PDA

View Full Version : Đường Tình Hai Lôí


vui_la_chinh
04-20-2005, 05:35 AM
Mong các bạn cho mình biết bài thơ này cua ai . Thanks

Đường Tình Hai Lôí

Author: Different Author

Khi em đi với người yêu
Chỉ xin em nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với mot nguoi khác nha !
Hàng cây nào đã lớn xa
Vươn cành cho lá êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì sao
Tinh yeu ngay âý nhạt nhoà chông' phai
Đôi ta giờ đã chia hai
Xin em tránh nẻo đường tình năm xưa
........
Chim nhớ bạn quấn quanh tìm mỏi cánh
Tôi nhớ nguoi nhu rừng thẳm nhớ sông sâu
Ai dẫn dắt cho chim bay dzề tổ
Ai dẫn đường cho hai đứa đên'yeu nhau!?

Rinfu
04-24-2005, 06:40 AM
CON ĐƯỜNG

Phan Thị Thanh Nhàn

Khi anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi :
Con đường ta đã dạo chơi,
Xin đừng đi với một người khác em.

Hàng cây nay đã lớn lên
Vươn cành để lá êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài ?

Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu.


(Trích "Thơ tình lục bát" tập 2, do Kiều Văn chủ biên, NXB Đồng Nai)

tovanhung
04-24-2005, 02:25 PM
Bổ sung thông tin cho bà con đọc thơ và hiểu cả người nè:

Phan Thị Thanh Nhàn

http://nguoivienxu.vietnamnet.vn/dataimages/original/images144189_phanthithanhnhan.jpg

Bút danh cũng là tên thật. Sinh năm 1943 tại quê gốc xã Tứ Liên, Hà Nội. Viết báo, làm thơ, viết truyện trẻ em. Trong lứa viết văn xuất hiện đầu kháng chiến chống Mỹ, Phan Thị Thanh Nhàn hay được dẫn ra sau Xuân Quỳnh, như những cây bút nữ tiêu biểu của thời đó.

Thanh Nhàn có thơ đăng báo từ những năm đầu thập niên 60, nhưng bà được đông đảo độc giả biết đến là từ khi bài Hương thầm được giải nhì trong cuộc thi thơ của báo Văn Nghệ năm 1969. Bài thơ này tập trung được nhiều nét đặc sắc của thơ Thanh Nhàn. Thơ bà khá đậm nữ tính. Nhân vật trữ tình của bà thường là các cô gái bán tỉnh bán quê, e lệ nhưng thông minh như cô gái trong Hương thầm gói chùm hoa bưởi vào chiếc khăn tay sang thăm người con trai hàng xóm ngày mai ra trận. Vào cuối thế kỷ 20 rồi, cái lối tỏ tình ấy chỉ còn lưu lại ở những vùng quê ngoại thành. Không gian thân thuộc của thơ Thanh

Nhàn chính là đất ngoại thành quê gốc, nơi sinh nơi trưởng của bà, vùng Yên Phụ-Hồ Tây, Hà Nội. Những con người lam làm vất vả nghèo khó đất ngoại ô này: ông mù quét rác, bà chè chai đồng nát... chiếm một cảm tình sâu nặng trong thơ bà. Thanh Nhàn viết bằng những kỷ niệm ấu thơ, và bằng cả chất liệu của chính cuộc sống thường nhật. Bà không tìm thơ xa xôi, cũng không kiễng lên với những chủ đề lớn. Thơ bà giản dị, cảm xúc chân thực. Bà không mạnh tưởng tượng nhưng lại giỏi phát hiện chất thơ sinh động trong đời sống thật như ở một đám cưới ngày mùa:

Các cụ ông say thuốc

Các cụ bà say trầu

Còn con trai con gái

Chỉ nhìn mà say nhau.

Và nhất là ở chính nội tâm bà. Đây là mặt mạnh trong cảm xúc trữ tình của Thanh Nhàn. Thơ bà cho thấy cuộc đời của bà. Tình cảm với những người thân trong gia đình: mẹ, em gái, em trai..., và nhất là vùng thơ tình yêu. Bà ít viết những đề tài ngoài mình, những đề tài xã hội. Bà viết như tâm sự, giãi bày chính nỗi lòng mình. Rất nhiều cung bậc tình yêu đầy nữ tính được lưu giữ chân thật cảm động trong thơ Thanh Nhàn: thuở ban đầu:

Tay anh cầm lần ấy

Tôi xấu hổ cúi đầu

Cửa đừng nghe trộm đấy

Tôi chả bằng lòng đâu

Rồi lúc vào tuổi lớn:

Mắt đeo kính tóc rụng thưa

Gặp người yêu cũ muốn vờ rằng quên.

Thanh Nhàn có nhiều trăn trở trong duyên phận và bà đã chuyển tải chúng vào thơ khá tinh tế. Khi chia sẻ với gương mặt hạnh phúc sau xe đạp người ta, khi chạnh lòng trong

ngày vui em gái:

Nhìn hai em thật đẹp đôi

Vu vơ lòng chị bỗng hơi hơi buồn

Một lời giao hẹn rất đàn bà:

Nếu anh đi với người yêu

Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi

Con đường ta đã dạo chơi

Xin đừng đi với một người khác em.

Một quan sát tâm lý trong đời sống gia đình:

Chiều nay chắc giận em ghê lắm

Anh bực mình triết lý lung tung.

Thanh Nhàn tự biết mình là người đa mang, đa cảm. Bà diễn tả tài tình nhiều cung bậc về sự cô đơn. Khi thì an ủi bông hoa nở một mình:

Một mình đâu? Có trời cao

Có heo may lạnh rì rào cùng hoa

Hoa có trời cao và gió lạnh ở bên. Hình thức là an ủi nhưng thực chất là lời than xót xa. Nhạy cảm với cô đơn, bà lắng nghe mình và tự cảnh giác:

Xin đừng bước lại gần hơn

Xin đừng gửi kẹo cho con ở nhà

Xin đừng trò chuyện gần xa

Xin đừng điện thoại, đừng qua trước thềm.

Quay nhìn lại, ngót bốn mươi năm làm thơ, Thanh Nhàn không bâng khuâng về thơ mà bâng khuâng về đời, về duyên phận:

Bây giờ tóc bạc tuổi cao

Thơ mình mình đọc câu nào cũng thương

(...) Người yêu ngày ấy đâu rồi

Chỉ câu thơ sống cùng tôi tuổi già

Với Thanh Nhàn, thơ như lý lịch cuộc đời. Đó là một hướng đi đúng, nhất là đối với các cây bút nữ, vốn mạnh cảm xúc nội tâm. Thanh Nhàn lấy chính mình làm đối tượng khám phá, làm đề tài lẫn chủ đề cho thơ. Bà tìm ra cái bất ngờ ở tuổi bốn mươi Băn khoăn bỡ ngỡ như hồi mười lăm. Lại có khi tạ lỗi rất thật thà Tạ lỗi người thương tôi/ Bởi người tôi thương mến/ Đã thờ ơ mất rồi. Đọc Thanh Nhàn đừng bận tâm đi tìm tư tưởng. Bù lại, thơ bà dễ thân, dễ thành bạn tâm tình chia sẻ với mọi người. Giọng thơ giản dị, câu thơ càng ngày càng được chăm sóc tỉ mỉ. Tình cảm chín dần trong nỗi thấm thía nội tâm. Bước tiến của Thanh Nhàn song hành với sự lịch lãm từng trải và sự lao động kiên trì của bà. Thanh Nhàn ngày càng lặn sâu vào lòng mình, mạnh dạn mà cũng khá nhuần nhuyễn bộc lộ nỗi riêng tư rất cá thể trước cuộc đời. Bà cảm tạ cuộc đời, cảm tạ bạn đọc tri kỷ, lời lẽ chân thành như nói với mai sau:

Ai sẽ đọc thơ tôi

Với tấm lòng trân trọng

Ai có cảm thương tôi

Suốt một đời lận đận

(...) Lặng im trong lặng im

Có nghe lời cảm tạ.

Nguồn: http://www.nxbkimdong.com.vn/tacgia/phanthithanhnhan.htm