#34
|
||||
|
||||
![]() Quyển 14: Ác Ma Chương 16 Trung vị thần cảnh giới! Bọn ba người Lâm Lôi rời khỏi Ác ma thành liền quay về chỗ ở của mình. "Hừ!" Bối Bối quẳng nón rơm lên chiếc bàn trong sân, nổi giận đùng đùng nói, "Ở địa ngục này thực sự còn là thất vọng, cái tên đầu trọc lốc xấu xí kia không dám khiêu khích người lợi hại, ngược lại còn cười nhạo chúng ta. Nếu là ở ngoài thành, liều mạng cũng phải đánh một trận với hắn." Địch Lỵ Á cười nói: "Đấu một trận, Bối Bối, cái tên kia chính là thượng vị thần, ngươi đấu được không?" "Thượng vị thần thì sao?" Bối Bối ngẩng đầu hiên ngang, ngay lập tức cúi đầu rồi lẩm bẩm: "Ôi, thượng vị thần…" Thấy Bối Bối như vậy, Lâm Lôi và Địch Lỵ Á đều mỉm cười. "Ông nội à, người cũng thật là, có thượng vị thần cách nhưng lại nhất định không cho phép ta sử dụng. Vẫn cứ bắt ta tự cảm ngộ mà đột phá. Nếu không ta đã sớm là thượng vị thần rồi." Bối Bối nhìn về phía Lâm Lôi: "Không đề cập tới chuyện này nữa, lão Đại, lúc nào chúng ta tham gia ác ma khảo hạch? Mấy chục năm sau?" Lâm Lôi khẽ gật đầu. "Bây giờ tới tham gia ác ma khảo hạch, ta cũng không nắm chắc. Chớ vội, trong mấy chục năm đại địa pháp tắc của ta đạt tới trung vị thần cảnh giới không thành vấn đề, đến lúc đó tới sẽ nắm chắc hơn." Lâm Lôi không khỏi nghĩ đến phong nguyên tố pháp tắc của bản thân. Tu luyện phong nguyên tố pháp tắc, Lâm Lôi cũng không dám bỏ bê. Nhưng cho tới bây giờ, Lâm Lôi nhanh lắm cũng chỉ lĩnh ngộ được phần lớn hai phần huyền ảo mà thôi. "Đại địa mạch động ta đã sớm đại thành, thổ hệ nguyên tố cũng là một loại huyền ảo đơn giản nhất trong đại địa pháp tắc. Một khi đi vào dung hợp, tốc độ tự nhiên nhanh. Mà ý nghĩa sâu xa của tốc độ này, ta cần phải lĩnh ngộ hai loại huyền ảo hơn nữa còn phải dung hợp. Tốc độ trái lại thực ra chậm hơn nhiều." Lâm Lôi thầm than một tiếng. Nếu đúng là mình có thể tu luyện cả đại địa pháp tắc và phong nguyên tố pháp tắc đến trung vị thần cảnh giới, đến lúc đó thực lực tự nhiên là lớn hơn nhiều. "Mấy chục năm thôi mà, không vội." Bối Bối vui vẻ cười nói: "Dù sao ở trong Đế Dực thành không nguy hiểm, Đế Dực thành lớn như vậy, ta cũng phải thong dong mới được. Đúng rồi lão Đại, lúc ở bộ lạc Hắc Long luôn nghe thấy người khác nói các món ăn ngon trong Đế Dực thành hấp dẫn lắm, ngày mai chúng ta đi nếm thử?" Nói đến món ăn ngon, Lâm Lôi cũng trở nên có chút chờ mong. Món ăn trong địa ngục, đó chính là lợi dụng nguyên liệu trân quý, mời đại sư chính chế biến mà thành. Tiêu chuẩn tự nhiên cao. "Được, ngày mai tới nếm thử." Thỉnh thoảng xa xỉ một lần, cũng là nên mà. "Đúng nhà hàng này rồi." Bọn Lâm Lôi nhìn trang trí bên ngoài nhà hàng, hài lòng đẩy cửa đi vào. Đang khi bọn Lâm Lôi ba người tiến lại, nhất thời có nhân viên phục vụ nhà hàng tiếp đãi, Bối Bối liếc nhân viên phục vụ một cái, liền dùng linh hồn truyền âm cho Lâm Lôi: "Lão Đại, nhân viên phục vụ này là trung vị thần." Lâm Lôi trong lòng cảm thấy có chút hoang đường. Trung vị thần tới hầu hạ mình? Bất quá, ở trong Đế Dực thành, quả thực thường thấy trung vị thần. Nhân viên phục vụ là trung vị thần cũng không có gì kỳ quái. "Mời ba vị đi theo ta." Nhân viên phục vụ đó vẻ mặt mỉm cười, mang theo ba người Lâm Lôi. "Róc rách, róc rách” Bên trong phòng ăn có non bộ suối chảy. Nước suối róc rách, địa hình tự nhiên chia phòng ăn ra làm các khu vực. Ba người Lâm Lôi được dẫn đến một chỗ, Lâm Lôi ba người liền ngồi xuống. Nhân viên phục vụ đó đảo tay một cái, trong tay đã xuất hiện một tập thực đơn liệt kê các loại món ăn, hắn mỉm cười đặt tập thực đơn lên bàn: "Ba vị, các ngươi chọn món ăn rồi kêu với ta là được." Nói đến đây nhân viên phục vụ liền lùi lại một bên. "Giá cả của thức ăn trong địa ngục, ta còn chưa thấy qua mà." Bối Bối hưng phấn là người thứ nhất lật ra. Lâm Lôi cũng có chút tò mò. "Oa, thực sự là đắt quá." Bối Bối không ngừng lật ra mặt sau: "Lão Đại, ta xem đến bây giờ một đĩa rau rẻ nhất cũng phải hai mươi mặc thạch." Nói rồi Bối Bối vẫn mở to hai mắt nhìn không ngừng. "Mặt trên này còn giới thiệu thật tỉ mỉ, một chút đặc sắc của mỗi đĩa rau đều nói rõ ràng. Ô, đĩa rau này không ngờ còn đến hơn bảy trăm mặc thạch. Là đĩa đắt nhất rồi." Xem xong toàn bộ, Bối Bối mới giễu cợt đưa thực đơn cho Lâm Lôi, Địch Lỵ Á hai người. Lâm Lôi và Địch Lỵ Á cùng nhìn các loại thức ăn bên trong. "Ồ, Lâm Lôi ngươi xem, đây còn dùng gan của địa ngục hỏa phượng hoàng làm này, ba mươi mặc thạch. Giá cả không tính là đắt." Địch Lỵ Á chỉ vào một đĩa thức ăn nói. Lâm Lôi lật xem các loại thức ăn, không thể không cảm thán một tiếng. "Không cần biết là thánh vực ma thú gì, thậm chí là thần thú hay là cái gì khác nữa, chỉ cần có tiền là có thể ăn được." Lâm Lôi nhìn các loại thức ăn được miêu tả rất tỉ mỉ, không cảm thán không được, "Địch Lỵ Á, ngươi và Bối Bối chọn đi, ta sao cũng được." Lập tức, mọi người liền chọn sáu món ăn. "Bối Bối, ngươi còn là chuyên gia tìm địa điểm đắt." Lâm Lôi nở nụ cười. Sáu món ăn, giá trị hai trăm mười lăm khối mặc thạch. Phải biết rằng ở địa ngục, nhất kiện hạ vị thần khí cũng không đến mười khối mặc thạch, một viên hạ vị thần cách bán cũng không tới một trăm khối mặc thạch. Mà khơi khơi sáu đĩa rau đã đến hai trăm mười lăm khối mặc thạch rồi. May là gia sản của bọn ba người Lâm Lôi tính ra cũng có mấy trăm vạn, tự nhiên không quá quan tâm điểm này. "Ba vị, có hai món khẳng định mất thời gian sẽ lâu một chút, đặc biệt là nấu bằng lửa nhỏ như thế này, phải mất đến sáu giờ." Nhân viên phục vụ nọ mỉm cười giải thích. "Ta hiểu." Lâm Lôi gật đầu nói. Khi chọn món, bên dưới các loại thức ăn đều có chú thích. Dù sao đối với bọn Lâm Lôi mà nói cũng không việc gì, chính là ngồi ở đây hơn một ngày cũng không có sao. "Lão Đại, trong địa ngục có tiền thực sự là thoải mái nhỉ." Bối Bối cảm thán một tiếng, "Khi còn ở quê hương những món này không có khả năng được ăn." Giờ phút này Bối Bối cảm thấy mình rất là hạnh phúc, hắn thích nhất là ăn. Lâm Lôi thì lại nhìn ra bên ngoài cửa sổ. Vách tường đúc bằng kim loại của phòng ăn trong suốt, hoàn toàn có thể thấy hết tất cả trên đường. "Thành trì, đó là địa phương an toàn nhất trong địa ngục." Lâm Lôi trong lòng thầm nghĩ, "Mình ở Đế Dực thành có thể rất thoải mái ngồi ở nơi yên tĩnh này, hưởng thụ món ngon. Nhưng nếu là ở ngoài thành, vậy thời khắc nguy hiểm luôn tồn tại, nói không chừng có khi còn mất mạng." Một cái Diệp Mộ phủ thật lớn, diện tích một tỷ dặm. Nhưng thành trì thì lại chỉ có mười cái. Bởi vậy có thể thấy được trong địa ngục, cơ hồ tất cả người mạnh đều sinh sống ở trong nguy hiểm, ít nhất là cực ít người mới sinh sống trong yên lành. "Cho dù muốn yên lành, thư thái cũng phải là lấy cực kỳ giàu có lắm tiền làm điều kiện tiên quyết." Lâm Lôi hiểu rằng Đế Dực thành này thật thoải mái, nhưng tốc độ tiêu hao kim tiền cũng rất kinh người. Thức ăn tới rồi, bọn Lâm Lôi cũng là hưởng thụ thức ăn ngon lành tinh xảo này. "Ưm!" Bối Bối nếm xong nhắm mắt lại . Địch Lỵ Á và Lâm Lôi cũng cảm thấy, ăn món ngon đúng là một kiểu hưởng thụ tuyệt đỉnh. "Ôi." Bối Bối vẻ mặt đau khổ nói: "Lão Đại, ăn cái này rồi, vậy sau này món ăn ở quê hương chúng ta không ăn nổi nữa rồi. Ha, những món này thật sự ăn quá ngon rồi, tuyệt đối là một loại hưởng thụ tuyệt vời." Bối Bối nói xong ăn không ngừng, đồng thời khen ngợi. Lâm Lôi không khỏi nở nụ cười. "Lâm Lôi." Địch Lỵ Á khẽ đập Lâm Lôi một cái. "Ừ?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn sang, Địch Lỵ Á nhẹ giọng nói: "Lâm Lôi, ngươi xem ngoài cửa sổ." Lâm Lôi lúc này hướng ra phía ngoài nhìn lại, chỉ thấy bên ngoài cửa sổ trên đường cái đông người, trong đó có một số người ánh mắt hướng về bên trong phòng ăn, đều chứa đựng một tia hâm mộ. "Điều này rất bình thường, trong đó rất nhiều người đoán chừng đều là vừa mới tiến vào Đế Dực thành." Lâm Lôi nhẹ giọng nói. "Địch Lỵ Á, thật giống chúng ta ngày hôm qua mới vừa vào Đế Dực thành, nhìn thấy các loại địa phương, không phải cũng tò mò chờ mong nhìn các nơi giống vậy sao?" Trong địa ngục này cũng rất tàn khốc. Ngươi có kim tiền, ngươi có thể hưởng thụ các loại món ngon. Song trong địa ngục, càng càng có nhiều người đang vì tính mạng mà vùng vẫy. Đương nhiên, trong Địa ngục bi thảm nhất vẫn là đám Thánh vực. Rất nhiều người có của cải, vị trí, thể diện từ Thánh vực đi tới Địa ngục, nhưng là đến Địa ngục mới có thể phát hiện, bọn họ chỉ là cấp bậc thấp nhất. Tính mạng của bọn họ bất cứ lúc nào cũng có thể bị tước đoạt… bọn họ mong muốn nhất chính là một viên hạ vị thần cách. Mà một viên hạ vị thần cách, còn không bằng một bàn thức ăn quý giá này trước mắt Lâm Lôi bọn họ. "Ca ca. Chúc mừng huynh đã trở thành ác ma. Hôm nay hai chúng ta ăn mừng linh đình một phen." Từ bàn phía sau bọn Lâm Lôi truyền đến thanh âm, đặc biệt là hai chữ ác ma không khỏi làm cho bọn Lâm Lôi đều bắt đầu chú ý nghe ngóng cẩn thận. "Ha ha, lúc này đây cũng rất nguy hiểm, may là ta am hiểu phong nguyên tố pháp tắc." Thanh âm nọ vang lên chói tai, "Chỉ là mấy huynh đệ có giao tình không tệ với ta, bọn họ đều thất bại rồi. Ôi … trước đó chúng ta còn nói mọi người đều thành công, đồng thời ăn mừng nữa." Nói tới đó thanh âm hắn trầm xuống. Lâm Lôi ba người nghe xong tâm tình cũng có chút chùng xuống. Ác ma khảo hạch rất tàn khốc. "Địch Lỵ Á, mấy chục năm thời gian này, nàng tu luyện phong nguyên tố pháp tắc tốt một chút, đến lúc đó cho dù nguy hiểm, bảo vệ tính mạng cũng có chút nắm chặt hơn." Lâm Lôi lo lắng nhất là Địch Lỵ Á, một khi hắn trở thành trung vị thần, trong ba người yếu nhất chính là Địch Lỵ Á rồi. "Ừ." Địch Lỵ Á khẽ gật đầu. Về phần thực lực của Bối Bối, Lâm Lôi trong lòng thực ra là có chút ám ảnh. "May là Địch Lỵ Á đã học được phân thân huyền ảo." Lúc đầu Ni Phu ám sát Lâm Lôi, vận dụng chính là phân thân thuật. Đúng là cuộc sống, chớp mắt đã ba mươi năm trôi qua. Tu luyện của Lâm Lôi, sớm đã tới giai đoạn cuối, bất cứ lúc nào đều có khả năng đột phá đại thành. Bên trong đình viện. Bối Bối đội nón cỏ, vẻ mặt đau khổ lẩm bẩm nói: "Lão Đại năm trước nói đã đạt đến chỗ bế tắc, sẽ bế quan một mạch không ra. Cũng hai năm rồi… Không phải nói, thổ hệ nguyên tố huyền ảo, là một loại pháp tắc huyền ảo đơn giản nhất trong đại địa pháp tắc sao? Hai năm vẫn không có đột phá." Thổ hệ nguyên tố huyền ảo, lĩnh ngộ thực ra không khó. Nhưng là, lĩnh ngộ thổ hệ nguyên tố huyền ảo và dung hợp hai đại huyền ảo, Lâm Lôi đồng thời tiến hành. "Lão Đại tu luyện thì đúng rồi, Địch Lỵ Á cũng ở bên cạnh đồng thời tu luyện. Ta cũng mau chóng nhàm chán mà chết mất." Bối Bối lại lần nữa thở dài một hơi, đảo tay một cái, Bối Bối lấy ra một viên trung vị thần thần cách, bỏ thẳng vào trong miệng rồi nuốt luôn. "Bối Lỗ Đặc gia gia cũng thật là, cho ta một đống thần cách, để cho ta ăn sạch toàn bộ, nhưng bắt đầu tốc độ tiêu hóa thần cách thật chậm." Bối Bối lại thở dài một tiếng. "Nhiều thần cách như vậy, một năm ta ăn hết ư? Ừ, đợi lúc nào lão Đại không có tiền, ta sẽ bán đi một ít thần cách." Bối Bối nói thầm. Nhưng đột nhiên... "Vù..." Một cỗ thiên địa pháp tắc xao động kỳ lạ giáng xuống, giáng thẳng xuống vào trong phòng nơi Lâm Lôi ở. Loại sự tình này ở trong địa ngục nhiều lắm, cho nên cũng sẽ không khiến cho người khác để ý. Nhưng sự tình này… lại làm cho Bối Bối kinh hãi như điên. "Lão Đại, rốt cục đột phá?" Bối Bối hoan hô, phóng thẳng về phía phòng ở của Lâm Lôi. "Này!" Bối Bối trực tiếp đẩy ra cửa phòng. Địch Lỵ Á bên trong phòng cũng thấy được Bối Bối, lập tức dùng ánh mắt ý bảo Bối Bối đừng lên tiếng, Bối Bối vội gật đầu, hắn nén thở ngửa mặt nhìn thời khắc này, Lâm Lôi bị thiên địa pháp tắc kỳ lạ bao phủ, hơn nữa còn treo lơ lửng trên mặt đất. Lâm Lôi nhắm mắt lại, đột ngột... Viên hạ vị thần thần cách thuộc tính đại địa nọ của Lâm Lôi giống như hư vô, từ đầu của Lâm Lôi vọt ra, cuối cùng lơ lửng ở đỉnh đầu của Lâm Lôi. Chỉ thấy số lượng lớn thổ nguyên tố vây vòng quanh viên thần cách này, dưới sự kiểm soát thiên địa pháp tắc, viên thần cách này của Lâm Lôi từ từ phát sinh biến hóa… Từ hạ vị thần cách biến thành trung vị thần cách! Thổ nguyên tố tiêu tan, viên thần cách đó tỏa ra quang mang màu vàng đất, khí tức phát ra rõ ràng mạnh hơn nhiều. "Vù..." Viên thần cách màu vàng đất chuyển động vòng quanh, cuối cùng dung nhập vào trong cơ thể Lâm Lôi. Lát sau... "Thiên địa pháp tắc cũng tiêu tan, thế nào mà lão Đại hắn còn chưa mở mắt? Làm gì nữa đây?" Bối Bối có chút hấp tấp không chờ được, không khỏi mở miệng hỏi. Địch Lỵ Á lại trừng mắt liếc hắn một cái, thần thức truyền âm nói: "Bối Bối, đừng lên tiếng." Lâm Lôi nghe thấy thanh âm Bối Bối mở mắt ra, cười nhìn Bối Bối: "Ta chỉ vừa đạt tới trung vị thần cảnh giới, cảm nhận sơ qua một phen biến đổi của bản thân mà thôi." Thời khắc này, Lâm Lôi đã hoàn toàn dung hợp đại địa mạch động, thổ hệ nguyên tố hai đại huyền ảo, bước vào trung vị thần cảnh giới! Quyển 14: Ác Ma Chương 17 Huyền ảo dung hợp, thực lực đại tiến "Từ hạ vị thần đột phá đến trung vị thần, thiên địa pháp tắc này giáng xuống bao gồm cả linh hồn, như vậy chỉ trong chốc lát, sự biến đổi của linh hồn đã vượt quá hiệu quả ta hấp thu mười một viên tử tinh đó rồi." Lâm Lôi trong lòng kinh hãi không ngừng than ba mươi hai năm qua. Mười một viên tử tinh mua ban đầu, tự nhiên đã sớm luyện hóa hấp thu rồi. Linh hồn của Lâm Lôi so với qua khứ cường đại hơn rất nhiều, lần này đạt tới trung cấp thần, linh hồn bản chất được biến đổi, loại biến đổi này thực ra so với hấp thu tinh hoa linh hồn hiệu quả tốt hơn. "Địch Lỵ Á, hai viên linh hồn kim châu nọ hấp thu hết rồi chứ?" Lâm Lôi nhìn về phía Địch Lỵ Á. Lâm Lôi cũng bảo Địch Lỵ Á đi mua hai viên linh hồn kim châu để Địch Lỵ Á đề cao linh hồn bản thân, ít nhất để chống cự người khác linh hồn công kích cũng sẽ tốt hơn. Lần đó, Địch Lỵ Á không chỉ mua hai viên linh hồn kim châu, còn mua một viên tử tinh. "Hai viên linh hồn kim châu đều đã hấp thu hết rồi, bất quá, tử tinh đó tốc độ hấp thu vẫn thật chậm." Địch Lỵ Á cảm thán nói: "Chả trách được, người mua linh hồn kim châu thì nhiều, người mua tử tinh thì ít." "Lão Đại, lúc nào chúng ta đến ác ma khảo hạch thế." Bối Bối lo nghĩ thúc giục nói. Bối Bối đã sớm chờ đợi ngày này. "Lúc nào?" Lâm Lôi nhìn sắc trời bên ngoài một chút, cười nói: "Không vội, bây giờ còn chưa đến giữa trưa. Chúng ta bây giờ tới nhà hàng ăn một bữa, xem như ăn mừng một phen. Đợi ăn xong rồi đến Ác ma thành cũng không muộn." "Đến nhà hàng?" Bối Bối con mắt nhất thời sáng rực. Bọn Lâm Lôi ba người đi ra từ nhà hàng đã là lúc chập tối rồi. Bất quá buổi tối Ác ma thành cũng có người tiếp đãi, bọn Lâm Lôi lập tức xuất phát đi Ác ma thành. Khi tới Ác ma thành, lúc này trong Ác ma thành trái lại rất nhiều người. Tiến vào đại sảnh tầng thứ nhất của Ác ma thành. "Là người quen cũ." Lâm Lôi liếc mắt đã thấy được Vưu Na ở trước quầy, ba người đi qua đó. "Vưu Na tiểu thư, chúng ta muốn tham gia ác ma khảo hạch." Lâm Lôi mở miệng nói. Vưu Na ngẩng đầu nhìn ba người một cái, đột nhiên nàng mở to mắt, nở nụ cười: "Là các ngươi sao?" Vưu Na đối với bọn Lâm Lôi ấn tượng rất sâu, dù sao ngày nào đó ngay cả thành chủ Đế dực đại nhân cũng xuất hiện. Vưu Na tự nhiên nhớ rất rõ ràng. "Ồ. Ngươi không ngờ cũng đã đạt tới trung cấp thần cảnh giới rồi." Vưu Na ngạc nhiên liếc Lâm Lôi một cái. "Có đúng hay không lần trước khi ngươi tới, đã mau chóng đột phá rồi." Vưu Na cười nói. Nàng cũng không phải quá giật mình, trong mắt nàng, lần trước Lâm Lôi chắc là đình trệ ở hạ cấp thần, từ chỗ hạ cấp thần đến đột phá, nói nhanh cũng nhanh, nói chậm cũng chậm. Lâm Lôi chỉ là cười cười: "Giúp ba người chúng ta xử lý ác ma khảo hạch đi." Vưu Na nhìn Lâm Lôi ba người một cái, gật đầu: "Được. Quy củ các ngươi cũng biết rồi, một người nộp một vạn khối mặc thạch. Ba người chính là ba vạn khối." Vưu Na đưa tay cười, Lâm Lôi đảo tay một cái liền từ trong không gian giới chỉ lấy ra ba gốc trạm thạch trường điều. Tiếp nhận ba gốc trạm thạch trường điều, Vưu Na liền đưa ra ba khối có khắc con dấu là một con mắt yêu dị đưa cho ba người Lâm Lôi. "Đây là cái gì?" Bối Bối tò mò nhìn con dấu này, dò hỏi. "Đây là chứng minh tham gia ác ma khảo hạch." Vưu Na cười nói: "Được rồi, các ngươi đem địa chỉ chỗ ở của bọn ngươi nói cho ta biết để ta ghi lại." "Vưu Na tiểu thư. Ngươi còn chưa có nói cho ta biết nhiệm vụ của ác ma khảo hạch mà. Muốn địa chỉ của chúng ta làm gì?" Lâm Lôi không hiểu. Vưu Na lắc đầu nói: "Nhiệm vụ của ác ma khảo hạch, đợi tới tận khi các ngươi đến tham gia ác ma khảo hạch mới biết nhiệm vụ chính xác, bây giờ… ai cũng không biết. Thậm chí thời gian tham gia ác ma khảo hạch, cũng không cách nào xác định. Bởi vì, bình thường đều là tập hợp đủ nhân số mới có thể tiến hành một lần ác ma khảo hạch tập thể." "Đủ số người?" Lâm Lôi có chút hiểu ra. Số người tham gia ác ma khảo hạch, cũng đạt tới trình độ nhất định, mới có thể bắt đầu nhiệm vụ. Ai tới báo danh đều không thể xác định, tự nhiên không cách nào xác định lúc nào bắt đầu khảo hạch. "Vẫn phải đợi? Sẽ không đợi vài chục năm chứ." Bối Bối liền nói. "Đương nhiên không cần, kỳ thật hôm kia có một nhóm người tập thể tới tham gia ác ma khảo hạch. Chỉ là kết cục tàn khốc gống như trước đây. Không đến trăm người thành công. Chết đi nhiều lắm." Vưu Na thở dài một tiếng, "Ồ. Các ngươi cũng đừng có gấp. Thời gian bình thường một tháng, không sai biệt lắm cũng tập hợp đủ nhân số." Một tháng? Lâm Lôi ba người cũng không vội. "Đợi đủ số người khảo hạch, nhiệm vụ xác định, đến lúc đó người của Ác ma thành chúng ta sẽ tới nơi ở của các ngươi thông báo cho các ngươi. Bởi vậy, các ngươi cần phải để lại địa chỉ." Vưu Na cười nói. Lâm Lôi ba người chợt hiểu, lúc này lưu lại địa chỉ chỗ ở. "Hì, Vưu Na tiểu thư xinh đẹp." Bối Bối nở nụ cười hỏi: "Ta muốn hỏi ngươi, lần trước cái tên gia hỏa kêu là An Cát hai lần thất bại liên tục, lần thứ ba vẫn tham gia ác ma khảo hạch như cũ, hắn ác ma khảo hạch là thành công hay vẫn thất bại thế." Bối Bối vừa hỏi như vậy, Lâm Lôi và Địch Lỵ Á cũng không khỏi nhìn về phía Vưu Na. "Ngươi nói An Cát?" Vưu Na nở nụ cười, "Vận khí của hắn không tệ, đến lần thứ ba ác ma khảo hạch, hắn thành công rồi. Sau khi hắn thành công, đã nhận một nhiệm vụ hộ tống đường dài rời khỏi Đế Dực thành, sợ rằng bây giờ đã sớm ra khỏi phạm vi của Diệp Mộ phủ, đương nhiên cũng có thể trong quá trình hộ tống gặp phải nguy hiểm xong đời rồi, ai biết được?" Lâm Lôi bọn họ đều cảm thấy may mắn cho An Cát, vô luận như thế nào, cái tên gia hỏa cố chấp kia cuối cùng thành công rồi. Bọn Lâm Lôi ba người tại chỗ ở yên tâm chờ đợi, ai ngờ lần này đợi hơn hai mươi ngày. Đế Dực thành, Lâm Lôi bọn họ ở bên trong tiểu viện yên tĩnh, ánh mặt trời đỏ tươi chiếu sáng khắp sân, Lâm Lôi đang khoanh chân ngồi trên mặt đất đình viện, bên ngoài thân sóng khí màu vàng đất cuồn cuộn. "Phòng ngự lực của lão Đại cũng vượt xa trung cấp phòng ngự thần khí rồi, còn đang không ngừng cải tiến." Bối Bối ngồi ở ghế trên, trong tay cầm lấy bình rượu hoa quả uống liên tục, "Rượu hoa quả trong địa ngục này tương đối rẻ, một mặc thạch có thể mua được mười bình, uống thôi, hết sức ngạc nhiên rượu hoa quả uống ngon hơn nhiều so với bao nhiêu lời thổi phồng của Ngọc Lan đại lục." Bối Bối không giống Lâm Lôi. Lâm Lôi đại bộ phận tinh lực đều tiêu hao vào tu luyện, Bối Bối thì lại hao phí trong ăn uống nô đùa, thỉnh thoảng mới tu luyện thôi. Sóng khí cuồn cuộn màu vàng đất bên ngoài thân thể Lâm Lôi chấm dứt xao động, biến thành trang phục màu vàng đất. Trong địa hệ ma pháp, có một loại đại địa giáp bảo vệ siêu cấp. Mà đại địa giáp siêu cấp, một khi đạt khi đến hạ cấp thần, chỉ bằng vào tinh thần lực và thần lực cường đại có thể hình thành áo giáp phòng ngự cấp bậc hắc ngọc. Nhưng loại đại địa giáp bảo vệ siêu cấp này, chỉ là đơn giản nguyên thủy nhất. Sau khi Lâm Lôi lĩnh ngộ được huyền ảo của thổ hệ nguyên tố, có thể hình thành nguyên tố khải giáp bên ngoài thân. Nguyên tố khải giáp. Uy lực vượt xa hắc ngọc khải giáp. Nguyên tố khải giáp này sức phòng ngự có thể so với phòng ngự trung cấp thần khí thông thường. Mà sau khi lĩnh ngộ đại địa mạch động, Lâm Lôi cũng có sức phòng ngự của nguyên tố khải giáp so với của mạch động phòng ngự còn hơn một bậc. Cũng may mắn Lâm Lôi đem đại địa mạch động và thổ hệ nguyên tố hai đại huyền ảo dung hợp làm một, hôm nay kết hợp lưu động mạch động phòng ngự và cố định nguyên tố khải giáp, lại trải qua không ngừng cải tạo, Lâm Lôi rốt cục đã thành công. Bộ quần áo màu vàng đất trên người Lâm Lôi này, trên thực tế đó là mạch động khải giáp. Nếu phóng đại trăm vạn lần, có thể phát hiện. Những gợn sóng thần lực cực kỳ nhỏ màu vàng đất liên kết liên miên với nhau, dựa theo quy luật đặc thù kết hợp thành chỉnh thể hoàn mỹ. Vô số gợn sóng thần lực cuối cùng hình thành một bộ quần áo này trên người Lâm Lôi. Mạch động khải giáp, là kết hợp mạch động phòng ngự và nguyên tố khải giáp mà hình thành. Sức phòng ngự bình thường gấp gần mười lần trung cấp phòng ngự thần khí! "Đây là uy lực của huyền ảo dung hợp!" Lâm Lôi trong lòng một trận mừng rỡ, "Nếu không có dung hợp, cho dù ta đã lĩnh ngộ đại địa mạch động, thổ hệ nguyên tố, sức phòng ngự cũng yếu hơn nhiều so với bây giờ." Lâm Lôi bây giờ có chút hiểu ra. Tại sao chênh lệch giữa thượng cấp thần lại sai biệt lớn vậy. "Ta chỉ là dung hợp hai loại pháp tắc huyền ảo, uy lực đã đề cao gần mười lần. Nếu dung hợp ba loại thì sao? Dung hợp bốn loại thì sao?" Lâm Lôi bùi ngùi không thôi, "Khó trách tên Khắc Lãng Phổ Đốn kia luyện hóa thần cách. Ở trước mặt thành chủ đại nhân, lại sợ hãi thành như vậy!" Đích xác. Sau khi pháp tắc huyền ảo dung hợp, uy lực đó không ngừng gia tăng chồng chất. "Đại địa mạch động đại thành, lĩnh ngộ ra sóng Hư Vô kiếm. Mà hôm nay… hai đại pháp tắc huyền ảo hoàn toàn dung hợp, sóng Hư Vô kiếm uy lực cũng đề cao gần mười lần. Không chỉ có như thế. Sóng tinh thần làm chủ, đó là linh hồn công kích! Nhưng nếu thần lực làm chủ, đó chính là vật chất công kích rồi." Thổ hệ nguyên tố, vốn chính là vật chất công kích. Mà đại địa mạch động, bình thường dùng vào linh hồn công kích. Hai loại pháp tắc huyền ảo dung hợp. Chẳng những sóng Hư Vô kiếm lợi hại. Ngay cả thổ hệ nguyên tố công kích, uy lực cũng sẽ tăng nhiều! "Cộc!" "Cộc!"… Đột nhiên có tiếng gõ cửa vang lên. "Ta đi mở cửa." Bối Bối trực tiếp nhảy đến trước cửa. Lâm Lôi và Địch Lỵ Á hai người cũng hướng về phía cửa nhìn lại, ngoài cửa là một thanh niên tóc đen: "Ba người các ngươi là tham gia ác ma khảo hạch sao?" "Ngươi tới thông báo cho chúng ta?" Bối Bối vui mừng hỏi. Thanh niên tóc đen đó gật đầu cười nói: "Đúng vậy, các ngươi ba người lấy con dấu ác ma ra cho ta xem qua, chớ bực mình, chỉ có như vậy ta mới có thể xác định thân phận của các ngươi." Lâm Lôi ba người đều đảo tay một cái, trong tay xuất hiện một con dấu ác ma. "Ừ, sáng sớm mai các ngươi tới cửa thành của Đế Dực thành tập hợp, chuẩn bị đi tham gia khảo hạch, nơi đó sẽ có người của Ác ma thành chúng ta tiếp đãi." Thanh niên tóc đen này cười nói. "Sáng sớm ngày mai?" Lâm Lôi ba người đều có chút mong đợi. "Vậy nhiệm vụ của Ác ma khảo hạch đâu?" Địch Lỵ Á dò hỏi. Thanh niên tóc đen kia lắc đầu nói: "Điều này ta không biết, có điều, nhiệm vụ của ác ma khảo hạch cũng là khi các ngươi tới tham gia tập hợp mới có thể nói rõ ràng cho các ngươi được." "Đến lúc đó khi các ngươi tới cửa thành, Người của Ác ma thành nếu không nhận ra các ngươi, các ngươi chỉ cần xuất trình con dấu ác ma này, vậy là được rồi." Thanh niên tóc đen nói xong liền rời đi. Lâm Lôi ba người nhìn nhau. "Oa, lão Đại, chúng ta rất nhanh cũng phải trở thành ác ma rồi." Bối Bối phi thường chờ mong. "Ác ma khảo hạch?" Lâm Lôi đáy lòng lại quyết định chủ ý, bất kể như thế nào, bảo vệ tốt Địch Lỵ Á, Bối Bối là quan trọng nhất. "Có lẽ, Bối Bối sợ rằng có thể không cần ta bảo vệ." Lâm Lôi liếc Bối Bối một cái. Sáng sớm ngày thứ hai, bọn Lâm Lôi ba người đã sớm xuất phát tới cửa thành, khi bọn Lâm Lôi đến cửa thành, đã phát hiện ngoài thành lơ lửng kim chúc tính mạng rất lớn, đồng thời trên kim chúc tính mạng còn có khắc ác ma tiêu chí. "Hình như có không ít người rồi." Lâm Lôi xuyên qua cửa sổ kim chúc tính mạng trong suốt đó, có thể chứng kiến bên trong không ít bóng người. Lâm Lôi ba người lập tức hướng kim chúc tính mạng này bay tới, cửa thông đạo của kim chúc tính mạng đang có một lão già tóc bạc đứng, hắn nhìn về phía ba người Lâm Lôi: "Các ngươi là tham gia ác ma khảo hạch?" "Ừ." Lâm Lôi ba người gật đầu. "Mời xuất trình con dấu ác ma một chút." Lão già tóc bạc trên mặt không hề có vẻ tươi cười. Sau khi nhìn thấy con dấu ác ma trong tay Lâm Lôi ba người, lão già tóc bạc khẽ gật đầu: "Vào đi." Sau khi tiến vào bên trong kim chúc tính mạng, có một cái hành lang rộng rãi, hành lang phân biệt thông suốt trước sau hai phương hướng. Trong hành lang cũng có người, người nọ thấy được ba người Lâm Lôi, liền mở miệng nói: "Tham gia ác ma khảo hạch, tiến vào khoang sau." Vừa tiến vào khoang sau. "Thật nhiều người!" Lâm Lôi không khỏi cả kinh. "Lão Đại, có những mấy trăm người sao." Bối Bối kinh hãi than thở. Địch Lỵ Á cũng cảm thán nói: "Hơn nữa bây giờ người vẫn còn chưa có tới đủ mà, Lâm Lôi, chúng ta tới bên kia đi." Nói xong, Lâm Lôi ba người liền tìm vị trí ngồi xuống, trong khoang sau này mỗi hàng có hai mươi vị trí, trong một hàng xung quanh có hành lang thông đạo tách ra. Bối Bối nhìn xuyên qua cửa sổ trong suốt ra bên ngoài: "Bây giờ thật có rất nhiều người liên tiếp đi lên không ngớt, ồ, lão Đại, ngươi xem, không ngờ cũng có cả người mang theo huân chương ác ma đến nữa. Hơn nữa còn không ít." "Một đám ác ma đến làm gì?" Lâm Lôi cũng nhìn lại. Nhưng vừa nhìn, sắc mặt Lâm Lôi đột nhiên biến đổi. Hắn thấy người quen rồi! Bối Bối cũng giật mình: "Lão Đại, cái tên xấu xí đầu bóng loáng cũng đã tới!" Quyển 14: Ác Ma Chương 18 Nguyệt lượng hồ "Lâm Lôi, cái tên đầu bóng loáng tên là Khắc Lãng Phổ Đốn kia, hắn cũng tới rồi." Địch Lỵ Á cũng chú ý tới thân ảnh quen thuộc đó. Lâm Lôi thấy được rõ ràng, Khắc Lãng Phổ Đốn này và những ác ma khác đang tiến vào kim chúc sinh mạng này. Chỉ là những ác ma này đều tiến vào khoang trước của kim chúc sinh mạng. "Tham gia ác ma khảo hạch đều ở khoang phía sau, những ác ma kia đều ở khoang phía trước." Lâm Lôi trong lòng khẽ thở dài một hơi, nhưng cho dù như thế, Lâm Lôi vẫn cảm thấy lo lắng. "Đám ác ma lẫn lộn này cũng tiến lại làm gì?" Ác ma lẫn lộn tiến vào, Lâm Lôi thực ra tuyệt không để ý. Điều hắn quan tâm là, chuyến này trong những ác ma đồng hành cùng bọn họ, không ngờ có cả tên Khắc Lãng Phổ Đốn kia. Lâm Lôi tự thừa nhận, hắn ghét Khắc Lãng Phổ Đốn này. Còn ở trong lòng Khắc Lãng Phổ Đốn cũng vậy. Nếu có cơ hội hắn nhất định sẽ không do dự mà giết Lâm Lôi cho hả giận. "Một tên Khắc Lãng Phổ Đốn, nếu thật sự phải liều mạng, ba người chúng ta còn có một tia hy vọng." Khắc Lãng Phổ Đốn chỉ là luyện hóa thần cách đạt đến thượng vị thần. Ở trong thượng vị thần cũng xem như yếu nhất. Luyện hóa thần cách, linh hồn không có sự dựng dục đề thăng của Thiên địa pháp tắc, linh hồn bản chất sẽ yếu hơn một chút. Mà Lâm Lôi mặc dù là trung vị thần, nhưng bởi vì Đại địa mạch động Thổ hệ nguyên tố hai đại pháp tắc huyền ảo dung hợp, linh hồn công kích bình thường gấp mười lần trung vị thần. Linh hồn công kích của Lâm Lôi đủ để làm cho Khắc Lãng Phổ Đốn nguy hiểm đến tính mạng. Có điều… Lâm Lôi cũng không phải nắm chắc mười phần, dù sao đối phương cũng là thượng vị thần. Lĩnh ngộ được nguyên tố pháp tắc trong tất cả huyền ảo. Cho dù chưa từng dung hợp một loại, cũng không thể xem nhẹ. "Đối phó Khắc Lãng Phổ Đốn này, nếu ta và Bối Bối liều một phen, còn có hy vọng. Nhưng… Khắc Lãng Phổ Đốn này không thể chỉ có một mình, hắn còn có bằng hữu!" Lâm Lôi nhíu mày, cái này mới làm cho Lâm Lôi lo lắng nhất. " Bây giờ không thể bên trong thành, nhưng đến ngoài thành rồi cũng không có cấm lệnh cấm chế chiến đấu. Một khi Khắc Lãng Phổ Đốn kia phát hiện ba chúng ta, nói không chừng sẽ trả thù!" Nghĩ tới nghĩ lui Lâm Lôi cũng không biết nên làm sao đối phó! "Mẹ kiếp, ác ma nhiều vậy, thế nào mà khéo cùng đầu bóng loáng tụ họp cùng một chỗ như vậy!" Lâm Lôi trong lòng cũng nhịn không nổi giận dữ chửi thầm. Mặc dù trong lòng bốc lửa, nhưng tất phải đối mặt! "Bất kể thế nào, bây giờ chỉ có thể hy vọng, đừng để cho đầu bóng loáng kia phát hiện chúng ta." Lâm Lôi trong lòng yên lặng hy vọng. Cái này cũng có khả năng. Dù sao bọn Lâm Lôi ở khoang phía sau, bọn Khắc Lãng Phổ Đốn kia ở khoang phía trước, mọi người không chạm mặt, vậy không thành vấn đề rồi. "Lâm Lôi." Địch Lỵ Á nhìn về phía hắn, trong mắt có một tia lo lắng. "Đừng lo." Lâm Lôi nhẹ giọng nói. Bối Bối nhìn về phía Lâm Lôi. Bối Bối mặc dù hay nô đùa nhưng có là đứa ngốc đi chăng nữa hắn cũng hiểu được tên đầu bóng loáng kia đã tiến đến, chuyện trở nên tồi tệ thế nào. Bối Bối lúc này linh hồn truyền âm nói: "Lão Đại, nếu thực sự gặp phải phiền toái, cái tên đầu bóng loáng để ta đối phó! Mặc dù không nắm chắc thắng hắn, nhưng dây dưa cầm chân hắn một hồi, giữ lại mạng nhỏ của ta thì vẫn nắm chắc được." Lâm Lôi có chút kinh ngạc nhìn Bối Bối một cái. Bối Bối cũng chỉ là tiến vào trung vị thần cảnh giới mấy chục năm thôi, không ngờ nắm chắc dám dây dưa đến thượng vị thần? Cho dù đối phương là luyện hóa thần cách. "Thật hay giả đó?" Lâm Lôi trong mắt mang theo ý cười. "Hừ!" Bối Bối vênh mặt, thần thức truyền âm nói: "Lão Đại, ta chính là đệ nhị phệ thần thử trong vô số vị diện! Ngươi chớ có xem nhẹ ta!" Bối Bối có thể dễ dàng tiêu hóa thần cách, sao có thể không có một chút bản lĩnh đặc thù. Kim chúc sinh mạng xuất phát rồi! "Vù!" Rạch tan bầu trời, một đạo tử sắc ảo ảnh cực lớn trong nháy mắt biến mất bên ngoài bầu trời cửa thành Đế Dực. Chỉ còn là một chấm đen xa lắc mơ hồ phía chân trời, trong nháy mắt công phu liền hoàn toàn không thấy tung tích nữa. Một đám đông bên trong kim chúc sinh mạng, đều xuyên qua cửa sổ trong suốt nhìn bên ngoài. "Xảy ra chuyện gì, đến bây giờ cũng còn chưa biết nhiệm vụ khảo hạch mà." Bối Bối nói thầm trứ nói. "Đừng sốt ruột." Lâm Lôi cười nhạt nói. Một nữ tử tóc ngắn màu bạc ngồi ở phía bên kia Lâm Lôi mở miệng nói: "Đây là nhiệm vụ ác ma khảo hạch. Đó đều là có địa điểm cố định, rời Đế Dực thành dám chắc sẽ phi thường xa. Phỏng chừng chuyến đi cũng phải rất lâu. Người của Ác ma thành này tự nhiên sẽ không vội nói cho chúng ta biết nhiệm vụ của ác ma khảo hạch." Lâm Lôi âm thầm gật đầu. "Ta gọi là Lâm Lôi." Lâm Lôi cười và chào hỏi nữ tử tóc ngắn màu bạc. Nữ tử tóc ngắn màu bạc này trên người cũng mặc trang phục màu bạc, toàn thân có vẻ sạch sẽ linh lợi. Nàng liếc qua, khóe miệng nở nụ cười: "Ta gọi là Thụy Kim Na. Lâm Lôi tiên sinh, hai vị bên cạnh này cùng đi với ngươi sao!" Thụy Kim Na cũng biết rằng trong ác ma khảo hạch, vài người liên thủ thì thành công có thể sẽ đề cao không ít. Ở trong quá trình khảo hạch nếu gặp phải nguy hiểm, người khác trợ giúp nàng một chút, vậy có thể thay đổi vận mệnh. Nàng bây giờ cũng muốn tạo mối quan hệ tốt với tổ ba người Lâm Lôi. "Đúng vậy." Lâm Lôi cười gật đầu. Bối Bối bên cạnh mắt tỏa sáng, thò đầu về phía bên này nhìn: "Thụy Kim Na tiểu thư. Mắt của nàng thật mê người. À, ta đã quên tự giới thiệu rồi, nàng có thể gọi ta là Bối Bối." Thụy Kim Na nhìn Bối Bối, đôi mắt tinh quái thông minh của Bối Bối kia nhất thời hấp dẫn nàng: "Bối Bối, mắt ngươi còn mê người hơn." Nụ cười Bối Bối nhất thời càng sáng lạn hơn. "Thụy Kim Na tiểu thư, ngươi có biết rằng tại sao những ác ma này cũng cùng chúng ta đồng hành không?" Lâm Lôi đem nghi hoặc trong lòng nói ra: "Đây là nhiệm vụ ác ma khảo hạch. Những người này đã thành ác ma. Cũng đi cùng…" Thụy Kim Na lắc đầu đáp: "Điểm ấy ta cũng không rõ." "Ồ." Lâm Lôi chỉ có thể đem nghi hoặc chôn ở đáy lòng. Kim chúc sinh mạng này bay suốt một ngày, đợi đến sau khi sắc trời chuyển tối, nhân viên Ác ma thành rốt cục đi tới khoang sau. "Người của Ác ma thành đến rồi." Thụy Kim Na mở miệng nói. Lâm Lôi ba người lập tức đều ngồi thẳng dậy. Ngẩng đầu nhìn về phía ba người đứng ở đầu khoang sau. Ba người đó chính là tổ chức nhân viên của Ác ma tòa thành phái tới lần này, cầm đầu chính là lão già tóc bạc nọ. "Các vị!" Lão già tóc bạc vẻ mặt tươi cười, cất cao giọng nói, "Lần này tham gia ác ma khảo hạch tổng cộng là một ngàn người! Nói vậy mọi người đều biết, trong quá trình ác ma khảo hạch này phi thường nguy hiểm. Xác suất tử vong cực kỳ cao! Nhưng mọi người vẫn tới… ít nhất về mặt can đảm các ngươi đủ để làm ác ma rồi." Khuôn mặt lão già tóc bạc trở nên nghiêm túc: "Có điều, chỉ can đảm vẫn chưa đủ, còn cần thực lực!" "Lần này địa điểm khảo hạch là một địa phương cách Đế Dực thành chừng hơn ba ngàn vạn dặm tên là Nguyệt lượng hồ! Dựa theo tốc độ phi hành của kim chúc sinh mạng, phỏng chừng đại khái thời gian một tháng có thể đến mục tiêu." Lão già tóc bạc cao giọng nói. Lúc này bên trong khoang sau của kim chúc sinh mạng một mảnh yên lặng. Một ngàn người đám trung vị thần tham gia ác ma khảo hạch đều cẩn thận lắng nghe. "Phải trịnh trọng giải thích rõ chính là nhiệm vụ ác ma khảo hạch này không phải là Ác ma thành chúng ta cố ý chế tạo ra." Thanh âm của lão già tóc bạc vọng đi vọng lại trong khoang phía sau, "Phàm là người có quen với ác ma chắc hẳn cũng biết, đám ác ma có thể ở Ác ma thành nhận một số nhiệm vụ! Nhiệm vụ này cấp bậc khác nhau!" "Về phần nhiệm vụ khảo hạch của các ngươi, là do chúng ta chọn ra từ trong rất nhiều nhiệm vụ, nhiệm vụ nhất tinh cấp (một sao) thích hợp với các ngươi!" Lão già tóc bạc trịnh trọng nói: "Chỉ cần các ngươi hoàn thành được nhiệm vụ này, tự nhiên cũng chính là nhất tinh ác ma!" "Về phần giải thích rõ nhiệm vụ, Lạc Lâm, ngươi tới nói." Lão già tóc bạc đứng sang một bên. Người tên Lạc Lâm là một mỹ nữ xinh đẹp mặc trường bào màu đen. Thanh âm Lạc Lâm trong trẻo: "Địa điểm nhiệm vụ Nguyệt lượng hồ! Ở trên Nguyệt lượng hồ này có một tòa thành cổ xưa, chủ nhân của tòa thành cổ này thực lực phi thường đáng sợ. Hắn có một vị quản gia, mười tên hắc y vệ cùng với mấy trăm tên kim y vệ!" "Nhiệm vụ của các ngươi là giết chết một gã kim y vệ. Nhớ kỹ… sau khi giết chết kim y vệ, lấy không gian giới chỉ của kim y vệ. Đó chính là Nguyệt lượng chỉ hoàn đem về Ác ma thành. Chỉ có chiếc Nguyệt lượng chỉ hoàn này mới có thể chứng minh ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ!" "Đương nhiên, bên trong Nguyệt lượng chỉ hoàn chứa đựng tài sản hay gì đó, các ngươi có thể lấy." Lạc Lâm đó cười nói: "Ta đã nói xong." Nhất thời cả khoang sau trở nên ồn ào. Mọi người đều bàn luận với nhau. "Im lặng." Lão già tóc bạc kia cao giọng nói. Thanh âm của mọi người cũng hạ thấp xuống. "Có gì nghi hoặc có thể nói ra." Lão già tóc bạc mở miệng nói. Nhất thời có một nam tử thân hình cường tráng mặc áo bào xanh cao chừng ba thước đứng lên, lớn tiếng hỏi: "Đại nhân, ngươi nói chiếc Nguyệt lượng chỉ hoàn đó chứng minh nhiệm vụ hoàn thành, chẳng lẽ tất cả kim y vệ đều có sao?" "Dựa theo tình báo, hẳn là tất cả kim y vệ đều có, thậm chí nếu không gian giới chỉ trên ngón tay hắn không phải Nguyệt lượng chỉ hoàn vậy thì bên trong không gian giới chỉ cũng hẳn là để Nguyệt lượng chỉ hoàn." Lão già tóc bạc cười nói: "Nhưng không ngoại trừ xuất hiện tình huống đặc thù." "Do vậy, nếu các ngươi giết chết được một tên kim y vệ, nhưng lại phát hiện kim y vệ này không có Nguyệt lượng chỉ hoàn. Vậy chỉ có thể xem như các ngươi xui xẻo. Không có Nguyệt lượng chỉ hoàn, là sẽ không đạt được khẳng định của Ác ma thành chúng ta." Lão già chế giễu nói: "Có điều, kim y vệ không có Nguyệt lượng chỉ hoàn, loại tình huống này dám chắc rất ít." Hán tử lực lưỡng kia ngồi xuống. Nữ tử tóc ngắn màu bạc ngồi bên cạnh Lâm Lôi là Thụy Kim Na đứng lên: "Đại nhân, ngươi nói chủ nhân trong tòa thành đó lợi hại vậy, hắn còn có quản gia cùng với hắc y vệ! Ngươi chỉ để cho chúng ta giết kim y vệ. Hắc y vệ này và chủ nhân tòa thành sẽ không mặc cho chúng ta động thủ chứ?" Lâm Lôi trong lòng rung động. Kỳ thật không chỉ Lâm Lôi, trong khoang sau đã phát hiện những ác ma cũng đồng hành, cũng đoán được đáp án. "Lần này xuất phát đi Nguyệt lượng hồ, chẳng những là đám các ngươi này, còn có một số tam tinh, tứ tinh ác ma, thậm chí một tiểu đội ngũ tinh ác ma." Lão già tóc bạc cười nhạt nói. "Phỏng chừng lúc xuất phát, các ngươi cũng phát hiện rồi, có một nhóm ác ma cũng tới." "Quả nhiên!" Lâm Lôi trong lòng đã xác định đáp án rồi. Lão già tóc bạc nói tiếp: "Nhiệm vụ bọn họ nhận được đó là đối phó hắc y vệ, quản gia cùng với vị chủ nhân tòa thành kia!" Căn cứ sự giới thiệu của nhân viên Ác ma thành, bọn Lâm Lôi cũng đoán được. Vậy thực lực của kim y vệ hẳn là trung vị thần, mà thực lực của hắc y vệ, quản gia, tòa thành chủ nhân đều là thượng vị thần. Ở trong kim chúc sinh mạng đủ ba mươi hai ngày, rốt cục đến được mục tiêu. "Các ngươi sau khi rời khỏi đây, chỉ cần tiến về phía nam vài dặm là có thể phát hiện Nguyệt lượng hồ." Giọng của lão già tóc bạc ở trong khoang phía sau vang lên: "Nơi này không giống Đế Dực thành. Sinh tử giết chóc bất cứ lúc nào cũng sẽ phát sinh, mọi người ai ai cũng phải cẩn thận một chút, chúng ta sẽ ở chỗ này lẳng lặng đợi đám các ngươi, nếu người nào thành công lấy được Nguyệt lượng chỉ hoàn, có thể quay lại trong kim chúc sinh mạng." Mọi người giữ vẻ trầm lặng. Mọi người đều cảm thấy một trận áp lực! Có một ngàn người tới tham gia ác ma khảo hạch. Có bao nhiêu có thể còn sống trở về? Dữ liệu các lần trước của ác ma khảo hạch, đã nói rõ trình độ nguy hiểm của ác ma khảo hạch này. Ác ma tòa thành, nếu lựa chọn nhiệm vụ này làm nhiệm vụ khảo hạch, vậy tuyệt đối sẽ không lo lắng độ khó. "Người khoang trước đều xuống rồi, các ngươi cũng đi xuống đi!" Lão già tóc bạc lạnh nhạt nói: "Tiện thể nhắc nhở các ngươi một câu, chẳng những phải cẩn thận người của Nguyệt lượng hồ, cũng phải cẩn thận người tham gia ác ma khảo hạch giống như vậy. Rất nhiều người ở trong quá trình nhiệm vụ không chết, lại bị người của ác ma khảo hạch giết chết, điều này ta thấy nhiều rồi." Lâm Lôi trong lòng có chút chấn động. Đích xác, nếu người khác không lấy được Nguyệt lượng chỉ hoàn, mình thì lấy được, người khác đánh lén giết chết mình đoạt lấy Nguyệt lượng chỉ hoàn, điều này rất bình thường. Dù sao nơi này không phải Đế Dực thành! "Đi ra cửa." Lâm Lôi, Địch Lỵ Á, Bối Bối ba người cũng theo đám người lần lượt xuyên qua hành lang đi ra bên ngoài. Một đám người hớn hở nhốn nháo từ từ đi xuống kim chúc sinh mạng. Mà giờ phút này, ở trên mặt đất rộng rãi bên ngoài kim chúc sinh mạng kia đang có hai ba mươi tên ác ma tụ tập tại đó. Trong đó đầu bóng loáng Khắc Lãng Phổ Đốn nọ đứng ở trước mặt bằng hữu mình. Cũng tùy ý nhìn chung quanh, nhưng là ánh mắt hắn đột nhiên ngừng di động. "Ừ?" Khắc Lãng Phổ Đốn nhìn chằm chằm cửa thông đạo của kim chúc sinh mạng. Khắc Lãng Phổ Đốn trên mặt tươi cười hơn: "Không nghĩ tới, ba bọn chúng không ngờ cũng trong nhóm ác ma khảo hạch ở đây. Thực là khéo làm sao."
__________________
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|