Go Back   Vina Forums > Câu Lạc Bộ Giao Lưu > Nhịp Đập Trái Tim > Quà tặng cuộc sống
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #761  
Old 09-26-2011, 05:30 PM
TT_LưuLyTím_TT's Avatar
TT_LưuLyTím_TT TT_LưuLyTím_TT is offline
 
Tham gia ngày: Mar 2004
Bài gởi: 7,757
Default

Trích:
- Thương yêu và thông cảm. Ðem hết tấm lòng mình ra mà đãi người, rồi sẽ được đáp lại bằng tấm lòng. Nhờ em biết thương yêu ba mẹ anh như ba mẹ ruột, thì ông bà mới thương yêu em như con ruột. Em có thêm một ông bố, một bà mẹ, một cô em, có thêm nhiều tình thương. Từ đó, vợ chồng mình hòa thuận hơn, thương yêu nhau hơn, và lâu bền hơn, hạnh phúc hơn.
Khôn hay dại là ở điểm này hén sis.
__________________
http://Taochu.Uhm.vN
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #762  
Old 09-27-2011, 08:28 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
Default

Trích:
Nguyên văn bởi TT_LưuLyTím_TT View Post
Khôn hay dại là ở điểm này hén sis.

Hmm...Yup....
Thật sự lấy lòng gia đình chồng thì ...dể ợt thôi...
Đừng ích kỷ...so đo thì ko ai...muốn làm khó mình cả...
Những người đàn ông thương Mẹ là những người chồng sẽ thương Vợ...
Sis cũng ko hiểu sao có nhiều con dâu cứ khó chịu...
khi chồng mình thương Mẹ...
Một sự lầm lẩn...backfire trầm trọng...
Actually it was a great sign if he does ...!!!
Dĩ nhiên mình là đời con...theo lý thì sẽ...sống lâu hơn đời Mẹ ...!!
Sao lại phí thời giờ ganh tỵ với người sinh ra người chồng
cho mình ấp ủ yêu thương nhỉ ?
Nếu mình và gia đình chồng bất hòa thì hậu quả đau buồn
trước nhất là hạnh phúc của chính mình...Then why...then ??

Sis rất ngưỡng mộ và tôn trọng những người đàn ông
có hiếu và biết thương yêu Cha Mẹ...
có lẽ đó là điểm chính khi...chọn chồng...
Một người có lớp lang...trên dưới thường là người có nhân cách
và biết ứng xử trong mọi trường hợp...with good manner...

Nói túm lại...
mí nàng càng thương quý (natural or by force ) gia đình chồng...
nhất là Mẹ chồng...chị em gái bên chồng ...thì là a-lê-hấp...
The ball is....always on your court...!!!!!

Sẽ take...gánh nặng ngàn cân trên vai chồng xuống....
Nhẹ nhàng thanh thản phơi phới thì... tha hồ muh được chàng iêu.....
Win win situation hén...

__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #763  
Old 09-28-2011, 05:02 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour collectibles




The cutest Proposal !


Trang and Nam Proposal Flash Mob
at UCLA 9-24-11


http://www.youtube.com/watch?v=c0dGR...e_gdata_player






Hihi...Missed my campus...
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #764  
Old 09-28-2011, 09:46 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa Hạnh phúc...







"Hạnh phúc như ngọc trong đá
không đến với ai...chỉ hời hợt đi qua
Hạnh phúc như mật trong hoa,
không đến với ai...không thật lòng tìm kiếm
Hạnh phúc nơi đây hôm nay tôi thấy
Là ngọc trong đá... là mật trong hoa
Mà bạn tôi đã tìm ra
Bằng trái tim... bằng cuộc đời dâng tặng… "


MST@

__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #765  
Old 09-28-2011, 06:54 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour Treasures






LÒNG TỪ VÀ NHÂN CÁCH



Càng quan tâm đến hạnh phúc của người khác, chính mình càng cảm thấy hạnh phúc nhiều hơn bởi vì nuôi dưỡng lòng nhiệt tâm, thân thiện đối với người khác, tâm hồn chúng ta tự nhiên trở nên thanh thản. Thực hành tâm Bi như vậy, chúng ta sẽ chuyển hóa bất cứ nỗi sợ hãi hay bất an nào có thể xảy ra trong đời sống và chúng ta sẽ đạt được một sức mạnh tâm linh có thể đương đầu với bất kỳ chướng ngại nào. Ðó là nguyên nhân tối thượng để thành công trong cuộc sống.


Mục đích cuộc sống


Có một vấn đề hằn sâu trong kinh nghiệm sống của chúng ta, cho dù chúng ta nghĩ về nó một cách có ý thức hay không, đó là "Mục đích cuộc sống là gì?". Tôi (Ðức Dalai Lama) đã kinh qua đời sống chính mình và muốn chia xẻ những tư tưởng của tôi đến với các bạn đang tìm hiểu mục đích cuộc sống, với hy vọng rằng đây là sự hướng dẫn có lợi ích thiết thực.

Tôi cho rằng, mục đích cuộc sống là để cảm nhận hạnh phúc. Ngay khi mới sinh ra, mọi người ai cũng muốn hạnh phúc và không muốn khổ đau. Ðiều này không phải do hoàn cảnh xã hội, giáo dục hay ý thức hệ ảnh hưởng, mà từ trong cốt tủy của loài, người chúng ta chỉ khát khao với những gì vừa ý. Tôi không Biết vũ trụ bao la với vô số dãi ngân hà, vô số hành tinh và vô số vì sao có ý nghĩa sâu xa nào không, nhưng có một điều chắc chắn rằng, tối thiểu con người sống trên trái đất này đều phải đối mặt với thử thách trong việc kiến tạo được hạnh phúc cho chính mình. Vì thế, khám phá ra nguyên lý mang lại hạnh phúc tối thượng, thật vô cùng quan trọng!


Phương pháp gặt hái hạnh phúc


Ðầu tiên, chúng ta có thể phân hạnh phúc và khổ đau thành hai phạm trù chính: tinh thần và thể chất. Trong hai phạm trù trên, tinh thần (tâm) chiếm phần ảnh hưởng lớn nhất đến hầu hết đời sống của chúng ta. Ðiều kiện thể chất chỉ đóng vai trò thứ yếu, trừ phi chúng ta lâm trọng bịnh hoặc bị tước đoạt đi các nhu cầu thiết yếu nhất. Khi thỏa mãn các nhu cầu của thân, chúng ta thường bỏ quên các nhu cầu tinh thần về phương diện đạo đức. Tâm thức sẽ ghi nhận tất cả mọi sự kiện trong đời sống, cho dù là việc nhỏ nhoi đi nữa. Vì lý do ấy, chúng ta cần nỗ lực tối đa để đem lại sự an lạc cho tâm hồn.

Càng quan tâm đến hạnh phúc của người khác, chính mình càng cảm thấy hạnh phúc nhiều hơn bởi vì nuôi dưỡng lòng nhiệt tâm, thân thiện đối với người khác, tâm hồn chúng ta tự nhiên trở nên thanh thản. Thực hành tâm Bi như vậy, chúng ta sẽ chuyển hóa bất cứ nổi sợ hãi hay bất an nào có thể xảy ra trong đời sống và chúng ta sẽ đạt được một sức mạnh tâm linh có thể đương đầu với bất kỳ chướng ngại nào. Ðó là nguyên nhân tối thượng để thành công trong cuộc sống.

Từ khi hiện hữu trên thế gian này, chúng ta đã phải đương đầu với vô vàn "vấn đề" khác nhau. Trong những trường hợp đó, nếu chúng ta đánh mất hy vọng và thối thất ý chí, chúng ta sẽ mất đi khả năng đối phó với mọi khó khăn. Trái lại, nếu chúng ta ý thức rằng không chỉ riêng chúng ta mà mọi người đều phải chịu khổ đau thì phương diện nhận thức thực tế này sẽ tăng thêm lòng quyết tâm và khả năng của chúng ta để vượt qua nghịch cảnh. Trên thực tế, bằng thái độ này, mỗi chướng duyên mới chẳng qua chỉ là cơ hội vô cùng quý giá giúp chúng ta thăng hoa tâm tánh.

Từ đó, chúng ta nỗ lực dần dần, phát triển lòng Từ nhiều hơn, chúng ta không những đồng cảm thật sự với khổ đau của người khác mà còn giải tỏa các nỗi đau cho họ. Kết quả, chúng ta sẽ được thanh thản và tăng thêm sức mạnh tâm linh.


Nhu cầu của lòng Từ


Nói một cách tuyệt đối, nguyên nhân mà lòng Từ và lòng Bi mang lại hạnh phúc tối thượng chỉ đơn giản là: bản chất chúng ta thường yêu thích Từ Bi hơn tất cả mọi thứ. Vì thế, nhu cầu của lòng Từ nằm chính yếu ở ngay nền tảng hiện hữu của loài người. Nhu cầu này xuất phát từ sự tùy thuộc hỗ tương một cách sâu xa mà chúng ta cùng chia xẻ cho nhau. Dù cho trình độ và năng khiếu của cá nhân có hoàn hảo cỡ nào đi nữa, nhưng nếu biệt lập một mình thì cá nhân ấy không thể tồn tại được. Tuy nhiên, một người khỏe mạnh và tự lập có thể cảm thấy có một đời sống thịnh vượng, nhưng một người bịnh, một đứa trẻ hay một người già thì phải lệ thuộc vào sự giúp đỡ của người khác.

Dĩ nhiên, phụ thuộc lẫn nhau là quy luật căn bản tự nhiên, không chỉ đối với chúng sanh cao cấp như con người mà ngay cả những loại côn trùng thấp kém nhất đều là các chúng sanh mang tính cách xã hội. Dẫu cho không có tôn giáo, luật pháp hay giáo dục, chúng sanh vẫn tồn tại tương ứng trên nền tảng nhận thức bẩm sinh liên hệ với nhau của chúng. Ngay cả mức độ vi tế nhất về hiện tượng vật chất cũng bị sự phụ thuộc lẫn nhau này chi phối. Các hiện tượng sự vật trên hành tinh chúng ta đang sinh sống như: đại dương, mây, rừng và hoa lá xung quanh ta, tất cả đều phát triển lệ thuộc vào các cấu trúc năng lượng vi tế với nhau. Không có sự tương tác thích hợp này, mọi vật sẽ tự phân hủy và tiêu diệt.

Chính do loài người tồn tại phụ thuộc vào sự giúp đỡ lẫn nhau, nên nhu cầu của lòng Từ trở thành nền tảng sinh tồn của chúng ta. Vì thế, chúng ta cần phải có ý thức trách nhiệm thật sự và lòng quan tâm chân thành đến hạnh phúc và lợi ích của người khác.

Chúng ta cần phải tư duy về câu hỏi "Loài người thật sự là gì?" Chúng ta không giống như các loại máy móc nhân tạo. Nếu chúng ta chỉ là thực thể máy móc, liệu chính nó có thể làm giảm đi các khổ đau và đáp ứng nhu cầu cho chúng ta hay không? Như vậy, do chúng ta không phải là sinh vật thuần vật chất, cho nên thật là sai lầm khi đặt trọn niềm tin vào hạnh phúc có tính hướng ngoại. Thay vào đó, chúng ta nên trở về nguồn gốc và bản thể của mình để khám phá ra những nhu cầu chúng ta cần đến.

Hãy gát lại vấn đề phức tạp về sự hình thành và tiến hóa của vũ trụ, chúng ta ít nhất đồng ý với nhau rằng mỗi chúng ta đều là sản phẩm của cha mẹ chúng ta. Nhìn chung, sự thụ thai của chúng ta không phải được diễn ra trong bối cảnh thỏa mãn tình dục của cha mẹ mà là lòng ao ước và quyết định của cha mẹ muốn sanh con cái. Sự quyết định như vậy đặt nền tảng trên bổn phận trách nhiệm và tình thương rộng lớn, lòng yêu thương tận tụy của cha mẹ trong việc chăm sóc con mình cho đến ngày trưởng thành và biết tự lo cho bản thân. Như vậy, ngay từ giây phút thụ thai, tình thương yêu của cha mẹ đã trực tiếp liên hệ đến sự tạo ra người con.

Hơn nữa, chúng ta hoàn toàn phụ thuộc vào sự chăm sóc của mẹ chúng ta từ những giai đoạn đầu tiên của sự trưởng thành. Theo một số nhà khoa học, tình trạng tinh thần của người phụ nữ đang mang thai trầm tĩnh hay băn khoăn sẽ có ảnh hưởng trực tiếp đến thai nhi.

Sự biểu lộ lòng Từ vô cùng quan trọng trong thời gian sinh sản, bởi vì điều chúng ta làm đầu tiên là bú sữa từ bầu vú mẹ, tự nhiên chúng ta cảm thấy thân thiện gần gũi mẹ và mẹ chúng ta cũng có thái độ yêu thương chúng ta qua việc mớm thức ăn cho chúng ta. Nếu người mẹ có tâm giận dữ hay phẫn nộ, dòng sữa thiêng liêng sẽ không còn tươi mát nữa.

Kế đến là giai đoạn quan trọng về sự phát triển của não bộ từ lúc mới sanh cho đến ít nhất ba hoặc bốn tuổi. Trong suốt thời gian này, tình yêu thương chăm sóc vuốt ve thân thể trẻ là yếu tố quan trọng nhất cho sự phát triển tốt của trẻ. Nếu đứa trẻ không có sự giúp đỡ, ôm ấp, ẳm bồng và yêu thương, thì sự phát triển của trẻ sẽ bị tổn thương và não bộ sẽ không trưởng thành hoàn toàn.

Nếu không có sự chăm sóc của người khác, một đứa trẻ không thể tồn tại được, cho nên tình thương yêu là chất bổ dưỡng quan trọng nhất cho trẻ. Niềm hạnh phúc thời thơ ấu, sự giảm thiểu tối đa những nỗi sợ hãi và sự phát triển mạnh mẽ về lòng tự tin của trẻ phụ thuộc trực tiếp vào tình thương yêu.

Ngày nay, có nhiều trẻ em trưởng thành trong những gia đình không hạnh phúc. Nếu trẻ em không nhận được tình yêu thương thật sự, lớn lên chúng rất hiếm khi yêu thương cha mẹ của chúng, thậm chí không có thương yêu là khác, và chúng sẽ khó yêu thương bất cứ người nào khác. Ðây là điều vô cùng đau buồn!

Khi trẻ em lớn lên đến tuổi đi học, chúng cần có sự giúp đỡ của thầy giáo. Bởi vì, người thầy không những truyền trao kiến thức nhà trường, mà còn gánh vác trách nhiệm sửa soạn hành trang cho các em bước vào đời. Nhờ đó, học sinh cảm thấy tin tưởng, tôn kính những lời thầy dạy và ghi nhớ trong tâm trí chúng những ấn tượng khó phai mờ. Trái lại, một thầy giáo dạy học không quan tâm một cách chân tình đến tương lai hạnh phúc của học sinh thì những lời dạy của họ được xem là nhất thời và bị quên lãng theo thời gian.

Tương tự, bịnh nhân được chữa trị trong bịnh viện với một bác sĩ có tấm lòng nhân hậu, người ấy sẽ cảm thấy dễ chịu, và người bác sĩ tha thiết đem lại sự chăm sóc đặc Biệt cho bịnh nhân. Ðó chính là phương pháp trị bịnh hữu hiệu nhất, không phân biệt trình độ, năng khiếu và kỹ thuật của người bác sĩ. Bên cạnh đó, một bác sĩ thiếu nhân tính, biểu lộ tình cảm không thân thiện, không kiên nhẫn hoặc thiếu quan tâm, bịnh nhân sẽ cảm thấy lo lắng, cho dù vị bác sĩ ấy có khả năng giỏi, chuẩn đoán bịnh lý chính xác và cho toa thuốc hợp lý. Hiển nhiên, tâm lý của bịnh nhân sẽ tạo ra sự khác biệt về chất lượng và sự hoàn thiện cho sự bình phục của bịnh nhân.

Ngay cả trong đời sống hằng ngày, chúng ta thường cùng nhau đàm thoại; nếu người nói có thái độ chân tình, chúng ta sẽ thích nghe và hưởng ứng theo. Toàn bộ câu chuyện sẽ trở nên thú vị, mặc dù chủ đề có thể là không quan trọng. Ngược lại, nếu người nói có thái độ lạnh nhạt hoặc khô khan, chúng ta cảm thấy khó chịu và muốn kết thúc nhanh chóng. Do vậy, từ việc nhỏ cho đến những sự kiện quan trọng nhất, lòng yêu mến và tôn trọng người khác rất cần thiết cho đời sống hạnh phúc của chúng ta.

Mới đây, tôi gặp một nhóm khoa học gia ở Mỹ. Họ cho biết tỷ số người bịnh tâm thần ở nước họ khá cao, khoảng 12% dân số. Trong suốt các cuộc thảo luận của chúng ta, thật rõ ràng nguyên nhân chính của phiền muộn không phải do thiếu nhu cầu vật chất, mà do bị mất mát tình thương của người khác.

Vì thế, như bạn có thể hiểu được những điều tôi vừa trình bày, có một điều vô cùng rõ với tôi là: dù chúng ta ý thức về nó hay không, từ khi chào đời, nhu cầu lòng Từ luôn hiện hữu trong máu huyết của chúng ta. Ngay cả, tình cảm của một con thú hay một người mà chúng ta thường cho là thù địch thì cả trẻ em lẫn người lớn đều bị nó cuốn hút một cách tự nhiên.

Tôi tin rằng, không có ai sanh ra mà không cần đến tình thương. Ðiều này cho thấy rằng, con người không thể bị giới hạn trong phạm vi thuần vật chất, dù cho một số trường phái tư tưởng hiện đại nỗ lực chứng minh tính đơn thuần vật chất của của con người. Không có một đối tượng vật chất nào, dù đẹp đẽ bao nhiêu và có giá trị cỡ nào đi nữa làm cho chúng ta cảm nhận được thương yêu. Bởi vì nguồn gốc sâu xa và bản chất thật của chúng ta nằm trong tự tánh chủ thể của Tâm.


Phát triển lòng Từ


Một vài người nói với tôi rằng: Từ Bi là đức tính tốt đẹp và tuyệt diệu, nhưng chúng không thật sự liên quan đến đời sống của chúng ta. Họ cho rằng thế giới chúng ta không phải là một nơi mà niềm tin về sức mạnh của lòng Từ có ảnh hưởng hay là một sức mạnh thực sự. Họ tuyên bố bản chất con người phần lớn là sân hận, đến nỗi nhân tính luôn luôn bị sân hận ngự trị. Tôi không đồng ý điều này!

Loài người chúng ta tồn tại cho đến nay khoảng 100.000 năm. Tôi tin rằng, trong suốt thời gian ấy, nếu tâm con người bị sân hận chi phối thì toàn bộ dân số của chúng ta đã bị giảm thiểu. Nhưng hiện nay, mặc dù trải qua chiến tranh, chúng ta vẫn thấy dân số càng ngày càng gia tăng mãi. Ðiều này cho tôi thấy rõ ràng rằng Từ Bi chiếm ưu thế trong thế giới chúng ta. Và đây là lý do tại sao những sự kiện không hài lòng lại là "điều thú vị". Các hoạt động mang tính chất Từ Bi là một phần quan trọng trong đời sống hằng ngày, đến nỗi chúng trở thành hiển nhiên và do đó, chúng ta hoàn toàn không để ý đến.

Trên đây, tôi đã chủ yếu bàn luận về lợi ích tinh thần của lòng Từ và sự đóng góp của nó trong việc tăng cường sức khỏe. Theo kinh nghiệm của riêng tôi, sự ổn định về tinh thần và sự khỏe mạnh của cơ thể là hai yếu tố liên quan mật thiết với nhau. Không còn nghi ngờ gì nữa, chính sân giận và lo âu làm cho chúng ta thêm bịnh hoạn. Ngược lại, nếu tâm trí yên tĩnh và tràn đầy tinh thần lạc quan, thân thể chúng ta không thể nào rơi vào trạng thái bịnh tật.

Tuy nhiên, cũng có một sự thật rằng tất cả chúng ta đều có bản chất bẩm sinh: tự cho mình là trung tâm, chính bản chất này ngăn cản Từ tâm của chúng ta đối với người khác. Do vậy, muốn có hạnh phúc thật sự thì phải đạt được tâm tịch tĩnh và tâm tịch tĩnh này chỉ phát khởi từ thái độ lòng Từ. Nhưng làm cách nào để phát triển lòng Từ? Hiển nhiên rằng thật chưa đủ khi chúng ta chỉ suy nghĩ về sự tuyệt vời của lòng Từ, mà chúng ta cần phải thực hiện với nỗ lực tối đa để phát triển lòng Từ. Chúng ta phải tận dụng tất cả những sự kiện trong đời sống hằng ngày để chuyển hóa tư tưởng và cách cư xử của chúng ta.

Trước nhất, chúng ta phải hiểu rõ ý nghĩa của "lòng Từ" là gì. Nhiều hình thức về thái độ lòng Từ bị con người nhầm lẫn với tham ái và chấp thủ. Chẳng hạn như, tình thương cha mẹ dành cho con cái thường kết hợp mạnh mẽ với nhu cầu tình cảm riêng tư, vì vậy tình thương này không phải là lòng Từ hoàn toàn. Lại nữa, trong hôn nhân, tình yêu giữa vợ và chồng, đặc biệt ban đầu, khi mới yêu nhau mỗi bên không thể hiểu biết về bản chất sâu xa của nhau nhiều, nên càng lệ thuộc vào chấp thủ hơn là tình yêu chân thật. Tham ái của chúng ta quá mạnh đến độ chúng ta quan niệm hễ người nào chúng ta thương yêu đều tốt cả, nhưng thực tế người mà mình thương yêu đó có thể có nhiều tính xấu. Hơn thế nữa, chúng ta thường có khuynh hướng thổi phồng các tính tốt "nhỏ" của người mình thương thành "to lớn". Vì vậy, khi thái độ của người mình thương thay đổi, thì mình cảm thấy hụt hẩng, thất vọng và cũng thay đổi thái độ theo. Ðiều này chứng tỏ rằng tình yêu nam nữ do nhu cầu cá nhân thúc đẩy hơn là bằng thái độ quan tâm thật sự đối với cá nhân khác.

Lòng Từ chân thật không chỉ là sự phản hồi tình cảm, mà còn là một tấm lòng tận tụy kiên định đặt nền tảng trên lý trí. Vì thế, thái độ lòng Từ thật sự đối với người khác không hề bị thay đổi, cho dù người ta cư xử trái ngược.

Dĩ nhiên, phát triển lòng Từ không phải là việc đơn giản! Trước tiên, chúng ta hãy khảo sát những sự kiện dưới đây:

Cho dù người dễ thương và thân thiện hay người khó ưa và phá phách, nói tột cùng, họ vẫn là con người giống mình, do đó họ cũng muốn hạnh phúc và không muốn khổ đau. Hơn nữa, họ có khả năng vượt qua khổ đau và đạt được hạnh phúc như chúng ta. Giờ đây, khi bạn nhận thức rằng, tất cả chúng sanh đều giống nhau về ước muốn hạnh phúc và có khả năng đạt được hạnh phúc, bạn lập tức có thái độ đồng cảm và thân thiện với họ. Bằng cách làm quen tâm bạn với lòng yêu thương rộng lớn, bạn sẽ phát triển thái độ trách nhiệm với người khác. Ðó là mong muốn giúp họ một cách tích cực vượt qua những vấn đề khó khăn trong cuộc sống của họ. Ðiều này được áp dụng cho tất cả mọi người như nhau, không có ý lựa chọn đối tượng nào cả, miễn sao họ cũng là những con người cảm nhận hạnh phúc và khổ đau như chúng ta đã từng. Không có nền tảng logic nào để phân biệt giữa họ, hoặc thay đổi thái độ quan tâm của mình đối với họ khi họ cư xử ngược lại.

Cho phép tôi nhấn mạnh thêm rằng, việc phát triển lòng Từ hoàn toàn nằm trong khả năng của chúng ta, với điều kiện là chúng ta có thời gian và sức chịu đựng. Dĩ nhiên, thái độ tự cho mình là trung tâm, sự chấp thủ có tính phân biệt về cảm giác của một cái ngã tự hiện hữu hay tồn tại độc lập, đã ngăn cản mạnh mẽ sự phát triển của lòng Từ. Thực sự, lòng Từ chân thật chỉ có thể hiển lộ khi các loại cố chấp trên bị loại bỏ. Nhưng điều này không có nghĩa rằng chúng ta không thể bắt đầu và phát triển lòng Từ ngay bây giờ được.


Cách thức bắt đầu phát khởi lòng Từ


Chúng ta nên bắt đầu bằng cách chuyển hóa các chướng ngại của lòng Từ như sân hận và thù hận. Như chúng ta biết, sân hận là cảm xúc vô cùng mạnh mẽ có thể chế ngự tâm chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta có thể chận đứng chúng được. Nếu không, những cảm xúc đối nghịch này sẽ gây phiền phức cho chúng ta. Không nỗ lực mạnh mẽ đối trị chúng, chúng sẽ ngăn cản sự tìm kiếm hạnh phúc của lòng Từ.

Ðầu tiên, thật hữu ích khi khảo sát sân hận có giá trị gì hay không? Thỉnh thoảng, khi chúng ta bị nản lòng trước những hoàn cảnh khó khăn thì sân hận dường như rất có ích, trong việc mang lại cho chúng ta năng lực, lòng tự tin và quyết đoán hơn.

Ở đây, chúng ta nên khảo sát trạng thái tinh thần một cách cẩn thận. Trong khi sự thật rằng sân hận làm tăng thêm năng lực, nhưng nếu kiểm tra lại bản chất của năng lực này, chúng ta sẽ khám phá ra đó là năng lực mù quáng. Chúng ta không thể chắc chắn rằng kết quả của nó sẽ là tốt hay xấu. Chính vì do sân hận đã che khuất phần quan trọng nhất của não bộ, đó là lý trí. Như vậy, năng lực của sân hận không đáng tin cậy trong mọi trường hợp. Nó có thể gây ra thương tổn lớn và thái độ cư xử đáng tiếc. Hơn nữa, Nếu sân hận gia tăng tột độ, người ta sẽ trở nên điên loạn, hành động theo đường hướng gây tổn hại cho chính mình cũng như cho người khác.

Tuy nhiên, chúng ta có thể phát triển một năng lực mạnh mẽ tương đương với năng lực của sân hận và hơn thế nữa, một năng lực chế ngự để khắc phục những tình huống khó khăn.

Năng lực chế ngự này không những xuất phát từ thái độ Từ Bi mà cũng xuất phát từ lý trí và lòng nhẫn nại. Ðây là năng lực hùng mạnh nhất đối trị sân hận. Bất hạnh thay, nhiều người đã nhận định sai về những phẩm chất này như dấu hiệu của sự yếu đuối. Tôi cho rằng điều trái nghịch này là sự thật. Chúng là những dấu hiệu thật của sức mạnh nội tại. Bởi vì, tính chất của lòng Từ vốn thiện lành, thanh tịnh và nhu hòa nhưng rất mạnh mẽ. Chính những người thiếu lòng kiên nhẫn là những người thiếu niềm tin và bất an. Như vậy, theo tôi, dễ sân hận là một tính chất yếu đuối hoàn toàn.

Vì thế, khi xảy ra vấn đề gì, chúng ta hãy cố gắng khiêm tốn, giữ thái độ thành thật và cho rằng kết quả đó là công bình. Dĩ nhiên, nhiều người có thể cố tình lợi dụng bạn và nếu thái độ thờ ơ của bạn vô tình khuyến khích những áp lực bất công thì bạn phải có lập trường hay quan điểm cứng rắn. Tuy nhiên, điều này nên được thực hiện bằng lòng Từ và nếu cần thiết, bạn nên bày tỏ quan điểm của bạn cũng như dùng biện pháp đối phó mạnh mẽ nhưng không nên sân hận và cố ý bất thiện.

Bạn nên nhận thức rằng, cho dù kẻ thù của bạn dường như muốn làm hại bạn nhưng cuối cùng hành động không tốt ấy chỉ làm hại cho chính họ mà thôi. Ðể kiểm soát tính ích kỷ, bốc đồng và trả thù của mình, bạn nên nhớ lại ước muốn thực hành lòng Từ và tinh thần trách nhiệm của bạn, nhằm giúp người khác tránh khổ đau do hành động của họ gây ra.

Như vậy, chính nhờ các biện pháp mà bạn sử dụng được chọn lọc chín chắn nên chúng rất hữu hiệu, đúng đắn và có tác dụng mạnh mẽ. Sự trả thù dựa trên năng lực mù quáng hiếm khi đánh đúng vào mục tiêu xóa bỏ hận thù.


Bạn hữu và kẻ thù


Tôi nhấn mạnh thêm rằng, việc suy nghĩ đơn thuần về tính chất tốt đẹp của Từ Bi, lý trí và nhẫn nại thôi thì chưa đủ để phát triển chúng. Chúng ta phải chờ những khó khăn xảy ra, rồi nỗ lực thực hành chúng.

Ai là người tạo cơ hội này? Dĩ nhiên, không phải là bạn bè chúng ta mà đó là kẻ thù của chúng ta. Họ là những người gây ra nhiều phiền phức cho chúng ta nhất. Vì vậy, nếu chúng ta thực sự muốn học hỏi, chúng ta nên xem kẻ thù là những ông thầy tốt nhất của mình. Ðối với người yêu thích Từ Bi, thực hành lòng khoan dung là cần thiết và kẻ thù là người không thể thiếu được. Như vậy, chúng ta nên biết ơn kẻ thù của chúng ta vì chính họ là người có thể giúp chúng ta nhiều nhất trong việc phát triển tâm an lạc của mình. Cũng thường có những trường hợp trong đời sống cá nhân hay cộng đồng, do hoàn cảnh đổi thay, kẻ thù đã trở thành bạn hữu.

Sân hận là tính chất luôn luôn có hại. Nếu chúng ta không luyện tập tâm của mình và cố gắng làm giảm đi những năng lực xấu thì chúng sẽ tiếp tục gây trở ngại và làm rối loạn các nỗ lực phát triển tâm an lạc của chúng ta. Do đó, sân hận mới là kẻ thù thật sự của chúng ta. Ðối với những năng lực này, chúng ta cần phải đương đầu và đánh bại chúng vì chúng không phải là những kẻ thù tạm thời trong đời sống của chúng ta.

Dĩ nhiên theo bản chất tự nhiên, tất cả chúng ta đều thích có bạn. Tôi thường đùa rằng nếu bạn thật sự ích kỷ thì bạn hãy nên mở rộng tình thương. Bạn nên chăm sóc người khác, quan tâm đến hạnh phúc và lợi ích của họ, giúp họ, phục vụ họ, tạo nhiều tình bạn và mở những nụ cười thân thương. Kết quả sẽ như thế nào? Khi bạn cần sự giúp đỡ, bạn sẽ gặp vô số người tiếp sức. Ngược lại, nếu bạn không chú ý đến hạnh phúc của người khác, về lâu về dài bạn sẽ là người mất mát. Và có thể nào tình bạn phát sinh từ những cuộc cãi vả và sân hận, ganh tỵ và tranh đua căng thẳng không? Tôi không nghĩ như vậy. Chỉ với lòng yêu thương mới có thể đem lại cho chúng ta những người bạn thân thiện và chân thật nhất.

Trong xã hội vật chất ngày nay, nếu bạn có tiền bạc và quyền lực, dường như bạn sẽ có nhiều bạn bè. Nhưng họ không phải là bạn bè của bạn mà là bạn bè của tiền bạc và quyền lực. Khi bạn không còn địa vị và giàu có, bạn sẽ thấy thật khó khăn để tìm ra dấu vết của những người bạn thấp kém này.

Chướng ngại chính là những thuận duyên trong đời sống của chúng ta. Chúng ta quá tự tin rằng mình có khả năng giải quyết tất cả mọi việc và cảm thấy không cần bạn bè nhưng khi sức khỏe và địa vị suy tàn, chúng ta chợt tỉnh ngộ. Thật là sai lầm làm sao! Chính lúc đó, chúng ta biết ai là người giúp đỡ chúng ta thật sự và ai là người vô dụng hoàn toàn. Vì vậy, để chuẩn bị cho những giây phút đó, để có những người bạn chân thành, những người thật sự giúp đỡ chúng ta khi chúng ta cần, chúng ta phải trau giồi lòng nhân ái với tất cả mọi người.

Mặc dù, có thể sẽ có người cười khi tôi nói rằng chính bản thân tôi rất thích có thật nhiều bạn hữu. Tôi rất thích những nụ cười thân thiện. Vì thế, tôi phải học hỏi cách có nhiều bạn và làm thế nào để có nhiều nụ cười hơn, đặc biệt là những nụ cười chân thành thật sự. Có nhiều loại nụ cười, như cười mĩa mai, cười giả tạo và cười xã giao. Có nhiều nụ cười không đem lại cảm giác thỏa mãn. Có nhiều nụ cười tạo ra sự nghi ngờ hay sợ hãi. Những nụ cười ấy có phải là nụ cười chân thật hay không? Nụ cười thật sự sẽ mang lại cho chúng ta cảm giác tươi mát. Tôi cho đây là nụ cười độc nhất vô nhị của loài người. Nếu đây là những nụ cười chúng ta muốn, chúng ta hãy dùng lý trí để tạo ra nó.

Lòng Từ và cuộc đời


Ðể kết thúc vấn đề, tôi xin nói thêm vài ý ngoài chủ đề của bài tiểu luận này để trình bày quan điểm rộng hơn là: hạnh phúc của từng cá nhân có thể góp phần vào sự cải thiện của toàn cộng đồng loài người một cách có hiệu quả và có chiều sâu. Bởi vì tất cả chúng ta cùng chia xẻ nhu cầu lòng Từ như nhau, nên có thể chúng ta cảm nhận rằng tất cả người nào chúng ta gặp, trong bất cứ hoàn cảnh nào đều là anh em trai hay chị em gái của chúng ta. Dẫu cho gương mặt mới lạ hay áo quần và cử chỉ khác nhau, vẫn không có sự khác biệt nào cả giữa chúng ta với người khác. Thật là ngớ ngẫn khi dựa vào những khác nhau bên ngoài, vì tính chất căn bản của loài người đều giống nhau.

Tột cùng, nhân loại là một và hành tinh nhỏ bé này là ngôi nhà duy nhất của chúng ta. Nếu chúng ta muốn bảo vệ ngôi nhà này thì mỗi người chúng ta cần phải nhận biết về ý nghĩa sống động của tình thương phổ quát (Từ Bi). Chỉ với thái độ này, chúng ta mới có thể chuyển hóa được những động cơ ích kỷ làm cho loài người lừa dối và hành hạ lẫn nhau. Nếu bạn có một trái tim rộng mở và chân thành, tự nhiên bạn cảm thấy tự tin và có giá trị, không làm người khác sợ hãi.

Tôi cho rằng, ở mỗi cấp bậc xã hội, từ gia đình, bộ tộc, quốc gia cho đến quốc tế, chìa khóa cho một thế giới hạnh phúc và thành công có tầm vóc là làm tăng trưởng lòng Từ. Chúng ta không cần theo tôn giáo, cũng không cần tin theo một ý thức hệ nào. Ðiều cần thiết nhất là mỗi chúng ta phải tự phát triển nhân cách tốt của mình.

Tôi cố gắng cư xử với bất cứ người nào tôi gặp như là một cố nhân. Ðiều này mang lại cho tôi một cảm giác hạnh phúc thật sự. Ðó là một trong những cách thực hành lòng Từ!


ThíchNữHằngLiên@ (dịch Việt)
Ref: Dalai Lama, the Fourteenth.
"Love, Kindness and Universal ResponsiBility".


__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #766  
Old 10-01-2011, 06:26 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa The rich and famous ...



Những tài sản quý báu
của Nữ hoàng truyền thông Oprah Winfrey



Nữ hoàng truyền thông Oprah Winfrey sở hữu một lãnh địa riêng rộng 170.000 m2 ở California,
máy bay riêng và một nông trang yên bình ở Hawaii.




Oprah Gail Winfrey sinh năm 1954, là người dẫn chương trình đối thoại trên truyền hình
và là nhà xuất bản tạp chí, cũng từng đoạt giải Emmy dành cho người Mỹ gốc Phi.
Winfrey là phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên có tên trong danh sách các tỉ phú
và được xem là một trong những nhân vật có nhiều ảnh hưởng nhất trên thế giới.
Năm nay, bà đứng ở vị trí thứ 14 trong danh sách 100 phụ nữ
có ảnh hưởng nhất thế giới của Forbes.
Theo Forbes, năm 2006 Oprah Winfrey đã sở hữu một mạng lưới truyền thông trên Internet
trị giá hơn 1,4 tỉ USD. Năm 1998, Oprah thành lập Mạng lưới Thiên thần của Oprah,
một tổ chức từ thiện với mục tiêu khuyến khích mọi người trên khắp thế giới
giúp thay đổi cuộc sống của những người bất hạnh.
Đến nay, mạng lưới này đã quyên góp được hơn 27 triệu USD.
Oprah tự bỏ tiền túi để chi trả cho các khoản chi phí về hành chính và quản trị,
toàn bộ số tiền quyên góp được sẽ được sử dụng cho các chương trình từ thiện.
Bà cũng là người bỏ túi 40 triệu USD để xây dựng một trường nữ sinh ở Nam Phi.

Hiện Winfrey đang sống trong một lãnh địa riêng rộng 170.000 mét vuông nhìn ra biển.
Lãnh địa được đặt tên Miền đất hứa này tọa lạc ở Montecito,
tiểu bang California, bên ngoài Santa Barbara.
Bà có máy bay riêng, có khu nghỉ dưỡng trên quốc đảo Antigua,
mang vẻ đẹp thiên nhiên hoang sơ đến mê hồn.




Dinh thự của Oprah Winfrey có tên là Miền đất hứa, rộng 170.000 m2 ở Montecito, tiểu bang California (Mỹ). Bà mua dinh thự này với giá 52 triệu USD từ năm 2001.



Khu vườn tràn ngập hoa hồng lai trong khu dinh thự ở
California. Người ta đồn rằng, những người làm vườn trong dinh thự đã
phải mất 5 năm để tạo ra khung cảnh đẹp như thế này.



Còn đây là phòng trà trong khu dinh thự, nơi nữ
hoàng truyền thông rất yêu thích. Bà cho biết đây là địa điểm mà bà thấy
được thư giãn, nghỉ ngơi sau những bộn bề của cuộc sống.



Bà còn sở hữu một nông trang yên bình ở Kula, Hawaii.




Oprah Winfrey còn mua thêm khoảng 255.000 m2 đất gần bờ biển Hamoa ở Maui (Mỹ).



Đây là khu nghỉ dưỡng của nữ hoàng truyền thông ở quốc đảo Antigua.
Antigua là hòn đảo đẹp và hoang sơ nằm trên biển Caribbean.
Đây không phải là sự lựa chọn của riêng Oprah, mà còn là điểm đến của
các nhân vật nổi tiếng như Eric Clapton, Richard Branson...



Chiếc máy bay Global Express XRS có giá 42 triệu USD,
là phương tiện đi lại của Nữ hoàng truyền thông.




Bà là chủ nhân của rất nhiều trang phục, giày dép thời trang.
Nhiều trong số này được bán đấu giá vì mục đích từ thiện.



Nữ hoàng truyền thông bên cạnh chú cún cưng.
Có nguồn tin cho rằng, con cún này sẽ được thừa hưởng 30 triệu USD từ chủ nhân.



Bà từng chơi sang khi dành 805.000 USD cho 100 nhân viên ngao du biển Địa Trung Hải năm 2009.



Đầu bếp nổi tiếng Art Smith là người nấu ăn riêng
của Oprah cho đến năm 2007. Đầu bếp này từng nấu ăn cho những nhân vật
nổi tiếng, trong đó có Tổng thống Obama và nhà vua Thụy Điển.


__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #767  
Old 10-01-2011, 11:38 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
Arrow Một góc đời ....






"Baby in the box"
tấm hình thay đổi cả một đời người



Chúng ta đã nghe nhiếp ảnh gia nổi tiếng Chick Harrity kể lại trong hoàn cảnh nào ông đã chụp bức ảnh em bé nằm ăn xin trong chiếc hộp bằng cạc tông bên cạnh người anh trai bé nhỏ của mình.





Nhiếp ảnh gia Chick Harrity


Vào ngày 21 tháng 5 vừa qua, tại Khách sạn Ritz – Carlton ở Washington D.C, một buổi lễ do White House News Photographer’s Association, xin tạm dịch là Hiệp Hội Phóng Viên Ảnh Tòa Bạch Ốc, tổ chức, nhằm vinh danh và trao tặng giải thưởng “Thành Tựu Một Đời” cho nhiếp ảnh gia nổi tiếng Chick Harrity, người được đánh giá là có công và ảnh hưởng lớn lao đối với báo chí tại Hoa Kỳ cũng như trên toàn thế giới.
Trong buổi lễ vô cùng trọng đại này, có một người đã thay mặt toàn bộ giới báo chí và Hiệp Hội Phóng Viên Nhiếp Ảnh tòa Bạch Ốc, và trước sự chứng kiến của tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush, cùng với gần 1000 quan khách tham dự, đã vinh dự trao tặng giải thưởng cao quí này cho nhiếp ảnh gia Chick Harrity, là thiếu nữ gốc Việt, có tên Nhanny Heil và tên Việt Nam của cô là Trần Thị Hết.
Người thiếu nữ này chính là em bé gái trong bức hình “Baby In The Box: Em Bé Trong Chiếc Hộp Giấy” mà ông đã chụp vào năm 1973, khi làm việc tại Việt Nam.
Tấm ảnh trắng đen nổi bật hình ảnh một em bé gái nhỏ nhoi, mặc phong phanh chỉ độc nhất chiếc áo trên người, nằm trong cái hộp giấy bằng các tông, tay em thò ra bên ngoài như đang nắm lấy tay anh trai của mình, cũng nằm co quắp bên cạnh chiếc hộp ấy, và cái bát ăn xin thì để bên cạnh.
Cả hai nằm trên nền gạch của đường phố Sàigòn lúc bấy giờ… 32 năm sau, từ miền Bắc California, người nhiếp ảnh viên vẫn còn nhớ rất rõ mọi chuyện. Chúng ta hãy nghe ông thuật lại:

Hình ảnh thương tâm

"Khi tôi làm việc cho Association Press, và được giao nhiệm vụ chụp hình trao trả tù binh, khi tốp người lính Mỹ cuối cùng được trao trả, năm đó là 1973, hình như tháng hai thì phải. Tôi còn nhớ ngày tôi chụp tấm hình đó là ngày tôi được lệnh đến Dinh Độc Lập để chụp buổi họp báo của tổng thống Thiệu vào buổi sáng. Người tài xế chở tôi tới Dinh Độc Lập, khi xong việc, tôi trở về thì đường phố kẹt xe quá, tôi quyết định đi bộ về văn phòng của AP nằm ngay đường Nguyễn Huệ và Lê Lợi trong một tòa nhà lớn cùng với NBC…gần đó là nhà hàng, các cửa tiệm…Vì văn phòng của tôi nằm cuối cùng của tòa nhà nên tôi đi vòng phiá sau cho tiện…
Và trước khi tới cái góc nhà, đối diện với tòa nhà, là khách sạn Continental, có rất nhiều trẻ con xin ăn, có quá nhiều trẻ em mồ côi…
Tôi bắt gặp một hình ảnh vô cùng thương tâm trên đường: một em bé gái nhỏ bé đang ngủ, nằm bên trong chiếc hộp giấy bằng carton, bên cạnh chiếc hộp là đứa bé trai, lớn hơn một tí, nắm lấy tay của em gái mình thò ra, nằm co quắp, và chiếc tô dùng để ăn xin bên cạnh... Ánh sáng hoàng hôn hắt xuống thật tuyệt vời ..
Tôi vô cùng xúc động và lấy ngay chiếc máy ảnh Leica của mình với ống kính 50 li, chụp chừng 6 hay 8 tấm gì đó, rồi vào văn phòng ngay vì tôi rất vội phải đi công tác ở Đà Nẵng. Tôi giao cho họ và nói đây là phim chụp họp báo và đây là cuốn phim chụp trẻ em xin ăn đường phố… 10 ngày sau, khi tôi từ Đà Nẵng trở về, một tấm biển có gắn hàng chữ đùa nghịch “No More Orphan Pictures” [được để ở bàn tôi], bởi vì tấm hình đó khi AP phổ biến thì trở thành “tin nóng hổi”- Breaking News Story cho các báo chí và các đài phát thanh ở Mỹ, đặc biệt là ở New York…"

Phong trào nhận con nuôi ở Việt Nam


Khi được hỏi tại sao tấm hình đó lại làm cho mọi người ở Hoa Kỳ hết sức chú ý đến các em mồ côi ở Việt Nam, nhiếp ảnh gia Chick Harrity kể tiếp:
"Chuyện là như thế này, khi tấm hình đó được gửi về New York, mọi người đều rất thích, bởi vì nó không giống những hình ảnh khác và nó được đăng trên tất cả các báo chí ở Hoa Kỳ và rất nhiều người đã liên lạc tới AP của chúng tôi để hỏi xem có cách nào nhận hai em bé đó làm con nuôi…
Các báo chí thì viết thư cho AP chúng tôi ở Sài gòn đề giúp xin địa chỉ của em bé đó. Họ cho biết rằng, có rất nhiều, rất nhiều gia đình muốn giúp đỡ và nhận hai em bé đó làm con nuôi. Chính vì thế mà tôi phải làm sao tìm lại được hai em bé đó…
Lúc bấy giờ, có vài người Việt Nam làm việc trong phòng tối, tôi đưa cho họ bức hình và thuật lại mọi chuyện. Chỉ hai ngày sau, họ đã dễ dàng tìm ra gia đình của em bé này vì có nhiều người ăn xin ở gần chúng tôi làm việc lắm.
Khi gặp mẹ của em bé, bà cho biết chồng bà là một người lính đang đi chiến đấu. Bà có 5 đứa con trai và em bé trong chiếc hộp giấy là con gái út. Vì hoàn cảnh vô cùng nghèo khổ, lương chồng không đủ nuôi 7 miệng ăn, nên các con bà phải đi ăn xin trên đường phố. Tên của em là Trần thị Hết…
Tôi đã thuật lại mọi chuyện và cho bà biết rằng có những gia đình ở bên Mỹ rất muốn nhận hai em bé trong bức hình làm con nuôi. Nhưng bà từ chối ngay lập tức, bà nói rằng cho dù hoàn cảnh khó khăn đến thế nào đi chăng nữa, bà phải giữ cho bằng được tất cả các con bà dưới một mái nhà. Và bà đã làm như thế..."


Cô bé năm xưa

Thế rồi người nhiếp ảnh gia Chick Harrity có cơ hội gặp lại em bé trong chiếc hộp giấy hay không? Chúng ta hãy nghe ông kể tiếp:
"Khi tôi rời Việt Nam, tôi không bao giờ ngờ rằng sau này em lại được một gia đình người Mỹ nuôi…Mười năm sau, tôi không còn làm việc cho Association Press nữa và trở thành phóng viên cho tòa Bạch Ốc thì một hôm, người bạn của tôi trong AP cùng làm việc ở Sài gòn, gọi điện thoại báo rằng cô bé trong chiếc hộp giấy mà tôi chụp hình năm xưa sẽ có mặt tại tòa Bạch Ốc để gặp tổng thống Reagan và mọi người sẽ sắp xếp cho tôi để gặp lại cô bé đó.
Đó là buổi đầu tiên tôi gặp lại cô bé ấy và biết được rằng cô được gia đình bà Evelyn Heil nhận làm con nuôi từ năm 1974, khi em đến Houston chữa bệnh tim do một tổ chức từ thiện đem em sang từ Việt Nam…
Khi tôi gặp em lúc bấy giờ, trông em thật là bé nhỏ so với độ tuổi 12… Tôi trao cho em bức hình tôi chụp năm xưa nhưng em làm moị người và tôi rất ngạc nhiên vì em từ chối nhận và rất là giận dữ…Tôi không hiểu vì sao như thế… rồi thời gian trôi qua, trong lòng tôi cứ tự hỏi về điều này…
Mãi cho đến ngày hôm nay, sau 32 năm, kể từ ngày tôi chụp hình ấy, tôi mới thực sự giải tỏa được, thì ra hồi ấy, trong trí óc ngây thơ của em, em sợ rằng nếu có ai nhìn thấy bức hình ấy, thì họ sẽ bắt em trả về Việt Nam…Hôm nay, người thiếu nữ trao giải cho tôi đã hoàn toàn khác…"




Giải thưởng "Thành Tựu Một Đời"





A Surprise From Long Ago And Far Away.


Cuộc hội ngộ bất ngờ giữa nhiếp ảnh gia Chick Harrity và Nhanny Heil Trần Thị Hết "Em bé trong chiếc hộp giấy" tại Tòa Bạch Ốc với sự chứng kiến của Tổng thống George W. Bush và gần cả ngàn quan khách khác.
Chick Harrity – người nhiếp ảnh gia nổi tiếng, đã có gần 50 năm trong nghề, với 16 năm làm trong Associations Press, 10 năm làm Trưởng Phòng Nhiếp Ẳnh của U.S. News và World Report và 33 năm chụp hình cho tòa Bạch Ốc. Ông đã chụp rất nhiều hình qua nhiều đời tổng thống như John Kenney, Lyndon Johnson, Richard Nixon, Gerald Ford, Ronald Reagan, George Bush, Jimmy Carter, và Bill Clinton, những tấm hình của ông đều mang nhiều ý nghĩa và đi vào lịch sử.
Khi được trao giải cao quí "Thành Tựu Một Đời”, ông đã trả lời Hội Phóng Viên Ảnh tòa Bạch Ốc rằng tất cả những tấm hình ông ghi lại trong 50 năm qua, mặc dù có giá trị đến đâu chăng nữa, đều không làm ông vui nhất và thích nhất là tấm hình “Baby In The Box” – Em bé trong chiếc hộp giấy. Vì thế, trong buổi lễ trao giải này ban tổ chức đã dành cho ông một sự bất ngờ… Ông kể lại giây phút ấy:
"Khi tôi đứng ở trên sân khấu cùng với tổng thống George W. Bush, tôi nghe vị chủ tịch của Hội Phóng Viên Nhiếp Ảnh tòa Bạch Ốc nói với tổng thống Bush rằng. “Đừng di chuyển, hãy đứng yên!” Thông thường thì ai mà nói như thế với vị tổng thống kiểu đó…
Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra đây..và bỗng nhiên tôi nghe tiếng của người điều khiển chương trình xướng danh tên tôi cùng với bức hình, và người đại diện trao giải là Nhanny Heil, cô bé trong bức hình năm xưa..
Tôi vô cùng bàng hoàng và xúc động…nước mắt dàn dụa trên mặt tôi... Cuộc hội ngộ diễn ra vô cùng bất ngờ…Tất cả mọi người có mặt hôm đó đều rơi lệ, ngay cả tổng thống Bush cũng vậy…
Sự kiện Trần thị Hết Nhanny trao giải cho tôi làm cho tôi càng tin tưởng rằng: đây là bằng chứng mà bức hình của tôi đã làm thay đổi một cuộc đời và hy vọng rằng sẽ có những trường hợp khác tương tự như thế… "



Những thắc mắc rằng tại sao cô bé Trần Thị Hết lại được sang Mỹ năm 1974 để chữa bệnh tim rồi được gia đình một người Mỹ nhận làm con nuôi?
Thế còn cha mẹ ruột cùng các anh trai của em ra sao? Và cuộc sống của cô Trần Thị Hết Nhanny hiện nay như thế nào ?






Cô Nhanny Heil và người mẹ nuôi, bà Evelyn Heil.

Và sau khi tấm hình được phổ biến ở Hoa Kỳ, đã dấy lên phong trào nhận trẻ em mồ côi Việt Nam làm con nuôi.
Mặc dù bà mẹ của em từ chối sự hảo tâm của rất nhiều gia đình người Mỹ muốn nhận em làm con nuôi. Thế nhưng, như một số phận đã dành sẵn, năm 1983, tức 10 năm sau, em bé trong chiếc hộp giấy có mặt tại Tòa Bạch Ốc để gặp Tổng thống Ronald Reagan và hội ngộ lần đầu tiên với người đã chụp hình mình khi mới lên hai.
Tuy nhiên, cuộc gặp gỡ này đã làm cho cô bé Trần thị Hết, nay là Nhanny Heil vô cùng tức giận và hãi sợ vì nhiếp ảnh gia Chick Harrity đã đưa tặng em bức hình Baby In The Box.
Theo lời bà mẹ nuôi cô kể lại, lúc bấy giờ, trong trí óc ngây thơ của cô bé 12 tuổi, cô chỉ sợ rằng, nếu có ai biết được cô là em bé trong bức hình, thì cô sẽ bị trả về Việt Nam. Vì thế, cô rất ghét bức hình ấy.

Người mẹ nuôi, bà Evelyn Heil

Được hỏi vì sao bà lại trở thành mẹ nuôi của cô, từ thành phố Springfield, bang Ohio, bà Evelyn Heil, một nhà giáo, nay đã về hưu kể lại:
"Khi tôi nhìn thấy bức hình của em trên tờ báo [ở Houston, Texas], bên cạnh là bức hình "Baby in the Box", đôi mắt em mở lớn đầy vẻ sợ hãi như đang nhìn thẳng vào tôi như có một sự thôi thúc kỳ lạ. Lúc bấy giờ, em được bác sĩ Denton Cooley chữa bệnh tim, đem em từ Saigòn sang. Năm đó là năm 1974.
Theo lời cơ quan từ thiện đưa em sang Mỹ thì mẹ em đưa em vào viện mồ côi Holt, vì em bị bệnh tim và bà quá nghèo không có tiền chữa bệnh cho em. Cũng theo lời hội từ thiện cho biết thì họ cố gắng tìm mẹ và anh trai của em nhưng nghe nói bà đã đi Đà Nẵng. Sau đó họ cũng được tin là bà mẹ của em đã qua đời vì bị bệnh lao phổi, và không còn ai biết gia đình cũng như anh trai của em ra sao nữa. Nhưng ở Sài gòn lúc bấy giờ cũng không có đủ phương tiện chữa trị nên họ đã đưa em sang Mỹ. Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt của em và bức hình Baby In The Box đăng trên trang báo, tôi lập tức tìm cách đến ngay bệnh viện để được ôm em vào lòng vì trông em tội nghiệp lắm, nét mặt đầy vẻ sợ hãi."
Thưa quý vị và các bạn, việc nhận em làm con nuôi không đơn giản chút nào vì lúc bấy giờ, danh sách xin nhận em làm con nuôi lên đến hai ngàn gia đình. Thật là khó để lọt vào danh sách được tuyển chọn, tức là khoảng 5 gia đình ưu tiên, rồi cuối cùng mới được chọn.

Nghĩa cử cao đẹp


Thế nhưng, giống như một phép lạ đã xảy ra, bà đã vượt qua hai ngàn gia đình khác để đứng đầu danh sách xin nhận em làm con nuôi, bà kể lại:
"Tôi rất là kiên trì và họ biết là tôi biết nhiều về dinh dưỡng. Rồi hôm ấy, họ đến nhà tôi rồi đi cùng với tôi để đón các con tôi đi học về. Trước khi tới trường của các con tôi thì họ cho tôi biết là tôi sẽ được chọn. Tôi đã khóc vì sung sướng và không thể lái xe tiếp tục được, phải dừng lại bên đường để dằn cơn xúc động. Tôi không thể tin nổi, một điều kỳ diệu đã xảy ra.
Và cũng nên nhớ lại rằng, thất bại của Mỹ trong việc bảo vệ Sàigòn đã khiến em trở thành một em bé mồ côi tị nạn. Điều này giúp cho việc xin em làm con nuôi dễ dàng hơn. Và ngày 10 tháng 10 năm 1974, em chính thức trở thành con nuôi của tôi. Gia đình tôi đưa em về nhà, tôi đã có 4 đứa con trai và em trở thành công chúa trong gia đình của chúng tôi."
Thưa quý vị và các bạn, khi được hỏi về tình trạng sức khỏe của em lúc bấy giờ như thế nào, bà cho biết:
"Em thật là nhỏ bé và suy dinh dưỡng trầm trọng. Em gần như không sống nổi, sức khỏe của em thật là tồi tệ, em không tự mình ngồi và đứng được. Chỉ cân nặng có 12 pounds mà lúc đó em đã 3 tuổi rồi. Con trai lớn của tôi chọn tên em là Nhanny. Từ đó, tên em là Nhanny Heil. Sau khi tôi nuôi em được chừng 6 hay 10 tuần gì đó thì em bắt đầu tự mình đứng và ngồi được. Tôi đã tốn rất nhiều công sức để chăm sóc và chữa bệnh cho em.
Em bị bệnh về tai, nên đã ảnh hưởng nhiều đến việc nghe và nói. Đồng thời, em còn thêm rất nhiều bệnh tật khác nữa. Trong nhiều năm, Nhanny bị chậm phát triển so với các trẻ em khác. Nhưng cuối cùng, thì mọi việc cũng đâu vào đó. Nhanny được tất cả mọi người yêu mến."

Không đầu hàng số phận


Sau nghĩa cử thật cao đẹp của bà Evelyn Heil nhận em bé Trần Thị Hết làm con nuôi, một làn sóng xin nhận nuôi các em mồ côi Việt Nam dâng cao tại Hoa Kỳ, nhất là vào thời điểm trước biến cố tháng 4 năm 1975.
Trong khi đó, ngoài thời gian đi dạy học, phải vất vả nuôi 4 người con trai của mình, bà dành hết thời gian cho Nhanny. Vì sức khỏe và bệnh tật, Nhanny không thể nào đến trường bình thường như các trẻ em khác.
Nhất quyết không chịu đầu hàng số phận, bà lập ra Warren Center of Learning, xin tạm dịch Trung Tâm Học Tập Warren, để Nhanny có cơ hội được học hành tại đây. Năm 1983, để có thêm tài chính cho trung tâm, bà nhờ các cơ quan truyền thông hỗ trợ trong việc quyên góp.





Gặp Tổng thống Ronald Reagan


Và cũng nhân cơ hội này, bà và Nhanny được Tổng thống Ronald Reagan cùng phu nhân mời đến Tòa Bạch Ốc. Bà cho biết:
"Lúc bấy giờ, có rất nhiều phóng viên báo chí ở khắp nơi trên toàn thế giới về tham dự và muốn đặt câu hỏi với Nhanny, nhưng Nhanny cứ quả quyết đòi gặp Tổng thống trước đã. Nhanny nói với mọi người rằng hãy để cho em gặp Tổng thống đã, rồi em sẽ trả lời câu hỏi của mọi người khác.
Và tôi còn nhớ rằng khi hai chúng tôi đang đi vào hành lang, thì ngay lúc ấy, Tổng thống Reagan cùng phu nhân xuất hiện. Ông cúi xuống ôm em vào lòng và hỏi tai nào của em không nghe được? Em trả lời.
Tổng thống nói: Vậy thì hãy cứ đi qua phía bên đó để ông cùng nghe vì tai của ông cũng bị như thế! Thật là một vị Tổng thống tuyệt vời ! Sau khi trò chuyện với Tổng thống Reagan xong thì chúng tôi gặp Chick Harrity. Đó là lần đầu tiên chúng tôi gặp ông ấy."


Ngạc nhiên lẫn xúc động




Trước mặt Tổng thống George W. Bush,
Cô Nhanny Heil trao tặng giải thưởng cho ông Chick Harrity.


Thời gian trôi qua, sau lần hội ngộ đầu tiên với Chick Harrity vào năm 1983 làm cho Nhanny hãi sợ, tháng 4 năm 2005, bà nhận được điện thoại của Hội Phóng Viên Ảnh Tòa Bạch Ốc mời bà cùng Nhanny đến trao giải cho Chick Harrity.
Vô cùng ngạc nhiên lẫn xúc động, mọi chuyện tưởng chừng như đã đi vào dĩ vãng, nhưng nay lại được khơi dậy với một niềm vinh hạnh. Bà còn được biết rằng, trong suốt gần 50 năm cuộc đời nhiếp ảnh của mình, Chick Harrity bao giờ cũng tâm đắc về bức hình “Baby In The Box”, và luôn tự hỏi cô bé trong ảnh giờ này ra sao.
Với sự giúp tìm kiếm của hãng truyền thông NBC, Hội Phóng Viên Ảnh Tòa Bạch Ốc đã tìm ra được địa chỉ của mẹ con bà và trân trọng mời Nhanny đến tham dự để dành cho Chick Harrity một bất ngờ lớn. Thế là mọi chuyện đã xảy ra đúng như dự định.

"Người may mắn nhất"


Giờ đây, khi Nhanny đã là mẹ của hai con và hiện định cư tại thành phố Springfield, bang Ohio, cô tâm sự:
"Tôi nghĩ tôi là người may mắn nhất. Tôi không biết nói gì hơn. Tôi chỉ nghĩ là tôi rất may mắn đã gặp được mẹ nuôi tôi cho tôi một cuộc đời mới. Tôi biết rằng, tôi còn có cha và các anh trai của mình, và nhiều khi tôi tự hỏi không biết giờ này họ ra sao. Tôi không biết làm cách nào để tìm ra họ. Tôi thiệt không biết làm sao!"
Câu chuyện về bức hình Baby In The Box có thật nhiều điều kỳ diệu mà chúng ta không thể nào giải thích nổi. 32 năm sau, có ai ngờ em bé ăn xin nghèo khổ trên vỉa hè thành phố, nằm trong chiếc hộp bằng cạc tông, lại thay mặt cho toàn thể giới báo chí phóng viên nhiếp ảnh Hoa Kỳ, trước mặt Tổng thống George W. Bush, để trao tặng giải thưởng cho người đã chụp hình mình năm xưa, làm cho tất cả mọi người phải rơi lệ.
Và hôm nay đây, mặc dù không nói được tiếng Việt, nhưng cô luôn ghi nhớ cô là người Việt Nam, cô vẫn hằng nhớ đến những người thân nhân ruột thịt của mình. Ước mong một ngày nào đó, lại có điều kỳ diệu xảy ra cho cô, phải không các bạn ?


Phương Anh@RFA
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #768  
Old 10-02-2011, 02:36 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
Question Đàn Ông !





Đàn ông ngoại tình chỉ vì bản năng?



Cho dù đã có người vợ hết sức xinh đẹp nhưng các đức ông chồng vẫn muốn được trải nghiệm ‘cảm giác lạ’. Bạn băn khoăn có phải đó là bản tính của đàn ông hay còn vì căn nguyên nào khác?

Sự khát khao muôn thuở của đàn ông

Đàn ông luôn đánh giá cao sự chinh phục phụ nữ cho dù họ đã có vợ, nhưng họ luôn so sánh và muốn vươn tới chinh phục những phụ nữ khác. Tuy nhiên, họ làm chỉ để khẳng định khả năng của mình và xem như một trò chơi trong giây lát, sau đó họ sẽ dễ dàng rời bỏ.
Đặc biệt, khi được một cô gái nóng bỏng khêu gợi thì họ rất dễ bị “đánh gục” cho dù đã có người vợ hết sức xinh đẹp bởi họ không thể cưỡng lại được bản năng của mình. Bản chất của phái mạnh là muốn chứng tỏ mình là một người hấp dẫn, đáng được thèm muốn nên khi được một cô gái hết sức nóng bỏng ngưỡng mộ thì chàng rất dễ xiêu lòng.

Bạn gây gổ, cãi vã thường xuyên với chồng

Cuộc sống gia đình lâu năm mà không được hâm nóng làm cho chàng chán ngán. Bạn luôn gây gổ, cãi vã thường xuyên cũng làm cho anh ta cảm thấy cần có một sự an ủi gì đó từ bên ngoài. Tuy nhiên, hai người còn quá nhiều ràng buộc như con cái, họ hàng hai bên nội ngoại nên ly dị không phải là phương án tối ưu. Vì thế, anh chọn cách có “bồ”, nhưng chuyện này lâu ngày cũng làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình và ly hôn cũng là điều khó tránh khỏi.



Bạn thiếu quan tâm đến việc giữ chồng

Thực sự thì khó mà tìm được phụ nữ cho phép chồng “ngoại tình”, nhưng thực tế có nhiều phụ nữ không dành thời gian để quan tâm đến việc đó. Khi biết chồng “ngoại tình”, một số phụ nữ chẳng những không trách về sự không chung thuỷ mà còn buông xuôi, chẳng tìm biện pháp để cải thiện mối quan hệ của họ. Lại có những người không khéo léo, đánh ghen một cách mù quáng càng làm mọi việc đi quá xa.

Bạn đã từng ngoại tình

Đây gần như là nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến việc ngoại tình của đàn ông. Để giảm bớt sự giận dữ vì bị lừa dối, đàn ông sẽ ngoại tình. Một số người coi đây là cách trả thù tốt nhất đối với người vợ không chung thủy của mình.

Thiếu sự hâm nóng quan hệ vợ chồng

Ngọn lửa tình dục trong quan hệ vợ chồng lâu ngày dễ bị lụi tắt, người phụ nữ phải khéo léo lựa chọn thời cơ để hâm nóng lại. Nếu không, người chồng sẽ không còn thấy hứng thú với vợ và tìm đến người phụ nữ khác. Các chị em nên lưu ý đến những nguy cơ này để bảo vệ hạnh phúc gia đình.

ML@ST
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #769  
Old 10-03-2011, 10:42 PM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
Wink Sưu tầm đó đây ...





Chồng già phát điên vì vợ trẻ


Thói quen gặm móng tay ăn sâu vào máu đến mức mười đầu ngón mòn vẹt, cụt lủn, nham nhở, người đàn ông có mái tóc bạc trắng thu lu một góc “say mê” với công việc “cắn móng tay” quen thuộc của mình. Đôi mắt hoang dại, nửa sợ hãi, rụt rè, nửa vồ hồn, lấp liếm sau cặp lông mi lốm đốm. Nụ cười ngu ngơ không chủ đích để lộ hàm răng đen xỉn, ngai ngái mùi thuốc lá. Ông tên Quân, vừa bước vào tuổi 60, nhà ở tận Nam Định, mới xác nhập vào “xóm điên” này chưa được bao lâu. Mái tóc bạc trắng khiến người ta lầm tưởng ông già hơn so với tuổi 60 của mình và hình như nó “lạc điệu” so với cuộc sống hiện tại với ti tỉ loại thuốc nhuộm tóc có khả năng “cải lão hoàn đồng” ở mức độ tương đối, hoặc chí ít cũng che giấu đi phần nào tuổi tác. Ông phô tất cả sự già nua, run sợ, lẩm cẩm.

Hai mươi năm sống cuộc sống vợ chồng, ông tự mình đầy đọa mình trong bộn bề suy nghĩ và hoài nghi...

Những ngày đầu ông mới vào Trung tâm, mỗi bận chủ nhật vợ ông lại ghé qua thăm, lỉnh kỉnh xách theo đủ thứ quà cáp. Nào vỉ sữa, nào gói bánh cốm ông hằng yêu thích, rồi đủ loại bánh trái, tư trang, vật dụng cần thiết ông thường sử dụng. Thói quen ấy đều đặn bất chấp cả những ngày mưa gió bão bùng hay nắng như đổ lửa. Và lần nào rời khỏi Trung tâm cũng thấy bà mắt đỏ hoe, len lén lau những giọt nước mắt. Gọi là “bà” cho đúng vai vế với ông thôi, chứ thực ra “bà” còn trẻ lắm, mới 40 tuổi.

Nghe đâu, cũng vì không chịu được áp lực của người lấy được vợ trẻ, ông rước bệnh vào người vì suy nghĩ quá nhiều. Nghĩ nhiều tới mức cái đầu bạc trắng, nếp nhăn chồng chéo lên mặt, cơ thể suy nhược trầm trọng và kết thúc là trạng thái nửa điên, nửa tỉnh của một người mắc chứng tâm thần.

Vợ ông kém ông tròn trặn 20 tuổi. Bà mới 40 – cái tuổi mặn mà nhất, đàn bà nhất, hừng hực nhất thì ông cũng vừa đáp bến 60 – nơi tuổi già bắt đầu gõ cửa. Bản thân ông là một giáo viên dạy lịch sử về hưu, ngày xưa nức tiếng một thời đào hoa, lắm cô gái si mê chết bởi sự dịu dàng, hiền lành và tốt tính. Chẳng hiểu duyên số xô đẩy thế nào, cuối cùng ông chọn người phụ nữ kém mình 20 tuổi, xinh đẹp, làm trong lĩnh vực hội họa, cá tính mạnh. Ai cũng bảo vì tính tình hai người quá khác nhau, nên bù trừ cho nhau là vừa. Bạn bè trêu chọc ông hoài, bảo ông tốt số, kiếm được người vợ trẻ trung phơi phới. Quả đúng chẳng sai: “Giàu vì bạn, sang vì vợ”. Sánh bước bên vợ đẹp, ông cũng cảm thấy hãnh diện, thơm lây.




Cuối cùng... ông Quân cũng đã quyết định chia tay người vợ trẻ

Nhưng có một điều ông phải đau đơn thừa nhận, “cái tuổi nó đuổi cái xuân đi”. Nàng ngày càng tròn đầy, xuân sắc, mặn mà thì ông càng “tịnh tiến” tới chữ “già” thêm nữa. Có một điều ông không dám nói với ai, vì nó đụng chạm đến lòng tự trọng to đùng của ông, động chạm tới sĩ diện của thằng đàn ông ngự trị trong ông. Hai mươi năm sống cuộc sống vợ chồng với Kiều Phương – vợ ông, ông tự mình đầy đọa mình trong bộn bề suy nghĩ và hoài nghi. Bởi vợ ông quá đẹp, quá thu hút. Ông từng chứng kiến ánh nhìn thèm khát của những gã đàn ông trong buổi triển lãm tranh mà ông và nàng cùng tới. Đôi mắt xoáy sâu, chòng chọc tưởng như ăn tươi nuốt sống bộ ngực căng đầy của nàng lấp ló sau chiếc váy xẻ ngực sâu hun hút. Nàng trao cho họ nụ cười dịu dàng, e ấp chúm chím như bông hoa ngào ngạt tỏa hương, nào để ý người chồng nàng đang khoác tay mặt sa mày sẩm vì tức tối và… ghen lồng ghen lộn. Ông tự nhủ, nàng đã thuộc quyền sở hữu của mình, còn những kẻ ngoài kia mãi mãi chỉ có thể thèm khát nàng. Tự ru bản thân nhưng ông không thể xóa bỏ ý nghĩ ghen tuông, ngờ vực. Vì nàng hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật, mà tâm hồn nghệ sĩ thì ôi thôi là bay bổng. Tâm hồn nàng luôn phiêu du ở một miền nào đó có đôi khi ông không hiểu được. Thứ hạnh phúc trong tay quá ư tinh tế, đến độ ông nắn nót, khẽ khàng cầm nắm nó trong một nỗi sợ hãi mơ hồ về một ngày hạnh phúc vuột khỏi tầm tay.

Ông bắt đầu cấm đoán Kiều Phương tới những cuộc triển lãm hội họa do bạn cô tổ chức. Và có chăng nhận được cái gật đầu chấp thuận của ông thì phải thêm cửa ải “duyệt trang phục” trước khi bước chân ra khỏi cửa. Ông không cho vợ phô những nét đẹp căng tròn phụ nữ, ông bắt Phương phải mặc những bộ già nua so với tuổi, kín đáo tới mức lập dị. Là người phụ nữ cá tính, Phương không chấp nhận điều đó. Cô không chấp nhận sự kiềm tỏa của chồng, không đồng ý ông can thiệp quá thô bạo vào đời sống nghệ thuật tự do của cô.

Cô vẫn khoác trên mình những bộ váy xúng xính cô yêu mến, đeo những chiếc vòng lấp lánh cô hằng yêu quý. Và đối với ông, đó là một sự sỉ nhục ghê gớm. Ông chất vấn vợ, rằng chỉ có đi hẹn hò người tình mới cần chỉn chu trang phục đến thế. Dù cô có giải thích đủ đường cho chồng hiểu, nhưng ông không muốn hiểu. Suốt thời gian dự tiệc, cô nhận được những cuộc điện thoại quát tháo sực mùi ghen tuông của chồng. Ông viện đủ lý do bắt vợ về nhà sớm, nhưng chung quy lại cũng chỉ vì sợ ánh nhìn soi mói của những gã đàn ông đa tình có thể hạ gục vợ mình.

Trở về nhà sau buổi triển lãm, Kiều Phương bàng hoàng thấy toàn bộ số váy áo của mình bị chồng thiêu rụi. Ông vẫn thản nhiên ngồi đọc báo, thủng thẳng bảo: “Mai anh dẫn em đi mua sắm đồ khác”. Đỉnh điểm của mâu thuẫn là lần ông bắt gặp một người bạn đồng nghiệp chở vợ về nhà vào lúc đêm hôm. Mặc vợ giải thích người bạn ấy cho cô “quá giang” một đoạn vì tiện đường về nhà anh ta, ông cứ một mực khẳng định bị vợ “cắm sừng”. Ông lồng lộn tới tìm người bạn của vợ, quại anh ta một trận nhừ tử trong sự bất ngờ của anh bạn bất hạnh và bàng hoàng của bà xã. Cãi vã nổ ra, Phương trách cách cư xử thiếu suy nghĩ của chồng, ông Quân vằn mắt mắng vợ “bênh nhân tình”. Cuộc sống đày đọa nhau bắt đầu, đánh dấu cho sự rạn nứt không thể hàn gắn của cặp vợ chồng chênh lệch tuổi tác.

Sau những lần cãi vã nhưng bất lực vẫn hoàn bất lực, Quân tìm tới những cuộc nhậu say xỉn, những canh bài thâu đêm. Sự mất thăng bằng trong tâm hồn và sự hành hạ thể xác của những cuộc nhậu bất tận đã biến ông trở thành một người mắc chứng hoang tưởng nặng. Ông đã phải điều trị ở Bệnh viện Bạch Mai một thời gian khá dài với bệnh án xơ gan, vỏ não bị tổn thương và 2/3 dạ dày bị loét nặng.

Trong suốt thời gian ông nằm viện, vợ ông vẫn tận tình chăm sóc và hết sức giúp đỡ ông trở lại cuộc sống của một người bình thường. Nhưng cuộc sống chẳng được yên ổn bao lâu, nỗi ngờ vực, hoài nghi trong ông lại tái phát. Trong thâm tâm của một kẻ đa nghi, ông “mặc định” cho vợ cái án ngoại tình, thậm chí “chúng âm mưu giết tôi để về chung sống với nhau”. Ít ai ngờ người quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân ngột ngạt, mệt mỏi đầy hoài nghi là Quân. Ông đã viết đơn ly hôn và đề nghị Phương kí vào trong trạng thái của một người mất hết bình tĩnh, rồ dại và cay đắng. Mắc cạn trong cuộc sống hiện tại đẩy Quân vào trạng thái điên loạn hơn khi vợ ông – người đàn bà nghệ sĩ đã hăm hở bước vào cuộc sống khác trần trề cảm xúc dù hai người không có bất cứ ràng buộc nào về mặt luật pháp.

Ông nhập “xóm người điên” còn “bà” có một cuộc đời khác. “Bà” vẫn thường cùng chồng ghé thăm ông. Lần nào chồng mới của “bà” cũng đứng ngoài cổng, tránh giáp mặt với “chồng cũ” của vợ, tránh cho ông Quân sự kích động không đáng có. Còn “bà”, dáng liêu xiêu trở về với đôi mắt hoe đỏ và nỗi buồn rười rượi.

ST@
__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
  #770  
Old 10-06-2011, 06:58 AM
ML'Amour's Avatar
ML'Amour ML'Amour is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Aug 2009
Nơi Cư Ngụ: Virgin Island
Bài gởi: 2,448
hoa ML'Amour collectibles






Những lá thư không được trã lời



Có một người đàn ông bị tai nạn giao thông. Vụ tai nạn quá khủng khiếp đã làm ông mất cả hai chân và cánh tay trái. Thậm chí bàn tay phải của ông cũng chỉ còn ngón cái và ngón trỏ. Nhưng ông vẫn còn sở hữu một trí não minh mẫn và một tâm hồn rộng mở.

Suốt những ngày nằm viện, ông rất cô đơn vì ông không còn người thân hay họ hàng. Không ai đến thăm. Không điện thoại, không thư từ. Ông như bị tách khỏi thế giới.

Rồi vượt qua thất vọng, ông nảy ra một ý định: Nếu ông đã mong nhận được một lá thư đến thế, và một lá thư có thể đem lại niềm vui đến thế thì tại sao ông lại không viết những lá thư để đem lại niềm vui cho người khác? Ông vẫn có thể viết bằng hai ngón tay của bàn tay phải dù rất khó khăn. Nhưng ông biết viết thư cho ai bây giờ? Có ai đang rất mong nhận được thư và ai có thể được động viên bởi những lá thư của ông? Ông nghĩ tới những tù nhân. Họ cũng cô đơn và cần sự giúp đỡ.

Đầu tiên, ông viết thư tới một tổ chức xã hội, đề nghị chuyển những lá thư của ông vào trong tù. Họ trả lời rằng những lá thư của ông sẽ không được trả lời đâu, vì theo điều luật của bang, tù nhân không được viết thư gửi ra ngoài. Nhưng ông vẫn quyết định thực hiện việc giao tiếp một chiều này.

Ông viết mỗi tuần hai lá thư. Việc này lấy của ông rất nhiều sức khỏe, nhưng ông đặt cả tâm hồn ông vào những lá thư, tất cả kinh nghiệm của cuộc sống, cả niềm tin và hy vọng. Rất nhiều lần ông muốn ngừng viết, vì không bao giờ ông biết những lá thư của ông có ích cho ai hay không. Nhưng vì việc viết thư đã thành thói quen nên ông vẫn tiếp tục viết.

Rồi đến một ngày kia ông, cuối cùng ông cũng nhận được một bức thư. Thư được viết bằng loại giấy nhà tù, do chính người quản giáo viết. Bức thư viết rất ngắn, chính xác là chỉ có vài dòng như sau:

"Xin ông hãy viết thư trên loại giấy tốt nhất ông có thể có được. Vì những lá thư của ông được chuyền từ phòng giam này sang phòng giam khác, từ tay tù nhân này sang tù nhân khác đến mức giấy đã bị rách cả. Xin cảm ơn ông"


__________________



Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 11:00 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.