View Single Post
  #151  
Old 04-03-2013, 06:56 AM
Helen's Avatar
Helen Helen is offline
Super Moderator
 
Tham gia ngày: Jan 2007
Bài gởi: 3,082
neww Bàn Long - Quyển 16 - Chương 1 - 3

Quyển 16

Tinh thần vụ hải


Chương 1

Hắc thạch


Tử Tinh sơn mạch bị vây trong sương mù lạnh lẽo vô tận. Bên trong thung lũng xung quanh đều là sương mù, giờ phút này Địch Lỵ Á đang nhắm mắt tĩnh tọa. Cuộc sống trôi qua yên lặng giống như bình thường.

“Địch Lỵ Á, Bối Bối”
Đột ngột, một tiếng nói vang lên.

Địch Lỵ Á đang tĩnh tu không khỏi rùng mình, ngay lập tức liền quay đầu lại nhìn. Giọng nói lo lắng của Bối Bối đã vang lên: “Lão Đại, sao lại không tu luyện nữa? Đại địa thần phân thân của ngươi sao rồi, thành công hay là?”

Ngay khi Địch Lỵ Á nhìn lại, Bổn tôn Lâm Lôi mặc bộ trường bào màu lam đã đứng lên.
“Thế nào?” Địch Lỵ Á đi lại gần, lo lắng hỏi.

Trái tim Lâm Lôi cảm thấy ấm áp, gật gật đầu nói: “Tất cả đều rất ổn, Đại địa thần phân thân của ta bây giờ đang quay lại, một lát nữa là đến thôi. Địch Lỵ Á, Bối Bối rất xin lỗi, thời gian vừa qua khiến các ngươi lo lắng rồi” Lâm Lôi bây giờ khóc cười cũng không được.

Không biết nên nói mình may mắn, hay là đen đủi.
Chỉ là thí nghiệm Địa Hành Thuật, nhưng lại gặp phải con Tử sắc ấu thú. Tuy nhiên, cũng bởi vì như vậy mà thực lực mới có thể tăng mạnh, cái này đúng là phúc họa đan xen, khó có thể xác định rõ.
Bỗng nhiên, có tiếng bước dài trên mặt đất truyền đến, đúng là Áo Lợi Duy Á.

“Lâm Lôi, có phải là đã thoát khốn thành công? Ta nhìn sắc mặt của ngươi đã biết là thành công” Áo Lợi Duy Á cười lên sang sảng.

Lâm Lôi khẽ gật đầu.
“Lão Đại, ngươi thoát khốn thành công, đây chính là một chuyện đại hỷ sự. Mặc dù nói chúng ta có thể phải ở đây thật lâu, mỹ tửu cũng phải tiết kiệm một chút, nhưng mà chuyện vui mừng hôm nay, chúng ta phải ăn mừng một phen mới được” Bối Bối vừa lật bàn tay liền lấy ra vài bình mỹ tửu.
Mỹ tửu, rất trân quý ở Tử Tinh sơn mạch.

Trong Tử Tinh sơn mạch, một bình mỹ tửu, có lẽ dùng hàng triệu Tử tinh cũng không đổi được, dù sao ở trong Tử Tinh sơn mạch, muốn thu nhặt Tử tinh thật sự quá dễ dàng. Mà mỹ tửu muốn uống lại không có. Bên trong Tử Tinh sơn mạch không có tài liệu nấu rượu.

“Ha Ha, hôm nay cứ uống thoải mái” Lâm Lôi cười lên sang sảng: “Chúng ta có uống hết rượu cũng không có vấn đề gì”

Nhất thời Bối Bối trợn trừng mắt: “Lão Đại, ngươi cao hứng cũng không nên lãng phí như vậy chứ”
Áo Lợi Duy Á có vẻ kinh ngạc. Địch Lỵ Á thì nghi hoặc nhìn Lâm Lôi, dò hỏi: “Lâm Lôi, ngươi chuẩn bị dừng uống rượu?”

“Ha ha….” Lâm Lôi lắc đầu cười: “Không phải, mà bởi vì, hôm nay ta đã có biện pháp mang bọn ngươi rời khỏi Tử Tinh sơn mạch”

“Ra khỏi Tử Tinh sơn mạch?” Bối Bối, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á không khỏi cảm thấy khiếp sợ.
Nhiều năm đã qua, bất cứ ai tiến vào Tử Tinh sơn mạch cũng chưa có ai dựa vào chính mình mà có thể ra khỏi. Hơn nữa bọn Áo Lợi Duy Á lúc trước cũng đã thử nhiều lần, cơ bản không thể rời khỏi Tử Tinh sơn mạch. Nhưng bây giờ Lâm Lôi lại nói có thể…

Địch Lỵ Á, Bối Bối và Áo Lợi Duy Á đều biết bản tính của Lâm Lôi, biết Lâm Lôi sẽ không nói dối.
Nhưng là rời khỏi Tử Tinh sơn mạch, không dám tin tưởng lắm.

“Lão Đại, điều ngươi nói là thật?” trong lòng Bối Bối tràn đầy nghi hoặc, hỏi lại.
“Lâm Lôi, ngươi không phải là đang cố ý khiến chúng ta vui vẻ một lát đó chứ” Áo Lợi Duy Á cười cười, chỉ giương mắt nhìn Lâm Lôi, dường như có một tia chờ mong. Nếu là người khác nói, phỏng chừng Áo Lợi Duy Á sẽ không thèm để ý, nhưng đây lại là do Lâm Lôi nói.

Lâm Lôi không phải người nói dối.

“Dẫn lực kinh khủng đó, Lâm Lôi ngươi có biện pháp giải quyết sao?” Địch Lỵ Á nói thẳng vào yếu điểm, nếu muốn rời khỏi Tử Tinh sơn mạch, đầu tiên phải đối phó được dẫn lực kinh người đó. Dẫn lực của Tử Tinh sơn mạch, ngay cả Thượng vị thần bình thường cũng không thể chống cự để bay lên.
“Yên tâm, ta nói có thể rời khỏi là có thể rời khỏi” Lâm Lôi nói rất chắc chắn.

Trên mặt Bối Bối, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á không khỏi có một tia hạnh phúc.
“Lão Đại, rời đi bằng cách nào?” Bối Bối hỏi.

Lâm Lôi cười nói: “Tốt rồi, ta chưa thể hiện một lần sợ là các ngươi không tin tưởng cho lắm” Bổn tôn thân thể của Lâm Lôi có thể mượn Thần lực của thần phân thân. Lúc này, Trong cơ thể Lâm Lôi có một cỗ Đại địa Thần lực, Lâm Lôi dựa vào lĩnh ngộ của mình mà bắt đầu bố trí.
Giống như từ lực từ trái tim dọc xuống hai chân của Lâm Lôi, lan xuống mặt đất.
“Xuy xuy”

Đồng thời, trên mặt đất trong vòng phạm vi trăm thước xung quanh có dao động lạ thường. Lâm Lôi mỉm cười nhìn Địch Lỵ Á, Bối Bối và Áo Lợi Duy Á: “Thế nào?”

“Ân?”
Đám người Địch Lỵ Á giật nảy mình, bọn họ có một phát hiện đáng sợ, dẫn lực kinh người của Tử Tinh sơn mạch vẫn bao phủ toàn thân bọn họ biếm mất chính thành. Một ít dẫn lực còn lại mặc dù không ít, nhưng không thể ngăn cản ba người bay lên.

Đám người Địch Lỵ Á, Bối Bối và Áo Lợi Duy Á đều rất dễ dàng bay được lên không trung.
“Lâm Lôi, thế này là như thế nào?” Áo Lợi Duy Á không thể tin nhìn Lâm Lôi.
“Đúng vậy” Bối Bối cũng rất kinh ngạc: “Gia Lan và Cổ La Đức đã nói với ta, cho dù lĩnh ngộ Trọng Lực Không gian, cũng không có tác dụng gì ở Tử Tinh sơn mạch. Đến nay, còn không ai có thể làm được như ngươi là triệt tiêu dẫn lực”

Mặc dù có cường giả có thể chống cự dẫn lực để bay lên, nhưng đó là dựa vào thực lực cường đại, chứ không phải là dựa vào Huyền ảo giống như Lâm Lôi.

“Thế nào, các ngươi đã tin chưa?” Lâm Lôi không nói nhiều lời.
“Tin, tin” Vẻ mặt tối tăm của Áo Lợi Duy Á nhiều năm qua đột nhiên biến mất, vô cùng vui mừng nói.
“Lão Đại, vậy còn khu vực tiếng gió quỷ dị kia thì sao?” Bối Bối liền nói, khu vực hỗn loạn kia mới là nguyên nhân vây khốn đại lượng cường giả lại Tử Tinh sơn mạch.

Lâm Lôi cười nhạt: “Không cần hỏi nhiều, đợi đến thời điểm rời đi, ta sẽ có cách giải quyết” Lâm Lôi vô cùng tin tưởng. Nhớ đến lời nói của Tử sắc ấu thú Lôi Tư Tinh, khu vực tiếng gió quỷ dị đó chỉ cần dựa vào khối Hắc thạch là có thể vượt qua.

“Khối Hắc thạch này ta cần phải nghiên cứu thật tốt” Lâm Lôi nói thầm trong lòng.
Ở trong huyệt động, Lâm Lôi vì vội vàng quay lại nên không cẩn thận nghiên cứu viên Hắc thạch, chỉ là có một ít cảm nhận sơ bộ mà thôi. Sự đặc biệt ẩn chứa trong khối Hắc thạch như khí tức khiến lòng người hoảng loạn, còn sự biến ảo của lực lượng linh hồn đều hấp dẫn Lâm Lôi.

“Đương nhiên, ta bây giờ còn cần phải chuẩn bị ổn thỏa đã, hơn nữa còn phải nghiên cứu hoàn tất phương pháp ly khai khỏi đây nữa” Lâm Lôi cười nói: “Bên trong Tử Tinh sơn mạch rất an toàn, ở Địa Ngục, nơi tu luyện an toàn như thế này vô cùng thưa thớt”

“Chính xác, ngoại trừ mấy cái khuyết điểm như bởi vì sương mù mà chỉ có thể nhìn thấy xung quanh trăm thước, và dẫn lực kinh người và cuộc sống buồn tẻ ra. Trong Tử Tinh sơn mạch thì ngoại trừ ngày Vụ triều thì rất an toàn” Áo Lợi Duy Á gật đầu nói.

Đúng lúc này, Đại địa thần phân thân liền toát ra từ một khối nham thạch. Trực tiếp nhập vào trong bổn tôn Lâm Lôi. Đám người Địch Lỵ Á, Bối Bối nhìn thấy cảnh này mới có thể thở dài một hơi.
“Ha ha, Lão Đại, chúng ta ăn mừng một phen thôi” Bối Bối biến được hai tin tức tốt liền một lúc, tự nhiên tâm tính cũng rất tốt.

Sau khi bốn người Lâm Lôi ăn mừng một phen, Lâm Lôi liền bắt đầu tập trung nghiên cứu Hắc thạch.
“Hắc thạch này ẩn chứ khí tức Địa thuộc tính, cũng ẩn chưa khí tức linh hồn, thật là quái dị” Lâm Lôi cẩn thận cảm ứng Hắc thạch, trong lòng lúc thì nghi hoặc khi thì nở nụ cười: “Có lẽ, Hắc thạch này có liên quan với Tử tinh” Tử tinh thuộc vật chất kim thạch, thì sẽ là thổ thuộc tính.

Tuy nhiên,Tử tinh lại ẩn chưa lực lượng linh hồn, nên rất giống Hắc thạch.
“Nhưng mà khí tức linh hồn bên trong Hắc thạch quá đáng sợ” Lâm Lôi thầm nghĩ.
108 đạo khí tức linh hồn bên trong Hắc thạch không ngừng biến ảo. Mà Lâm Lôi cảm ứng được phương pháp sắp đặt của 108 đạo khí tức linh hồn này liền rất hưng phấn. Phương pháp bố trí hôm nay mình nghiên cứu được, chỉ có thể xem như nhập môn mà thôi.

Mà trong Hắc thạch, biến ảo rất tự nhiên, từ nông đến sâu.

Lâm Lôi lúc này rất tập trung, bắt đầu không ngừng nghiên cứu phương pháp vận dụng Trọng lực Không gian, thoạt nhìn đơn giản, nhưng muốn trở thành của mình thì rất phức tạp. Cũng giống như lúc Lâm Lôi nhìn thấy 108 tiêm thứ trên lưng Tử sắc Ấu thú liền hiểu ra hàm nghĩa bên trong nhưng cũng hao phí quá nhiều thời gian.

Giờ phút này, rất là khó khăn.
Tuy nhiên, Lâm Lôi vẫn đang hoàn toàn đắm chìm trong tu luyện. “Bất chấp thời gian” Bối Bối nói thầm, không biết đã là lần nói thầm thứ bao nhiêu của Bối Bối rồi.

Địch Lỵ Á cười cười nhìn hắn một cái: “Bối Bối, ngươi cứ an tâm tu luyện đi, không phải mới là hơn 20 năm sao, nhoáng lên là qua thôi. Ngươi nhìn Áo Lợi Duy Á xem, tĩnh tu từ lúc đó đến giờ vẫn còn chưa tỉnh lại, có ai thiếu kiên nhẫn như ngươi đâu, bao giờ thì có thể đột phá chứ?”
Bối Bối bĩu môi không nói.

“Ồ” Bối Bối bỗng nhiên mở bừng hai mắt ra: “Lão Đại đã tỉnh” Địch Lỵ Á nhìn về phía Lâm Lôi đang ngồi cách đó một đoạn, lúc này Lâm Lôi đang mở to mắt ra, vẻ mặt vui mừng: “Hắc thạch này thì ra còn có thể sử dụng như vậy, ta thật sự quá ngu ngốc”

Lâm Lôi vừa ngẩng đầu, nói thúc giục: “Bối Bối, lại đây”
“Làm gì?” Bối Bối có chút khó hiểu.

“Cảm thụ Trọng lực không gian hiện nay của ta” Lâm Lôi nói.
Bối Bối ngẩng đầu lên, lập tức đi đến, vô cùng thất vọng: “Trọng lực không gian? Cho dù có đến, thân thể của Bối Bối ta vô cùng lợi hại, Trọng lực không gian của ngươi có cường đại hơn nữa cũng không tổn thương được ta” Bối Bối vô cùng tin tưởng, mà cũng bởi vì như thế, Lâm Lôi mới tìm hắn.
“Chuẩn bị ổn chưa” Lâm Lôi lập tức thi triển ra.

“Xuy xuy”
Từ lực như sóng gợn dọc theo hai chân Lâm Lôi truyền vào trong mặt đất, ở trên mặt đất lại không ngừng biến ảo. Quỷ dị nhất chính là, Hắc thạch bây giờ lại đang huyền phù ở trong linh hồn chi hải của Lâm Lôi, ba động của 108 đạo linh hồn chi lực trong Hắc thạch hoàn toàn giống như ba động của từ lực địa tâm, cùng tạo ra cộng hưởng.

“Ha ha, Trọng lực không nhỏ, nhưng ta không quan tâm” Bối Bối đắc ý nói; nhưng đột nhiên, sắc mặt của Bối Bối liền thay đổi, hắn lắc lắc đầu: “Lão Đại, ngươi đừng đùa đó, đầu ta khó chịu quá”
Lâm Lôi dừng ngay lại.

“Cảm thấy thế nào?” Lâm Lôi cười cười nhìn hắn, kết quả này Lâm Lôi đã sớm nghĩ đến.
Bối Bối giật mình nhìn Lâm Lôi: “Lão Đại, đầu ta vừa rồi trở lên mê muội, cảm giác đó giống như khi ở trong khu vực Tiếng gió quỷ dị, cái loại cảm giác này thật sự quá khó chịu. Sao ngươi có thể làm được?” Bối Bối có điểm không dám tin tưởng cho lắm.

“Đây là do ta tìm được một bảo vật” Lâm Lôi giải thích.
Thật ra nghiên cứu Hắc thạch đến hậu kỳ, Lâm Lôi liền phát hiện được điểm này. Cũng vì nghiên cứu được đến bước này, Lâm Lôi mới hiểu được vì sao Tử sắc ấu thử đó lại nói có Hắc thạch này thì hắn liền không cần phải lo lắng ảnh hưởng của tiếng gió quỷ dị. Bởi vì Tiếng gió quỷ dị là một loại với ảnh hưởng linh hồn của Hắc thạch.

“Có lẽ, ở trong Tử Tinh sơn mạch, có một khối Hắc thạch rất lớn, có thể ảnh hưởng ra phạm vi hơn 10 triệu vạn dặm” Lâm Lôi suy nghĩ trong lòng.

“Lâm Lôi, các ngươi đang thí nghiệm cái gì đó?” Địch Lỵ Á vừa nói vừa bước lại.
Bối Bối quay đầu lại cười hì hì: “Địch Lỵ Á, thực lực của Lão Đại bây giờ rất lợi hại, hơn nữa ta dám khẳng định, rời khỏi Tử Tinh sơn mạch không phải vấn đề với chúng ta” Thử qua một chiêu đó, Bối Bối thập phần tin tưởng vào Lâm Lôi.

Mắt Địch Lỵ Á sáng lên, đi đến bên cạnh Lâm Lôi: “Lâm Lôi, có phải bây giờ chúng ta sẽ ra ngoài không?’

Lâm Lôi khẽ nhíu mày nói: “Không vội, Địch Lỵ Á, trong Địa ngục có quá nhiều nguy cơ, thực lực mạnh hơn thì hãy ra ngoài. Ta bây giờ chỉ mới dung hợp hai loại Huyền ào, tuy nhiên, ta dám chắc có thể nhanh chóng dung hợp ba loại huyền ảo”

“Dung hợp ba loại huyền ảo” Cả Địch Lỵ Á và Bối Bối đều kinh ngạc.
Cường giả dung hợp hai loại huyền ảo có không ít, số người dung hợp ba loại huyền ảo rất ít, mà rất nhiều Lục tinh ác ma chỉ là dung hợp ba loại huyền ảo mà thôi. Cho nên Dung hợp bốn loại huyền ảo sẽ là Thất tinh ác ma như A Lý Khuê Ân.

Mỗi lần tăng một cấp, thực lực sẽ tăng hơn mười lần, khó khăn càng cao hơn nhiều.
Như Lâm Lôi, muốn dung hợp hai loại là Đại địa mạch động và Trọng lực không gian thì phải dung hợp một loại thứ ba, có điểm khế hợp với hai chủng loại, cái này chỉ là trụ cột mà thôi. Nhưng mà tìm điểm khế hợp để dung hợp rất khó.

Như Lâm Lôi, để Đại địa mạch động và Trọng lực không gian tìm được điểm khế hợp, có lúc gặp phải vướng mắc không thể đối phó, cuối cùng phải thông qua Thổ chi nguyên tố, để cho hai loại Huyền ảo tìm được điểm khế hợp.

“Dung hợp ba loại còn tự tin, nhưng dung hợp bốn loại?” Lâm Lôi không khỏi nghĩ đến Địa hành thuật, tu luyện Địa hành thuật từ trước đến nay thì không có một tia dung hợp với ba loại huyền ảo còn lại. Muốn dung hợp bốn loại Huyền ảo, ít nhất phải để cho Địa hành thuật có thể dung hợp với ba loại kia.
Cả một điểm khế hợp cũng chưa tìm thấy, thì làm sao có thể dung hợp được với ba cái còn lại.
Có lẽ cả một vạn năm nữa cũng không được.
“Càng đi lên trên, khó khăn càng lớn” trong lòng Lâm Lôi hiểu rõ điều đó.


Quyển 16

Tinh thần vụ hải


Chương 2

Thập niên thải tập


Thổ chi nguyên tố đã sớm dung hợp với Đại địa mạch động và dung hợp một phần với Trọng lực không gian, hôm nay hoàn toàn có thể dung hợp ba loại huyền ảo, có thể nói là chuyện nước chảy thành sông. Lâm Lôi tự nhiên sẽ không xuất phát ly khai vào lúc này.

Tử Tinh Sơn Mạch vẫn yên lặng như cũ.
Trong hoàn cảnh yên lặng đó. Lĩnh ngộ về Đại địa pháp tắc của Lâm Lôi đang dần tăng lên. Tiến độ dung hợp ba loại huyền ảo không ngừng tăng lên, thời gian lặng lẽ trôi qua, trong nháy mắt đã trôi qua 120 năm.

Lâm Lôi khoanh chân ngồi trên nham thạch, trên người bị bao trùm bởi một tầng tro bụi, đột nhiên bên ngoài then hắn có một đạo khí lưu vờn quanh, tất cả tro bụi đều bị thổi bay.

“Chỉ thiếu chút nữa là ba loại huyền ảo sẽ hoàn toàn dung hợp” Lâm Lôi mở to hai mắt, thở dài nói, đình chỉ tu luyện: “Bình cảnh là khó phá nhất. Ở ngay trước mắt, nhưng không ai biết là phải tốn bao nhiêu lâu. Huyền ảo dung hợp là khế hợp một chút một, bình cảnh cuối cùng hao phí thời gian là không thể xác định”

Cho dù như vậy, tâm tình của Lâm Lôi cũng rất tốt.
Ba loại huyền ảo chỉ còn thiết chút nữa là hoàn toàn dung hợp, thực lực tăng lên năm, sáu lần so với dung hợp hai loại huyền ảo.

“Lần trước, khi hộ tống Tát Lạc Mông bị lâm vào sa mạc cổ bảo kia, bây giờ ra cũng có Hắc Thạch lao ngục” Lâm Lôi mỉm cười, trong lòng vừa động.

Ngay lập tức…
Lấy Lâm Lôi làm trung tâm, Đại địa Thần lực cổ đãng trong phạm vi trăm thước, có rất nhiều Địa nguyên tố tụ tập. Trong nháy mắt hình thành một cái lao ngục màu đen nhánh. Ở trong lao ngục này cơ bản không có một tia sáng, nhìn không thấy cái gì hết cả.

Đồng thời, trong Lao ngục, trọng lực rất mạnh.
So với trước kia khi Lâm Lôi dung hợp hai loại huyền ảo, thì lần này Dẫn lực được thi triển ra đề cao mấy lần.

“Hừ, cho dù Thượng vị thần tiến vào, có lẽ tốc độ cũng không còn nhanh được nữa” Trong lòng Lâm Lôi rất tự tin: “Tốc độ của bọn họ giảm mạnh. Mà tốc độ của ta lại không ảnh hưởng gì. Ta hoàn toàn có thể đem Thượng vị thần bị giam trong đó giết chết”

Hắc Thạch lao ngục!
Kết hợp tam đại huyền ảo là Đại địa mạch động, Trọng lực không gian và Thổ chi nguyên tố, đồng thời lấy trọng bảo Hắc thạch thần bí làm trung tâm, hình thành một cái lao ngục như vậy.

Bên trong lao ngục, người bị giam ở bên trong sẽ bị dẫn lực đáng sợ trói buộc, đồng thời linh hồn cũng bị ảnh hưởng. Thực lực không phát huy nổi một thành.Ở chỗ này, Lâm Lôi có thể giải quyết được đối phương.

“Đáng tiếc, ba đại huyền ảo còn chưa đại thành” Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.
Lâm Lôi hiểu rõ, tu luyện khó khăn như vậy, mình muốn tu luyện đến dung hợp bốn loại huyền ảo, có lẽ phải mất rất nhiều năm. Mà lĩnh ngộ hiện tại đúng là ỷ trượng để mình tạm thời hành tẩu trên Địa ngục.

“Theo như suy đoán, Tu La trong Địa ngục hắn là dung hợp năm loại huyền ảo. Cho nên, Thất tinh ác ma hầu hết là dung hợp bốn loại Huyền ảo, rất ít dung hợp được năm loại huyền ảo. Dung hợp ba loại hầu hết là Lục tinh ác ma” Lâm Lôi tính toán trong lòng.

Thượng vị thần bình thường đều là Tứ tinh ác ma. Dung hợp hai loại, thì có thể trở thành Ngũ tinh ác ma.

Đương nhiên, không phải hoàn toàn như vậy, chỉ là đại khái suy đoán mà thôi.
“Ta mặc dù còn kém một bước mới dung hợp được ba loại, nhưng Hắc Thạch lao ngục của ta có hiệu quả còn mạnh hơn dung hợp bốn loại Huyền ảo một ít” Lâm Lôi rất rõ ràng, sở dĩ mạnh mẽ như vậy, chủ yếu là do phương pháp vận dụng kỳ lạ đó.

Phương pháp vận dụng của Trọng lực không gian của riêng Tử sắc ấu thú chỉ là phối hợp mười đạo Địa tâm từ lực. Nhưng Dẫn lực lại tăng lên gấp hơn trăm lần, thêm vào đó có sự hỗ trợ của Hắc thạch. Uy lực của chiêu này, mà Thượng vị thần bình thường gặp phải cũng xong đời.

Ở tình huống bình thường, Thượng vị thần có thể dễ dàng giết chết Trung vị thần, đó là dựa vào Thần chi lĩnh vực và sự mạnh mẽ của linh hồn.

Tuy nhiên…
Về phương diện linh hồn, Lâm Lôi có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, cho nên trói buộc của Thần chi lĩnh vực thì trói buộc của Trọng lực không gian càng khoa trương hơn. Thượng vị thần bình thường gặp phải Lâm Lôi đúng là không may mắn, chính là bình thường.

Có Hắc thạch không gian, linh hồn phòng ngự chủ thần khí và chỉ còn một chút nữa là dung hợp ba loại Huyền ảo.

Mặc dù Trung vị thần lực còn thiếu một ít, nhưng có ba hạng mục trên thì Thượng vị thần bình thường không phải là đối thủ.

“Lâm Lôi, rốt cuộc ngươi cũng chuẩn bị rời đi hả” Áo Lợi Duy Á chờ ngày này đã quá lâu rồi.
“Xin lỗi” Lâm Lôi cười nói.
Lâm Lôi lập tức nhìn Địch Lỵ Á, Bối Bối đang ở bên cạnh: “Mọi người chuẩn bị hết rồi chứ”
Vòng hào quang màu thổ hoàng lưu chuyển bên ngoài thân Lâm Lôi, liền xuất hiện một màn hào quang hình địa cầu màu thổ hoàng có bán kính mười thước, bốn người Lâm Lôi huyền phủ trong đó.
Trọng lực không gian không nhất định phải có hình cầu, tuy nhiên, Lâm Lôi cũng phải nghiên cứu mấy trăm năm mới thành công.

“Đi”
Bên trong Trọng lực không gian của Lâm Lôi dễ dàng triệt tiêu được Dẫn lực, bốn người Lâm Lôi lúc này đã bay lên bầu trời, bay thẳng đến trên không.

“Lúc đến, Dẫn lực thật sự quá mạnh, đến bây giờ rồi khỏi thì cơ bản không cảm giác được Dẫn lực” Áo Lợi Duy Á liếc mắt nhìn Lâm Lôi, cảm than nói: “Lâm Lôi. Cường giả của Ngọc Lan đại lục chúng ta ở trên Địa ngục, hiếm có người lợi hại được như ngươi”

Áo Lợi Duy Á không thể không bội phục Lâm Lôi.
Bạch vụ quanh quẩn phía trước mặt, bốn người Lâm Lôi không ngừng bay lên trên.
“Chúng ta đã rời khỏi khu vực Dẫn lực” Lâm Lôi vẫn khống chế Trọng lực không gian, tự nhiên hiểu rõ biến hóa của Dẫn lực bên ngoài. “Lập tức chúng ta sẽ tiến vào khu vực tiếng gió quỷ dị” Lâm Lôi mở miệng nhắc nhở mọi người.

Hai người Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á đều vô cùng cẩn thận, bởi vì linh hồn phòng ngự của hai người quá kém.

“Hô, Hô”
Tiếng gió đó lại vang lên một lần nữa, nhất thời Bối Bối nhíu chặt mày, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á càng cảm thấy đau đầu mê muội.

Lâm Lôi liền lập tức khống chế Hắc thạch, linh hồn lực của mình lấy Hắc thạch làm trung tâm tản ra ngoài, tràn ngập cả Trọng lực không gian.

“Quả nhiên là giống nhau” Trên mặt Lâm Lôi xuất hiện nụ cười. Giờ phút này, hắn dễ dàng cảm giác được nguyên lý của Tiếng gió khiến cho linh hồn mê muội. Thực ra cũng không phải Tiếng gió, mà là một loại sóng linh hồn lực, cho dù bịt chặt lỗ tai lại, thì vẫn có thể truyền vào linh hồn hải dương.
Lâm Lôi vừa đem Tiếng gió quỷ dị ngăn cản ở bên ngoài, ba người Địch Lỵ Á liền cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.

“Nhất định chúng ta có thể đi ra ngoài” Giờ phút này Áo Lợi Duy Á vô cùng kích động, nhìn thấy Lâm Lôi có thể ngăn cách Tiếng gió quỷ dị ở bên ngoài, hắn đã hoàn toàn xác định được điều đó. Phải biết rằng, khu vực Tiếng gió quỷ dị hỗn loạn này đúng là Thượng vị thần cường đại cũng khó có thể chống đỡ.

Khu vực hỗn loạn không hề ảnh hưởng gì đến bốn người Lâm Lôi, tự nhiên có thể trực tiếp bay qua.
Một lát sau.

“Ta đã nhìn thấy bên ngoài” Bối Bối vui vẻ nói.
“Ta đã nhìn thấy” lúc này Lâm Lôi liền ngừng thi triển Trọng lực không gian.
Giờ phút này, ở cách Lâm Lôi không xa đang có một vài người đang đứng trên không, hiển nhiên đang đợi Tử tinh bay ra,

“Hả, hai khối tử tinh” Ở phía xa xa có người hưng phấn hét lên.
“Ha ha, không ngờ rằng ngươi vừa mới đến có nửa tháng đã nhặt được hai khối Tử tinh. Đi, đi, chúng ta phải ăn mừng một phen mới được” Phía xa xa truyền đến một vài câu nói.
Bốn người Lâm Lôi nhìn nhau cười, mấy câu đối thoại quen thuộc này là câu thường nghe được nhất ở trong Vụ Hải.

Bọn họ rốt cuộc cũng đi ra đến bên ngoài.
“Đích thật đã đi được ra ngoài” Trên mặt Bối Bối tràn ngập niềm vui.
“Bốn vị nên cẩn thận một chút, đừng đi quá sâu vào Vụ hải, ta nhìn thấy bốn vị vừa rồi xâm nhập hơi sâu, nhất định phải cẩn thận đó” Có một Trung vị thần đang phi hành đề tỉnh bốn người Lâm Lôi: “Nếu vượt quá phạm vi an toàn, một khi bị rơi vào thì vĩnh viễn không thể nào ra khỏi được”
“Chúng ta biết” Lâm Lôi cười ha ha đáp.

Đương nhiên là biết có nguy hiểm, bởi vì bốn người họ đã bị rơi vào trong đó rồi.
“Chúng ta cũng đi thôi” Trong lòng bốn người Lâm Lôi rất vui mừng, lúc này đã bay ra đến bờ Vụ hải.
“Lâm Lôi, lúc chúng ta ra ngoài thì mỗi người nên nộp ba khối Tử tinh, không cần phải nộp Tín vật văn chương” Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm nhắc nhở mọi người.
“Tại sao?” Bối Bối hỏi lại.

Lâm Lôi cũng có chút nghi hoặc nhìn, nhưng trong nháy mắt liền giật mình. Địch Lỵ Á lại dùng Thần thức truyền âm giải thích: “Ta lo lắng, mỗi lần Vụ triều qua đi, Thập bát gia tộc sẽ thay đổi tín vật văn chương. Chúng ta nếu lấy Tín vật văn chương ra giao cho họ thì bọn họ có thể biết chúng ta là những người đã đi vào từ lần Vụ triều trước. Nhất định sẽ hoài nghi chúng ta đi ra từ Tử Tinh Sơn Mạch. Sẽ rất là xấu nếu bị phát hiện”

Ba người Lâm Lôi, Bối Bối và Áo Lợi Duy Á nhất thời giật mình.
Đúng vậy, điều này rất có thể xảy ra.

“Bị phát hiện, khẳng định rất xấu” Lâm Lôi hoàn toàn có thể tưởng tượng đến điều này.
Phải biết, ở trong Tử Tinh Sơn Mạch thật sự rất dễ dàng tìm được Tử tinh, cái đó đơn giản là cướp tiền.

Bốn người Lâm Lôi lập tức bay ra bên ngoài. Nhất thời có hai gã Hắc bào nhân ra nghênh đón. Trong đó một người kinh nghi nhìn Địch Lỵ Á, đặc biệt là Ác ma huân chương ở trước ngực Địch Lỵ Á: “Đây là một Thượng vị thần ác ma, một Thượng vị thần ác ma sao lại tiến vào Vụ hải thu nhặt Tử tinh, đây là chuyện rất hiếm xảy ra”

Trong lòng Lâm Lôi không khỏi cả kinh.
“Bốn vị, tín vật của các ngươi đâu?” Một người Hắc bào nhân mở miệng nói.
“Chúng ta không mua tín vật đã tiến vào rồi” Bối Bối trả lời.
“Ồ” Tên Hắc bào nhân kia vô cùng tự nhiên đáp: “Theo quy định cũ, một người ba khối Tử tinh, bốn người là mười hai viên Tử tinh”

Địch Lỵ Á lập tức lật tay lấy ra năm khối Tử tinh, miệng còn nói: “Vận khí của ta khá tốt, sẽ bỏ ra năm khối Tử tinh. Ba người các ngươi thì Bối Bối ngươi may mắn nhất, tìm thấy không ít Tử tinh”
“Ôi, bảy khối còn lại ta bỏ” Bối Bối cười hì hì rồi lấy bảy khối Tử tinh ra.

Tiếp nhận mười hai viên Tử tinh này, hai Hắc bào nhân nghi hoặc nhìn Địch Lỵ Á, cuối cùng gật đầu nói: “Các ngươi đi đi” Hiển nhiên Hắc bào nhân không nghĩ nhiều.
Bốn người Lâm Lôi lúc này mới cười cười bay đi. Ở phía sau còn truyền đến lời bàn tán của hai tên Hắc bào nhân.

“Vị Thượng vị thần ác ma kia đi vào thu nhặt Tử tinh, hắn có vấn đề không nhỉ?”
“Ai biết, có lẽ người đàn bà đó trong lúc thu nhặt Tử tinh thì đạt đến cảnh giới Thượng vị thần”
“Ừ, có thể, Vụ triều trôi qua, thu nhặt tử tinh mới mấy trăm năm mà thôi, tên tiểu tử gầy gò kia quả là may, bỏ ra cả bày khối Tử tinh”

Nghe được vài câu, bốn người Lâm Lôi liền bay ra thật xa. ở đây bốn người Lâm Lôi liền lấy kim chúc sinh mệnh ra, tiến vào Kim chúc sinh mệnh. Kim chúc sinh mệnh liền hóa thành một đạo hắc quang, nhanh chóng biến mất ở chân trời.

Bên trong Kim chúc sinh mệnh.
“Ha ha, chúng ta giàu to rồi, chúng ta giàu to rồi” Bối Bối nói rất hưng phấn.
“Giàu cái gì?” Lâm Lôi cười cười nhìn Bối Bối.

“Lâm Lôi. Hơn một trăm năm trước, ngươi không phải đã nói qua là có biện pháp đưa chúng ta ly khai Tử Tinh Sơn Mạch sao?”

“Đúng, làm sao thế?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn Bối Bối.
“Biết được phải ly khai, ta liền điên cuồng đi thu nhặt Tử tinh” Bối Bối cười đắc ý: “Lão Đại, ngươi có biết không hả. Ta không thể nào tĩnh tâm tu luyện được, liền đi thu nhặt ở bên cạnh một cái Tử kinh ma quật, rất dễ dàng thu nhặt được mấy trăm vạn Tử tinh trong một ngày, ta thu nhặt hơn mười năm trời”

“Một ngày mấy trăm vạn tử tinh, mười năm, vậy có bao nhiêu?” Ba người Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á đều giật mình.

“Sách sách, các ngươi không tính ra sao?” Bối Bối rất đắc ý: “Ở trong Tử Tinh Sơn Mạch thì Tử tinh không đáng giá, nhưng ở nơi khác sẽ rất có giá đó”

Lâm Lôi không biết nên khóc hay nên cười nữa.
Kỳ thật, bọn họ có ai không hiểu được điểm ấy? Tuy nhiên Lâm Lôi, Địch Lỵ Á và Áo Lợi Duy Á chỉ thu nhặt một ít Tử tinh mà thôi, sau đó tất cả mọi người đều đắm chìm trong tu luyện. Chỉ có Bối Bối nhàm chán mới đi thu nhặt nhiều Tử tinh đến như vậy. Thu nhặt mười năm thì số lượng sẽ vô cùng khổng lồ.
Hành trình không có gì nguy hiểm xảy ra. Bọn người Lâm Lôi không ngừng đi tới, Địa ngục thật sự quá rộng lớn, từ Tử Tinh Sơn Mạch đi đến Lam phong thành Hồng Dương phủ, bọn người Lâm Lôi mất hơn tám năm thời gian.

“Đến Lam phong thành” Bối Bối hoan hô.
Bốn người bên trong kim chúc sinh mệnh đều mừng rỡ.
“Rốt cuộc cũng đến” Nhìn xuyên qua kim chúc sinh mệnh thấy được Lam phong thành cổ kính xinh đẹp, trong lòng Lâm Lôi rất kích động. Hành trình trải qua nguy cơ vài lần mới đến được Lam Phong thành Hồng Dương phủ. Mà đến Lam phong thành thì có thể bắt đầu lữ trình Tinh thần vụ hải.
Xuyên qua Tinh thần vụ hải chính là Huyết Phong đại lục mà tổ tiên mình ở lại.


Quyển 16

Tinh thần vụ hải


Chương 3

Bão hòa


Lam Phong thành Hồng Dương phủ ở phía đông nam Tử kinh đại lục, chỉ cần phi hành một lát khỏi Lam Phong thành là có thể bay đến bờ biển Tinh Thần vụ hải.

Cứ theo Tử kinh Đại lục, thì Lam phong thành là địa điểm gần nhất để đi Bích Phù đại lục ở phía Đông, hoặc là đi đến Huyết Phong đại lục ở phía Đông Nam. Hầu hết nhân sự sẽ đi qua đây, một vài Thương đội khổng lồ cũng sẽ có phân bộ ở đây, tất cả khiến cho Lam Phong thành phồn hoa hơn tất cả các thành trì khác của Lam Phong thành.

“Lối vào Lam Phong thành thế nhưng lại có Tử kinh quân, thật là kỳ lạ” Áo Lợi Duy Á cười lãnh đạm, giờ phút này bốn người Lâm Lôi đã bước vào bên trong Lam Phong thành. Bọn họ đang đi trên con đường chính ở Lam Phong thành.

Lam Phong thành vô cùng phồn hoa, buôn bán rất phát đạt. Các Thương đội sẽ xuất phát từ đây, còn có không ít cường giả mưu toan đi đến các Đại lục khác cũng sẽ xuất phát từ đây. Nơi quan trọng như vậy an bài một ít Tử kinh quân cũng là bình thường” Lâm Lôi nói đồng thời nhìn ra xung quanh.

Thưởng thức sự khác nhau giữa Lam Phong thành và Đế Dực thành, tâm tình Lâm Lôi rất vui vẻ.
Tâm tình Lâm Lôi không thể không tốt, dù sao, lữ trình đi đến U Lam phủ đã gần hơn một bước rồi.

“Lâm Lôi”
Địch Lỵ Á dùng thần thức truyền âm lặng lẽ hỏi hắn.

“Ân?” Lâm Lôi nghi hoặc nhìn lại. Địch Lỵ Á dùng mắt ra hiệu nhìn về phía Bối Bối. Lúc này Lâm Lôi mới phát hiện tâm tình của Bối Bối không quá tốt.

Sau khi đi vào Lam Phong thành, Bối Bối hoạt bát nhất lại chưa nói một câu nào cả.
Bối Bối đội mũ rơm, đầu cúi thấp căn bản là không hề chú ý đến kiến trúc và người đi lại xung quanh, cứ yên lặng đi về phía trước, rất khó có thể từ bề ngoài mà suy đoán ra bây giờ trong lòng Bối Bối đang suy nghĩ cái gì, nhưng nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Lôi cũng hiểu được đôi chút.

Có thể khiến cho Bối Bối trở nên như vậy, sợ rằng chỉ có chuyện của Ny Ti.
“Bối Bối” Lâm Lôi mở miệng nói.
Bối Bối đột nhiên bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn Lâm Lôi: “Lão Đại, gọi ta làm gì vậy?”
“Nghĩ đến Ny Ti hả” Lâm Lôi cúi đầu nhìn Bối Bối.

“Ân” Bối Bối gật nhẹ đầu, nói trong sự thương cảm: “Ny Ny đến Bích Phù đại lục, dám chắc cũng xuất phát từ Lam Phong thành này” Sau khi đi đến Lam Phong thành, Bối Bối nhịn không được phải nghĩ đến Ny Ny. Lập tức Bối Bối thở dài một tiếng: “Tuy nhiên, nàng đã đến Lam Phong thành này từ mấy trăm năm trước.

Bối Bối lập tức ngẩng đầu lên, cười cười: “Lão Đại, ta không có việc gì đâu, dù sao Ny Ny cũng đến Bích phù đại lục từ mấy trăm năm trước. Ta muốn tùm cũng khó khăn. Đợi sau này có cơ hội vậy. đi, chúng ta đến Ác ma tòa thành” Bối Bối nói xong liền đi lên đầu tiến.

Hai người Lâm Lôi và Địch Lỵ Á nhìn nhau rồi chạy theo Bối Bối.
Mà Áo Lợi Duy Á lại có chút chần chờ, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó, đợi đến khi ba người đi được một đoạn, quay đầu lại gọi: “Áo Lợi Duy Á, ngươi đang nghĩ cái gì thế” thì Áo Lợi Duy Á mơi giật mình tỉnh lại, ngay lập tức đuổi theo.
“Áo Lợi Duy Á” Lâm Lôi mở miệng nói.

“Ân” Áo Lợi Duy Á nhìn Lâm Lôi. “Quyết định cùng chúng ta đi đến Huyết Phong đại lục chứ?” Lâm Lôi cười nói, trên đường đi đến Lam Phong thành hắn đã nói chuyện qua với Áo Lợi Duy Á. “Tinh Thần vụ hải rất rộng lớn, trên đường đi không biết chừng sẽ gặp phải nguy hiểm”

Áo Lợi Duy Á cười nhạt: “Lâm Lôi, ở trong Địa ngục ta cũng chẳng có mục tiêu gì cả, cùng đi với ngươi cũng không có vấn đề gì, hơn nữa, trong Tinh Thần vụ hải có nguy hiểm, không phải còn có cường giả là ngươi đó sao?”

Cường giả?
Hai người Lâm Lôi đang nói chuyện trên đường, với lượng người qua lại dày đặc trên đại đạo của Lam Phong thành thì có không ít người nghe được. Những người đó không khỏi liếc mắt nhìn Lâm Lôi, có kẻ khinh thường, có kẻ cười cười, nhưng hiển nhiên, không ai trong số bọn họ cho rằng Lâm Lôi là cường giả.

Bởi vì Lâm Lôi là Trung vị thần.
Ở trong Địa ngục rộng lớn vô biên thì Trung vị thần chỉ có thể xem như Người bình thường, cơ bản không thể tính là cường giả.
Lâm Lôi chú ý đến ánh mắt của đám người ngoài, không biết là nên khóc hay nên cười nữa: “Áo Lợi Duy Á sao ngươi lại nói những lời như thế?” Áo Lợi Duy Á là một người tương đối nghiêm túc và lạnh lùng, không nên nói đùa như vậy mới đúng. Nhưng trong lòng Lâm Lôi hiểu rõ, Áo Lợi Duy Á đã chính thức coi hắn là Bằng hữu.

Ở dị vị diện, người cùng quê quán sẽ trở nên rất thân thiết.
Trong Địa ngục, cùng đến từ Ngọc Lan đại lục, nên tự nhiên cũng thân thiết hơn một chút.
Ác Ma tòa thành ở Lam Phong thành giống hệt Ác Ma tòa thành ở các nơi khác.

Theo lệ cũ, bọn người Lâm Lôi đi đến tầng thứ hai của Ác Ma tòa thành, ở gần đại sảnh tầng thứ hai có một loạt phòng, tất cả đều để cho Nhất tinh ác ma nhận nhiệm vụ. Bốn người Lâm Lôi trực tiếp tiến vào một phòng đang mở.

Bên trong phòng, có một người đàn bà mặc áo dài màu tử sắc,
Người đàn bà ngẩng đầu lên nhìn bốn người một cái, lạnh lùng nói: “Nói, nhận nhiệm vụ gì?”

“Bốn người chúng ta, bốn nhị tinh nhiệm vụ, hy vọng từ Lam Phong thành đi đến Ni Sơn Thành của Huyết Phong đại lục” Lâm Lôi nói.

Ni Sơn Thành là ở phía Tây Bắc của Huyết Phong đại lục. Từ Tử Kinh đại lục đi đến thì bình thường đều là đến Ni Sơn thành.
“Huyết Phong đại lục, chờ một chút” Đôi mắt màu lam của người đàn bà liếc Lâm Lôi một cái. Con mắt nhắm lại trong chốc lát, đến khi người đàn bà mở mắt thì trong tay cũng xuất hiện một quyển sách rất dày. Nàng mở ra xem, đồng thời nói: “Từ Lam Phong thành đến Ni Sơn Thành ở biên cảnh Huyết Phong đại lục, trong vòng một tháng có khoảng 1304 kiểu nhiệm vụ, trong đó Nhị tinh nhiệm vụ có 183 cái. Các ngươi tự mình chọn đi” Nàng nói xong liền đưa quyển sách dày cộp đó đến trước mặt Lâm Lôi.

Bốn người Lâm Lôi ngẩn ra.

Hơn một vạn loại?

“Lâm Lôi, trong khi chúng ta từ Đế Dực thành đến đây thì chỉ có hơn 11 loại nhiệm vụ, mà nhị tinh nhiệm vụ chỉ có ba” Địch Lỵ Á kêu lên.

Người đàn bà lạnh lùng nói: “Mỗi ngày đều có rất nhiều người từ Lam Phong thành đi đến Huyết Phong đại lục, Bích Phù đại lục, hoặc là Tinh Thần vụ hải. Tuy nhiên trong đó hầu hết đều là các Thương đội có đội ngũ của riêng mình. Chính thức đưa ra nhiệm vụ cũng không nhiều, cho dù như vậy, hơn một vạn loại cũng là rất bình thường”

Lâm Lôi nhìn vào phần nhiệm vụ nhị tinh.
“Lão Đại, chúng ta tuyển cái nào?” Bối Bối ở bên nhìn thấy hoa cả mắt, không biết nên chọn cái nào.
Lâm Lôi quay đầu nhìn mấy người một cái: “Ta tuyển một cái nhiệm vụ đơn giản thôi”

Đã có một lần kinh nghiệm, Lâm Lôi sẽ không dám tuyển một nhiệm vụ cần rất nhiều ác ma. Mời Ác ma càng nhiều thì nhiệm vụ càng phức tạp. Mà nếu mời quá ít Ác na, thì trên đường đi sợ rằng sẽ có phiền toái, nguy hiểm cũng có không ít.
Lập tức Lâm Lôi tuyển một cái Nhị tinh nhiệm vụ cần thuê 20 Ác ma.

“Cái này” Lâm Lôi quyết định.
“Cái này?” Bối Bối cúi đầu nhìn, cũng nói thầm: “Tiền thù lao quá ít, xuyên qua Tinh Thần vụ hải rộng lớn mà chỉ có năm vạn Mặc thạch” Lần trước khi bọn Lâm Lôi nhận nhiệm vụ hộ tống, thì tiền thù lao là 20 vạn Mặc thạch, đương nhiên…

Người ra nhiệm vụ là Hắc giác lão giả và Bạch giác lão giả đều chết đi, nhiệm vụ của bọn họ đã thất bại, nên không có được chút tiền nào.

“Không lấy được thì nhiều có tác dụng gì chứ?” Lâm Lôi cười nói.
Địch Lỵ Á cũng cười: “Bối Bối, ngươi còn quan tâm đến chuyện này làm gì?”

Bối Bối thu nhặt Tử tinh hơn mười năm trời, tài sản của hắn sợ rằng tương đương gia sản của Bác Y gia tộc.
“Ta chỉ thuận miệng nói mà thôi” Bối Bối nói thầm một câu. Trong lòng Lâm Lôi thầm nghĩ, tiền thù lao càng cao thì nhiệm vụ rất có thể có mánh khóe gì đó, nhiệm vụ hộ tống lần trước không phải nhị tinh nhiệm vụ đó sao? Một đám người bọn họ đúng là đi đến tử địa. Ngoại trừ đám Lâm Lôi may mắn được Phổ Tư La buông tha cho, trong đám còn lại chỉ có Lý Nhĩ Mông Tư dựa vào thực lực của mình mà đào thoát được.

“Đưa Ác ma huân chương cho ta” Người đàn bà nói.
Làm xong một vài thủ tục, bốn người Lâm Lôi liền rời khỏi Ác ma tòa thành. Đồng thời bọn họ cũng biết ba ngày sau mới xuất phát. Lâm Lôi sở dĩ tuyển nhiệm vụ này cũng bởi nguyên nhân là ba ngày sau mới xuất phát.

Bốn người Lâm Lôi trước tiên đi ăn uống một phen, đồng thời cũng thu mua rất nhiều mỹ tửu và mỹ thực, rồi vào tửu điểm nghỉ ngơi.

Ba ngày tiếp theo, bọn họ ở trong một biệt viện độc lập của Tửu điếm.
“Hơn sáu trăm năm tu luyện, Địa Phong tiến bộ không nhỏ, nhưng Hỏa hệ Thần phân thân tiến bộ quá chậm” Ngồi ở bên trong Biệt viện, Lâm Lôi nghĩ đến quá trình tu luyện của mình.

Thời gian hơn 600 năm ở trong Tử Tinh Sơn Mạch, Đại địa thần phân thân thành tựu cao nhất, mà Phong hệ Thần phân thân cũng đã đem hai đại huyền ảo là “Thanh ba” và Thanh nhạc dung hợp làm một, hơn nữa cũng đem Phong chi nguyên tố đơn giản nhất tu luyện đến hậu kỳ, tuy nhiên, Phong nguyên tố pháp tắc tổng cộng có chín loại huyền ảo, càng về sau càng chậm…

Còn Hỏa hệ Thần phân thân, hơn 600 năm thời gian thì mới nhập môn Hỏa thể thuật mà thôi, nhưng còn chưa đạt đến cảnh giới Trung vị thần.

Lâm Lôi nhắm mắt lại.
Linh hồn hải dương rất nhộn nhạo, có ba thân thể ngồi khoanh chân ở trên biến, phân biệt là Lâm Lôi Thổ hoàng sắc trường bào, trường bào màu xanh nhạt, trường bào màu đỏ, ba Lâm Lôi ngồi thành một hình tam giác, ngồi ở bên trên Thất thải kiếm hình linh hồn.

Mà ở bên dưới Thất thải kiếm hình linh hồn, là một khối Hắc thạch.
Đồng thời, một tia vụ khí màu vàng đang bị Kiếm hình linh hồn hấp thu. Nhưng tốc độ hấp thu hiện nay đã rất chậm.
“Ân” Lâm Lôi nhướng mày, mở to mắt: “Sáu trăm năm qua, ta bỏ vô số Tử tinh vào trong Bàn Long giới chỉ, không ngừng luyện hóa và hấp thu trong 600 năm, tốc độ hấp thu bây giờ càng ngày càng chậm”

Hiện tượng thế này, cũng mới bắt đầu từ mấy ngày hôm nay, tốc độ hấp thu trong quá khứ chưa bao giờ chậm như thế này.
“Chẳng lẽ là linh hồn hấp thu linh hồn tinh hoa cũng có cực hạn” Lâm Lôi thầm nghĩ trong lòng.

Lâm Lôi liền gật gật đầu, hẳn là phải có cực hạn rồi, nếu không linh hồn không ngừng cường đại thì sẽ có kết quả gì chứ?
Lâm Lôi cũng không rõ ràng điều này lắm.

Mặc dù hấp thu linh hồn tinh hóa khiến cho linh hồn trở nên cường đại, thậm chí khiến cho bản chất của linh hồn tăng nên, nhưng trên thực tế chỉ là lượng tăng khiến chất tăng mà thôi, giống như một cái bình, đưa vào rất nhiều chất khí, chất khí rất nhiều, thậm chí chất khí có thể bị ép biến thành chất lỏng.

Đây là đạo lý lượng thay đổi khiến chất thay đổi.

Tuy nhiên, cái này cũng có một cực hạn của nó, bởi vì không ngừng đưa khí vào, thì cho dù biến thành chất lỏng, nếu chất lỏng quá nhiều sẽ khiến cho cái bình nổ tung, linh hồn cũng vỡ vụn ra.
Hiện nay Lâm Lôi đang ở trong tình trạng này, linh hồn đã đạt đến cực hạn, không có cách nào tiếp tục hấp thu nữa.
Muốn để cho linh hồn tiếp tục tăng lên thì phải khiến cho thể tích cái bình tăng lên, càng thêm chắc chắn thì mới có thể bổ sung càng nhiều, để cho mật độ chất lỏng lớn hơn nữa. Thay đổi như vậy mới là thay đổi thực chất nhất, mà chỉ có duy nhất một biện pháp, đó là đột phá cảnh giới, từ Hạ vị thần đến Trung vị thần, từ Trung vị thần đến Thượng vị thần.

Cho dù luyện hóa Thần cách, thì bản thân Thần cách cũng khiến cho linh hồn thay đổi về mặt bản chất.
Đương nhiên, một mình Thành thần, khi Thiên địa pháp tắc phủ xuống càng khiến cho bản chất linh hồn tăng lên nhiều nhất.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao có rất nhiều Thượng vị thần cho dù không hấp thu linh hồn tinh hoa thì linh hồn của bọn họ vẫn mạnh hơn so với Thượng vị thần. Lâm Lôi hấp thu nhiều linh hồn tinh hoa như vậy, chi có thể xem như là Trung vị thần đỉnh, vẫn còn kém Thượng vị thần một chút.

Ba ngày sau, ở ngoài cửa thành Lam Phong thành, có một đám người tụ tập, các đội ngũ chuẩn bị xuất phát có rất nhiều, ở cửa thành có không ít nhân viên của Ác ma tòa thành. Bọn người Lâm Lôi đưa Ác ma huân chương của mình cho đối phương kiểm tra một chút, tên nhân viên của Ác ma tòa thành đến bên dưới một Kim chúc sinh mệnh.

“Người của các ngươi ở đây” Nhân viên Ác ma tòa thành nói một câu rồi quay đầu bước đi.
“Bốn vị, ta là Ngả Kỳ cố dong giả của lần này” Một người đàn ông trung niên thâm thấp mặc chiếc áo ngăn màu vàng cười cười nói: “Các ngươi đợi ta một lát nữa, người ta mời đã đến gần đủ rồi, chờ người đến đủ thì chúng ta sẽ xuất phát vào Tinh Thần vụ hải” Đột nhiên, tên Ngả Kỳ nhìn chằm chằm Địch Lỵ Á không chớp mắt.

Địch Lỵ Á bị hắn nhìn chằm chằm không khỏi ngẩn người ra.
Lâm Lôi nhướng mày, Bối Bối càng bất mãn mà nói: “Hừ, tiểu tử, ngươi nhìn cái gì. Thái độ của ngươi là như vậy sao?”
“Thượng vị thần, ha ha, ngươi cũng là Thượng vị thần ác ma?” Ngả Kỳ rất vui vẻ: “Ha ha, lãi, lãi lớn, không ngờ rằng mời hai mấy Ác ma nhất nhị tinh, cũng có một Thượng vị thần ác ma ở trong đó”.
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn