View Single Post
  #315  
Old 08-25-2012, 01:45 AM
vuongminhthy vuongminhthy is offline
Đường Tam Tạng
 
Tham gia ngày: Dec 2011
Nơi Cư Ngụ: Ngũ Đài Sơn - Nam Thiếu Lâm
Bài gởi: 1,955
Default

Hồi 58: Quyết Chiến Sinh Tử (tiếp theo)

Trời quá khuya rồi mà trại lính hãy còn huyên náo. Tin tức thắng lợi ở hai hướng bắc và tây bắc đã mang đến cho quân đội phản Thanh niềm phấn khích cần thiết. Hệt liều thuốc trợ lực, hai trận đánh đó cổ vũ lòng đấu tranh của bốn đoàn quân binh và kích động tinh thần kháng chiến chống ngoại xâm của họ.

Nằm ngủ trong lều tranh, Lâm Tố Đình chiêm bao về trận chiến dưới chân núi Thổ Đụn, bản thân bị Tô Khất chém một nhát đứt lìa bàn tay. Hai bên cánh tả cánh hữu bắn tên tới tấp.

Cơn ác mộng khiến Lâm Tố Đình thét một tiếng kinh thiên. Đôi tay huơ huơ, nàng chạm phải vạt áo mềm mại.
- Đình Đình, cô đừng sợ - Nữ Thần Y đỡ tri kỉ ngồi dậy, liền miệng trấn an - Đây là nơi an toàn.

Lâm Tố Đình he hé mắt, nhủ lòng “hóa ra ta đã nằm mơ.” Rồi bấu vạt áo của Nữ Thần Y, Lâm Tố Đình nói:
- Tôi phải gặp tổng đà chủ.
- Thiên Nhân huynh ấy đang băng bó thương binh – Nữ Thần Y đáp – Cô chờ một lát...
- Không được! - Lâm Tố Đình lắc đầu thều thào và toan đứng lên - Tôi phải gặp tổng đà chủ ngay bây giờ.

Đoán sự việc cần kíp, Nữ Thần Y lật đật nói:
- Được rồi! Được rồi! Để tôi đi gọi Thiên Nhân. Cô ngồi nghỉ ở đây, đừng tự tiện cử động. Ban sáng cô đã ngất xỉu vì đuối sức.

Lâm Tố Đình gật đầu. Nữ Thần Y đứng dậy cơ mà trước khi đi còn quay lại dặn:
- Cô nhớ ngồi chờ trong lều, ngoài kia gió máy lớn lắm.

---oo0oo---

Lâm Tố Đình chờ không bao lâu thì Tần Thiên Nhân, Nữ Thần Y và lão Tôn bước vào. Nước mắt tuôn tựa bờ đê vỡ, Lâm Tố Đình báo cáo tổng đà chủ rằng núi Thổ Đụn lọt vào tay Thanh binh, quân đoàn năm và sáu thất thủ, hai người đội trưởng cũng đã trận vong.
- Muội thật vô dụng, không hạ nổi thống soái của chúng – Lâm Tố Đình gục mặt trong lòng bàn tay tự trách.

Tần Thiên Nhân đặt tay lên vai Lâm Tố Đình:
- Muội đã suy tổn quá nhiều nguyên khí, không nên nghĩ ngợi nhiều, phải nghỉ ngơi cho thật tốt.

Lão Tôn cười nói:
- Đúng vậy, quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Bát đương gia lo gì? Chúng ta nhất định dẹp tan đám quân Thanh.

Thật sự ra thì lúc thấy Lâm Tố Đình một mình phi tuấn mã trở về, Tần Thiên Nhân lẫn lão Tôn đã sớm biết sự tình tồi tệ nên không mấy kinh hoàng khi nghe tin đại bại. Hướng bắc và hướng tây xem như một thắng một thua, tỉ số huề nhau. Giờ còn trông cậy vào hai phía đông, nam. Chủ yếu là Thanh Vân Sơn, lối thoát thân độc nhất.

Tần Thiên Nhân và lão Tôn ngẫm vậy chứ Lâm Tố Đình thì không được mấy khả quan. Nàng tiếp tục bưng tay lên khóc khi sực nhớ điều bí ẩn, quân đội của nàng đang giao đấu thì bất chợt tử trận.

Lão Tôn thở dài:
- Bát đương gia đừng buồn nữa. Như thất đương gia Cửu Dương hay nói “thua keo này, mình bày keo khác.”

Nói rồi, ông nháy mắt một cái. Bắt được ám hiệu, Nữ Thần Y ngồi xuống tính giúp bạn cố tri lau khô suối lệ. Quê thay, tái thế Hoa Đà bị Lâm Tố Đình xua tay.

- Muội e chẳng còn cơ hội để bày keo khác – Lâm Tố Đình ngẩng mặt lên bảo Tần Thiên Nhân.

Đoạn, nàng kết luận:
- Phe ta sẽ không chống nổi nữa!

Ngay giây phút đó, có thám mã về báo quân Thanh đã chém tướng và đoạt cờ ở hướng nam. Tần Thiên Nhân cùng lão Tôn chưa vơi bàng hoàng thì thêm một thám mã thứ nhì bẩm cáo phía đông bị chiếm đóng.

Thám mã thứ nhì kể:
- Quân ta đang giao đấu thì đột ngột thần trí mê sảng, chém giết người mình loạn xạ.
- Sao lại như vậy? – Lão Tôn hỏi tổng đà chủ - Không lẽ bọn lính triều đình dùng tà thuật?

Tần Thiên Nhân chưa trả lời thì Lâm Tố Đình cau mày hỏi thám tử:
- Có phải gân máu trên cổ và cườm tay của họ nổi đen?

Hai người thám mã gật đầu khẳng định. Lâm Tố Đình bảo Tần Thiên Nhân:
- Quân đoàn năm và sáu cũng hệt như vậy.

Tần Thiên Nhân và lão Tôn nhìn nhau kinh ngạc, chưa biết chuyện gì đã xảy ra. Đến nước này, Nữ Thần Y mới lên tiếng:
- Thiên Nhân, huynh hãy tập trung binh sĩ, muội muốn xem mạch của mọi người.

Tần Thiên Nhân hạ giọng:
- Không phải muội đang nghi…
- Muội hy vọng là không đúng như những gì muội suy đoán - Nữ Thần Y nói nhanh – Nhưng dầu sao đi chăng nữa thì chúng ta cũng không nên náo động lòng binh sĩ, tránh cảnh quân đội đại loạn.

Lão Tôn đứng cạnh, chẳng hiểu cặp phu thê đang bàn tán điều chi dưng mà nghe Tần Thiên Nhân bảo tập trung binh sĩ thì hối hả đi làm nhiệm vụ.

---oo0oo---

Binh sĩ được triệu tập đông đủ. Nữ Thần Y bước ra khỏi lều để chuẩn mạch cho từng người. Bụng than thầm, đúng như đã đoán biết trước, toàn thể sư đoàn một, hai và ba đều trúng phải độc tố.

Nữ Thần Y không cần bắt mạch cho sư đoàn bốn mà bảo tất cả về trại an nghỉ. Riêng các vị đội trưởng thì theo nàng vô lều hòng hội thảo tình hình nguy ngập với tổng đà chủ, lão Tôn và Lâm Tố Đình.

Đội trưởng đội bốn vừa mới bước vào lều soái thì đã hỏi ngay:
- Nhịp mạch của họ thế nào?

Nữ Thần Y khoan trả lời mà nói:
- Xin các vị đưa tay ra đây.

Xem kỹ càng nhịp mạch của sáu vị tướng lĩnh, Nữ Thần Y thở dài:
- Ngoại trừ bát đương gia, tất cả mọi người đang mang trong mình Tiêu Cốt Tán.

Đội trưởng đội hai đập tay lên thùng thuốc, nghiến răng nói:
- Nhất định là do tên phản tặc làm. Hắn thừa dịp chúng ta ăn mừng lễ thành hôn mà hạ độc trong đồ ăn thức uống.

Đội trưởng đội ba tiếp lời:
- Có lẽ hắn đã tuân theo chỉ thị của Dương Tiêu Phong.

Đội trưởng đội bốn nói:
- Quân đê hèn!

Mắng rồi, đội trưởng đội bốn cầu Tần Thiên Nhân khởi một nhóm binh bản bộ đi đánh hướng đông:
- Chúng ta phải bắt tên Hán gian về xử tử!
- Không được! – Tần Thiên Nhân lắc đầu - Đó là cạm bẫy. Chúng ta không nên phân chia binh mã. Tất cả mọi người phải cố thủ phía bắc, không được liều mạng xông bừa ra.

Phán xong, Tần Thiên Nhân quay sang hỏi nương tử:
- Tiêu Cốt Tán là chất độc như thế nào?

Nữ Thần Y nhìn phu quân rồi khẽ nhìn những gương mặt đang đỏ bừng vì căm hận, nói:
- Tiêu Cốt Tán là loại độc không màu không mùi, cũng không nguy hại tánh mạng. Nó chỉ có khả năng làm thần trí con người u mê như đang bị sốt cao độ. Tùy theo liều lượng uống nhiều hay ít mà chất độc bộc phát nhanh hay chậm. Có thể là vì binh sĩ của quân đội một, hai, ba và bốn bận rộn thay phiên canh gác đồn Bạch Nhật trong ngày hôn lễ nên đã không uống nhiều rượu bằng những binh sĩ khác. Thành thử đến bây giờ độc chưa công tâm.

Nghe Nữ Thần Y giảng giải, Lâm Tố Đình rưng rưng nước mắt hỏi:
- Thế thì còn bao lâu nữa độc mới bộc phát?

Nữ Thần Y buồn rầu nói:
- Không còn bao lâu.

Lâm Tố Đình lại hỏi:
- Chất độc này không có cách điều trị hay sao?

Nữ Thần Y trả lời:
- Cách giải thì có song nguyên liệu để chế biến thì không.

Và chỉ thùng thuốc, Nữ Thần Y nói với Tần Thiên Nhân:
- Muốn giải chất độc Tiêu Cốt Tán, chúng ta cần tới đậu xanh. Nhưng hộp đậu xanh mà muội thường hay cất giữ trong thùng này đã mất tích. Sau khi huynh quyết định rời khỏi khu căn cứ, muội đã mang theo nhiều loại thuốc chuyên dùng. Lúc mở thùng thuốc này, phát hiện hộp đậu xanh biến mất, muội có vào kho lương thực tìm kiếm nhưng tất cả đậu xanh mà chúng ta dự trữ cũng mất sạch.

- Tên phản tặc quả nhiên tính toán kỹ lưỡng – Tần Thiên Nhân lắc đầu.

Nữ Thần Y nắm tay phu quân:
- Chỉ còn một cách là muội dùng kim châm đả các huyệt đạo trên thân thể mọi người, trì hoãn sự lưu thông của chất độc. Nhưng chỉ có thể cầm cự trong nhất thời mà thôi.

Sự việc xảy ra quá bất ngờ khiến Tần Thiên Nhân không nghĩ thông cách ứng phó, đành làm theo lời của Nữ Thần Y.

Rạng đông. Hoa Đà tái thế thân chinh đến từng túp lều để châm cứu cho từng người một, trừ bì Lâm Tố Đình và bản thân vì cả hai vô tình ăn chè đậu xanh trước ngày tân hôn.

(còn tiếp)
__________________
Trả Lời Với Trích Dẫn