Vợ chúa Chồng Tôi
Thân trai rửa chén quét nhà
Vợ kêu phải "Dạ, bẩm bà có ngay" Khi vui bà biểu " Lại đây" Khi buồn bả chỉ gốc cây bảo ngồi Tôi thời không dám hở môi Bà mà hăng tiết là tôi đi đời Ngày xưa kẻ đón người mời Giờ đây có vợ không lời thở than Vợ tôi ngực nở, vai ngang Khi bà nổi giận cả làng biết tin Đêm đêm tôi vẫn cầu xin Ông trời hóa phép vợ mình hiền ngoan Cho bà một chút dịu dàng Cho bà quán xuyến đảm đang việc nhà Cho đêm ân ái mặn mà Bởi lâu không "ấy" chẳng thà đi tu Cưới vợ như thể vào tù Buồn hiu chợt nhớ lời ru năm nào "Con ơi chớ lấy vợ giàu Đời nào nó biết ngọt ngào với con Có cưới thì cưới vợ non Dạy vợ từ lúc lon ton mới về Dạy cho lễ nghĩa phu thê Vợ tôi,chồng chúa là mê suốt đời" |
Vợ chúa chồng tôi II
Hổm rày bà xã dễ thương
Sáng, trưa, chiều, tối trên giường chờ tui Tui thì bận bịu lui cui Việc mần chưa hết mà vui nỗi gì? Thân trai nào dám phân bì Bởi bà liễu yếu phát phì từ lâu Ngồi đâu thì cũng hơi lâu Bà mà di chuyển cả lầu rung rinh Eo thon nay đã phát phình Thân bà lực lưởng như đình cuối thôn Nên khi "gần" cứ bồn chồn Vì bà có tính tự tôn đó mà Lúc buồn bà đẩy tui ra Khi vui bà cưởi lên "đà" của tôi Tôi thời cứ mím chặt môi Cắn răng chịu đựng chờ thời gian qua Bà nhà vừa cưởi vừa la "Lạy mình, nho nhỏ người ta nghe giờ *" Nhưng hình như bả làm ngơ Tôi thì mặt mũi bơ phờ thấy thương Khi xong bà đạp xuống giường Vắt chanh bỏ vỏ là thường đấy thôi Đôi khi muốn bỏ cho rồi Nhưng vì duyên nợ ba đời với nhau Dẩu cho bà chẳng ngọt ngào Cũng đành chấp nhận "Làm sao bây giờ?" Đêm nào tôi ngủ không mơ Mơ thành thi sĩ làm thơ than phiền Mong sao bà sẽ dịu hiền Bà mê thơ lắm liên miên suốt ngày Trừ khi bà bận đánh bài Còn không lúc nhậu lai rai làm hoài Vợ tôi thật đúng có tài Vì mê thơ bả miệt mài thân tôi Làm hoài không dám hở môi Thà là chịu đấm ăn xôi đấy mà Chỉ mong sao lúc về già Vẫn nghe được tiếng của bà ngâm thơ....... |
Vợ chúa chồng tôi III
Nói chuyện ngọt ngào vợ người ta
Ngậm đắng nuốt cay với bà nhà Vợ chúa chồng tôi thôi đành chịu Mở lời... lại sợ bả rầy la Lúc chưa cưới nhau bả hiền hòa Miệng luôn cười mĩm tựa như hoa Dịu dàng êm ái như con thỏ Giờ đây giống hệt vị quan tòa Phập phòng lo sợ suốt đêm ngày Khi ngủ không yên sợ mình ngáy Bà mà thức giấc là tôi chết Chổi chà bà giáng tôi bầm thây Lúc ăn cũng phải ngồi trông hướng Vì bả lúc ăn coi cải lương Ngồi che mắt bà tôi cũng chết Tránh sang không khéo khỏi lên giường Nói tới cái giường tôi mới nhớ Lâu rồi không "ấy" nên thường mơ Mây mưa với bả như ngày trước Giật mình, thức giấc bả tỉnh bơ Nhiều đêm thao thức thấy bồi hồi Nghĩ lại thương mình cái phận tôi Nhớ đêm động phòng hai năm trước Cho đến giờ đây mấy lần rồi ? Thân trai sung sức tuổi ba mươi Từ lúc cưới nhau bổng thôi cười Thiên hạ thấy kì nhưng đâu hiểu Vì cái "chuyện kia" bả biếng lười Mỗi tháng lương về bả kiểm tra Cho tôi vài cắc để ăn quà Thời buổi khó khăn nên tiết kiệm Lúc cần bả sắm gì đó... mấy carat Đôi lúc tự nhiên bả giận hờn Lấy anh như thể đã làm ơn Mà sao cái mặt luôn sầu thảm Tôi gượng cười.....sợ bả lên cơn Nhớ xưa kia nhậu nhẹt tối ngày Karaoké với đánh bài liền tay Giờ ván đóng thuyền duyên đã lỡ Cá chậu, chim lồng hết cách bay....... |
ahaha có mí noái nghen huynh :laughing:
Mấy ông nói xí phái nữ quá trớn roài , níu đã lỡ phóng lao phải theo... đao đó nghen. Còn mí bài thơ nữa huynh nói xí phụ nữ huynh đăng luôn 1 lượt hông là đăng hộng kịp với chị em phụ nữ Dzina à nghen. Lỳ hú 1 cái là huynh tha hồ " trả nợ tình xa " đó nha :laughing: JK |
Trích:
|
Trích:
:so: dzạy cho dzợ cách cầm dao sau khi huynh mài giùm gòy hảh? :laughing: |
Trích:
|
Vợ Chúa Chồng Tôi IV
Tối qua tôi nhậu thật say
Tính mượn men rượu thẳng tay với bà Vợ tôi chồng chúa là ta Kỳ này quyết định không tha nữa rồi Giận mình không dám hở môi Để cho hàng xóm nhìn tôi chê cười Cái mặt coi bộ còn tươi Nhưng mà thân xác bằng mười cái mâm Chổ sưng, chổ tím, chổ bầm Chân đi khập khiểng tối nằm ê mông Tôi thay cái kiếp làm chồng Mà sao lại để má hồng dương oai Làng trên xóm dưới hỏi hoài Vợ ông quê quán thôn Đoài phải không ? Dữ như sư tử Hà Đông Thấy ông bị đánh mà lòng không yên Chắc ông lấy bả vì tiền Tưởng đâu vớ được nàng tiên trên trời Bây giờ ông mới hởi ơi! Nàng tiên giáng thế tàn đời của ông Ngẫm nghĩ càng thấy nóng lòng Ngà ngà bước vội mong trông thấy bà Nhưng bà lại bự hơn ta! Liệu mình có thể wánh mà không thua ? Hay là đi học võ bùa ? Xong rồi wánh bã te tua một lần Hoặc là tập tạ lên cân ? Từ từ mà tính không cần vội chi Dù sao cũng đã bị đì Thêm thời gian nữa có chi ngại ngùng ! Tuy say nhưng vẫn chưa khùng Nghĩ đi, nghĩ lại lùng bùng lỗ tai Đêm say đường bổng sao dài! Muốn về đánh vợ mà hai chân chùn .... |
Trích:
Xưa - Nay Ngày xưa mỗi lúc ra oai Chồng la vợ khóc chồng sai vợ làm Ngày nay tiếng vợ càm ràm Chồng không dám nhậu khỏi ham bạn bè Ngày xưa chồng quát lấy le Ngày nay vợ liếc im re chồng cười Ngày xưa chồng nhuốm bệnh lười Ngày nay vợ biếng gấp mười gấp trăm Ngày xưa vợ quạt chồng nằm Ngày nay lấy quạt vợ băm thân chồng Ngày xưa con cái vơ bồng Ngày nay tã sữa phận chồng ẵm ru Ngày xưa trộm cướp vô tù Ngày nay cưới vợ cũng như ngục cầm Bây giờ nghĩ hổng cam tâm Mà thôi hó hé lại bầm tím thân Em tặng thêm cho huynh 1 khúc coi như huynh có muối em có ớt, ông chồng nào dzám lên tiếng là xoa vào dzết thương liền nhen hihihihi JK no offense hihihi |
Múi giờ GMT. Hiện tại là 11:13 AM. |
Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2024, Jelsoft Enterprises Ltd.