Nợ Tình
"Nợ Tình biết trả cho ai ?
Khối tình mang xuống Tuyền Đài chưa tan"
Chương 1
Chiều ba mươi,
Mọi người đang hăm hở
Đón giao thừa,
Trên đất lạ, mừng Xuân,
Chỉ riêng Hưng,
Còn nặng nợ phong trần,
Tình nguyện trực,
Ở đây, phòng cấp cứụ
Hưng độc thân,
Không vương mang, bận bịu,
Ở một mình,
Hôm sớm vẫn cô đơn,
Mặt ưu tư,
Thoang thoảng nét u buồn,
Tánh trầm lặng,
Bình dân và ít nói .
Mười giờ đêm,
Hưng ngồi đang theo dõi,
Trận bóng tròn,
Cuả hội tuyển Việt Nam,
Máy phóng thanh,
Của bệnh viện reo vang,
Gọi Hưng đến,
Ngay tại phòng cứu cấp .
Bác sĩ Hồng,
Mới vào, còn thực tập,
Thấy Hưng liền,
Thúc dục phụ một tay,
Bàn cứu thương,
Một cô bé Mỹ lai,
Mặt trắng bệch,
Hai chân đầy máu đỏ .
Hồng nhìn Hưng,
Rồi ghé tai nói nhỏ,
Xương nát nhừ,
Phaỉ cắt bỏ đôi chân,
Cô bé nghe,
Chắc cũng hiểu đôi phần,
Vùng hét lớn,
"Please, please don't cut"
Hưng khuyên cô,
"Don't worry, relax,
We will try,
Our best to save them,
Please don't cry,
Don't shout, don't scream,
It'll hurt,
It bleeds, not good"
Nhìn tấm phim,
Ống xương chân gẫy nát,
Thịt bầy nhầy,
Khó ráp lại như xưa,
"Bác sĩ Hồng,
Xem kỹ lại hay chưa ?
Nếu giữ được,
Chân nào hay chân nấy"
Nhìn cô gái,
Lòng Hưng như chùng lại
Nỗi băn khoăn,
Thương cảm mái đầu xanh,
Rồi mai đây,
Trên vạn nẻo thị thành,
Cô cùng chiếc,
Xe lăn hoài gắn bó .
"Bác Sĩ Hưng,
Sao anh còn đứng đó,
Mau đi anh,
Sẽ không kịp bây giờ,
Phụ em đi,
Sao anh vẫn ngẩn ngơ,
Hay anh có,
Chuyện gì cần thay đổi .
"Bác sĩ Hồng,
Hãy từ từ, đừng vội,
Cả đời người,
Hồng ạ chẳng đùa đâu,
Chờ chút nghe,
Nhanh lắm, sẽ không lâu,
Mình tham khảo,
Doctor Huge, Viện Trưởng .
Ờ, còn nữa,
Giấy cam đoan, ký trước,
Không thì phiền,
Rắc rối, bị kiện thưa,
Em mới vào,
Vài chuyện nhỏ vẫn chưa,
Phải để ý,
Coi chừng mình thua thiệt .
Anh với em,
Chẳng có gì khác biệt,
Anh làm lâu,
Cận thận chút thì hơn,
Nè chuyện công,
Không được giận, được hờn ,
Chưa gì đã,
Tưởng anh chê em hở ?
Theo ý anh,
Chỗ nát xương, cưa bỏ,
Rồi mình dùng,
Thanh kim loại, thay xương,
Rồi chờ xem,
Nếu phản ứng bất thường,
Thì lúc đó,
Mình cưa chân chẳng muộn "
Hồng cùng Hưng,
Đến gặp ông Viện trưởng,
Hưng trình bày,
Ý kiến cuả Hồng-Hưng,
Ông nghe xong,
Tỏ vẻ rất vui mừng,
"Go ahead,
I think, your idea is good"
Cuộc giải phẩu,
Thay xương, thành quả tốt,
Giây thần kinh,
Chưa đứt, thịt da thôi,
Suốt cả đêm,
Đầu, trán đẫm mồ hôi,
Mũi kim cuối,
"Xong rồi" Hưng cười nói .
“Anh Hưng nè”
Tiếng Hồng khe khẽ gọi,
“Về nhà em,
Ăn tết, được không anh ?
Ba, má em,
Và cả nhỏ Thiên Thanh,
Hỏi lâu quá,
Anh Hưng không thấy đến ?”
“Được, chút nữa,
Khi làm xong công chuyện,
Anh ghé nhà,
Thăm chú, thím, em, Thanh,
Có bánh chưng,
Em nhớ cất để dành,
Em ăn hết,
Phần anh, anh … giận đó “
“Xí , ơ này,
Anh ham ăn thì có,
Em ăn nhiêù,
Thành bé bự, ai thương ?
Nè bánh chưng,
Keọ, mứt, nhỏ xin nhường,
Cho anh cả,
Thịt kho Tàu, củ kiệu “
“Thiệt hông đó,
Hay phần anh chút xíu,
Em ăn rồi,
Chưa chịu, lại ăn thêm,
Để cho anh,
Đến chậm phải đi tìm,
Bánh đâu hết,
Trong mâm còn chỉ lá .
Nói đùa thôi,
Đừng giận anh, Hồng nhá,
Em về đi,
Kẻo ba má đợi trông,
Vâng, anh nghe,
Còn khắc cốt, ghi lòng,
Đến em khoảng,
Bốn giờ hay bốn rưỡi
Hưng bươ’c ra ,
Mọi ngươì cùng ùa tơ’i,
“Is she OK?
Can she walk again ?
“Not too long,
I hope that she can,
She shall walk,
By her own two feet “
“Thanks, Dr. Hung,
Thank you very much,
For saving,
Her legs as her life .
She’s all,
The hope of mine,
Although, She’s,
Only child, I adopted“
Chương 2
Về đên nhà,
Hơn chín giờ mười phút,
Người mệt nhoài,
Vì thức suốt đêm qua,
Hưng ngả Lưng,
Trên chiếc thảm giữa nhà,
Vưà chợp mắt,
Tiếng chuông, ai gọi cửa .
Hưng uể oải,
Lầm bầm “Ai đây nưã,
Đến “xông nhà”,
Mồng một tết đây ta ?”
Cưả mở ra,
Bao tia sáng chói loà,
Cô hàng xóm,
Cùng em sang chúc tết .
Cô bước vào,
Tay mang đôi bánh tét,
Gói mứt dừa,
Kẹo, bánh, trái Hồng tươi,
Cúi chào Hưng,
E ấp, mím môi cười,
“Dạ, năm mới,
Chúc anh luôn mạnh khoẻ,
Em sang đây,
Ca’m ơn anh, thay mẹ ,
Trong những ngày,
Đau ô’m được anh lo”
“Co’ chi đâu,
Là bổn phận đó mờ,
Cho anh gởi,
Lời cảm ơn ba’c nhé”
Ngồi đi em,
Uống gì hai cô bé,
Nươ’c cam tươi,
Nươ’c rau ma’, co-ca,
Cư’ tự nhiên,
Coi như thể ở nhà,
Đừng e ngại,
Muô’n uô’ng gì cư’ lâ’y .
Nè anh tặng,
Hai cô, hai bao giâ’y,
Gọi lì xì,
Chu’c may mă‘n, tương lai,
Treo cành thông,
Trong mỗi lu’c học bài,
Học mau thuộc,
Nhơ’ dai, ờ thiệt đo’ “
Hai chị em,
Miệng cười như hoa nở,
“Anh nói đùa,
Hay lă‘m, lại co’ duyên,
Nè Anh Hưng,
Trong â’y, mâ’y đồng tiền,
Co’ mua được,
Tình duyên không dzị hở .”
“Y’ trời đâ’t,
Hai cô còn qu’a nhỏ,
Lo học hành,
Sao nghĩ đê’n tơ duyên,
Đường tình yêu,
Chỉ đau khổ, lụy phiền,
Như anh đo’,
Bao năm còn nhớ mãi “
“Thật không anh ?
Vậy anh mau kể lại,
Cuộc tình buồn,
Ngang tra’i, tụi em nghe,
Ngươì anh yêu,
Đẹp lă‘m, phải không nè,
Còn hiền dịu,
Ngọc ngà như Bạch Tuyê’t ?”
“Để khi khác,
Hôm nay là ngày tê’t,
Những chuyện buồn,
Quên hê’t, nhơ’ làm chi,
Vậy hai cô,
Kể những chuyện vui đi,
Kể chuyện học,
Chuyện gì vui cũng được"
Điện thoại reng,
Hưng cầm ra phi’a trươ’c,
Tiê’ng Lệ Hồng,
Âu yê’m gọi “Hưng ơi,
Dậy chưa anh ?
Đã gần bô’n giờ rồi,
Em, ba, ma’,
Thiên Thanh đang ngo’ng đợi”
“Em đừng lo,
Đu’ng bô’n giờ anh tơ’i,
Để anh vào,
Thay a’o chu’t nghe em,
Mâ’y phu’t thôi,
Nè … Đo’ … Đo’ em xem,
Xong rồi đâ’y,
Chào em, anh cu’p ma’y .”
“Anh phải đi,
Hai cô, mai mô’t lại,
Xin lỗi nghen,
Chuyện gâ’p, phải đi mau,
Nê’u cần chi,
Và bâ’t cư’ lu’c nào,
Điện thoại đo’,
Không sao, cô cư’ gọi .”
Mặt buồn so,
Đư’ng lên, cô chị nói,
“Chu’ng em về,
Anh nhe’, ca’m ơn anh,
Ờ đừng quên.
Anh hư’a kể chuyện tình,
Cuả anh đo’,
Hôm nào, em tơ’i hở”
“Dạ hai cô,
Anh biê’t rồi, anh nhơ’,
Chuyện tình buồn,
Anh kể hai cô nghe,
Sợ nghe xong,
Hai cô sẽ kho’c nhè,
Làm ngập lụt,
Trôi nhà anh, thì khổ ”
Hai chị em,
Hồn nhiên cười, ra cưả,
“Thôi chào anh,
Lần nữa, chu’c anh vui,
Một tương lai,
Thêm hạnh phu’c sa’ng ngơì,
Và sơ’m gặp,
Được người, anh mơ ươ’c”
***
Chương 3
Hưng đến nhà,
Thanh đợi ngoài cưả trước,
Tay bé cầm,
Con gấu nhỏ nhồi bông,
Áo đầm xanh,
Cài tóc chiếc nơ hồng,
Chạy ùa tơí,
Đến bên đòi Hưng cõng .
Hồng la lên
“Thanh, lớn rôì, vào trỏng,
Chị nói rôì,
Không nhõng nhẻo nữa nha,
Để anh Hưng,
Đi trước, ảnh xông nhà,
Sang năm mới,
Cho gia đình may mắn .”
Hưng mỉm cươì,
Bước vào nhà cô bạn,
Ba má cô,
Hưng thân thiết từ lâu .
Nói đúng ra,
Chú, thím ấy, chủ tầu,
Xưa vượt biển,
Hưng quá giang, miễn phí .
“Chúc chú thím,
Tiền vào, xài mệt nghỉ,
Và công danh,
Thăng tiến mãi không ngừng,
Đơì tươi vui,
Khỏe mạnh, lại trẻ trung,
Thêm một bé,
Cho Hồng, Thanh bồng, ẫm .
Hưng biếu chú,
Chai Royal Crown đỏ thẫm,
Thím chai dầu
Thơm hiệu Chanel 5,
Tặng Lệ Hồng,
Đặc biệt chiếc xách tay,
Cùng một hiệu,
Từ lâu Hồng vẫn thích .
Còn bé Thanh,
Một gói to màu tím,
Vừa mở ra,
Bé la lớn vui mừng,
“Ô Barbie,
Cám ơn nhé,anh Hưng”
Rôì nhảy đến,
Hôn Hưng bên má trái .
Sau bữa cơm,
Chú giữ Hưng ở lại,
Hưng xin về,
Phải làm việc ngày mai,
Hồng thấy Hưng,
Thỉnh thoảng cứ ngáp dài,
“Thôi ba ạ,
Để ảnh về, ảnh mệt”
***
|