PDA

View Full Version : Hiếp dâm người yêu cũ


BeQuayDaTinh
11-01-2005, 10:18 PM
Hiếp dâm người yêu cũ





Sau nhiều lần trì hoãn, vừa qua TAND TP Lào Cai đã đưa ra xét xử vụ án "hiếp dâm" người yêu cũ. Bị cáo là Đặng Xuân Tùng, bị hại là Hà Thị Ngọc. Tòa tuyên Tùng vô tội, bản án đã làm xôn xao dư luận ở Lào Cai

Cả Ngọc và Tùng đều nguyên là giáo viên của Trường THPT B., tỉnh Lào Cai, qua quá trình công tác, từ tình đồng nghiệp giữa họ đã nảy nở tình yêu. Những tưởng mối tình trong sáng giữa Ngọc và Tùng sẽ có một kết cục có hậu. Nhưng hơn 4 tháng sau, giữa hai người nảy sinh mâu thuẫn, cãi cọ nhau và họ đã nói lời chia tay. Thế nhưng không hiểu vì lý do gì, Tùng liên tục chửi bới, hành hung Ngọc (điều này có người làm chứng) đến nỗi ngày 10/4/2004 bố đẻ Ngọc đã phải vào tận Trường THPT B. tố cáo những hành vi của Tùng với ban giám hiệu và ngày 20/4/2004 Tùng đã phải làm cam kết với Ngọc, về việc chấm dứt quan hệ yêu đương, không làm ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc của nhau "nếu ai vi phạm sẽ phải chịu trách nhiệm trước pháp luật".

Tuy nhiên, sau đó Tùng liên tục gây sức ép và có nhiều hành vi lăng nhục đe dọa đến tính mạng và nhân phẩm cô giáo Ngọc, đến nỗi Ngọc phải làm tường trình gửi ban giám hiệu Trường THPT B. Sự việc được đẩy lên đến đỉnh điểm là vào ngày 5/7/2004 Tùng (đang học Đại học TDTT ở Hà Nội vừa về Lào Cai) chở Tùng là đồng nghiệp, đón đường... và "bắt cóc" Ngọc tại vòng tròn trước cửa Công an TP Lào Cai và đưa Ngọc đến quán cà phê Rừng của bà Nguyễn Thị Chinh ở tổ 26, phường Duyên Hải, TP Lào Cai rồi lôi Ngọc vào lầu số 8, gọi trà nước và đưa tiền cho Tùng đi xe ôm về Trường THPT B. trước. Bà Chinh bê nước lên cho hai người, nghe cãi nhau, bà nhắc: "Nếu chúng mày cãi nhau thì về nhà mà nói”.

Trong buổi sáng hôm đó, Tùng dùng vũ lực thực hiện hành vi hiếp dâm Ngọc hai lần. Ngay khi thoát khỏi bàn tay của con quỷ dâm dục, Ngọc đã đến Công an TP Lào Cai tố cáo việc mình bị Tùng hiếp dâm tại quán cà phê Rừng. Căn cứ vào lời khai của Tùng sáng 5/7/2004 tại cơ quan điều tra, kết quả giám định pháp y và một loạt chứng cứ khác, ngày 10/7/2004 VKSND TP Lào Cai đã ra cáo trạng đề nghị truy tố Tùng tội hiếp dâm theo điều 111, khoản c, điểm d, Bộ Luật Hình sự.

Ngày 18/10/2004 tòa xét xử sơ thẩm bị hoãn vì Tùng không ăn uống đầy đủ, nên không đủ sức khỏe để đứng xét xử!

Đến ngày 18 và 19/11/2004, vụ án lại được đem ra xét xử. Đến phần nghị án chủ tọa tuyên: hoãn phiên tòa vì việc điều tra của cơ quan điều tra chưa đầy đủ, có sự vi phạm nghiêm trọng trong thủ tục tố tụng hình sự, cần điều tra làm rõ thêm. Bị can được tạm tha.

Ngày 19/11/2004 TAND TP Lào Cai có quyết định trả hồ sơ để điều tra bổ sung. Ngày 7/2/2005 VKSND TP Lào Cai quyết định đình chỉ điều tra bị can. Ngày 18/5, VKSND tỉnh Lào Cai lại có quyết định hủy bỏ quyết định đình chỉ điều tra bị can và hủy bỏ quyết định đình chỉ vụ án và ra quyết định truy tố. Ngày 20/5 bị can Tùng đã bị bắt lại và bị đưa ra xét xử vào ngày 26/5.

Tại bản án sơ thẩm số 83/2005/HSST ngày 27/9, TAND TP Lào Cai quyết định "áp dụng điều 111, BLHS; điều 227, Bộ Luật Tố tụng Hình sự và điểm d, khoản 1, điều 76 Bộ Luật Tố tụng Hình sự tuyên bố bị cáo Đặng Xuân Tùng không phạm tội hiếp dâm, trả lại tự do cho bị cáo ngay sau khi tuyên án".

Lý do tòa đưa ra là "thiếu những yếu tố cấu thành tội phạm, bởi lẽ theo khoản 1, điều 111 thì kẻ phạm tội hiếp dâm dùng vũ lực hoặc đe dọa dùng vũ lực hoặc lợi dụng tình trạng không thể tự vệ được... để giao cấu ngoài ý muốn". Từ đó đã đưa ra những lập luận rằng: việc Ngọc lên xe của Tùng đến quán cà phê Rừng và hai người quan hệ tình dục là có sự đồng ý của Ngọc (Tùng không ép) vì nếu Tùng ép Ngọc phải la to kêu cứu, địa điểm bị ép lên xe ngay cổng Công an TP Lào Cai; khi hai người quan hệ tình dục trong quán thì quần áo được vắt lên cẩn thận...

Nhưng tòa lại quên một điều rằng: Trong cáo trạng của VKSND TP Lào Cai đã xác định rằng: Tại cơ quan Công an TP Lào Cai đã kiểm tra tiến hành chụp ảnh các vết tích trong người Tùng và Tùng đã ký vào biên bản khám nghiệm: "Những vết xước trên người là do Hà Thị Ngọc cào". Và những tang vật qua khám nghiệm như quần áo của Ngọc, áo ba lỗ của Tùng đều chống lại Tùng! Không thể nói rằng: Hai người đồng ý quan hệ tình dục mà lại đứt cả cúc áo, hỏng cả khóa quần và trên thân thể hai người lại đầy vết trầy xước do cào cấu! Trong phần xét án, bản án sơ thẩm của TAND TP Lào Cai còn có những ý hết sức mâu thuẫn như: "Tại trong lều hai người tuy có xảy ra to tiếng với nhau về việc tranh luận cãi nhau, về sự ghen tuông đi đến đập vỡ hai cốc thủy tinh là có thật, nhưng bị cáo Tùng không hề dùng bạo lực làm Ngọc không có khả năng kháng cự để giao cấu ngoài ý muốn. Phản ứng của Ngọc là phản ứng trong thời kỳ còn yêu đương chưa đi tới hôn nhân. Sự giao cấu là có sự đồng tình của Ngọc Vì vậy hành vi giao cấu chị Ngọc của bị cáo Đặng Xuân Tùng không đủ các yếu tố cấu thành tội hiếp dâm".

Tòa quên rằng từ ngày 20/4/2004 Đặng Xuân Tùng đã phải làm cam đoan với Ngọc “chấm dứt quan hệ yêu đương”. Thế thì sự đập cốc, sự cào cấu, sự phản ứng của chị Ngọc có phải là “phản ứng bản năng của người phụ nữ trong thời kỳ yêu đương” như tòa phán? Liệu bản án sơ thẩm số ngày 27/9 của TAND TP Lào Cai có khách quan hay còn vì lý do gì vẫn để lọt người, lọt tội?

(Theo Nông Thôn Ngày Nay)