View Single Post
  #10  
Old 08-12-2010, 10:07 PM
kennycuong kennycuong is offline
Junior Member
 
Tham gia ngày: Aug 2010
Bài gởi: 1
Default Sống thử - chia tay -khắc phục!

Sau khi ước mơ vào đại học của mình tan vỡ, tôi có giấy báo đỗ cao đẳng và quyết định rời làng quê mong thay đổi cuộc sống của mình. Với quyết tâm sẽ học hành tử tế để bố mẹ mát lòng, thân gái mỏng manh tôi đã đi mấy trăm cây số ra thành phố.

Bởi tôi là con út nên bố mẹ dồn hết tiền bạc lo cho tôi học hành tốt nhất. Cũng như bao sinh viên sống xa nhà khác, tôi không có nhiều người thân ở thành phố. Chỉ có một người chú họ xa sống trên thành phố đã lâu nhưng lại cách chỗ tôi ở và trường nhiều cây số. Chú chẳng giúp đỡ được tôi nhiều nên tất cả tôi phải tự thân vận động.

Còn nhớ cái lần tôi và đám bạn khổ sở đi hết đường phố này sang đường phố khác mong tìm được cái nhà trọ tử tế, thật may mắn sao là chúng tôi tìm được phòng trọ cách trường không xa nên rất tiện cho việc học.

Năm đầu tiên của tôi trôi qua êm thấm bởi kết quả tôi đạt được không tồi. Nhưng suy nghĩ không được ỷ lại bố mẹ thôi thúc tôi tìm kiếm một công việc làm thêm trang trải học hành và chi phí sinh hoạt hàng ngày. Ai cũng biết thành phố là nơi xa hoa tráng lệ nên mọi thứ cũng toàn giá cắt cổ. Ba đứa chúng tôi trọ một phòng mà nỗi lo cơm áo, tiền nhà, tiền điện, tiền nước lúc nào cũng thường trực. Sau khi bước vào năm thứ hai được vài tháng thì tôi quen Tùng. Tùng hơn tôi một tuổi nhưng học cùng khoá.

Cùng là cảnh sinh viên xa nhà nên mấy anh em chơi rất thân thiết, luôn đùm bọc, giúp đỡ nhau lúc khó khăn. Mấy con bạn tôi nhấm nháy rằng anh ấy thích tôi lâu rồi nhưng tôi ngốc mà chẳng nhận ra. Cuối cùng, đúng dịp sinh nhật, tôi nhận được lời tỏ tình của Tùng và một bó hoa hồng tươi thắm. Lúc đó với tôi thế giới xung quanh tràn ngập màu hồng, trái tim nhỏ bé cứ đập loạn nhịp, ngỡ rằng Tùng đã là người đàn ông của đời mình. Nhưng giờ tôi mới biết đó lại chính là cái ngày đen tối nhất mà mình không hay.

Sau khi nhận lời yêu anh ta được hai tháng thì tôi được đề nghị dọn về “sống thử”. Cái mốt đó trong giới sinh viên chúng tôi đã là “chuyện nhỏ” mà hầu như xóm trọ nào cũng có. Và vì không thể cưỡng lại tình yêu cùng hoàn cảnh kinh tế không khá như Tùng nên tôi đồng ý.

Nếu như tôi đi dậy thêm cả tháng và tiền bố mẹ gửi lên chỉ đủ trang trải qua ngày thì bố mẹ Tùng lại vung tiền cho con trai không tiếc. Có lẽ cũng vì thế mà tôi mới mù quáng chạy theo những cám dỗ vật chất đó. Sống cùng nhau như thế nên tôi chẳng giữ được thân con gái, đã có nhiều bi kịch sống thử nhưng tôi cứ bỏ ngỏ. Tôi tin vào tình yêu của mình và Tùng sẽ đi đến tương lai hạnh phúc. Tôi cứ thế dâng hiến nhiệt tình tất cả những gì mình có cho Tùng. Không nhớ tôi uống bao nhiêu viên thuốc tránh thai khẩn cấp và có những lần dính mà phải đi phá một mình.

Lúc đó, bác sĩ cũng khuyên tôi không nên uống thuốc nhiều sẽ dẫn đến vô sinh nhưng tôi chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Có ngờ đâu, tôi đã bị Tùng phản bội. Kẻ phụ tình đó lại lừa đưa cả gái về phòng trọ lúc tôi đi gia sư kiếm tiền. Hắn van xin tôi tha thứ mà quần áo còn xộc xệch. Ngay tối hôm đó tôi rời nhà trọ của hắn trong nỗi nhục nhã ê chề. Tương lai với tôi bấy giờ thật mờ mịt vì đã chẳng còn gì, tôi đã là một đứa con gái hư hỏng.

Tôi tìm về những người bạn và được đón nhận, họ giúp đỡ hàn gắn vết thương lòng cho tôi. Bằng tất cả động lực học tập tôi đã hoàn thành chương trình rất tốt dù trong suốt quá trình đó Tùng vẫn có lần làm phiền tôi.

Cái ngày có tấm bằng đỏ trong tay, tôi quyết định vào Nam sinh sống và làm ăn vì có nhiều người thân trong đó hơn. Và ở đây, tôi đã tìm được công việc ổn định, cuộc sống có thể gọi là đầy đủ nhưng quan trọng hơn là tôi thấy một nửa thật sự của đời mình. Anh, chính là chồng tôi bây giờ, đã hàn gắn cho tôi vết thương lòng và chấp nhận quá khứ đau buồn mà phải lấy hết can đảm tôi mới dám bộc bạch. Ngày lên xe hoa, tôi khóc vì hạnh phúc và tin đời này còn rất nhiều người tốt, đáng tin tưởng.
Trả Lời Với Trích Dẫn