Trích:
Nguyên văn bởi KiWi
Không biết có phải sis cô đơn giữa muôn người hay không, hay là bản thân sis là người lạnh lùng và luôn sống trong một thế giới riêng tư của chính mình.... hay là do hoàn cảnh nó khiến sis thế sis không biết nữa. Chỉ biết 17 tuổi mẹ sis mất, sớm hiểu hoàn cảnh của mình nên sis tập thói quen tự mình thu xếp cuộc sống của mình, không dựa dẫm nhờ vả vào ai, sis cũng đã sống như thế suốt nhiều năm trời không lời than van, rất nhiều rất nhiều lần sis bệnh, sis chỉ có một mình với 4 bức tường, nhưng cũng chưa từng than van...Sis không than thở không có nghĩa sis sống hạnh phúc, cũng có nhiều khổ sở đó chứ chỉ là ko nói ra mà thôi. Nhưng hình như chẳng ai hiểu điều đó cả, họ chỉ biết than thở về những khó khăn của họ, rồi oán trách tức giận. Rồi giằng xé nhau ra. Ai mà không có lúc khó khăn, cần hiểu nhau thông cảm với nhau chứ, đã khó khăn rồi, cắn xé nhau ra có được gì không hay chỉ thoả lòng trong phút chốc.
Sis cảm nhận hết những điều đáng buồn đó, không nói ra nhưng thấy nó đọng lại trong lòng rất nhiều, thế là sis từ từ càng lạnh lùng hơn, khép kín hơn. Ss không muốn bản thân phải buồn phiền vì những điều không đáng, những người không đáng.
Sis vẫn nhìn đời bằng hy vọng đấy chứ, nhưng nói thật sis nhìn con người thì không còn được đầy lòng tin như vậy nữa.
Có thể em nói đúng nếu cứ đứng tách biệt ra xa sẽ thấy cô đơn lắm, nhưng có lẽ hiện tại sis chưa có tinh thần để xáp lại gần. Hihihi.....
Đành vậy em ạ, hy vọng sẽ có lúc nào đó sis thấy có niềm tin hơn ở con người.
Cám ơn em một người lạ đã hỏi đúng tâm trạng của sis
|
>>>sis có ít bạn lắm phải không sis , em cảm nhận như vậy , một người bạn theo đúng nghĩa đó sis , 1 người bạn mà đứng trước người đó sis được là chính mình với tất cả những tốt xấu vốn có của sis. Nếu có thì chắc hẳn ss đã không cô đơn thế này?
ss biết không , ss đứng càng xa mọi người thì thời gian để ss có thể xích lại gần mọi người càng lâu hơn nữa. Sự xa cách của ss với mọi người có lẽ không bao giờ làm sis vui , ss sẽ càng ngày càng cảm thấy cô độc , buồn lắm
Em không đủ tuổi cũng như kinh nghiệm sống để khuyên sis đâu , ss đừng giận em nhé .
SS mạnh mẽ và tự lập , nhưng em lại cảm thấy đáy lòng sis yếu đuối , ss chỉ bắt buộc phải mạnh mẽ để sống thôi phải hok ss ?
ss nếu không chê em trẻ người non dạ , thì ss cứ thử làm theo cách này xem nhé ss , em không chắc là tốt nhưng ss cứ tham khảo nhé , biết đâu sẽ làm ss thấy tốt hơn..... cách của em là " ss cứ coi mọi chuyện thật là bình thường " chỉ vậy thôi ss , mọi chuyện xảy ra ss đều hãy cứ cho là bình thường thôi , lòng ss cứ lặng như mặt nước hồ thu , ss không tức giận , không buồn bã , giống như ss ở trên đỉnh núi cao mà nhìn xuống thế gian vậy. Những hỷ , nộ , ái , ố......cứ cho là thoảng qua đi , đời là vô thường. Cái gì là được và cái gì là mất , cái gì là buồn còn cái gì là vui? tất cả chỉ do con người tự tạo ra thôi mà ss. Tâm trạng của ss cũng vậy , cứ nhìn vào mặt tốt thì cho là tốt , cứ nhìn vào mặt xấu thì thành xấu , nhìn biết giả tạo mà cứ cho là thật đi thì cũng có sao? miễn mình hài lòng , mình vui thì được rồi. Con người không có xấu thì thành thánh nhân cả rồi , con người mà không có tốt thì thành con vật rồi chỉ còn bản năng thôi. Vậy đó ss , ss đứng trên cao mà nhìn xuống , tội chi ss phải bận lòng? Cứ lại gần mọi người đi ss. :blowkiss: