Mẹ nhỏ lệ vai gầy Tô điểm đời bao đắng cay Mẹ ra đi có nghe Tay con còn lời lay kêu Mẹ đi xa luỹ tre Có nghe lòng con đau biển yêu Mẹ ơi nơi suối mơ Ghi nhớ tình ai dâng tấm thân... ST:Cát Biển
__________________
|
#4
|
||||
|
||||
Mẹ Ơi, Đời Mẹ
Mẹ ơi, đời mẹ khổ nhiều Trách đời, mẹ giận bao nhiêu cho cùng Mà lòng yêu sống lạ lùng Mẹ không phút nản thương chồng, nuôi con. "Đắng cay ngậm quả bồ hòn, Ngậm lâu hoá ngọt!" Mẹ còn đùa vui! Sinh con mẹ đã sinh đời Sinh ra sự sống, mẹ ngồi chán sao? Quanh năm có nghỉ ngày nào! Sớm khuya làm lụng người hao mặt gầy. Rét đông đi cấy đi cày Nóng hè bãi cát, đường lầy đội khoai. Bấu chân khỏi ngã dốc nhoài Những chiều gánh nước gặp trời đổ mưa. Giận thầy, mẹ chẳng nói thưa, Vỉa câu chua chát lời thơ truyện Kiều. Cắn răng bỏ quá trăm điều Thuỷ chung vẫn một lòng yêu đời này. Mẹ là tạo hoá tháng ngày Làm ra ngày tháng sâu dày đời con. st::::Huy Cận:::
__________________
|
#5
|
||||
|
||||
Bài Viết Về Mẹ
Trời cuối năm rồi gió bấc thổi từng cơn con lại muốn viết những dòng về mẹ như câu chuyện tình con chưa được kể Vẫn ôm trong lòng thao thức với thời gian bảy lượt xuân về con xa mẹ bảy năm mái tóc mẹ nỗi u hoài nhuộm bạc Từ tháng Giêng ngày buồn qua tháng Chạp có ngày nào mẹ không nhớ thương con có những đau thương những nỗi u buồn nước mắt mẹ chảy dài theo năm tháng Thuở truân chuyên nhiều hơn thời sung sướng suốt cuộc đời mấy lúc mẹ thảnh thơi con lớn không rồi mẹ vẫn khổ mẹ ơi bảy tám đưá con như đàn chim bạt gió Mấy cuộc biển dâu trút lên đời bão tố mẹ oằn mình chở hết nỗi khổ đau ngày quê hương tang tóc ấy thảm sầu (*) trên thân mẹ máu loang hòa nước mắt cơ nghiệp tan hoang mưa vùi sóng dập mẹ dắt đàn con đi tìm lại cuộc đời Hai mươi năm lòng mẹ không nguôi trông về quê xa mẹ buồn đau quặn thương những đứa con ngày mưa tháng nắng núm ruột nào khi cắt không đau Mấy thuở hàn vi hoạn nạn cơ cầu mẹ nuôi chúng con rỡ ràng không lớn bây giờ chúng con mỗi người một chốn mẹ hoài hoài khóc nhớ khóc thương Ngoài bảy mươi chưa hết nỗi đoạn trường đau thương chất lên tuổi già sức yếu mẹ lại sống những tháng ngày túng thiếu lại nhớ thương trông ngóng từng ngày Mẹ chắt chiu dành dụm trong tay từng đồng bạc để nuôi con cải tạo con ngồi trong bốn bức tường trâng tráo từng đêm dài tiếng mẹ vọng yêu thương Mẹ ơi, chiều nay gió bấc thổi từng cơn con muốn viết cả tấm lòng về mẹ. Song Nhị
__________________
|
#6
|
||||
|
||||
Mẹ
Khi con còn bé bỏng như chim non Hình dáng mẹ - gầy gò Ðã trở thành - quê hương con đó! Tuy nhà nghèo Nhưng mẹ bươn chải lo cho con đầy đủ Tuy cha mất Nhưng chưa bao giờ con thấy vắng tình cha. Mẹ vừa là mẹ, vừa là cha Là ngọn gió mát lành ngày hạ Là ánh mai hồng, lung linh nồng ấm! Mẹ - con chưa lần nào lo nghĩ Chưa một lần thiếu thốn tình yêu Bởi cả đời mẹ lo toan vất vả Chuyện tiền nong, cơm áo gạo nhà. Ôi tấm lòng của mẹ quá bao la Con ngây ngất nhòa mình vào đó Ðễ mỗi ngày tiếng chân vang đầu ngõ Hiểu rằng mình cần mẹ biết bao nhiêu. :::Hương Anh :::
__________________
|
#7
|
||||
|
||||
Mẹ
Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn Khi bước chân con không còn chập chững Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn. Chẳng có gì so được tình thương Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống Dẫu biển kia có sâu có rộng Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên. Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau. Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi. Mỗi lần con lên tỉnh dự thi Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút Con biết rằng mẹ vẫn thương con Có tình thương nào có thể so sánh hơn Và suốt đời như tình thương của mẹ Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi! Nguyễn Trung Kiên
__________________
|
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|