Chốn phù vân
Cuộc sống có người có ta
Dẫu rằng mình phải xót xa thế nào
Gặp nhiều bất hạnh ra sao
Thì ta đâu giống chiếc phao giữa dòng
Dẫu rằng trôi nỗi long đong
Còn bao nhiêu kẻ muốn mong như mình
Trải qua sóng gió nhục vinh
Khắc phục phấn đấu sống tình thanh cao
Đừng như ngọn cỏ lao xao
Xuôi theo chiều gió nôn nao lòng trần
Cõi đời là chốn phù vân
Âm thầm nhẫn nhục chuyên cần tu thân
ylieu11