Khi Có Tình yêu
Đi hướng nào rồi cũng thấy chông chênh
Ngày hôm qua khuất sau làn khói thuốc
Áo phong trần trăng soi đà nhem nhuốt
Phải về đâu cho thoát bóng mặt trời?
Ta thả lòng theo ngọn gió xa khơi
Buồm chưa căng mà sóng đời đã cuộn
Chiều chưa tàn xung quanh màu tím muộn
Tay vẩy vùng xờ xoạng cánh hư vô
Mắt không còn thấy sóng nước nhấp nhô
Hồn đuối mệt
Hồn mơ hồ ngây dại
Chợt ký ức hôm qua bừng sống lại
Máu về tim luân chuyển mạch ân tình
Ta trở lại với thể xác của mình
Có vui buồn đắng cay và mỏi mệt
Tình yêu dẩn hồn ta rời cỏi chết
Thì ngại gì vạn lý vốn chông gai.
TTTT
__________________
|