Go Back   Vina Forums > Vườn Thơ > Vườn Tao Đàn > Lầu Vọng Nguyệt
Hỏi/Ðáp Thành Viên Lịch Tìm Kiếm Bài Trong Ngày Ðánh Dấu Ðã Ðọc

Trả lời
 
Ðiều Chỉnh Xếp Bài
  #2491  
Old 06-01-2021, 10:00 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default




Chỉ là lời muốn nói


Chỉ là lời muốn nói
Anh yêu em muộn màng
Như mùa đông lặng lẽ
Cùng mây trời lang thang

Chỉ là lời muốn nói
Anh yêu em dại khờ
Tình yêu là thế đó
Anh thành gã làm thơ

Chỉ là lời muốn nói
Anh yêu em ngọt ngào
Dù đời nhiều cay đắng
Bao nỗi buồn xanh xao

Chì là lời muốn nói
Anh yêu em suốt đời
Cho đến tàn hơi thở
Một ngày nào mưa rơi

Chỉ là lời muốn nói
Anh nói với em rồi
Để mai này xa cách
Mãi yêu em thế thôi



Khiếu Long





Còn đây lời nguyện ước


Còn đây lời nguyện ước
Dù ngày tháng thênh thang
Anh như là biển rộng
Ôm bờ em sóng tràn

Tiếng lòng thay lời nói
Gói tình vào nụ thơ
Tương tư miền khắc khoải
Mình yêu nhau dại khờ

Vô thường trên phố ảo
Lạc cõi tình xuyến xao
Thuyền trăm năm duyên định
Hò hẹn những ngọt ngào

Góc tịnh nồng hương nhớ
Gió lùa khúc lã lơi
Cổ tích thơm huyền thoại
Lãng trôi nhánh sông đời

Đường trần bao nhiêu ngã
Vẫn chỉ có anh thôi
Dìu em qua bão tố
Ta mãi bên nhau rồi



PTMC

Tiểu Vũ Vi
24/8/19

__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn


thay đổi nội dung bởi: conmuanho, 11-05-2023 lúc 12:08 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2492  
Old 06-13-2021, 02:32 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default




TỰ TÌNH THÁNG SÁU


Tháng sáu ơi ngọn ngành xanh vườn cũ
Sông nước chiều xưa mở lối nhớ tình xa
Tay trong nhịp thở nghe tiếng buồn rơi rụng
Bến nước ân tình sâu lắng một mùa hoa

Ta trở lại bên sông tìm giọt nắng
Tháng sáu thì thầm khúc hát gửi lòng ai
Mặt mày xưa ngó nhau buồn không nói
Sợi tóc nào bay vẻ nét tàn phai

Lưng chừng con nước như dòng đời lặng lẽ
Nhớ ngày về theo dấu nụ hồng xưa
Em đong đếm hương nồng mùa hạ trắng
Chén hương cay môi thắm như cơn mưa

Bây chừ một chỗ ngồi còn trống trải
Còn đó ngày sang sông đi ngược đường tơ
Như bắt giữ bóng đời nhau qua dâu bể
Thì thầm âm xưa vọng tiếng đôi bờ.

Đợi vầng trăng khuất mượn màu hoa tím
Thuở đi về chải chuốt một giấc mơ
Tháng sáu có nhau trong từng hơi thở
Khéo tay buộc nối em giữ kín dòng thơ.

Nước không cạn bởi mùa hoa tháng sáu
Ngậm ngùi tôi một thoáng với tóc mây
Nụ hôn muộn màng đầu đời cất tiếng
Tình ơi!
Còn tuổi nào nghe ngóng giữa vòng vây



Hoàng Chẩm

__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2493  
Old 06-13-2021, 02:33 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default





Cổ Tích Tìm Em


Ta về cổ tích tìm em
Ngang qua thành quách miếu đền rất xưa
Cổ tích chiều lạnh giăng mưa
Mùa thu xanh biếc cũng vừa qua đi

Ta về ôm mối tình si
Lang thang giấc mộng xuân thì có em
Để nghe lòng chợt buồn thêm
Khi nhìn hoa rụng bên thềm hắt hiu

Ta về ngày tháng buồn thiu
Lối xưa kỷ niệm dập dìu người qua
Nghe từng nỗi nhớ thiết tha
Quay lưng tình đã không là của nhau

Ta về cổ tích lòng đau
Trong tim đầy những vết nhàu yêu thương
Dấu chân lặng lẽ sầu vương
Mưa bay mù lối ....con đường lãng quên ...



Khiếu Long

__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2494  
Old 06-13-2021, 02:40 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default





Huyền Thoại Tình Em


Đường về huyền thoại tìm em
Qua lầu cổ tháp bên thềm rêu xưa
Phiêu du cùng những cơn mưa
Thu vàng lá úa cũng vừa bay đi

Yêu người giữ trọn lòng si
Nẽo phù vân ước mộng thì bên em
Mười chờ chín đợi sầu thêm
Đêm buồn khắc khoải nỗi niềm quạnh hiu

Khói sương ký ức liêu xiêu
Thơm hương kỷ niệm những chiều mưa qua
Anh- em tình nhớ thiết tha
Trầm mơ cổ tích đậm đà trong nhau

Tương tư đọng kín hồn đau
Đôi tim hòa nhịp bắt cầu luyến thương
Bên nhau tơ vướng tình vương
Trăm năm hò hẹn … vô thường chớ quên



PTMC

Tiểu Vũ Vi


__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn


thay đổi nội dung bởi: conmuanho, 07-31-2021 lúc 06:45 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2495  
Old 06-13-2021, 02:42 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default





MƯA QUA THI CA VIỆT NAM


“Đường về đêm nay vắng tanh
Dạt dào hạt mưa rớt nhanh
Lạnh lùng mưa xuyên áo tơi
Mưa chẳng yêu kiếp sống mong manh
Lầy lội qua muôn lối quanh
Gập ghềnh đường đi tối tăm
Nghe trẻ thơ thức giấc bùi ngùi…”


Trên đây là những lời ca thật ủ dột âm u, những màu sắc buồn bã của đêm mưa ướt át lạnh lùng trong bản nhạc “Kiếp nghèo” của nhạc sĩ Lam Phương. Vâng, nhạc sĩ Lam Phương đã đem “Mưa” vào âm nhạc Việt Nam.
Những giọt mưa thánh thót rơi trong đêm khuya thanh vắng đã được nhạc sĩ tạo thành một giai điệu tuyệt vời nghe thật lâm ly não nùng.
Còn các nhà thơ thì sao? Họ có đem những giọt mưa ấy vào thi ca hay không? Nói đến mưa trong dòng thơ Việt, ta thấy nhiều nhà thơ đã sáng tác rất nhiều tác phẩm bất hủ khi nói về mưa bay trong đời.
Nói đến trời mưa là nói đến cảnh vật u buồn, ủ dột. Đường sá lầy lội ướt át triền miên. Mùa mưa là mùa của buồn bã âm u, mùa của hoang vắng lạnh ùng. Nhiều lúc nhìn mưa rơi ta thấy lòng buồn vời vợi. Buồn vì cảnh vật sao mà tiêu điều xơ xác, buồn vì đêm khuya nghe những giọt mưa thánh thót như nức nở bên thềm.

Ta hãy nghe bà Huyện Thanh Quan tả cảnh mưa rơi chiều thu qua những dòng thơ thật xơ xác tiêu điều:

“Thánh thót tàu tiêu mấy hạt mưa
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ
Xanh om cổ thụ tròn xoe tán
Trắng xoá tràng giang phẳng lặng tờ”.


Thật vậy, cứ mỗi lần mưa rơi bao giờ ta cũng thấy cảnh vật thật tiêu sơ hiu quạnh. Cây cối như rũ rượi bơ phờ đứng dầm trong mưa qua những tháng ngày rét mướt. Nhất là cảnh bến đò ngày mưa ở miền quê hoang vắng mà thi sĩ Anh Thơ đã dệt nên những dòng thơ tứ tuyệt sau đây, làm cho ta thấy cảnh vật sao mà ủ rũ tiêu điều:

“Tre rũ rượi ven bờ chen ướt át
Chuối bơ phờ đầu bến đứng dầm mưa
Và dầm mưa dòng sông trôi rào rạt
Mặc con thuyền cắm lại đậu trơ trơ”.

(Bức Tranh Quê)

Cũng thế nhưng thi sĩ Trần Tế Xương lại tả cảnh trời mưa giữa đêm xuân, nhưng không phải với cây cối ủ rũ bơ phờ mà “Hết đối đèn khuya lại ngắm hoa”:

“Thánh thót mưa xuân ướt mái nhà
Gió đông gọi khách nhớ người xa
Bể trần lai láng, chiều lên xuống
Hết đối đèn khuya lại ngắm hoa”.


Tuy nhiên cho dù “Hết đối đèn khuya lại ngắm hoa”, nhưng một khi trời đã mưa thì không sao tránh khỏi sự buồn bã được. Từ cổ chí kim, từ đông sang tây, chưa bao giờ ta nghe nói đến cảnh trời mưa nào mà vui cả.
Đã nói đến mưa là nói đến buồn thảm, tiêu điều. Nhất là đối với những người đang yêu mà lại xa nhau, thì trời mưa là sự ngăn cách, chia ly. Chính trời mưa đã làm cho những người đang yêu nhau cảm thấy buồn vời vợi vì phải xa cách nhau, để rồi nhìn mây trời bay về nơi vô định mà lòng nhung nhớ triền miên. Nhất là lúc đêm khuya thanh vắng nghe tiếng mưa rơi thánh thót ngoài hiên, rồi nằm thao thức nhớ người yêu. Lắm lúc chàng ngồi đếm từng ngày để xem trời mưa kéo dài bao lâu rồi mà không chịu tạnh để chàng gặp lại người yêu cho bỏ những đêm dài trằn trọc vì nhung nhớ. Nhà thơ Nguyễn Bính đã diễn tả những ý nghĩa trên qua những dòng thơ lục bát sau đây thật nhẹ nhàng:

“Tầm tầm giời cứ đổ mưa
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm
Cô đơn buồn lại thêm buồn
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi”.


Nhưng đau đớn thay! Biết bao đêm không ngủ vì tưởng nhớ người yêu rồi “Mùa thương tay đợi mắt chờ” đến héo mòn cả con tim. Nhưng khi trời quang mây tạnh, chàng vẫn không thấy nàng sang chơi nữa, nên chàng đã nức nở lệ sầu giữa dòng đời hiu quạnh vì vẫn còn đơn thương độc mã, một bóng một hình:

“Hôm nay mưa đã tạnh rồi
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng
Rưng rưng… tôi gục xuống bàn rưng rưng
Nhớ con bướm trắng lạ lùng
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng”.

(Nguyễn Bính)

Vì không gặp được nàng nên chàng lại nhớ, nhớ mãi nhớ hoài, nhớ thương rồi thương nhớ. Trời càng mưa chàng càng nhớ nhiều. Nhất là lúc trời mưa lại bay về trên xứ Huế, khiến cho cảnh vật sao mà buồn da diết:

“Trời mưa xứ Huế sao buồn quá
Cứ kéo dài ra đến mấy ngày
Nhớ ai, ai nhớ mà thương nhớ

… ….”
(Nguyễn Bính)

Không phải chỉ có nhà thơ Nguyễn Bính mới nhớ người yêu khi trời mưa mà bất cứ ai khi có người yêu cũng đều nhớ nhung chất ngất, nhất là khi người yêu đó đã là đấng phu quân của mình rồi. Ta hãy nghe nhà thơ Vi Anh bày tỏ nỗi niềm nhung nhớ của mình đối với chồng qua bài “Mưa tím hòang hôn” với những dòng thơ ngũ ngôn thật dễ thương và nhẹ nhàng:

“Mưa chiều bên sông vắng
Nhớ anh buồn bâng khuâng
Ngón tay em thầm lặng
Đưa tình vào mênh mông

Sợi tóc dài thương nhớ
Bềnh bồng trôi trong mưa
Cơn mưa chiều vội vã
Ướt đẫm chiều hoang liêu

Mưa hoàng hôn tím ngắt
Tím tà áo mây bay
Tím khung trời ước hẹn
Tím lòng em nhớ anh”.

(Vi Anh)

Tuy nhiên, có nhiều người bất chấp cả trời mưa vẫn cố gắng tìm cách gặp người yêu vì đã lỡ hẹn hò từ trước. Chàng đi đến quán nhỏ bên đường nơi hè xưa phố cũ, quyết chí ngồi đợi chờ rồi quay mặt ra công trường nhìn mưa rơi lá đổ mà lòng buồn vời vợi, vì vẫn chưa thấy bóng dáng người yêu xuất hiện ở công trường:

“Mùa thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công trường lá đổ
Ngóng em kiên khổ phút giờ”.

(Cung Trầm Tưởng)

Đã thế, nhiều người lại thích đi trong mưa để tiễn người yêu về nhà sau giờ tan học. Hình ảnh chàng dắt tay người yêu đang còn tuổi học trò đi dưới mưa khi lá vàng rơi phủ ngập cả đại lộ hôn hoàng là hình ảnh đẹp tuyệt vời của những mối tình lãng mạn nhất trong thi ca Việt Nam. Sau khi tiễn đưa nàng về nhà, chàng bắt đầu nhớ nhung buồn bã để rồi phố xá cũng buồn theo dưới cơn mưa tầm tã ở phố đông:

“Đã một lần hình như xa xưa
Ta đưa em về dưới phố trời mưa
Cơn mưa tầm cuối giờ tan học
Rồi nhớ thương nhau mấy chẳng vừa
Đã một lần trời mưa phố đông
Ta nghe như ướt cả trong lòng
Đưa em con phố buồn như nước
Một kẻ đi rồi ta nhớ trông”.

(Song Nhị)

Ngược lại, có nhiều người hẹn mà lại không đến, để người yêu mỏi mắt chờ trông. Chiều thứ bảy trời mưa bay bay, nàng ngồi một mình trong phòng vắng, tay đợi mắt chờ mà lòng buồn vời vợi. Nàng ước mơ được chàng đến thăm rồi trao cho nàng những nụ hôn say đắm. Nhưng chàng vẫn không đến, chàng đã lỗi hẹn. Đúng là “hẹn mà không đến, sao đày đoạ nhau. Ôi, chiều thứ bảy âu sầu!”:

“Chiều nay thứ bảy trời mưa
Sao anh không đến hẹn hò với em
Trời mưa ướt cả môi mềm
Sao anh không đến hôn em nghẹn ngào?
Cho em tìm ánh trăng sao
Đọng trong đáy mắt anh ngào ngạt hương”

“Trời mưa một bóng em gầy
Hẹn mà không đến, sao đày đọa nhau?
Ôi! Chiều thứ bảy âu sầu!!!”

(Hoàng Ngọc Thuý)

Nhưng nếu chàng không có người yêu thì mỗi lúc mưa bay về trong đời, chàng cũng cảm thấy lòng buồn man mác và “nghe trời nằng nặng, ta nghe buồn buồn”, để rồi nằm nghe mưa “rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…, trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ”. Nhà thơ Huy Cận với bài “Buồn đêm mưa” đã cho ta thấy rõ điều đó qua mấy dòng thơ lục bát đầy tiếng mưa rơi:

“Đêm mưa làm nhớ không gian
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la
Tai nương nước giọt mái nhà
Nghe trời nằng nặng, nghe ta buồn buồn
Nghe đi rời rạc trong hồn
Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi…
Rơi rơi… dìu dịu rơi rơi…
Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ…
Tương tư hướng lạc, phương mờ…
Trở nghiêng gối mộng, hững hờ nằm nghe
Gió về lòng rộng không che
Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư…”


Và điều chắc chắn khi thấy mưa rơi, ai ai cũng cảm thấy lòng buồn da diết, nhất là lúc “mưa mịt mờ ngọn cây, mưa xô rừng núi ngã”. Ta hãy nghe nhà thơ Huệ Thu nói về nỗi buồn xa vắng khi thấy trời mưa mãi mưa hoài:

“Ô hay trời lạ quá
Mưa hoài mấy bữa nay
Mưa buồn không thể tả
Mưa chảy dài ngọn lá
Mưa mịt mờ ngọn cây
Mưa xô rừng núi ngã
Mưa gió đùa tóc bay”.

(Huệ Thu)


Nói chung, bất cứ người nào khi thấy cảnh mưa rơi, dù là gió mưa bão bùng hay mưa bụi bay bay giữa phố phường cũng cảm thấy buồn man mác.
Có thể buồn vì quang cảnh tiêu điều xơ xác, ướt át lạnh lùng. Buồn vì nhung nhớ người yêu đôi bờ ngăn cách. Buồn vì đang giang hồ phiêu bạt ở đất khách quê người nên nhớ quê nhà, khi thấy cảnh trời chiều mưa rơi tầm tã vì tình hoài hương luôn luôn tiềm tàng mãi trong lòng người lữ khách.
Nhiều nhà thơ khi thấy mưa rơi rả rích lòng mình bỗng nhiên buồn diệu vợi. Mặc dầu ngoài trời mưa rơi như thác đổ, nhưng trong lòng vẫn khô cằn không có một giọt nước như bị hạn hán nhiều năm, bởi tâm hồn buồn bã triền miên vì những nỗi uẩn khúc u sầu cứ hiện về trong tâm khảm. Những nỗi uẩn khúc u sầu đó là tình hoài hương, là những ước mơ được trở về quê mẹ. Nhưng vì nghịch cảnh của cuộc đời nên những mơ ước đó vẫn chưa thực hiện được, đành phải tạm thời tha phương cầu thực thêm một thời gian nữa. Và ngày về cũng “chỉ độ đào bông”. Qua bài mưa rơi chốn cũ sau đây, nhà thơ Duy Lam đã cho ta thấy những u uẩn đó vẫn tiềm tàng mãi trong lòng để rồi “ngồi buồn đếm cả mênh mông của đời”:

“Trời mưa rả rích trời mưa
Lòng ta nức nở gió đùa hắt hiu
Mưa giăng mắc đón buổi chiều
Lòng ta hạn hán bao nhiêu năm ròng
Xếp chồng u uẩn trong lòng
Ngồi buồn đếm cả mênh mông của đời
Tha phương cầu thực mọi nơi
Trở về chốn cũ tơi bời gió mưa”.

(Duy Lam)

Nhắc đến quê hương tất cả mọi người ở đất khách ai cũng cảm thấy lòng buồn da diết.
Buồn vì xa quê nhà biền biệt không biết được ngày về thăm quê cũ, buồn vì nhớ lũy tre xanh bao bọc quanh làng, buồn vì nhớ những cánh đồng lúa bát nghát như những sóng lụa trôi trên lúa ở khắp miền thôn dã.
Đã thế nhìn mưa rơi, lòng người thường quặn thắt vì nhung nhớ quê nhà nghìn trùng xa cách. Ta hãy nghe nhà thơ Cung Diễm tả cái buồn khi mưa bay về trên phố vắng chiều đông:

“Trời buồn trời đổ mưa bay
Ta buồn không rượu để say thêm buồn
Giăng giăng từng sợi mưa tuôn
Lê thê như kéo nỗi buồn vô biên
Mưa gieo từng hạt ưu phiền
Dòng tâm tư chảy vào niềm thương đau
Giọt mưa không giọt ưu sầu
Buồn chi trời cũng rơi châu sụt sùi
Lạc loài một bóng chim côi
Bâng khuâng đôi cánh giữa trời tha hương
Bên kia bờ Thái Bình Dương
Tre xanh lúa ngát quê hương một trời
Mưa buồn chi lắm mưa ơi!
Trời mưa không giọt mưa rơi trong lòng”.

(Cung Diễm)

Xem thế, ta thấy rằng nỗi buồn man mác của các nhà thơ thường là bất tận. Vì những nỗi buồn này vô bờ bến kéo dài triền miên, khi chúng bắt nguồn từ cái nhìn về phía mưa rơi rả rích.
Nhiều người, cuộc sống đã gặp những đau buồn chua xót vì phải sống bên cạnh người chồng chưa bao giờ tỏ tình yêu thương vì những ái ân lạt lẽo, lại thấy cảnh mưa rơi bay về giữa cuộc đời ảm đạm, cô tịch nên cảm thấy tâm hồn quá đau khổ như con chim đang bị nhốt trong lồng.
Ta hãy nghe nhà thơ T.T KH nức nở sầu thương như con chim đang quằn quại:

“Ngoài trời mưa gió xôn xao
Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm
Ai đem lễ giáo giam em
Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời”.


Tóm lại qua thi ca Việt Nam, ta thấy hầu hết các nhà thơ đã ngụp lặn trong mưa gió bão bùng để sáng tác nên những dòng thơ phủ ngập cả mưa rơi, gió thổi, để lại cho đời những tác phẩm về mưa thật bất hủ, tuyệt vời.


Dương Viết Điền
__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2496  
Old 06-13-2021, 02:47 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default





Đất lạ trời quê



Tôi người ở lại trời quê
Những cơn mưa vẫn đi về trong đêm
Phố xưa dù vắng bóng em
Hàng cây kỷ niệm êm đềm còn đây

Đất lạ trời vẫn nhiều mây
Để nghe tình nhớ đong đầy trong tim
Ai chờ ai giữa lặng im
Bóng thời gian cũ đắm chìm trong tôi

Tôi về với nỗi lẻ loi
Trời quê im bóng bồi hồi mênh mông
Chiều xưa có kẻ sang sông
Chiều nay xuân đến pháo hồng ai bay

Tôi ngồi giữa những tỉnh say
Trời quê đất lạ tháng ngày yêu thương
Đưa tay nhặt trái sầu vương
Vẫn thương nhớ mãi con đường em qua



Khiếu Long

__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn


thay đổi nội dung bởi: conmuanho, 06-17-2022 lúc 10:51 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2497  
Old 06-29-2021, 04:45 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default





Xôn Xao Mùa Hạ Đến


Nắng chiều rơi sang tháng mấy rồi em?
Mà hạ đã xôn xao lời ve gọi
Biết bao điều em – anh còn chưa nói
Phượng đã rơi đỏ chói mối tình đầu

Mười tám năm trời ta biết gì đâu
Giờ mới biết hoa có màu nỗi nhớ
Ai đã ép cánh phượng vào trang vở
Để chiều nay nức nở vết thương lòng

Em nhớ về ngày tháng thuở xa không?
Biết tìm đâu màu hoa lưu luyến ấy
Bờ thương nhớ sao giờ xa đến vậy
Nghèn nghẹn lời trong đôi mắt đắng cay

Em có buồn ngày ấy buổi chia tay?
Bao niềm riêng ngại ngần không nói được
Vạt áo nào khuất xa còn tha thướt?
Buổi tan trường ngơ ngẩn ngước nhìn theo

Thôi xa rồi một mùa hạ xa xăm
Giấu nước mắt ngoảnh đầu ôm thầm lặng
Hai năm nhớ để bây chừ xa vắng
Mười tám năm yêu thao thức một chiều!



Huỳnh Minh Nhật

__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn

Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2498  
Old 06-29-2021, 04:56 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default




Nụ Hồng Mong Manh

Nhạc Ngoại
Lời Việt: Nhật Ngân
Hòa Âm: Quốc Khanh
Trình Bày: Hoàng Thục Linh



Anh đem trao cho em nụ hồng,
nụ hồng mong manh như sương mai trong gió..
Em nâng niu đem hoa về giữ trong hồn,
mong sao hoa không phai sắc hương

Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.

Anh như chim bay quên đường về
âm thầm mình em.. nơi đây với những bâng khuâng
Cánh chim ơi! còn mịt mù tận trời nào
vui chi nơi xa xôi ấy
Anh quên em như quên cánh hoa.

Nhưng sao nay anh quay trở về,
ta còn gì đâu hoa xưa đã héo trong tim
Mối duyên xưa dù này chỉ là mộng thôi,
em nay như trăng đã uá,
thôi anh ơi duyên ta đành lỡ....

Nhưng bông hoa kia mau phai tàn,
rụng tả tơi trên đôi tay em băng giá..
Em nghe như trong tim rạng vỡ
nỗi đau làm nhạt nhòa một trời sương khói.


__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn


thay đổi nội dung bởi: conmuanho, 05-30-2022 lúc 03:30 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2499  
Old 06-29-2021, 05:02 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default





Rêve d’amour



Fermons les yeux un instant
Laissons- nous aller sans retenue
À un songe si merveilleux
Tel qu’un rêve d’amour…
...
Rêvons ensemble aux moments tendres
Heureux où nos âmes unies
Laissent envahir de nouveaux sentiments
Si profonds et si sincères…

Imaginons, rêvons à la beauté
D’un amour, rempli d’émotions émouvantes
Comme une rivière d’étoiles étincelantes
Embellit nos vies de bonheur…

Fermons les yeux et rêvons
Ensemble à cette belle illusion
À ces souvenirs qui gravent
À jamais dans nos cœurs…



PTMC

MTV


__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn


thay đổi nội dung bởi: conmuanho, 11-05-2023 lúc 12:09 AM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
  #2500  
Old 06-29-2021, 08:41 PM
conmuanho's Avatar
conmuanho conmuanho is offline
Nhóm Mài Mực
 
Tham gia ngày: Jun 2011
Nơi Cư Ngụ: Bordeaux - France
Bài gởi: 3,125
Default




PHỐ VẮNG EM RỒI


Mưa hiu hắt qua mành tình ngăn cách
Trắng đêm qua mưa rửa sạch hiên nhà
Khu phố xưa em đã một lần qua
Đèn chưa tắt, con đường nhoà sương lạnh

Pháo hồng bay em là chim cất cánh
Ước mơ xưa phai nhạt lạnh đêm mưa
Duyên chưa thắm ai lỡ chuyến đò xưa
Như vô tình hạt mưa se tim lạnh

Thương những chiều đời ta bao hiu quạnh
Nghẹn ngào nhìn ai tránh ánh mắt xưa
Quên tiếng cười ai đón những ngày mưa
Mắt ngỡ ngàng tình yêu vừa bay mất

Mảnh hồn này giờ chìm sâu chất ngất
Phố khuya buồn chồng chất giá buốt tim
Ái ân xưa tựa trăng rải im lìm
Theo bóng đêm ta đi tìm kỷ niệm



NDAV (nhớ về 1 ngày mưa xa xưa)


mến tặng TVV và KL


__________________
Anh vùng gió lộng đa tình
Em cơn mưa nhỏ lung linh vào đời
Gió mưa tiền kiếp duyên trời
Chìm sâu mê khúc chơi vơi nồng nàn


thay đổi nội dung bởi: conmuanho, 05-30-2022 lúc 03:30 PM.
Trả Lời Với Trích Dẫn
Trả lời


Ðiều Chỉnh
Xếp Bài

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn
Bạn không được quyền gởi bài
Bạn không được quyền gởi trả lời
Bạn không được quyền gởi kèm file
Bạn không được quyền sửa bài

vB code đang Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển đến


Múi giờ GMT. Hiện tại là 06:11 AM.


Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.