Ðề tài:
View Single Post
  #7  
Old 08-16-2005, 02:38 AM
XThằng3PhảiX XThằng3PhảiX is offline
Member
 
Tham gia ngày: Jul 2005
Bài gởi: 36
Default

Nó nằm yên, môi miệng thấy khô khan
Thằng bự con tiến gần hơn một chút
Tay lăm lăm cái bộ côn hai khúc
"Mày khoan mà, kẻo làm giận đại ca"

Cả đám nhìn rồi rủ hết nhau ra
Tiếng xì xầm vang qua tường nứt nẻ
Nó ngồi dậy ê ẩm người, khe khẻ
Ngó quanh nhà vách gổ đã rêu phong

Bụng đói lả, cái bếp nhỏ trống không
Nó bò đi, đầu gối đau như cắt
Thèm miếng nước uống hả hê đã khát
Cái lu tròn, hụp cả cái đầu vô

Cố nhớ lại , trí óc tựa sóng xô
Ngày hôm qua lúc còn trên ghế đá
Một cảm giác mơ hồ nghe là lạ
Nó rờ đầu chợt thốt tiếng "Ui da !"

Trên đỉnh đầu có chút máu chảy ra
Quần áo nhăn, mùi mồ hôi ướt mặn
Thôi chết rồi ! Tiêu bộ đồ lành lặn
Má nó mua tặng hôm tết lâu rồi

Uất ức ghê , xong chẳng nói nên lời
Khập khểnh đứng đi hết vòng nhà nhỏ
Cửa sổ trông ra ngoài sân cỏ
Trăng vừa lên chênh chếch bóng đêm rằm

Vào góc phòng nó ngả xuống đất nằm
Thây kệ đời chờ ngày mai hừng sáng
Giờ bỏ đi chưa chắc gì thoát nạn
Tụi côn đồ vẫn chí choé bên kia

Nhắm mắt lại mơ thấy Mẹ hiện về
Cười an ủi, lau khô đi vệt máu
" Sống ở đời, con ơi, đừng kiêu ngạo
Đừng gian ngoan, hãy sống thật tốt lành ...

... Ai kệ ai, độc ác, họ đoạn đành
Đừng bắt chước kẻo thù hằn đeo đuổi
Mẹ thương con, nhưng số phần ngắn ngủi
Chỉ mong là con tài giỏi thành nhân ..."

Lệ đoanh tròng nó thét " Mẹ ơi , khoan
Đừng bỏ con, đừng xa rời con nữa
Ngày mai này biết đâu là điểm tựa .."
Choàng tĩnh người, hoảng hốt nó lùi xa

Người con gái mái tóc dài thướt tha
Cười hồn nhiên, tay cầm khăn tẩm nước
"Em trai ạ, tôi tên là Hạnh Phước
Định giúp em khâu lại vết thương đầu

Trời sáng rồi, bọn họ đã 'đi chầu '
Em đừng lo, chỉ có tôi lui tới
Có lẽ em chưa quen nơi ở mới
Đại ca Hoàng dặn phải tới thăm nom. "

Nó buột miệng : " Họ thiệt quá ác ôn
Đánh đập tôi không còn ra thể xác "
Chị Phước cười, xong mím môi lạnh nhạt
"Họ cứu em, khỏi phải bọn Hắc Xà "

Đầu óc nó quay cuồng, nước mắt nhoà
Không hiểu nổi đầu đuôi câu chuyện đó
May xong Phước đắp thêm vào miếng cỏ
Khen " Em trai may mắn thoát hiểm nghèo

Em tên chi, họ hỏi chớ nói bèo
Đám đồ đệ anh Hoàng cộc cằn lắm
Nhưng tụi nó tốt lòng, và tốt tánh
Không ngại ngùng giúp đở bạn gian nan .."

Nó mặc kệ, bây giờ chẳng thở than
Ăn chén cơm thịt kho tàu chị bới
Nhắm mắt lại ru hồn mê tỉnh vợi
Nằm ngủ mơ ác mộng nối nhau về .....
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn