CHỬ ĐỒNG TỬ VÀ CÔNG CHÚA TIÊN DUNG (tt)
Đám cưới đơn sơ được cử hành
Hùng Vương nghe báo nổi lôi đình
Thẹn nàng tự lấy dân hèn kém
Xuống chiếu từ con dứt phụ tình
Công chúa không về ở lại đây
Cùng chồng buôn bán sống qua ngày
Trời thương công việc càng thêm phát
Vốn lớn buôn nhiều tận bể Tây
Đồng Tử ngày kia ghé đảo Nam
Bồng lai cảnh trí thật siêu phàm
Dạo chơi gặp một người phương sĩ
Kinh sách cùng nhau cuộc luận đàm
Tặng chàng lưu niệm lúc chia tay
Gậy, nón tiên ban bảo vật này
Về đến quê nhà chàng rủ vợ
Lánh trần tìm đến cõi trời mây
Đêm khuya lỡ bước chốn đồng hoang
Bốn phía mênh mông chẳng xóm làng
Chống gậy bên đàng, ngồi xuống nghỉ
Nón tơi đầu gậy để che sương
Hơi lạnh vừa tan dưới ánh dương
Đất bằng bỗng thấy sự phi thường
Lâu đài thành quách từ đâu mọc
Quân lính oai hùng gác tứ phương
Vua già nghe báo có kình nhân
Bèn cử người đi dẹp loạn thần
Tướng sĩ trong thành xin chống cự
Nhưng nàng khuyên giữ đạo trung quân
Binh triều hùng hổ tới giương oai
Trời đã hoàng hôn tắt nắng rồi
Đóng trại bên bờ đêm tạm nghỉ
Chờ trời sáng rõ hãy ra tay
Tia nắng vừa len ngách kẽ đêm
Lâu đài vụt mất biết đâu tìm
Đất bằng sụt lở thành đầm rộng
Nhất Dạ người sau đã đặt tên
Sử chép sau này Triệu Việt Vương
Chống quân xâm lược của nhà Lương
Mặt đầm chôn xác bao quân giặc
Suốt mấy năm qua đã tuyệt đường
Tương truyền họ Triệu lập đàn chay
Cầu đảo chư thần giúp một tay
Đồng Tử cưỡi rồng bay xuống tặng
Vuốt thiêng đeo mũ mạnh ai tày
Vua Triệu từ rày chẳng khó khăn
Chém bay đầu giặc, tướng Dương Sằn
Thu hồi độc lập cho nòi Việt
Hậu thế còn lưu mãi đức ân
Ái Hoa
__________________
Sầu mong theo lệ khôn rơi lệ
Nhớ gởi vào thơ nghĩ tội thơ (Quách Tấn)
|