View Single Post
  #35  
Old 01-03-2013, 12:59 PM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Hồi 10: Quần thần phân tranh (tiếp theo)

Đột nhiên có tiếng bước chân thình thịch vang lên. Nguyên đại điện không người nào dám lên tiếng hay là thở mạnh. Trừ Dương Tiêu Phong và Khang thân vương, quần thần cả thảy sởn tóc gáy.

Một người tướng mạo dềnh dàng, niên kỷ tầm ngoài năm mươi khệnh khạng tiến vào điện. Dung mạo người đó ưu nhã tự đắc, cộng thêm y phục quý phái làm cho người ta muốn nhìn lại không dám nhìn thẳng.

Đầu đội mũ đuôi công chói sáng giống tinh quang, trên vành mũ gắn nhiều hạt minh châu giá trị liên thành. Ngoài chiếc mũ độc đáo là y phục chế tác vô vàng tinh xảo. Bộ quan phục màu lam đính kim tuyến bạc ở vành áo, chỉ vàng thêu hình ngũ long giống hệt năm con rồng trên trang phục của Dương Tiêu Phong nhưng màu mè hoa soái hơn rất nhiều. Bộ đồ đó có lẽ mai này sẽ biến thành một tác phẩm nghệ thuật bất hủ.

Con người cao quý ấy chẳng ai khác hơn Ngạo đại thần. Sắc mặt hung ác nham hiểm, Ngạo Bái bấy lâu vẫn ung dung bình tĩnh lâm triều. Kể từ khi Dương Tiêu Phong dẫn đoàn binh Chính Bạch Kỳ xuất thành, Ngạo Bái mỗi ngày đều thay thế hoàng thượng xử lý chính vụ, sau đó thì đi đến chỗ thái hoàng thái hoàng hậu nương nương làm bộ vấn an.

Theo thường lệ, Ngạo Bái đi chung với ba người nữa, gọp lại thành nhóm “tứ mệnh đại thần.” Trong số bốn vị đại thần phụ chính, Ngạo Bái là người lập nhiều chiến công và được phong thưởng hậu hĩ nên tỏ ra ngang tàng nhất, luôn luôn coi thường ấu chúa. Ba vị tam mệnh đại thần nọ là Sách Ni, Át Tất Long và Tô Khắc Táp Cáp.

Dương Tiêu Phong không bận tâm Sách Ni cho lắm vì lão tuổi già sức yếu thành thử ngại việc, ít tham gia chính sự. Lại nữa, Sách Ni tính tình mềm mỏng, sợ va chạm nên không muốn gây xung đột với ai. Dưng Tô Khắc Táp Cáp và Át Tất Long thì khác. Họ tính tình ngang ngược vô lối, ưa thích tranh luận với Khang Hi hoàng đế và thái hoàng thái hậu Hiếu Trang.

Cơ mà sáng nay Át Tất Long lâm bệnh bất thình lình thành thử ở nhà tịnh dưỡng. Còn lại người trung niên hình dung cổ quái. Y chính là Tô Khắc Táp Cáp. Và cũng lòe loẹt không thua gì Ngạo Bái, ánh sáng của dạ minh châu trên áo Tô Khắc Táp Cáp tỏa ra sắc màu mộng ảo, chiếu sáng giống hệt cặp mắt lấp lóe như hai lưỡi gươm đáng hãi kia. Tô Khắc Táp Cáp là cận thân của Ngạo đại thần. Vì quan hệ mật thiết này mà y như diều gặp gió, dựa vào thế lực hùng hậu của toán quân áo đỏ nên tự cao tự đại, coi trời bằng vung. Tô Khắc Táp Cáp rất muốn thế chỗ của Phủ Viễn tướng quân, rất muốn giành quyền kiểm soát hoàng cung và toán quân thiết giáp.

Tô Khắc Táp Cáp và Ngạo Bái không những có cựu giao mà quan hệ còn chẳng tầm thường. Vì vậy hai người thường xù xì những chuyện bí mật quân sự, không hề cố kị điều chi.

Hai đại nhân vật vừa bước vào điện vừa trò chuyện oang oang. Lúc bấy giờ, số đông quần thần theo phe Ngạo Bái, chầu phía bên trái của ngai vị. Phần còn lại phục hướng bên phải, chung một phe với Phủ Viễn đại tướng quân.

Ngạo Bái tấn bước tới đứng song song Dương Tiêu Phong. Nheo mắt nhìn bệ rồng, y khinh khỉnh bảo Tô Khắc Táp Cáp:
- Tiểu hài tử đó lẽ ra phải tình nguyện nhường ngôi cho người có tài mới đúng!

Câu này lọt vào tai Khang thân vương. Tức thời gương mặt nóng rang, vương gia hiểu ngay Ngạo Bái đang ám chỉ Khang Hi hoàng đế bất tài vô dụng, định ngoác miệng trả đũa thì tức tốc bị Dương Tiêu Phong vỗ vai. Khang thân vương bèn hít sâu một hơi hòng trấn tĩnh.

Ngạo Bái lại nói:
- Trong thiên hạ có nhiều loại người khác nhau, mục tiêu theo đuổi cũng khác nhau. Nhưng tôi khôn phải biết chọn chúa mà thờ, bởi cái ngày ta khởi sự tranh bá cũng chính là ngày tuyệt vong của những tên ngu xuẩn.

Ngạo Bái càng xuất ngôn càng khiến Khang thân vương nóng gáy. Lòng vương gia tất hiểu nghịch thần có ý bảo rằng đám quan thần các ngươi ai muốn thành đại nghiệp thì không nên nương tựa Dương Tiêu Phong.

May là không phải ai cũng nguyện làm rùa rút đầu. Một vị quan cùng phe với Khang thân vương vốn đã có lòng bất mãn đám tứ mệnh đại thần, nghe Ngạo Bái nói vậy thì đôi con ngươi phát lộ hào quang, cả gan bảo:

- Thật ra thì con đường công danh đối với hạ quan thành công hay thất bại đều không quan trọng, nhưng tuyệt vời nhất chính là quá trình phấn đấu không ngừng để vươn tới no ấm cho vạn dân.

Ngạo Bái trợn mắt nhìn vị quan dám thốt lời ngông cuồng, hóa ra là Mộc Đình Quý. Khang thân vương trái tim khoan khoái trăm bề, trầm ngâm một hồi, rồi bất chợt ngửa mặt lên trần nhà cười rộ.

Đôi bên khẩu chiến chẳng bao lâu thì có giọng của Ung công công ẻo lả thông báo:
- Hoàng thượng và thái hoàng thái hậu thượng triều!

Quần thần tất tật phủi tay áo, kính cẩn quỳ mọp xuống sàn gạch hô hào:
- Chúng thần tham kiến hoàng thượng, thái hoàng thái hậu! Hoàng thượng vạn tuế, thái hoàng thái hậu vạn tuế!

Thái hoàng thái hậu Hiếu Trang xuất hiện đằng sau tấm rèm châu, dìu Khang Hi từ từ bước lên bục gỗ, chờ ngài an tọa rồi mới khoan thai ngồi trên chiếc ghế đặt kế bên hoàng đế đương kim.

Y phục của thái hoàng thái hậu đẹp lộng lẫy. Ống tay áo cùng vạt áo bay phất phơ một cách hòa nhã. Thân áo được phát họa bằng bức phượng hoàng ngậm một nhành phú quý mẫu đơn. Trong bách hoa thì mẫu đơn đứng đầu, là vua của các loài hoa. Còn phượng hoàng là thần điểu, tức là thần vật có linh tính nhất. Hai thứ đó lúc này được thêu trên giá y đỏ thẫm, trông thái hoàng thái hậu cứ như đóa mẫu đơn đế vương, cộng thêm hình dáng phượng hoàng giương cánh. Mỗi bước đi đều mang theo sự ung dung xinh đẹp lẫn như ý cát tường.

Chân đeo hài chậu hoa, gót cao bốn phân. Đầu đội mũ Phụng Quán rực rỡ. Điểm đặc trưng của chiếc mũ này là phần trên chóp mũ có gắn dạ minh châu to bằng quả trứng gà. Viên quốc bảo theo giá trị thời đó là hàng vạn lượng bạc trắng. Thái hoàng thái hậu uyển chuyển bước vào đại điện liền mang theo ánh sáng kim quang.
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn