|
#1
|
||||
|
||||
![]() Trang thơ Bùi Sim Sim (Tổng hợp từ nhiều nguồn ) Tiểu sử: Tên thật: Bùi Sim Sim Sinh năm: 1969 Nơi sinh: Nghệ An Quê quán: Hà Nội Bút danh: Bùi Sim Sim Thể loại: Thơ Các tác phẩm: Thì thầm lá non Cõi lặng Ảo ảnh Lời tiễn mùa thu Đêm Hà Nội nhớ Giữa hai chiều quên nhớ
__________________
![]() |
#2
|
||||
|
||||
![]() Tự cảm "Biết chẳng thể níu thời gian ở lại " Ta lặng nhìn... ngần ngại lá vàng rơi Giọt nắng chiều cay ướt mắt Người Và đêm xuống... Chỉ còn ta với cỏ! Hoang vắng quá điệu nhạc buồn của gió Ðiệp khúc ru một nỗi đau thầm Thôi Dế cứ "dắt bài thơ đi học " Mặc ta ngồi canh giữ nỗi... lặng câm ! Giờ xa lắm lời yêu Người thoảng lại Bến hẹn xưa - huyền thoại nỗi đợi chờ Hoa lục bình tím gai gợn câu thơ Chìm im ắng... ầu ơ... chiều khản giọng
__________________
![]() |
#3
|
||||
|
||||
![]() Một chiều ngược gió Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nổi Lãng du đi vô định cánh chim trời Em ngược thời gian, em ngược không gian Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh Mang bao điều em muốn nói cùng anh Chợt sững lại trước cây mùa trút lá Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa Và sẽ thế nào khi trong anh không em? Em trở về im lặng của đêm Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió Riêng chiều này - em biết, một mình em...
__________________
![]() |
#4
|
||||
|
||||
![]() Giữa hai chiều quên nhớ Chưa đủ nhớ để gọi là yêu Chưa đủ quên để thành xa lạ Anh ám ảnh em giữa hai chiều nghiệt ngã Nghiêng bên này lại chống chếnh bên kia. Ngôi sao nào thổn thức giữa trời khuya Dịu dàng quá lời thì thầm của gió Ngủ ngoan thôi ngọn cỏ mềm bé nhỏ Biết đâu chừng thiên sứ đứng vây quanh. Trái tim đa mang chở tình yêu chòng chành Quên với nhớ lắc lư nhịp sóng Anh là gì giữa bốn bề vang vọng Em nghẹn lòng khi thốt gọi thành tên ...
__________________
![]() |
#5
|
||||
|
||||
![]() Lời tiễn mùa thu Chiếc lá cuối cùng rồi cũng bỏ Thu đi Trơ mùa đông với thân bàng gầy guộc Nắng chầm chậm dìu chân ngày lui bước ảo ảnh hồng khép lại trước hoàng hôn Chiều thu nay có thực thu không? Mà thảng thốt cánh chuồn chuồn ớt đỏ Gió ớn lạnh dọc sống lưng. Thương quá ! Ơi phố dài, heo hút bàn chân Vẫn còn đây vang vọng chuông chùa ngân Sáng lấp lóa gương mặt ai thánh thiện Cháy đam mê hương cúc vàng dâng hiến Trời xanh ơi ! Tiếc nuối đến nao lòng. Giờ ta về biết có kịp không Cốm có còn thơm, biết Người còn nhớ? Xác pháo rơi bụi mờ tung tỏa Ta hiểu mùa Thu hẹn ước với Ðông rồi !
__________________
![]() |
#6
|
||||
|
||||
![]() ảo ảnh Chẳng có gì, chẳng có gì đâu Ðừng hy vọng, đừng giận hờn như thế Anh như thế... ôi làm sao có thể Cơn giông chiều... ngần ngại cuối trời xa Suốt đời anh là giấc em mơ Như bảy sắc cầu vồng thoáng hiện Kỳ ảo, lung linh và tan biến Lời thì thầm... chìm loãng thinh không ! Thôi anh cứ vô tình. Thôi em cứ bâng khuâng Cứ thoảng thốt mỗi ban mai thức giấc Anh viêm mãn làm sao anh biết được Cỏ và em thao thức suốt đêm dài Mưa mưa hoài... Vâng ! Mưa có hề chi Em quen đợi, biết rằng anh chẳng đến ảo-ảnh-anh trong em luôn ẩn hiện Cánh cửa im lìm thăm thẳm nỗi không anh
__________________
![]() |
![]() |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|