Vina Forums

Vina Forums (http://forums.vinagames.org/index.php)
-   Nhật Ký Online (http://forums.vinagames.org/forumdisplay.php?f=152)
-   -   C'est Ma Vie...! (http://forums.vinagames.org/showthread.php?t=21947)

ML'Amour 01-02-2010 05:45 AM

C'est Ma Vie...!
 

:hoa:
The End to The Begin...
Wish you and your family a wonderful 2010



http://www.youtube.com/watch?v=Mqne1...=youtube_gdata

:hoa:

ML'Amour 01-02-2010 06:24 AM

Ma vie...!
 


New year day ...
Mở mắt 7pm ...
Rã rời thể xác....
Tâm hồn thanh thản, nhẹ nhàng ...
Nướng gần tới khét....
Ăn , tắm , check ... reply mails, check messages...
Cảm thấy được thương yêu...
Xem lại PBN 98...
Ngủ tiếp...

ML'Amour 01-02-2010 09:20 PM

Ma vie...!
 


Sáng nay nắng ấm...
vẫn còn dư âm New year weekend...
Đã lâu lắm rồi...không có cái cảm giác rushing...
vào những ngày đầu năm , thật thoải mái...
Ngủ nướng...
10am...As promised...
Put on the running shoes...
jog to the club house...start 20 laps warm-up...
water was chill at first...then....just perfect...

First cup of coffee au laid for 2010...
có vị đắng...vị ngọt...
Ngon...!

ML'Amour 01-03-2010 09:27 PM

Ma vie...!
 



Trời hôm nay không có sắc Đông …
Nắng rực như Hè …???
Nấu ăn …clean-out frige…
Lại cho đi một số rau cải vào trash bin …
Phá của ... mang thêm tội …

Sao lòng thấy xốn xan quá…cảm giác không ổn …
Buồn buồn ...sao đó ...
Một người bạn text messages hỏi thăm ...
vỏn vẹn có 3 câu ...cũng làm mình khóc được...
Walk the dogs …mà cả Người lẩn Chó ….
almost got hit by a truck !….sao không thấy...?

Ngày mai 10am …City Hall …
Một khúc quanh của cuộc đời …bắt đầu…


AiHoa 01-04-2010 12:44 AM

Trích:

Nguyên văn bởi ML'Amour (Post 139858)


New year day ...
Mở mắt 7pm ...
Rã rời thể xác....
Tâm hồn thanh thản, nhẹ nhàng ...
Nướng gần tới khét....
Ăn , tắm , check ... reply mails, check messages...
Cảm thấy được thương yêu...
Xem lại PBN 98...
Ngủ tiếp...

Hơi thắc mắc nè.. Cảm thấy được thương yêu... mà lại Rã rời thể xác.... là sao nhỉ? :bitchitlin:

ML'Amour 01-04-2010 05:32 AM

Trích:

Nguyên văn bởi AiHoa (Post 139937)
Hơi thắc mắc nè.. Cảm thấy được thương yêu... mà lại Rã rời thể xác.... là sao nhỉ? :bitchitlin:


Hmm...
Sao lại là Ah phá....gin M nữa... là sao nhĩ...? :singhi:
Dạ thưa Thầy....
Em cảm thấy được thương yêu vì có nhiều người chúc phúc...:D:
còn em... rã rời thể xác vì có lẻ...nằm mơ theo kiểu... Ah....! :laughing2:

ML'Amour 01-04-2010 11:04 PM

Ma vie...!
 


7am...
Hit the woods...walk the old trail...hơi lanh...
Nắng buổi sáng xuyên qua lá cây lung linh...
cảm giác bình yên...calm...
skip the morning routine...
rush to the appointment...barely make it as always...
even cả đêm ngủ chỉ được 3hrs...Fresh and alert...!
Đã lâu rồi....
một cái ôm thật siết, thật lâu đủ chất chứa...
.... sự chân tình còn nguyên vẹn...
" It will always be yours whenever...
cưng ready to get back on your feet...huh"
Vài giọt nước mắt... không biết vui hay buồn...
Buông rơi một công trình ấp ủ, nâng niu 10 năm....
Buổi cơm trưa...dài hơn thế kỷ...
những bước chân như lạc mất lối về....
Nắng rực rỡ sao lòng lạnh ngắt...không còn cảm giác....

ML'Amour 01-05-2010 09:01 PM

Ma Vie...!
 



Nắng như Xuân về ...
chạy dọc theo những đường cong của triền dốc ...
Thấm mệt ...
cái màn chạy bộ đi và về... over a mile ...
to club house for morning swimming này...
có lẻ phải prepare for plan B thội ...
May be sẽ phải lái xe đi và về ...??
Như người ta nói ... có thì không biết quý ...
đến mất rồi thì tiếc ngẩn tiếc ngơ ...
Bao năm trời ...hồ bơi chỉ vài bước sau vườn thì ỏng eo ...
chỉ để dùng nghe tiếng water falls róch với rách ...
Giờ chạy bộ mờ mắt... thì ráng thì cố ...
Downgrade is ...sucks...!

Ly cafe sáng nay ... đậm đà hơn ...uống nóng ...
Biết là phải bắt đầu ... nhưng bắt đầu từ đâu nhỉ...?
Không biết từ bao giờ ... hơn nữa đời mình ...
đang sống trong giới Ảo ...
Niềm vui ... Hạnh Phúc ...Chân Tình gói ghém ...
hình như là vui nhiều hơn buồn...
Cứ mỉm cười khi nhớ đến câu ...
gương thần... ai đẹp nhất trần gian...?
trong pm ...đêm qua ...

ML'Amour 01-06-2010 10:42 AM

Ma Vie...!
 




Đêm nay ... buồn đến tận cùng...
3 giờ sáng vẫn chưa ngủ được...
Lá thư đến như một định mệnh ...
như tãng đá rơi mạnh lên đôi vai...
Khóc không được ... Gục không xong ...
Sao bất hạnh cứ đổ dồn xuống đời ...
Cắt cứa từng vết thật đau ...đau lắm

Cả ngày ...
cố loay hoay đủ việc...cố cười vui
Cuối cùng cũng không thể làm ngơ được ...
Không thể giã mù giã điếc như họ ...

Lên net...make reservations ...phải đi thôi...
Cũng không được thẳng một đường bay ...
Lại phải layover ở một thành phố lạ...
trong cái lạnh của mùa Đông tuyết đổ này...
Ngao ngán quá ...tuyệt vọng ...
Chỉ biết cầu xin ...
... mãnh liệt hơn bao giờ hết ...

Yes ... I will be there for you ...!

ML'Amour 01-07-2010 12:38 AM

Ma Vie...!
 




Bò lết ra khỏi giường ...
Nhìn đồng hồ ...Messed up all schedules...
Đèn cày thắp cả đêm chạy dọc hành lang ...
vẫn sáng lập lòe ...gần cạn ...
sẽ có một ngày bị chết cháy thôi...
sao cứ như vậy hoài ... không thay đổi...
Nhớ đến câu nói của TA đêm NYE ...
"M không thể sống một mình mãi như thế này được..."
Hmm...
Pha ly cafe nóng... bước ra vườn sau....
wall to wall ... dirt ...!
a quarter of an acre ...all covered with dirt...!
từng bụi cỏ dại ...khộ khan đến nghẹn ngào ....
san sát bờ tường ...xa xa...lặng lẽ nhìn tôi...
....
Chạy đua với 5 con Chó đủ sizes...đủ tuổi...
với chiếc áo ngủ...trên trời và ...no running shoes ...
Nếu hai nhà neighbors ... trên lầu nhìn sang ....
có lẽ tôi sẽ được lên You-tube sáng nay...!
1pm...
Một ngày mới bắt đầu...Nắng đã lên cao...

ML'Amour 01-08-2010 10:24 AM

Ma Vie...!
 




Búa bổ ...
Nhức đầu như búa bổ ...
Lần đầu tiên cảm giác được ...
nguyên vẹn câu này ...
1 viên trụ sinh, 2 viên Tylenol pm
để giảm cơn đau ...để ngủ được ...
Thêm một viên trụ sinh ...đau buốt...
Khóc ...rên ...khóc ...rên ...hét ...
Một viên pain-killer (750ml)...
Tất cả trong vòng ...10 phút ...
Sao chưa ngừng đau hay vật ra chết ...??
Lại khóc ...lại rên ....3 giờ đồng hồ vật vã ...
Thiếp đi .....Nửa đêm về sáng ...

Sáng thật sớm, nắng chưa lên...
Cảnh vật còn phủ đọng hơi sương ...
Choàng thêm áo, bước ra sau vườn ...
không một đóa hoa, cụm cỏ... tàng cây...
Đi bộ vòng vòng sân ...khộng dưới 2 miles..
trước những đôi mắt ngơ ngác của đàn Chó ...
Chóng mặt quá ...xây xẩm...
Thêm một ngày động não suy nghĩ ...
moi móc...tìm tòi ...tra cứu ...
để ra'ng cứu ... một mạng người ....!

Lạy Trời cho cơn đau đừng đến đêm nay ....

ML'Amour 01-09-2010 01:46 PM

Ma Vie...!
 




Hoa đã tàn ...nhụy đã rơi ...
Hoa thế nào mới gọi là tàn ...
để nhụy... bắt đầu rơi ...
Dạo này uống nhiều thuốc quá ...
Không xong rồi ...
đặc tánh giữ bình tỉnh để tri bệnh ...
muôn thuở bằng cá đầu của mình ...
dạo này dường như đã ...
cuốn theo chiều gió...
...từ lúc nào không còn nhớ nữa ...
Too much readings ...
Prepare for MCAT, Bar Exam cũng không cố ..
nhét chữ vào đầu nhiều đến muốn...
nổ tung lên như thế này ...
Đã lâu quá rồi ... lụt nghề rồi ...
Chỉ cần using one wrong key word ...
chỉ cần missing one evident ...
chỉ cần ... một phút off tracks ...
Sẽ ân hận cả đời ...vô tận...
Mình cần phải rest để lấy lại quân bình ...
Mình cần phải minh mẩn tinh thần....
Mình cần phải là người thắng... must be ...!
Thương chị ... Em hãy hứa...
... sống cho thât tốt được không...?
Được khộng em ...?
For you, for me...for us ...!
Trời hừng hừng sáng ...
một vệt trắng ...rơi qua khung cửa sổ ...
Tôi lặng lẽ đóng khép một ngày...
mệt mõi nặng nề ....



ML'Amour 01-11-2010 03:55 AM

Ma Vie...!
 



Tiếng gõ cửa như...tiếng gọi hồn...
Càng lúc càng dồn dập...
Im lặng...
Cố mở mắt vì một tiếng động lớn nơi cửa...
Tiếng chó sủa...
Tiếng người....
Ngồi dây...vật xuống....
....
Không biết....
họ đã làm gì để mình không nhớ gì nữa...
Không nhớ....
mình đã làm gì để họ đưa mình đến đây...
Cái nhà thương màu hồng nhat...
lẻ loi nằm bên kia đồi...
Nhấc đầu lên không nổi...
những giọt thuốc nhỏ từng giot...
từ hai cái bao treo lung lẳng trên cây móc...
Không khí bao trùm....một màu chết...
....
" Em thấy sao rồi...? How do you feel, Baby...? "
" Cho em về...Xin release em đi...nha please...!"
Tests, X-rays...Blah, blah, blah...
nài nỉ...van xin... khóc...
10pm....
Về tới nhà...Lạnh run... ba bốn loại thuốc ...
hmm...prescribed medications to my name...
Ghét thứ nào trời cho thứ đó...cho một đống...
Đêm cuối tuần...
đã khuya lắm, vẫn cố chóng lại cơn buồn ngủ...
dù biết rằng thuốc đã ngấm...
cái tánh di truyền của gia đình...ba đời để lai...
không xót đứa nào...
dù là đứa bé nhỏ nhất trong nhà...
tic tac... tic tac...
lavender scent...ánh nến lung linh trên tường...
tiếng nước róch rách...róch rách...
từ cái fountain treo sát góc phòng...

Ước gì....bình minh đừng bao giờ đến....

ML'Amour 01-11-2010 10:02 AM

Ma Vie...!
 




Chủ Nhật ngày của Chúa ...của Tình Yêu ...
một ngày thoải mái nhẹ nhàng ...
Điều ước đêm qua không thành tựu...
như bao lần mong ước ...
Bình minh vẫn cứ đến như một lời nguyền ...
Thức dậy vì những tiếng phone reo ...
Unplugged ... all phones ...
Text messages to family...
" Em is Ok ! Need rest ! Love you...!"
Bình yên ...!
Skip exercise today ...
....
Luộc đùi gà xé ra...feed the dogs ...
Dùng nước...lấy cơm nguội nấu cháo ...
Khi phải bị limited hoặc kiêng cử thì ...
lại thèm đủ thứ ...
Sao bất cứ sự cấm đoán nào đều có...
sức hấp dẩn mãnh liệt vô cùng ...
Thèm đến Thư Viện quá đi thôi...
muốn check out some books ...
mà thuốc nào cũng labeled drowsiness ...
Only one day left ...
Đi ra đi vào ...đi lên đi xuống ...
On net... browse books...
dizzy quá...off net ...ahhhhhh...
....
Bức tranh framed:
Success is ...by Meiji Stewart...
was hung by the stairway từ ngày ...
dọn về nhà này, chưa được đọc lại một lần...
đập vào mắt tôi...like a brand-new...bibble...
Một sự nhắc nhở ... tôi đọc cả ngàn lần ...
mà vẫn feel like the first time, every time ...
Found the new location for it ...
The guest bathroom down stair...
Where I would be visiting at least twice a day ...
Một cây đinh... a screwdriver ...loay hoay ...
bức tranh được hang on the side wall ...
Perfectly...to read...everyday from now on...
Một ly cafe nóng ... bước ra vườn ...
với những bước chân đi theo của đàn con...
....
Văng vẳng tiếng hát YP trong CD mới nhất .,..
của bé và DN ...nghe thật sến...thật hay ...
" Cho tôi mười ngón thiên thần
Cho tôi mười ngón thiên thần
Ðể rồi dìu người tôi yêu
Dìu người không yêu
Và người chưa yêu...."

Ánh chiều tà đang xuống dần ...
tôi yên lặng ngắm hoàng hôn ...
lòng lắng đọng ... nhớ một người ...

ML'Amour 01-11-2010 09:51 PM

Ma Vie...!
 




Success is....


* Attitude...more than aptitude...

* Being Happy... with who you are...

* Cultivating... body, mind and spirit...

* Disscovering... that Heaven is within...

* Embracing... the unknown with enthusiasm...

* Facing Fear… finding faith....

* Giving...without remembering...

* Here Now... breath into each moment...

* Inside You... not people, places, or things...

* Journeying... from the head to the heart...

* Knowing... your beliefs create your experiences...

* Letting Go... and going with the flow...

* Making time... for family, friends and forgiveness....

* Never Ever Giving Up... in your hopes and dreams....

* Opening Your Heart... to magnificent possibilities...

* Passion... playfulness and peace of mind...

* Quite Time... the key to inspired living...

* Receiving... without forgetting

* Seeking Answers... questioning beliefs...

* Trusting... in the beauty of your feelings and needs...

* Understanding... the best you can do is always enough...

* A Verb... choreograph your dance with destiny...

* Willingness... to learn from everything that happens...

* Expressing Yourself... be the hero of your own story...

* Yours To Define... how do you want to be remembered...?

* Zestful Living... living and laughing...


By Meiji Stewart

ML'Amour 01-12-2010 05:08 AM

Ma Vie...!
 





Sáng nay thức dậy...trong chuồng...Chó...
Đêm qua lạnh quá...nữa đêm tôi đi check...
lò sưởi in the dogs house...
connect to the garage...đi ra vườn sau...
with all the dog doors...builded in...
they have a life of both worlds...
indoor or outdoor anytime they want it to...
It's like a mansion for dogs...
hai người có thể ngủ thoải mái...
trong trường hợp...
send your honney to the dog house,
thì có lẽ anh ta sẽ rất thoải mái mà đi ngay...
để khỏi thấy khuôn mặt...
thấy ghét của người yêu lúc đó...
Có lẽ chúng nó feel được..
tôi sẽ vắng nhà vài hôm...
lại phải gặp babysitter...
hình như khộng friendly với chúng lắm...
nên cứ quấn quít lấy tôi...
Lấy sheet and blanket trên nóc tủ...đốt nến...
định sẽ nằm chơi một chút thôi...
Mùi jasmine thoang thoảng... miniature...
Nheo và Nũn...my miniature
nhủi mặt vào chiếc mền lông...
ngủ vùi...trong vòng tay tôi...
.....
20 degree below...1-2ft snow...
It gonna be so cold...!
Cả ngày vội vàng run all errands...
Phone rings all day...Người còn mệt quá
Ước gì...? Ước gì...? lại ước gì....
Everything will be alright...
Success is... Understanding...
the best you can do is always enough...
.....
Ngày rồi cũng tàn...đêm rồi cũng đến...
One hour meditation...cho lòng bình tâm...
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng...

Có lẻ...đời đã vàng....


ML'Amour 01-13-2010 05:10 AM

Ma Vie...!
 



Nguyên đêm không ngủ...
Chỉ cần nằm xuống....
Chợp mắt dù một chút thôi...
Tất cả sẽ là công dã tràng...
...
Rời khỏi nhà 4:30am...
Cái lạnh câm câm của thành phố...
còn chìm trong cơn ngủ vùi...
Giờ này...
lý tưởng trong chăn êm, nệm ấm...
tuyệt vời trong vòng tay người tình...
Một cơn gió quét ngang....
buốt thấu xương...
Lẻ loi một bóng trên đường...
với tếng hát MT...Đánh rơi tình yêu..
....
Phi trường sáng nay mờ sương...
mà người đi đâu sao mà đông quá...
Ngỡ Holiday đã over....?? Có lẽ...
Mỗi người một nổi niềm riêng...
Mỗi người một ước mơ thầm kín...
Mỗi người mong mõi một sự bắt đầu....
Và những người có mặt sáng nay
đều có một điểm đến... như tôi...
.....
Choàng tỉnh dậy...
khi cô tiếp viên hàng không...
lay nhẹ vai tôi... Prepare for landing...
Nhìn xuống cửa sổ...
nguyên thành phố phủ một màu trắng toát...
Vài vệt xám của phi đạo chạy dài phía dưới...
như bất tận....như đời người....
Nhắm mắt...
hít đầy lồng phổi hương mùi... đất lạ........!


ML'Amour 01-16-2010 11:50 AM

Ma Vie...!
 




Sáng thức dậy ...lại trong chuồng Chó ..
Có bình thường không ...? Cuộc đời mình ...?
Đèn cày chảy lan tràn ra bàn ...
thành từng sợi ...rơi dài xuống đất...
Sẽ có ngày chết cháy thật ...
....
Đêm qua về đến nhà đã quá nửa đêm ...
Trời thật lạnh ....lạnh run...
loay hoay mãi không mở được ổ khóa ...
muốn khóc ...
Chỉ vắng nhà có vài hôm mà chúng nó..
mừng rỡ như chưa gặp tôi từ muôn kiếp ...
Có lẽ vì thế tôi thương cái nồng nàng ,
trung thành của chúng nó ...
Ít nhất trong khoảng thời gian này của đời tôi ...
bao nhiêu tình thương yêu..
tôi đã dành hết cho chúng nó ...
Tôi cũng không thể hình dung được...
cảnh ra vào như chiếc bóng ...
trong căn nhà này, mỗi một mình tôi ...

Hốc hác quá ...
Mất 5 pounds in one week is not normal either ...
" Thank you Sis ...
Wouldn't know what to do without you...
You've saved me...!"

Đủ... quá đủ cho những gì tôi đã làm ...
đã trãi qua nguyên tuần nay...
dù rất đuối , rất mệt mõi ...
từ tinh thần đến thể xác ....để đánh đổi
Một niềm vui lắng thật sâu trong tâm hồn ...

Có lẽ ông Trời có mắt ...đền bù cho tôi ...
những niềm vui nho nhỏ trong ngày ...!
Một người bạn ân cần chăm sóc ...
một vài emails tràn đầy thương mến ...
Cho tôi cần một sự ...Bắt đầu ...?
Bắt đầu từ đâu bây giờ ...?

Chiều xuống... vài vạt nắng cuối ngày...
nhe nhàng rơi....rớt dọc theo mành cửa...
từng sợi dài nhảy múa trên phím gõ...
Nghĩ ngợi đến một người ...
Lòng bâng khuâng ...


ML'Amour 01-17-2010 12:04 PM

Ma Vie...!
 





Những giọt nước mắt ...
lăn dài trên phím gõ...
Tôi ngồi đó ...
khóc như một đứa bé con...
Như vỡ bờ ...tức tưởi ...
Không thật sự hiểu ?
4:30am ...
Lạị nữa đêm về sáng...
Cứ thế ...
Tôi âm thầm lặng lẽ...
trong bóng đêm...
từng đêm ....
Thèm một vòng tay người tình ...
vuốt ve ...vổ về ....
hôn lên tóc ...
Đêm nay ....
Thèm một lời ru...
thật khẻ...
chìm thật sâu...
cho một giấc ngủ vùi ....
không mộng mị ...

Ước gì ....Lại ước gì ....!

Tôi vẫn ngồi im ...bất động ...
như một hình phạt ...
miệt mài ......


ML'Amour 01-18-2010 02:24 AM

Ma Vie...!
 




Đã lâu rồi...không đi Lễ...
Sáng nay...
Tôi có mặt trong Nhà Thờ...
ở dưới chân đồi...
trong bộ áo dài màu đen...
như một góa phụ buồn và cô đơn...
Nhiều khuôn mặt quen thuộc nhìn tôi
ngạc nhiên pha chút tình thân...
Như mọi lần...
Tôi ghé thăm Cha Xứ sau Lễ...
Cha vuốt tóc tôi...
như một đứa con đi lạc mới về...
ân cần...nhắn nhủ...
"Con hãy đến thăm Cha thường xuyên.."
một con chiên thật lạ lùng ...
có cả pháp danh mà Cha thương nhất...
...
Một vài câu chào hỏi xã giao...
Một vài lời mời buổi cơm tối hôm nao..
Một vài ánh mắt xót xa chan chứa tình....
...
Tôi rời giáo đường...
khi ánh nắng vừa lên cao...
Tâm hồn nhẹ nhàng....
như cơn gió thoảng.....


ML'Amour 01-19-2010 12:59 PM

Ma Vie...!
 





" Cưng là một viên ngọc ....
hiếm quý nhất trên trần gian ,
vừa xinh đẹp lại thông minh ..."
....
Khéo quá ...nhưng
Có thật lòng ....?
Có ai thật sự muốn ...
đánh mất viên ngọc quý đó không...?

Nghe tim nhói quặng từng cơn ....
Sao hửng hờ ...lặng câm ...!
....
Get a life ...!
Cưng cần phải ra ngoài ...!
Phung phí tuổi Xuân ...!
Nhiều và nhiều lời nữa của từng người ...
Thế là tôi quyết định nhận lời mời ...
A dinner date tối nay ...
Ánh nến lung linh...
Khung cảnh hữu tình ...
Buổi cơm tối ...dài như đời người...
như chịu đựng ...như làm việc thiện ...
như mang niềm hạnh phúc đến cho ai đó...
không phải cho mình ...
để biết mình còn hiện hữu trên đời ...
để biết mình ...còn sống ...

Tôi không còn biết mình muốn gì nữa ...
Những lời thì thầm ...
Đi ngủ chưa M...? khuya quá rồi ...
Hmm...
vòng tay người tình đó...
mong manh như tơ trời ...
xa vời vời mấy bờ đại dương ...
âm thầm lặng lẻ ...
dìu tôi vào giấc ngủ ....đêm nay

Xin tạ ơn đời ...tạ ơn người ...
Ngoài kia....
bình minh lại đến ...như định mệnh ...

ML'Amour 01-21-2010 01:53 AM

Ma Vie...!
 





Sáng nay thức dậy...choàng thêm áo
Ly cafe nóng , bước ra vườn sau ...
Một bãi chiến trường ...
Đêm qua mưa gió bão bùng...
bàn ghế bay mọi nơi ...
2 giờ sáng còn phải ra ngoài mưa ,
kéo mọi thứ sát hết vào tường...
không thì sẽ bể hết các cửa kính...
Vừa lạnh vừa run ...
Tôi ướt như con chuột lột ....

Mà bây giờ ...ngỗn ngang tứ phía ...
500sqf imitation grass ...
trãi đở làm playground cho mấy con Chó
và cho có một khỏang màu xanh xanh...
nguyện một góc trời cho riêng tôi ...
đã bị bay tít tận sát bờ tường ...
Lôi kéo ... hì hụt.....
trời còn lạnh ...người còn run
mà mồ hôi tôi tuôn ra như tắm ...
Nhìn trời không một giọt nắng ...
âm u một màu xam xám...
tôi tự nghỉ mình có điên chăng ...?
ngày mai lại ....y như thế ....?

Nhìn quanh ..
Đã lâu lắm rồi ...
tôi bất chợt cảm nhận ...
sự hiện hữu của một người Đàn Ông
thật sự cần thiết trong cuộc sống....
Một người chồng ...
Một người tình ...
Một người bạn ...
đều nên được trân quý ...
vì họ mới là đời sống ...
hiện hữu hằng ngày của mình
mà đôi khi cả chính mình ...
thật sự cũng đã quên mất ....


ML'Amour 01-21-2010 09:19 PM

Ma Vie...!
 





" Nothing in life will stay the same .
Cả vũ trụ...
đã đang và sẽ thay đổi không ngừng .
Let go off the past đi cưng ,
a new chapter,
a new beginning ,
will have to start from somewhere .
Anh nghĩ dust will settle ,
and everything will be fine for cưng .
hhmmm...life
wasn't meant to be easy phải không cưng ?..."

Những lời nhắn nhủ chân tình...
Cảm ơn anh...từng ngày dìu bước...

Cả một đời rèn luyện nhân phẩm...
Cả một đời hoài bảo với tâm linh...
Cả một đời thương yêu bảo bọc...
cái thế giới nhỏ bé chung quanh mình...

Sao giờ đứng ở góc này....?

Chợt thức giấc...
nhìn quanh....
bóng tối một màu...
Không...
Ước gì...tất cả chỉ là....
một giấc mơ buồn...


ML'Amour 01-23-2010 06:47 AM

Ma Vie...!
 





Hmm...
Lại hì hụt...lại lôi kéo ...
Những mãnh cỏ xanh bay tít ngoài xa...
ráp nối lại ...
Vùng trời bình yên của tôi ...
Mặc dù cả đêm mưa gió tơi bời ...
Sáng nay vài giọt nắng rực rỡ ...
trong cái lạnh câm câm...
đến thật nhanh đủ cho tôi ...
thưởng thức một ly cafe trọn vẹn....
Không biết từ lúc nào ...
tôi lại thích uống cafe buổi sáng ...

Từ chiều hôm qua...
khi nhận được lá thư mời...Congratulated...
cứ làm tôi mĩm cười vu vơ ..
Thật là buồn cười ...
một người lúc nào cũng muốn ...đi chết ...
ngã quỵ hoàn toàn ....gần như trắng tay ...
thì lại được voted....
the best top ten biographical candidates...
recognition ...
among Executive and Professional Women...
represent in my town for the year 2010/2011
As an accomplished individuals to be appearance...
in Who's Who Registry this year's edition ...
A pat on the shoulder for everyone ...
Nhưng tôi thật sự ngỡ ngàng....
vì cảm thấy mình không xứng đáng ,
những tháng ngày trước ...yes ,
sẽ proudly mừng reo ...có thể mở tiệc ăn mừng...
nhưng bây giờ ... tự thẹn lấy lòng...
có thể nào họ lầm lẩn ..?
Đúng tên, đúng đia chỉ,
time and location for the event...
Tôi vẫn không hiểu....
Có lẽ cái ngày ...
em sẽ bước nhẹ vào đời như cơn gió thoảng ...
đang đến gần với tôi...??
Mặc dầu tâm tư tôi bây giờ đang rối bời...
vẫy vùng trong tuyệt vọng ...

Ngoài sân , nắng đã tắt ...
chỉ còn những cơn gió đang thổi rít từng cơn
như muốn cuốn trôi đi một đời người



ML'Amour 01-23-2010 10:25 PM

Ma Vie...!
 





Sáng nay ...trời trong vắt ...
mây trắng từng cụm đứng như bất động...
nắng vương ...gió nhẹ ...
Đẹp ...
Đã lâu rồi mới có một ngày đẹp như thế
Trở về nhà củ tìm lại dư âm xưa ...
Đi bộ trong rừng cây lá đổ ...
với hai con Chó con của tôi...
the walking trails quen thuộc ngày nào ...
Kỷ niệm chợt ùa về ...
Những tháng ngày...
miệt mài trên phím gõ nơi này ...
vẫn nghe được tiếng nước róch rách ...
tiếng phong linh...
và lời thì thầm yêu của anh ...

"Anh đang nhớ em ..." của anh đêm qua ...
nghe xa lạ ...muôn trùng ...
những nụ hôn vội thóang qua ...
vẫn ngọt ngào... như xưa...
Hụt hẩng...?
xa tầm tay với ...?
Ai ...???
Hmm...
Thôi về ...
Trời bắt đầu chuyển lạnh ...
Rồi mai... ta đưa em ... xa kỷ niệm ...
Ân tình đó....
....

Một cú phone ...Confirmed...!
Chuyến bay bất ngờ chiều nay...
như đổi đời ...như thay lá ....
Dù chưa khỏe hẳn ....
" Em ...I have a surprise for you ....!"
Một buổi cơm tối ... chúc mừng em ...??
Packed light ...
only one night ... haft day ...
Hy vọng trời không mưa...
đêm nay ...

Will be back before you even know it ..
No need babysitter for you guys...
They're all looking at me ....
with their little sad...teary eyes...
murmuring to myself ....
as always....


ML'Amour 01-25-2010 10:52 AM

Ma Vie...!
 





Chủ Nhật...
thành phố còn chìm trong sương mai...
ngày ngủ nướng của mọi người...
Tôi lại thức sớm hơn thường lệ...
Gọi room services...
Continental breakfast....some coffee...

Đêm qua....
dù trời lạnh buốt ...
LA...thành phố ăn chơi ....
buổi tối thứ Bảy...
nhà hàng vẫn chật ních người...
ngồi đầy bar ...on waiting list...
may là chúng tôi đã có reservation trước...
Sau buổi cơm tối...
nói chuyện với anh đến gần 2giờ sáng...
Anh đã tìm cho tôi một bác sĩ riêng...
locally...his best friend's brother....
so they could keep him posted...?
Một cái ôm siết thân tình...
" Nhất định cho anh về...? "
Tôi mĩm cười...
" Ừ anh về...sáng mai đón em 10 giờ..huh...?"

Mở màn cửa.. view of the city lights....
Thành phố LA về đêm....
vẫn đèn đuốt sáng choang như ngày nào...
Nhìn xuống đường...
Xe chạy dài từng hàng...
như đèn kéo quân...dưới đại lộ...
Tầng lầu 17....!
Ước gi..? ước gì...? Lại ước gì....
Mình là một chiếc lá....
nhẹ nhàng rơi...
Nằm trên chiếc giường lạ...
êm ấm...
Ừ nhỉ ...?
một vòng tay người tình ...?
không mong manh như tơ trời ...
như thế giới ảo...
Sao mình không giữ lại anh...??
chu đáo và cẩn thận anh đã ...
requested cho tôi...tám cái gối...
nhưng tôi vẫn phải bắt đầu đếm....
để tự đưa mình... đi vào giấc ngủ...

Nghĩa trang sáng Chủ Nhật...
khá đông người đi thăm...
Có hai, ba cái đám tang hôm nay...
Sao lúc này có nhiều người....
lặng lẻ qua đời quá...
tuổi còn rất trẻ...hơn tôi nhiều...
Hoa đủ màu muôn sắc...khắp nơi
Bó hoa tôi mua...lúc nào cũng có...
đầy đủ các loài hoa....
mang tên của các con...
Thắp nén hương...
Không biết nói gì...? Xin gì..?
Thôi Ba Mẹ hãy dìu bước con đi...
bất cứ nơi nào...
có một tia ánh sáng...
dù xa tít...
dù cuối chân trời...
xin hãy đưa con đến....

Rời nghĩa trang...
hòa vào đoàn xe hướng về phố Việt...
nắng đã lên cao....
vài cơn gió thoảng qua lạnh thấu xương
Sáng nay...
anh cứ im lặng đi bên tôi...
" Em can cường lắm...hơn anh tưởng..."
Bất chợt...
hai ánh mắt chạm vào nhau...
thấu hiểu...
One day at a time...


ML'Amour 01-27-2010 01:17 AM

Ma Vie...!
 





" Chị ơi , chị ơi...
Em muốn ôm hôn chị ngấu nghiến...
Chị có nhận được thư trả lời của Tòa chưa..?
chị ơi ... em về thăm chị...
em về ở với chị nha chị ơi..."

Trong tay tôi...
cũng đang cầm lá thư như trong tay nó...
Bật khóc ngon lành...
những giọt nước mắt...
hạnh phúc...
mãn nguyên....
mà đã từ lâu không còn cảm được nữa...
Mười ngày, từng ngày cầu nguyện....
ngóng trông... đợi chờ ...
Case is pending...! Beautifully written...!

Sáng sớm ngày mai...
tôi không cần phải bay đến...
và có mặt trong thành phố...
đầy tuyết phủ đó nữa...
Có độ trì...có quới nhân phù hộ...?
or there was an Angel...watching over me...?
cho cái bài presentation của tôi...
đã bought the DA and the Judge
to overruled and granted this decision...
The admittance into this program...
which is...
case will be dismissed in twelve months...
No records....whatsoever....!
Ohh...
Tôi có thể chết ngay lúc này...
nụ cười vẫn nở trên môi...
Cái cảm giác...thật tuyệt diệu...
cứu một người...
một người em mà tôi thương lắm...
dù nó cứ làm tôi khổ sở khộng nguôi...
nhưng cái điên điên của nó...
đã cho tôi còn....
hiện hữu mãi nơi này...
Tôi chỉ có nó...
duy nhất một mình nó...
bên cạnh tôi...
dư âm những tháng ngày ...
tôi miệt mài... lặng lẽ...
tìm đường về Âm Phủ....

Em tôi...
Một người em không cùng họ...
cũng không cùng một giòng máu...
Em tôi....

Trời lạnh tê người nhưng có nắng...
Cái nắng rực rỡ trong lòng ...
như Ba Mẹ đã mang đến cho tôi...
một tia ánh sáng...
ở cuối đường hầm...


ML'Amour 01-28-2010 10:42 PM

Ma Vie...!
 





Cả đêm ...
mưa tầm tả ...
rơi xuống đời ....
trong bóng tối âm u ..
như những lời ai oán ....
Tôi muốn hét lên ...
vỡ lồng ngực ...
nhưng sao lời tắt nghẹn ....
Ánh sáng chợt lóe lên ...
một niềm hy vọng ...
sao nỡ đành ...cuốn theo giòng ...

" Em can cường lắm..." như anh nói ...
Không...
em chỉ là một người con gái...
như bao người con gái khác ...
dễ vỡ như giọt nước ...
mong manh như sợi tơ ...
yếu đuối vô vàn ....
Cả đời ...
cứ phải là một diển viên xuất sắc ...
sao mệt mõi đọan trường ....
sao hụt hẩng chơi vơi ...
sao xa vời tầm tay với ...
Cả đời ...
không đau yếu ...
không thuốc thang ...
không thể ngờ ...
Giờ đây ...
Có Bác sỹ riêng ...?
" What is it...? "
Why ...?
Why me ...huh...?
Cuộc đời đó ....
hai bàn tay trống trãi ...
Nửa đêm về ...
hồn ngập sóng trùng dương...

Một nốt cung sầu...
Lỡ mai em chết ...
anh khóc nhiều không... ?
sao không âu yếm ....
khi em còn sống ...?
cho em không còn ...
nghĩ đời là tuyệt vọng .....
Hỡi nhân tình ...
ta đã tìm ra lối thoát ...


ML'Amour 01-30-2010 09:57 AM

Ma Vie...!
 






Nhìn vào gương...giật mình...
Pha muối với tí nước sền sệt đủ cho tôi...
đắp lên vết bằm sưng to trên trán...
Đúng là điên...cứ tự hành hạ bản thân...

Trời vừa hừng hừng sáng,
tôi chập chờn thức giấc ...
vì tiếng buzz từ cái phone để dưới gối...
Mơ mơ màng màng...rồi tỉnh hẳn...
vì cái đau âm ỉ từ đêm qua....
bắt đầu đến dồn dập...
hai hôm nay lại bị cảm...
sướt mướt như con chó cúm...
1 viên pain-killer...
Tôi thù ghét thuốc...
nằm ngỗn ngang một đống...
gần như còn nguyên vẹn...
chẳng nhớ loại nào ra loại nào ..?
mặc dù hồi chiều anh B có ghé thăm,
đã chỉ dẩn và nhắc nhở cái hẹn tuần tới...
Cơn đau buốt....
đã làm tôi không tự chủ ...
hay nhớ rõ mình đã làm gì ...?
hình như tôi đã ...
đập đầu vào tường không ngớt...
(tật xấu của tôi khi đau buồn hay tức giận)
nhưng nó thật sự làm giãm cơn đau...
ngàn lần... nhanh hơn thuốc...
Tôi phải phi tang vết thương tích này...
trước ngày Chủ nhật...
vì nếu có khách họăc gia đình ghé sang....
thì không biết giãi thích như thế nào...
để khỏi bị nghe moral một trận ra trò..

Buồn cười thật...
bao nhiêu năm trời tôi có ....
regular house call masseuse...
giờ thì có house call doctor để xem tôi ...
còn sống thêm bao lâu nữa...
Nghĩ mà xót xa...
Dù là BS quen biết do anh giới thiêu ,
nhưng sao anh ta tỏ vẽ như là...
bố tôi không bằng...
nghiêm túc đến khó chịu...
Anh B nói nếu gặp bệnh nhân lỳ và cứng đầu...
thì phải trở thành...khó ưa như thế...
nếu muốn anh ta dể thương hơn ,
thì phải biết ngoan ngoản nghe lời...
Tôi mĩm cười vì cái sense of humor của anh...
Ô hay...như thật vậy...tôi có quyền....
từ chối mọi treatments và services chứ nhĩ..?
Phải thế không anh...?

Một ly cafê nóng...bước ra vườn...
Sau hai đêm mưa....
nhìn quanh... cảnh vật tiêu điêu...
Trời xám u.. không một giọt nắng....
Vài cơn gió thoảng qua...lạnh run....
Chợt một nổi buồn man mác....
giăng ngang...

Quá muộn....!


ML'Amour 02-01-2010 08:48 AM

ML'Amour diary...!
 






" Tình yêu ngọt đến mấy cũng để lại dư âm thật đắng
khi tình nhân uống khô độ lượng
Nắng có đẹp bao nhiều rồi cũng tắt
mặt trời rồi cũng lặn
đêm cũng về... "

bình minh lại đến...
từng ngày
cứ thế
giòng đời trôi...

Uống khô độ lượng...
Phải không anh...?
dường như em đang nếm vị đắng tràn môi...
Thánh Nữ ngày nào của anh...
không muốn liền cánh
không muốn bay cao
không muốn xa anh...
Nhưng...
đêm rồi cũng về...

Ngầm cho riêng em...?
nhưng anh ơi...
sao nghìn trùng xa cách...
từng bước khẻ...
từng dòng chữ...
sao em ngại ngùng
trao đến cho anh...
từng cảm xúc...
dấu kín trong tim...

" Nếu em có người yêu khác...
thì anh sẽ buồn sẽ đau lắm... "
Phải thế không anh...?
Em không hiểu...
Mình đang là gì của nhau...?
Anh muốn em phải làm sao bây giờ hở anh...?
Sao anh không nói...?
không nỡ...? không đành....?
Đêm nay...
muốn trãi lòng...
nhưng lời đành tắc nghẽn...
Đêm nay...
ngàn dấu hỏi....
lại rơi vào thinh không...

Đêm trống vắng...


ML'Amour 02-02-2010 05:59 AM

Ma Vie ...!
 





Sáng nay...
trời nắng gắt như Hè....
Cái lạnh biến mất đột ngột...
Một ly cafê nóng...đậm đà hơn...
bước ra vườn sau....
ánh nắng chan hòa lung linh nhảy múa...
Tự nhiên....
muốn làm việc thiện...
ừ nhỉ,
mình cũng sẽ được hưởng lây...
sẽ cho người đến làm landscape...
căn nhà này...
căn nhà mướn lại của gia đình....
Sân to quá...a quarter of an acre...
Hồ bơi olympic size cũng còn dư đất....
Hai căn nhà xây cùng một lúc...
hai cái taste khác nhau...
Nhờ vậy nên giờ họ vẫn giàu....
dù kinh tế đang suy sụp...
Cũng không ảnh hưởng gì ...
Riêng tôi...
Đau lòng biết bao...
nhìn sang căn nhà bên cạnh...
cách hai bờ tường...
Căn nhà của tôi...
căn nhà thứ hai bị đánh mất...
chỉ vì lòng thương hại người mướn nhà...
một gia đình đông con quá...
Same floor plan...
but more than 100K in upgraded...
Cây cỏ um tùm , tàn cây bóng mát...
All matured...Beautifully landscaped...
with driveway có thể chứa 20 chiếc xe !
Was once,
the hottest spot for party animals in town.
Dư âm ngày đó...
....
Ai cũng bảo tôi... hãy quên đi...
quên đi quá khứ...hướng về tương lai...
Nhưng ngày ngày tôi đều phải đi ngang ,
đều phải nhìn thấy những mất mác đó,
những thất bại ê chề...
như lưỡi dao cứ xoáy...
vào vết thương không bao giờ...
lành hẳn...
mỗi khi tôi bước ra đường....

Thế nên tôi trốn đời...trốn người...
" hmm...nghe nói là em...?
" hmm...có phải là cưng...?
là những câu phỏng vấn sống...
mỗi lần tôi xuống phố....

Ngao ngán....
vì tôi phải... xuống phố chiều nay...
Bất chợt....
vài cơn gió lạnh ùa về....
tê buốt...


ML'Amour 02-03-2010 02:11 AM

Ma Vie ...!
 





Tôi thật sự cảm khích...
những người đã yêu tôi ,
đang yêu tôi và
những người đang muốn yêu tôi...
Vì thật sự...
tôi đã đánh mất cái quyền yêu rồi...
dù chỉ là những tình nhân trên đất ảo...
những chuyện tình...
không bao giờ....có đoạn kết...
không bao giờ....có ngày gặp nhau...
và có lẽ tôi cũng không còn đó...
cho một buổi tương phùng ...

Ai...?
Ai sẽ vẽ cho tôi chiếc lá cuối cùng...?
Vô tình tôi không còn là mối đe dọa...
cho bất cứ cuộc tình nào nữa...
Hỡi nhân tình...
nghe như huyền thoại...
Bổng dưng....
tôi mất cả hứng thú ngọt ngào...
mất hẳn cái nồng nàn...cuồng nhiệt ngày xưa...
đam mê nào rồi cũng dứt...
đắm đuối nào rồi cũng tàn...
như anh nói....
"...ngọt đến mấy cũng để lại dư âm thật đắng."

Net...thật sự đã kéo thân xác tôi....
rời xa...đường về âm phủ...
nhưng net...cũng đang từng bước...
đưa linh hồn tôi...vào cõi chết...
Tôi sống mơ mơ màng màng đã quá lâu...
hư hư thật thật chẳng phân biệt rõ ràng...
tâm sự...cười đùa với những người...
không địa chỉ...
không tên thật...
một thế giới vô hình....
một góc trời nào không rõ...
Yêu...
yêu cuồng nhiệt hơn tất cả những mối tình...
đã có trong đời....
Đau...
đau nhói từng cơn như vết cứa...
hơn mọi sự trừng phạt nào đã trãi qua...
và khóc....
khóc nhiều hơn những giọt nước mắt...
rơi xuống đời.... đong hứng lại...
Những lời nồng nàn...
" Ngủ có ngon không?
Đã ăn cơm chưa...?
Nhớ uống thuốc nhé...?
Anh đang nhớ em...! "
làm tim rung động đến nghẹn ngào...
Những cảm xúc...
lời yêu... trong từng con chữ....
đã dìu tôi từng ngày theo bước thời gian...

Đêm lại về...
Nắng lại lên...
Tôi như một linh hồn vất vưởng...
trông chờ một sự vô thường ...
mà có lẽ sẽ không bao giờ đến....

Hồn tôi điên....?
cũng là một linh hồn...
nhưng sao... không lối thoát...


ML'Amour 02-05-2010 09:39 PM

Ma Vie ...!
 






Sáng hôm nay thức giấc...
bỗng dưng tôi muốn nói: “ Cám ơn đời… ”
và tôi lại moi trang bửu bối nằm dưới gối ra...
chiêm nghiệm...
để tự nhắc nhở...
để nhủ với lòng...
vì...ngỡ đời đã cuốn theo chiều gió...
đêm hôm qua...

Tôi cảm ơn đời...
Vì...
tất cả những gì cuộc đời đã ban cho tôi..
thật dồi dào...
sự sống, hạnh phúc, phồn vinh.
Vì...
những bài học cam go,
nhờ đó mà tôi hiểu rõ mình hơn,
và hiểu được tha nhân.
Vì...
những thất bại tôi trãi qua,
nhờ đó mà tôi học được lòng khiêm nhu,
để ý thức rằng...
mình không được ngủ say trên chiến thắng
và thấu hiểu rằng...
những người khác khi họ thất bại...
cũng cần được một bàn tay nâng đỡ .
Vì...
những cơ hội để vun trồng...
đức nhẫn nại...
lòng bao dung...
và niềm hy vọng…
Vì...
bao nhiêu khám phá...
về thực tại...
về chân lý.
Vì...
những vận may tôi đã gặp,
những vận rủi tôi đã tránh,
những giải pháp tôi đã tìm ra,
những tài năng tôi đã phát triển,
những thành công tôi đã đạt,
những ngày thật đẹp tôi đã sống.
Vì...
cha mẹ mà tôi có mặt trong cuộc đời,
bạn hữu tôi đã gặp,
thầy cô tôi đã học,
những cuốn sách tôi được đọc,
những chuyến đi tôi đã thực hiện,
những bữa ăn tôi đã dùng.
Vì...
cảnh quan tôi chiêm ngưỡng,
mặt trời tôi thấy kia,
bông hoa tôi ngắm nhìn,
khí trời tôi hít thở.
Vì...
càng ngày càng ý thức hơn rằng...
khi mình làm điều tốt lành...
thì tâm hồn sẽ thanh thản, hạnh phúc.
Hạnh phúc chân thật như...
cơn gió mát muà xuân,
khi mình thương yêu và được thương yêu.
Vì...
một niềm vui..
thật đơn sơ....
là thấy mình...
vẫn còn sống...
khi thức giấc...
sáng hôm nay...
dưới ánh nắng.... chan hòa...


ML'Amour 02-07-2010 09:41 AM

Ma Vie ...!
 






Sáng nay nắng vàng và trong sáng...
dường như là rất ấm...
xuyên qua rèm cửa...
Cuộn mình trong chăn ...
Tâm hồn thật nhẹ nhàng...
như chiếc lá vàng rơi...
dù là... chiếc lá cuối cùng...
Đêm qua...
tôi được trút bỏ một gánh năng...
quoằn chĩu trên vai tội tình ...
đã quá lâu....

" Số trời...đành chấp nhận thôi...
trước hết phải nghe lời bác sĩ...
còn nước còn tát...
không có gì phải lo nghĩ...
hãy xem nhẹ cho đầu óc thảnh thơi...
thà biết trước mình sẽ chết,
còn hơn tự nhiên mà chết..
Chị có niềm tin...
và sẽ cầu nguyện mọi sự lành..."

Tôi muốn ôm ghì chị tôi vào lòng...
người chị mà tôi vô cùng...
kính trọng và khâm phục ...
và cũng sợ nhất trong nhà...
vì sự điềm đạm và ôn tồn...
đầy trấn an của chị...
dù tôi thấy ánh mắt chị dường như...
đã tránh ánh mắt tôi...

Tôi dấu gia đình tôi mọi sự đau lòng...
mọi thất bại...mọi mất mác....
cho đến khi nào không còn dấu được nữa...
Tôi lúc nào cũng chỉ có môt...
chủ trương duy nhất...
chết thì cũng đành chịu...
Vui...gia đình sẽ là người biết đầu tiên...
Buồn...gia đình sẽ là người biết sau cùng...
mãi mãi là như thế...
bây giờ và mai sau này cũng sẽ là như thế...
tánh tình....y như Bố...
và như thế...
tôi van xin và yêu cầu chị tôi....
hãy hứa...
just only between us....

Nhìn qua khung cửa sổ...
tôi thèm được bước ra ngoài...
ra vườn sau...
dù chỉ là một bãi đất trống...
dưới ánh nắng vàng hanh...
của buổi sáng hôm nay....


ML'Amour 02-09-2010 12:22 PM

Ma Vie...!
 





Thức khuya mới biết đêm dài...
Đêm nay dài như bất tận..
Căn bệnh mất ngủ trầm trọng này...
bao nhiêu loại thuốc...
Thầy thuốc đều phải chào thua...
vì một lý do rất đơn giản...
Chính tôi là người cố chống lại giấc ngủ,
khi nó đến...
Đã bao năm trởi như thế...
Dường như giấc ngủ đến với tôi...
rất tội tình.
Tôi thật sự quá mâu thuẩn với chính tôi...
Đêm nào cũng ước ...
bình minh đừng bao giờ đến...
Lẽ ra tôi phải đam mê ngủ miệt mài...
thì mới hy vọng đạt được ước mơ chứ...?

Mẹ tôi ra đi bình yên như thế..
cho tôi chao đão tháng ngày,
sợ bóng tối... sợ đêm về...
sợ từng giây phút khi Bố tôi đi ngủ...
Và y như thế... Tôi mồ côi...!
Sự ra đi vĩnh viễn của Ba Mẹ tôi...
đơn giản nhưng quá phủ phàng...
cho một đêm bình minh...
không bao giờ đến...
Từ ngày đó...
Hụt hẩng... Chơi vơi
Đi không nơi đến...
Đứng không điểm tựa...
Cho từng đêm về... Tôi lại ước...
Bình minh hãy mang tôi đi...

Anh... một trái tim bên lề...
dường như những người...
tôi muốn thương yêu trọn vẹn...
đều là những trái tim
suốt đời...chỉ được đi song song....
không điểm hẹn cuối cùng...
vì quá muộn màng...?
vì những cái có thể và không thể...?
vì...vì...??
Đã nói với tôi rằng...
muốn chết là một tội lỗi...
tôi lại nghĩ đó là một sự giải thoát...
như sự ra đi bình yên của hai người...
mà tôi thương yêu nhất trên đời...

Tôi mồ côi Ba Mẹ 15 năm....
khi chập chửng bước vào đời...
Nên khi tìm lại được...
một phần đời của chính mình...
Tôi trân quý và nâng niu vô cùng...
Tôi như đứa trẻ lạc tìm được lối về...
Ngày vui qua mau..
niềm hạnh phúc duy nhất...
lại vuột khỏi tầm tay...
một lần nữa... như định mệnh...
Sự ra đi nhẹ nhàng của Ba Mẹ tôi...
mà ai cũng bảo là phước đức quá...
có lẻ chỉ là lời an ủi...xoa dịu...
Với tôi....quá khắt nghiệt...
sao đành...?
một con đường sống cho tôi...
một ước nguyện đền bù...
cho những tình thương...
mất mác ngày xưa...
Cả đời tôi...
chết khát tình thương...
đam mê tỉnh yêu...
như người đi trên sa mạc....
khao khát bóng dấu....
địa đàng...


ML'Amour 02-12-2010 09:32 PM

Ma Vie ...!
 





Sau cơn mưa rĩ rã cả đêm...
Sáng nay trời trong vắt...
Nắng thật đẹp...
Nhưng những mẫu cỏ màu xanh của tôi
hình như bị sủng nước đến nổi nằm sát rạt như thật...
Ước gì nó có rễ...
sẽ bám chặt vào đất...
cho một sự sống nảy mầm...

Có lẽ nắng đang ấm lắm...
ngoài kia...
Tôi nghe tiếng chim hót líu lo như Xuân về...
Đất lành chim đậu...
mái nhà tôi có bao nhiêu con bồ câu tôi không biết ,
chỉ thấy thỉnh thoảng...
chúng nó bay một lọat lên bàu trời xanh
trong những ngày nắng đẹp như hôm nay...
thành một đường dài như cánh diều uốn luợn...
Thế là đất lành...?

Hôm qua...
Anh đọc Thơ cho tôi nghe...
đã lâu rồi... những vần thơ chất chứa đầy kỷ niệm...
Tôi xúc động... trong cái nhớ day diết...
Trong khung cảnh này...
không gian , thời gian này...
Bất cứ viêc gì cũng có thể làm cho tôi khóc đựợc...
Những câu chân tình...
"...Ước gì được bay sang bên cưng bây giờ,
để chăm sóc...
để ôm cưng vào lòng... ru cưng ngủ..."

"...Sẽ cầu nguỵện cho cưng....
hãy nhớ đời là một món quà..."
thật sự ,
đó là những món quà vô giá....
cho tôi bây giờ...

Cái cảm giác bất lực...
Thật khó chịu...thật đau...

Mùa Xuân...
trăm hoa đua nở...
Chim én lượn bay...
Người người tưng bừng đón Xuân...
Hằng năm...
vào những ngày như thế này...
Tôi đã tràn theo giòng nguời sắm Tết...
Mang không khí Xuân đến với mọi nguời.
Phong tục , Lễ nghi, Cúng bái ...
Làm những món ăn ngày Tết ...
Chuẩn bị thật chu đáo từng mâm quả ,
từng phần quà ...
từng bao thơ đỏ...
cho từng góc đời chung quanh tôi...
Trong nuớc, ngoài nuớc ...
từ thành đến tỉnh...
Thân sơ xa gần...

Chỉ vài ngày nữa thôi...
Mà giờ đây...
Một cõi im lìm...
lặng lẽ...

Ước gì...?
Tôi muốn ước gì...?
cho mùa Xuân năm nay...?
.....
.....

ML'Amour 02-14-2010 04:38 PM

Ma Vie ...!
 





Bước vào nhà...
quần áo tóc tai mặt mũi tôi phủ đầy tro....
vì tôi vừa đốt xong hai mâm giấy vàng bạc...
Đêm giao thừa...
trời lạnh câm mà người tôi nóng bừng bừng...
vì ngọn lữa cứ theo cơn gió....
cháy phừng phựt về hướng tôi ngồi...
Gần cả tuần nay tôi không được hít thở...
không khí trời...
Mùi khói quyện lẫn mùi sương ẩm ướt...
trong đêm 30...
nhưng tôi thích lắm...
nhắm mắt....
tôi hít mạnh một hơi dài vào lồng phổi...
mùi hương của đời....
quyến rủ như mùi mồ hôi rỉ ra trong đêm...
mùi hương thịt da của tình nhân...

Phép lạ....
Tôi ít khi nào tin vào phép lạ...
vì đơn giản nó chưa đến với tôi bao giờ...
nhưng tôi lại rất mê tín dị đoan...
thật là mâu thuẩn vô cùng...
Chiều nay...
tôi cố gắng ngồi dậy....
để xếp những tờ giấy vàng bạc lên mâm...
với hy vong gởi đến Ông Bà Ba Mẹ
và những người khuất mặt...
quần áo vãi vóc và tiền bạc trong ngày Tết.....
Không biết tôi học từ đâu..? từ bao giờ..?
Những phong tục...Lễ nghi...Cúng bái...
Tôi còn trẻ lắm so với sự hiểu biết...
và tuân theo đúng bài bản....
như một bà Ngoại chính hiệu...
Ai dạy tôi mà nó thấm vào xương tủy tôi rằng...
đêm giao thừa mà không cúng mâm cơm chay..
mời ông bà về ăn tết và mâm giấy vàng bạc...
là bất hiếu... là để họ đói khổ...túng thiếu đọa đày.
Và cách mình xếp giấy vàng bạc....
còn trang trọng hơn cả mâm quả và bình hoa nữa...
để chứng tỏ sự thương yêu và kính nể...
Không được chồng chất một đống lên nhau...
là vô trật tự...vô lễ...(??)

Thế nên tôi lúc nào cũng tỉ tê xếp từng tờ một...
lớp lang từng màu xen kẻ thật đẹp mắt...
Ngũ sắc thay thế màu vãi và đủ các loại tiền....
vàng bạc, có luôn cả vàng thẻ 4 con số 9...
Nhiều lắm... nhiều đến độ tôi hoa cả mắt...
vì tôi luôn sợ thiếu hụt...tranh giành nhau...
và muốn Ba Mẹ được xài thoải mái, rộng rãi....
như khi hồi còn sống...
Và khi tôi có người bạn nào... có Ba Mẹ qua đời...
mỗi lần thắp hương tôi đều lẫm bẩm tên họ...
và nhờ Ba Mẹ nếu có gặp thì...cho họ tiền tiêu với...

Tôi bước xuống lầu...
vào bếp nấu cơm chay bốn món ngon lành thịnh soạn ...
Bày mâm quả...cắm mấy bình hoa...
Sáu tiếng đồng hồ tôi loay hoay không ngừng tay...
leo lên leo xuống cầu thang mấy chục lần...
lau dọn bàn thờ...cúng mâm cơm chay...
mời Ông Bà về ăn Tết...
hì hụt khuân vát bày bàn ra sân....
một mâm hoa quả cúng đón giao thừa...
như một người...bình thường...khỏe mạnh...
mà mới ngày hôm qua...
tôi không thể nào đứng dậy nổi...
mỗi lần nhìn đến cầu thang là mắt tôi hoa cả lên...
và có cảm giác....
sẽ lộn cổ xuống ngay trong cái bước đầu tiên....

Tắm và tảy sạch hết vết tro...
Mùi trầm thơm tỏa thoang thoảng....
Không gian thật lắng ...
Một ly trà nóng...
tôi trả lời những bức điện thư ứ đọng cả tuần.
Bình minh vừa ló dạng...
bò qua khung cửa...
tiếng chim hót...
7am sáng mồng một rồi...
Tôi vẫn tỉnh như sáo...
Ngày chủ nhật...ngày lễ tình yêu...
Tôi còn có ý định muốn đi chùa hái lộc...
vì đêm qua không thể...

Hmm...
Cõi âm...?
đã nghe lời cầu xin âm lặng...?
và ban cho tôi một sức mạnh vô hình...
cho tôi hoàn thành tâm nguyện
trong đêm 30...???

???....


ML'Amour 02-17-2010 02:12 AM

Ma Vie ...!
 






Năm nay tôi có lộc ăn...
nhưng chắc chắn sẽ bị quấy rày quanh năm...
nghĩa là cứ sẽ phải tiếp tục chìu lòng người...
Sáng mồng một tôi thiếp đi sau nguyên đêm thức trắng...
Tiếng chuông cửa in ỏi....
Tôi cố mở mắt...bò dậy....
dù nữa giờ phù du đó thật sung sướng...
chưa bao giờ thèm ngủ một cách kỳ lạ như thế...
Nếu không phải ngày mồng một tết...
có lẽ tôi sẽ vờ đi và đổ thừa là bị say thuốc, ngủ quên...
như tôi đã từng nói khi không muốn trả lời những cú phone gọi tìm...
mặc dù tôi chẳng khi nào uống thuốc ngủ cả...
Nhưng ngày đầu năm không thể làm vậy được
vì người khách của mình sẽ bị...dông cả năm...
Đi chúc Tết mà không được tiếp...?
Vì họ biết chắc chẳn rằng tôi có ở nhà...
Đầu tôi nặng như đá...
tự nhủ ráng lên...đầu năm không được lê lết...
nhưng cái giường hấp dẩn quá...
Tiếng phone nhà lại reng...
" Dậy dậy mở cửa, mồng một mà ngủ dữ vậy? cả năm ngủ sao?
" Ok...xuống liền...chờ mặc đồ nữa chứ..."
Tôi nói thế để hy vọng nướng được thêm 5 phút nữa...
....
" Camellia... Em có đi được không...? "
Tiếng gõ cửa phòng tôi và giọng nói của anh tôi vọng vào...
Tôi giật bắn người...ngồi bật dậy như một cái lò xo...
" Anh có để messages trong phone em là vợ chồng D hẹn anh..
sẽ đến đón em đi ăn Dim sum. Em không nhận được à? "
" Dạ anh tiếp họ dùm em đi, em get ready liền..."
như có phép tôi phóng như tên vào phòng tắm....
....
Tôi nháy mắt với anh tôi..." đi hai xe nha..."
Nắng Xuân rực rỡ...chan hòa....
Trời đẹp quá...không khí thật dịu mát...
nhưng người tôi thì cứ lịm đi từng cơn...
Anh tôi mới bay đến tối hôm qua...
biết tôi tin dị đoan và hay chọn tuổi xông nhà đầu năm...
nên đã không ghé nhà tôi ngay....
Và anh cũng chưa biết gì về sức khỏe của tôi...
Hmm...
May mà tôi đã chạy ra chạy vô cúng giao thừa đêm qua...
như tự mình đã xông đất nhà mình rồi...
chứ không thì nguy... vì toàn là sao Kế Đô với sao La hầu
mà xông nhà thì không xong...
Vì trong giới làm ăn...tôi rất kỷ về vấn đề này...
....
Nhà hàng có khoảng hai mươi người chờ ngoài cửa...
Ngày Tết và Ngày lễ Tình Nhân trong ngày Chủ Nhật
nên mọi người đổ xô ra đường ăn uông...ăn mừng...
" Thôi, để hôm khác đi...đông quá....chờ chắc chết..."
Tôi nghe mừng thầm...thế là được về nhà....
" Vậy thì tụi mình đi hội chợ tết nha...
tổ chức ở nhà Thờ VN, rồi ăn uống ở đó luôn..."
Hmm...
Tránh vỏ dưa...gặp vỏ dừa...!
Ước gì...được về nhà nằm xuống...

Nếu mà biết trước được là phải đi vào phố Việt...
Tôi đã mặc một chiếc áo dài đỏ cam vàng tím gì đó...
để che bớt khuôn mặt xanh mướt như tàu lá chuối của tôi...
Vào xe...
tôi tô đậm thêm tí má hồng ...
vẽ nét môi cho thêm tươi sắc...
và phải dọn lại cái tướng đi....
cho thật ẻo lả nhưng phải tràn đầy sức sống...
Vài giọt eyes drops cho mắt long lanh, trong sáng hơn
vì sẽ phải gặp toàn bộ người Việt sống tại thành phố này...
nơi đây ...
Ước gì..? lại ước gì... được về nhà....
...
Sau hai giờ đứng nép vào bờ tường...
Gió Xuân thoang thoảng mát dịu...
mà mồ hôi tôi cứ chốc chốc lại tuôn ra...
miệng cười như đổ keo...
tay bắt mặt mừng như quan viên hai họ...
Cho đến khi gặp BS Bình đi ngang qua....
Anh la làng lên khi trông thấy tôi...
và lùa tôi ra xe trong tíc tắc...
dưới những đôi mắt kinh ngạc lẫn tò mò của nhiều người...
luôn cả...ông anh yêu quý của tôi...
Anh nhìn sâu vào mắt tôi....tôi biết....
We got to talk...!

Đúng là there was an Angel looking over me...
Thanks God...
BS B đùa...
" Em có sức ra cả Hội Chơ, đứng chào bà con như thế
thì còn sức đi ăn cơm tối for Valentine không hở...? "
Tôi cười lớn ....
" Anh chở em về như vầy là em đội ơn anh...
đã cứu bồ, em chỉ còn đủ sức lết lên giường là...thăng"
" You are my life saver...! Again...
on this New Year day...Doc..Thanks "

Nắng vẫn chan hòa khắp nơi....
Tiếng hát KhL vẫn ngập tràn trên sân khấu...
mọi người vẫn tưng bừng đón Xuân...
và tôi cũng đã được đón Xuân....
như mọi người...
Lần đầu tiên...
Tết năm nay...
Tôi tin...vào phép lạ...!


ML'Amour 02-18-2010 11:50 PM

Ma Vie ...!
 






Thế là hết Tết...
Dường như mọi người bận rộn hơn...
lo lắng thêm hơn....
khuôn mặt...đăm chiêu hơn...
hứa hẹn đủ điều cho năm mơí bắt đầu...
sau những ngày nôn nao chờ đón Xuân...
và cũng hối hả mong chờ...
cho mấy ngày Tết...qua đi...
Đúng là một cái vòng tròn lẫn quẩn...

Tội nghiệp ngày Lễ Tình Nhân năm nay...
bị cho vào quên lãng....
nếu có thì chỉ qua loa có lệ...
nhất là trong giới người Việt...
Những món quà nữ trang bị giới hạn....
những bó hoa thật đẹp....
cho người yêu cũng không có nhiều...
Những hộp chocolates...
buổi romantic dinner...
được thay thế bằng...
kẹo mứt và bánh chưng bánh tét...
Bạn bè tôi rên la như bọng...
vì business của họ trong ngày Lễ này...
bị giãm hẳn xuống còn một nữa....
Chính tôi cũng quên mất đi ngày lễ Valentine...
mà hằng năm tương đối là một ngày lễ lớn cho tôi...
Tôi quên cả gởi những cánh thiêp tới gia đình,
người tình , bạn bè và những clients quen thuộc...
nhẹ nhàng thản nhiên...như quên ngắm...
một buổi chiều hoàng hôn vừa xuống...
....

Sáng nay trời nắng thật trong...
cái nắng ấm mùa Xuân...
dể chịu...
khoát thêm áo...tôi bước ra vườn...
khoảng trời bình yên của tôi...
ly cà phê đầu năm...
đủ mùi vị đắng, ngọt, bùi....
Ngon...!
Tôi cứ nghĩ hoài về lá thư...
của chị tôi đêm qua..
phải phấn đấu...
thử thách với định mệnh....
dọn lại đời mình...
thương quá những lời nhắn nhủ...
dạy bảo...
" Em hãy thương lấy chính mình...
dù có thế nào đi nữa...."
Tôi chợt nghĩ...
Ừ nhỉ....
Yours to Define...
How do you want to be remembered...?
....

Tôi mở nhẹ cánh cửa...
đã bị khóa từ lâu ...
bước vào phòng làm viêc....
một luồng khí lạnh...
ùa phủ lên mặt tôi...
choáng váng....


ML'Amour 02-20-2010 08:11 PM

Ma Vie...!
 




Khóc cho vơi đi những tội tình... 

Tại sao cả đời... 
không là con thuyền...
mà chỉ là bến đậu...? 
Tại sao mãi mãi ...
 là một sân ga...
mà không là một chuyến tàu...? 

Im lìm...
Chết lặng...
Đợi chờ...
Cô quạnh... 

Thèm quá...
Muốn quá... 
được một lần...
trãi qua cái cảm giác...
khi nhà ga....
đóng cửa...
khi con thuyền....
bị đẩy ngược ra khơi.... 

Có đau đớn...?
Có phủ phàng...? 
Có tê điếng...?
Có vật vã...? 

Như cái cảm xúc...
đang xâm chiếm tâm hồn... 
đang hành hạ thể xác... 
từng cơn...???

Thèm quá...
Muốn quá...
được một lần... 
khóc ngất...
trên vai...
 
rồi thôi...



Múi giờ GMT. Hiện tại là 12:41 AM.

Powered by: vBulletin Version 3.6.1 Copyright © 2000 - 2025, Jelsoft Enterprises Ltd.