Như làn gió
Phúc phận mỏng manh
Tình như làn gió
Đưa ta đi khắp muôn nẻo đường trần
Đến bao giờ sẽ ngộ chữ Nhân ?
Cho cuộc sống được chan hòa nắng ấm
Như gió mong manh dù xa xôi lắm
Vẫn trường tồn theo năm tháng_thời gian
Ta là mây…là gió…lang thang
Khắp hết cả nhân gian tìm tri kỷ
Cũng mong được nhìn thấy Chân_Thiện_Mỹ
Cho cõi hồng trần thắm đượm vạn hương hoa
Kiếp con người nào đâu đã quá xa
Bờ bến đỗ_bình yên và hạnh phúc.
Ta cố níu một trời thơ - rất thực
Để ngày qua…
qua...
lại những ngày vui
Ta mơ mà
Mơ...
Chỉ bấy nhiêu thôi !
Tú_Yên
(20-11-2008)